Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 663: Vội vã đi đầu thai sao?
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Cổ tay được Tố Tâm được Phương Ngôn dùng sức kéo một cái, lui về phía sau một bước, một chiếc xe con màu bạc lao nhanh như một cơn gió qua người Tố Tâm, đánh bay cả túi xách của cô xuống đất.Trong lòng Phương Ngôn vẫn còn sợ hãi, lúc nắm chặt cổ tay Tố Tâm cũng dùng sức mạnh rất lớn, cau mày nhìn xem chiếc xe con kia: "Nhà để xe dưới hầm mà còn lao nhanh như vậy! Vội vã đi đầu thai sao!"Vừa dứt lời, không biết từ chỗ nào thoát ra một dáng người cao gầy, bạo lực gỡ bỏ tay của Phương Ngôn đang nắm chặt cổ tay của Tố Tâm ra, đẩy Phương Ngôn một cái.Phương Ngôn không phòng bị, sau lưng bị đánh vào kính chiếu hậu xe của người khác, bị đau kêu một tiếng."Phó Thiên Tứ! Cậu làm gì vậy!"Sau khi nhìn thấy rõ ràng người đến, Tố Tâm chau mày muốn đi đỡ Phương Ngôn, cổ tay lại bị Phó Thiên Tứ kéo một cái...Phó Thiên Tứ nắm chặt cánh tay Tố Tâm, đem người che chở sau lưng mình, Tố Tâm mang giày cao gót đứng không vững thiếu một chút ngã sấp xuống.Ỷ vào chính mình cao lớn hơn, Phó Thiên Tứ tiến lên níu lấy cổ áo Phương Ngôn, đem người đè ở trên xe: "Mày có phải một người ngu ngốc hay không! Ban ngày ban mặt còn dám hẹn hò với vợ nhà người ta!"Hai người bảo tiêu một mực đi theo Phó Thiên Tứ, một trái một phải đứng ở bên người Phó Thiên Tứ, tư thế kia ngược lại là có mấy phần dọa người.Phó Thiên Tứ lửa giận ngút trời, giương tay định nắm nắm đấm muốn nện ở trên mặt Phương Ngôn, Tố Tâm trợn mắt, bước nhanh xông tới đẩy Phó Thiên Tứ ra, Phó Thiên Tứ không những không buông tha mà còn muốn nhào về phía Phương Ngôn, vừa lao tới vừa hùng hùng hổ hổ: "Loại người như mày thật đáng chết! Sinh con ra không có lỗ đít! Mẹ mày tại sao lại sinh ra một loại người không biết xấu hổ như mày! Cút nhanh không tao đấm chết bây giờ..." (Tiểu Tứ đi đánh ghen hộ Phó Kiến Văn nè, đáng yêu chết được)6/10
Cổ tay được Tố Tâm được Phương Ngôn dùng sức kéo một cái, lui về phía sau một bước, một chiếc xe con màu bạc lao nhanh như một cơn gió qua người Tố Tâm, đánh bay cả túi xách của cô xuống đất.
Trong lòng Phương Ngôn vẫn còn sợ hãi, lúc nắm chặt cổ tay Tố Tâm cũng dùng sức mạnh rất lớn, cau mày nhìn xem chiếc xe con kia: "Nhà để xe dưới hầm mà còn lao nhanh như vậy! Vội vã đi đầu thai sao!"
Vừa dứt lời, không biết từ chỗ nào thoát ra một dáng người cao gầy, bạo lực gỡ bỏ tay của Phương Ngôn đang nắm chặt cổ tay của Tố Tâm ra, đẩy Phương Ngôn một cái.
Phương Ngôn không phòng bị, sau lưng bị đánh vào kính chiếu hậu xe của người khác, bị đau kêu một tiếng.
"Phó Thiên Tứ! Cậu làm gì vậy!"
Sau khi nhìn thấy rõ ràng người đến, Tố Tâm chau mày muốn đi đỡ Phương Ngôn, cổ tay lại bị Phó Thiên Tứ kéo một cái...
Phó Thiên Tứ nắm chặt cánh tay Tố Tâm, đem người che chở sau lưng mình, Tố Tâm mang giày cao gót đứng không vững thiếu một chút ngã sấp xuống.
Ỷ vào chính mình cao lớn hơn, Phó Thiên Tứ tiến lên níu lấy cổ áo Phương Ngôn, đem người đè ở trên xe: "Mày có phải một người ngu ngốc hay không! Ban ngày ban mặt còn dám hẹn hò với vợ nhà người ta!"
Hai người bảo tiêu một mực đi theo Phó Thiên Tứ, một trái một phải đứng ở bên người Phó Thiên Tứ, tư thế kia ngược lại là có mấy phần dọa người.
Phó Thiên Tứ lửa giận ngút trời, giương tay định nắm nắm đấm muốn nện ở trên mặt Phương Ngôn, Tố Tâm trợn mắt, bước nhanh xông tới đẩy Phó Thiên Tứ ra, Phó Thiên Tứ không những không buông tha mà còn muốn nhào về phía Phương Ngôn, vừa lao tới vừa hùng hùng hổ hổ: "Loại người như mày thật đáng chết! Sinh con ra không có lỗ đít! Mẹ mày tại sao lại sinh ra một loại người không biết xấu hổ như mày! Cút nhanh không tao đấm chết bây giờ..." (Tiểu Tứ đi đánh ghen hộ Phó Kiến Văn nè, đáng yêu chết được)
6/10
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Cổ tay được Tố Tâm được Phương Ngôn dùng sức kéo một cái, lui về phía sau một bước, một chiếc xe con màu bạc lao nhanh như một cơn gió qua người Tố Tâm, đánh bay cả túi xách của cô xuống đất.Trong lòng Phương Ngôn vẫn còn sợ hãi, lúc nắm chặt cổ tay Tố Tâm cũng dùng sức mạnh rất lớn, cau mày nhìn xem chiếc xe con kia: "Nhà để xe dưới hầm mà còn lao nhanh như vậy! Vội vã đi đầu thai sao!"Vừa dứt lời, không biết từ chỗ nào thoát ra một dáng người cao gầy, bạo lực gỡ bỏ tay của Phương Ngôn đang nắm chặt cổ tay của Tố Tâm ra, đẩy Phương Ngôn một cái.Phương Ngôn không phòng bị, sau lưng bị đánh vào kính chiếu hậu xe của người khác, bị đau kêu một tiếng."Phó Thiên Tứ! Cậu làm gì vậy!"Sau khi nhìn thấy rõ ràng người đến, Tố Tâm chau mày muốn đi đỡ Phương Ngôn, cổ tay lại bị Phó Thiên Tứ kéo một cái...Phó Thiên Tứ nắm chặt cánh tay Tố Tâm, đem người che chở sau lưng mình, Tố Tâm mang giày cao gót đứng không vững thiếu một chút ngã sấp xuống.Ỷ vào chính mình cao lớn hơn, Phó Thiên Tứ tiến lên níu lấy cổ áo Phương Ngôn, đem người đè ở trên xe: "Mày có phải một người ngu ngốc hay không! Ban ngày ban mặt còn dám hẹn hò với vợ nhà người ta!"Hai người bảo tiêu một mực đi theo Phó Thiên Tứ, một trái một phải đứng ở bên người Phó Thiên Tứ, tư thế kia ngược lại là có mấy phần dọa người.Phó Thiên Tứ lửa giận ngút trời, giương tay định nắm nắm đấm muốn nện ở trên mặt Phương Ngôn, Tố Tâm trợn mắt, bước nhanh xông tới đẩy Phó Thiên Tứ ra, Phó Thiên Tứ không những không buông tha mà còn muốn nhào về phía Phương Ngôn, vừa lao tới vừa hùng hùng hổ hổ: "Loại người như mày thật đáng chết! Sinh con ra không có lỗ đít! Mẹ mày tại sao lại sinh ra một loại người không biết xấu hổ như mày! Cút nhanh không tao đấm chết bây giờ..." (Tiểu Tứ đi đánh ghen hộ Phó Kiến Văn nè, đáng yêu chết được)6/10