Beta:Minh Nguyệt Chương 1 ............ Cuối tháng năm, đế đô nóng giống như một cái lò hấp. Cố Cẩm mặc một bộ váy màu trắng, đi trên một đôi giày cao gót sáu centimet, cầm theo mấy cái túi mua sắm, bước xuống xe taxi, ở trong ánh mắt hâm mộ của tài xế mà đi vào tiểu khu. Lấy thẻ phòng ra mở cửa, một trận gió mát lạnh liền ập đến trước mặt. Đây là một căn chung cư xa hoa dành cho hai người, ở gần đại học sư phạm của đế đô, an toàn rất tốt, thiết bị cũng đầy đủ hết, giá cả xa xỉ! Bởi vì người trọ là hai cô gái trẻ tuổi, nên trang trí trong chung cư cũng tràn ngập hơi thở thiếu nữ. "Tiểu Cẩm!" Cố Cẩm vừa về phòng, mới đặt túi mua sắm đang cầm trong tay xuống, liền nghe thấy giọng nói thanh thúy của cô gái ở ngoài cửa. Cô hơi nhíu mày, liền nhét túi mua sắm vào trong ngăn tủ. Ngay sau đó, Trình Hân mang một đôi dép lê hồng nhạt đẩy cửa bước vào. Cố Cẩm bất động thanh sắc* rũ mí mắt xuống, ý thức không gian của cô rất mạnh, không thích chuyện người khác chưa được cô cho phép đã tùy ý mở…
Chương 21
Xuyên Thành Bạn Tốt Của Nữ Chính, Phải Làm Sao Bây Giờ?Tác giả: Khương Ly ViễnTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngBeta:Minh Nguyệt Chương 1 ............ Cuối tháng năm, đế đô nóng giống như một cái lò hấp. Cố Cẩm mặc một bộ váy màu trắng, đi trên một đôi giày cao gót sáu centimet, cầm theo mấy cái túi mua sắm, bước xuống xe taxi, ở trong ánh mắt hâm mộ của tài xế mà đi vào tiểu khu. Lấy thẻ phòng ra mở cửa, một trận gió mát lạnh liền ập đến trước mặt. Đây là một căn chung cư xa hoa dành cho hai người, ở gần đại học sư phạm của đế đô, an toàn rất tốt, thiết bị cũng đầy đủ hết, giá cả xa xỉ! Bởi vì người trọ là hai cô gái trẻ tuổi, nên trang trí trong chung cư cũng tràn ngập hơi thở thiếu nữ. "Tiểu Cẩm!" Cố Cẩm vừa về phòng, mới đặt túi mua sắm đang cầm trong tay xuống, liền nghe thấy giọng nói thanh thúy của cô gái ở ngoài cửa. Cô hơi nhíu mày, liền nhét túi mua sắm vào trong ngăn tủ. Ngay sau đó, Trình Hân mang một đôi dép lê hồng nhạt đẩy cửa bước vào. Cố Cẩm bất động thanh sắc* rũ mí mắt xuống, ý thức không gian của cô rất mạnh, không thích chuyện người khác chưa được cô cho phép đã tùy ý mở… .........Trình Hân vừa nghe thấy giọng của Cảnh Hạo, giống như đã tìm được người đáng tin cậy. Cô đứng tại chỗ, trong giọng nói mang theo âm khóc: “Hạo!”Ngay sau đó từng giọt nước mắt lớn không ngừng chảy xuống đất từ đôi mắt to kia của cô.Ngay lập tức trái tim lạnh lùng của Cảnh Hạo giống như bị kim đâm, đau âm ỉ.Anh chưa từng thấy Trình Hân khóc thê thảm như vậy, giống như một con thú nhỏ bị người ta vứt bỏ, vừa bất lực lại khổ sở.Trình Hân mà anh biết là mặt trời nhỏ đơn thuần hoạt bát, có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người. Hai người hẹn hò đã được một năm, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ cãi nhau bởi đủ thứ lí do.Cứ mỗi lần đó, Cảnh Hạo sẽ cố tình lạnh nhạt cô cỡ hai ngày, có khi Trình Hân sẽ cúi đầu trước nhưng cũng có khi là Cảnh Hạo nhận sai trước. Sau mỗi lần giận dỗi, tình cảm của bọn họ sẽ càng nồng nàn hơn, cũng xem việc này như tình thú nhỏ để tăng tiến tình cảm giữa hai người yêu nhau.Gặp Trình Hân rồi, anh mới cảm nhận được trong thế gian này, thế nào là quấn quýt lứa đôi, mùi vị trăm mối tơ tình vấn vít. Cô khác với tất cả những người phụ nữ trước kia của anh, cô đầy sức sống sinh lực như vậy, lại yêu anh như vậy.Thế nên dù cho có lúc Trình Hân kiêu căng cáu kỉnh khiến Cảnh Hạo đau đầu thì anh cũng không bỏ cô được.Nhưng giữa bọn họ vẫn còn tồn tại rất nhiều vấn đề, tính cách của Trình Hân quá đơn thuần, do đó Cảnh Hạo vẫn luôn không công khai quan hệ của bọn họ cho người ngoài, cũng không đưa Trình Hân về nhà.Giờ phút này, anh rất muốn ôm cô vào lòng rồi an ủi. Nhưng dù sao anh vẫn biết đang ở nơi đông người, chỉ phải dằn xuống sự đau lòng và xúc động.
.........
Trình Hân vừa nghe thấy giọng của Cảnh Hạo, giống như đã tìm được người đáng tin cậy. Cô đứng tại chỗ, trong giọng nói mang theo âm khóc: “Hạo!”
Ngay sau đó từng giọt nước mắt lớn không ngừng chảy xuống đất từ đôi mắt to kia của cô.
Ngay lập tức trái tim lạnh lùng của Cảnh Hạo giống như bị kim đâm, đau âm ỉ.
Anh chưa từng thấy Trình Hân khóc thê thảm như vậy, giống như một con thú nhỏ bị người ta vứt bỏ, vừa bất lực lại khổ sở.
Trình Hân mà anh biết là mặt trời nhỏ đơn thuần hoạt bát, có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người. Hai người hẹn hò đã được một năm, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ cãi nhau bởi đủ thứ lí do.
Cứ mỗi lần đó, Cảnh Hạo sẽ cố tình lạnh nhạt cô cỡ hai ngày, có khi Trình Hân sẽ cúi đầu trước nhưng cũng có khi là Cảnh Hạo nhận sai trước. Sau mỗi lần giận dỗi, tình cảm của bọn họ sẽ càng nồng nàn hơn, cũng xem việc này như tình thú nhỏ để tăng tiến tình cảm giữa hai người yêu nhau.
Gặp Trình Hân rồi, anh mới cảm nhận được trong thế gian này, thế nào là quấn quýt lứa đôi, mùi vị trăm mối tơ tình vấn vít. Cô khác với tất cả những người phụ nữ trước kia của anh, cô đầy sức sống sinh lực như vậy, lại yêu anh như vậy.
Thế nên dù cho có lúc Trình Hân kiêu căng cáu kỉnh khiến Cảnh Hạo đau đầu thì anh cũng không bỏ cô được.
Nhưng giữa bọn họ vẫn còn tồn tại rất nhiều vấn đề, tính cách của Trình Hân quá đơn thuần, do đó Cảnh Hạo vẫn luôn không công khai quan hệ của bọn họ cho người ngoài, cũng không đưa Trình Hân về nhà.
Giờ phút này, anh rất muốn ôm cô vào lòng rồi an ủi. Nhưng dù sao anh vẫn biết đang ở nơi đông người, chỉ phải dằn xuống sự đau lòng và xúc động.
Xuyên Thành Bạn Tốt Của Nữ Chính, Phải Làm Sao Bây Giờ?Tác giả: Khương Ly ViễnTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngBeta:Minh Nguyệt Chương 1 ............ Cuối tháng năm, đế đô nóng giống như một cái lò hấp. Cố Cẩm mặc một bộ váy màu trắng, đi trên một đôi giày cao gót sáu centimet, cầm theo mấy cái túi mua sắm, bước xuống xe taxi, ở trong ánh mắt hâm mộ của tài xế mà đi vào tiểu khu. Lấy thẻ phòng ra mở cửa, một trận gió mát lạnh liền ập đến trước mặt. Đây là một căn chung cư xa hoa dành cho hai người, ở gần đại học sư phạm của đế đô, an toàn rất tốt, thiết bị cũng đầy đủ hết, giá cả xa xỉ! Bởi vì người trọ là hai cô gái trẻ tuổi, nên trang trí trong chung cư cũng tràn ngập hơi thở thiếu nữ. "Tiểu Cẩm!" Cố Cẩm vừa về phòng, mới đặt túi mua sắm đang cầm trong tay xuống, liền nghe thấy giọng nói thanh thúy của cô gái ở ngoài cửa. Cô hơi nhíu mày, liền nhét túi mua sắm vào trong ngăn tủ. Ngay sau đó, Trình Hân mang một đôi dép lê hồng nhạt đẩy cửa bước vào. Cố Cẩm bất động thanh sắc* rũ mí mắt xuống, ý thức không gian của cô rất mạnh, không thích chuyện người khác chưa được cô cho phép đã tùy ý mở… .........Trình Hân vừa nghe thấy giọng của Cảnh Hạo, giống như đã tìm được người đáng tin cậy. Cô đứng tại chỗ, trong giọng nói mang theo âm khóc: “Hạo!”Ngay sau đó từng giọt nước mắt lớn không ngừng chảy xuống đất từ đôi mắt to kia của cô.Ngay lập tức trái tim lạnh lùng của Cảnh Hạo giống như bị kim đâm, đau âm ỉ.Anh chưa từng thấy Trình Hân khóc thê thảm như vậy, giống như một con thú nhỏ bị người ta vứt bỏ, vừa bất lực lại khổ sở.Trình Hân mà anh biết là mặt trời nhỏ đơn thuần hoạt bát, có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người. Hai người hẹn hò đã được một năm, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ cãi nhau bởi đủ thứ lí do.Cứ mỗi lần đó, Cảnh Hạo sẽ cố tình lạnh nhạt cô cỡ hai ngày, có khi Trình Hân sẽ cúi đầu trước nhưng cũng có khi là Cảnh Hạo nhận sai trước. Sau mỗi lần giận dỗi, tình cảm của bọn họ sẽ càng nồng nàn hơn, cũng xem việc này như tình thú nhỏ để tăng tiến tình cảm giữa hai người yêu nhau.Gặp Trình Hân rồi, anh mới cảm nhận được trong thế gian này, thế nào là quấn quýt lứa đôi, mùi vị trăm mối tơ tình vấn vít. Cô khác với tất cả những người phụ nữ trước kia của anh, cô đầy sức sống sinh lực như vậy, lại yêu anh như vậy.Thế nên dù cho có lúc Trình Hân kiêu căng cáu kỉnh khiến Cảnh Hạo đau đầu thì anh cũng không bỏ cô được.Nhưng giữa bọn họ vẫn còn tồn tại rất nhiều vấn đề, tính cách của Trình Hân quá đơn thuần, do đó Cảnh Hạo vẫn luôn không công khai quan hệ của bọn họ cho người ngoài, cũng không đưa Trình Hân về nhà.Giờ phút này, anh rất muốn ôm cô vào lòng rồi an ủi. Nhưng dù sao anh vẫn biết đang ở nơi đông người, chỉ phải dằn xuống sự đau lòng và xúc động.