Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 677: Tôi đi trước!
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm nhếch môi cười cười, đẩy cửa phòng cà phê đi ra. "Tố Tâm!" Lục Khinh Lệ đi một đôi guốc cao như vậy cũng cố gặng chạy đuổi theo sau lưng Tố Tâm, thấy gọi mà Tố Tâm không quay đầu lại, cô ta bắt lấy cánh tay của Tố Tâm, một cái tay khác giơ một cái đã đình chỉ ghi âm máy ghi âm, "Cuộc nói chuyện mới vừa rồi của chúng ta tôi đã ghi âm rồi, ghi âm tuôn ra, lại tăng thêm... thân thế của Đoàn Đoàn nhất định sẽ lộ ra ánh sáng, cô cũng không còn chỗ dựa dẫm là Đoàn Đoàn! Tôi chỉ muốn cô bình thản ngồi xuống nói chuyện với tôi một chút!" "Thật là gian xảo! Nhưng mà tôi cũng ghi âm rồi." Cách khẩu trang, giọng nói của Tố Tâm mang theo ý cười, giọng ồm ồm. Lục Khinh Lệ bất ngờ... "Nhiều năm sống ở bên ngoài khiến cho tôi biết được nhiều điều, ví dụ như khi nói chuyện với những người không có ý tốt với mình tôi sẽ theo bản năng ghi âm lại, thói quen ghi âm này này đã cứu tôi không ít lần." Mới bắt đầu, bên trong tâm tư của Lục Khinh Lệ cảm thấy dáng dấp Tố Tâm xinh đẹp, đại khái thuộc về loại ngoài ngực lớn nhưng không có đầu óc. Sau đó, nhìn thấy trên weibo của Phó Kiến Văn, nhìn thấy Phó Kiến Văn lên tiếng giữ gìn, lại cảm thấy Tố Tâm không đơn giản như những gì cô ta nhìn thấy như vậy, đại khái cũng có chút đầu óc, bằng không cũng sẽ không khiến Phó Kiến Văn để ý Tố Tâm như vậy. Từ đó Lục Khinh Lệ đối với Tố Tâm coi trọng hơn một chút, nhưng trong lòng cô ta phần lớn vẫn là đố kị và ghen ghét! Lần này cô ta đến tìm Tố Tâm, cũng nghĩ đến sợ là Tố Tâm sẽ không cho cô ta cơ hội mở miệng, nghĩ sẽ vừa đấm vừa xoa, không nghĩ tới Tố Tâm lại khó chơi như vậy, quả thực khiến Lục Khinh Lệ tức giận đến nỗi trong ngực đau nhức. Này không nằm trong dự đoán của cô ta... "Nếu như lần sau Lục tiểu thư còn muốn uy h**p hãm hại người khác, tốt nhất trước tiên xác định một chút, đối phương có thể ghi âm hay không, và suy nghĩ thêm có muốn đem lời uy h**p người khác tự mình nói trắng ra như vậy hay không, đoạn ghi âm này có cơ hội tôi cũng sẽ đưa cho Phó Kiến Văn nghe một chút, nhìn xem Kiến Văn có thể tin tưởng Đoàn Đoàn không phải là con trai của anh ấy như cô nói hay không!" "Cô nói bậy nói bạ cái gì..." Lục Khinh Lệ cảm thấy lời nói này của Tố Tâm hết sức kỳ quái, đang muốn mở miệng, Tố Tâm lại giật cánh tay của mình ra khỏi cánh tay của cô ta, hoạt động này lại khiến cho cổ tay của Tố Tâm đau nhức: "Nếu như Lục tiểu thư không có chuyện gì khác có thể uy h**p tôi, vậy tôi đi trước đây!" ****** Đây có được gọi là đánh ghen văn minh không? Chị Tâm cao tay quá nè!
Tố Tâm nhếch môi cười cười, đẩy cửa phòng cà phê đi ra.
"Tố Tâm!" Lục Khinh Lệ đi một đôi guốc cao như vậy cũng cố gặng chạy đuổi theo sau lưng Tố Tâm, thấy gọi mà Tố Tâm không quay đầu lại, cô ta bắt lấy cánh tay của Tố Tâm, một cái tay khác giơ một cái đã đình chỉ ghi âm máy ghi âm, "Cuộc nói chuyện mới vừa rồi của chúng ta tôi đã ghi âm rồi, ghi âm tuôn ra, lại tăng thêm... thân thế của Đoàn Đoàn nhất định sẽ lộ ra ánh sáng, cô cũng không còn chỗ dựa dẫm là Đoàn Đoàn! Tôi chỉ muốn cô bình thản ngồi xuống nói chuyện với tôi một chút!"
"Thật là gian xảo! Nhưng mà tôi cũng ghi âm rồi."
Cách khẩu trang, giọng nói của Tố Tâm mang theo ý cười, giọng ồm ồm.
Lục Khinh Lệ bất ngờ...
"Nhiều năm sống ở bên ngoài khiến cho tôi biết được nhiều điều, ví dụ như khi nói chuyện với những người không có ý tốt với mình tôi sẽ theo bản năng ghi âm lại, thói quen ghi âm này này đã cứu tôi không ít lần."
Mới bắt đầu, bên trong tâm tư của Lục Khinh Lệ cảm thấy dáng dấp Tố Tâm xinh đẹp, đại khái thuộc về loại ngoài ngực lớn nhưng không có đầu óc.
Sau đó, nhìn thấy trên weibo của Phó Kiến Văn, nhìn thấy Phó Kiến Văn lên tiếng giữ gìn, lại cảm thấy Tố Tâm không đơn giản như những gì cô ta nhìn thấy như vậy, đại khái cũng có chút đầu óc, bằng không cũng sẽ không khiến Phó Kiến Văn để ý Tố Tâm như vậy.
Từ đó Lục Khinh Lệ đối với Tố Tâm coi trọng hơn một chút, nhưng trong lòng cô ta phần lớn vẫn là đố kị và ghen ghét!
Lần này cô ta đến tìm Tố Tâm, cũng nghĩ đến sợ là Tố Tâm sẽ không cho cô ta cơ hội mở miệng, nghĩ sẽ vừa đấm vừa xoa, không nghĩ tới Tố Tâm lại khó chơi như vậy, quả thực khiến Lục Khinh Lệ tức giận đến nỗi trong ngực đau nhức.
Này không nằm trong dự đoán của cô ta...
"Nếu như lần sau Lục tiểu thư còn muốn uy h**p hãm hại người khác, tốt nhất trước tiên xác định một chút, đối phương có thể ghi âm hay không, và suy nghĩ thêm có muốn đem lời uy h**p người khác tự mình nói trắng ra như vậy hay không, đoạn ghi âm này có cơ hội tôi cũng sẽ đưa cho Phó Kiến Văn nghe một chút, nhìn xem Kiến Văn có thể tin tưởng Đoàn Đoàn không phải là con trai của anh ấy như cô nói hay không!"
"Cô nói bậy nói bạ cái gì..."
Lục Khinh Lệ cảm thấy lời nói này của Tố Tâm hết sức kỳ quái, đang muốn mở miệng, Tố Tâm lại giật cánh tay của mình ra khỏi cánh tay của cô ta, hoạt động này lại khiến cho cổ tay của Tố Tâm đau nhức: "Nếu như Lục tiểu thư không có chuyện gì khác có thể uy h**p tôi, vậy tôi đi trước đây!"
******
Đây có được gọi là đánh ghen văn minh không? Chị Tâm cao tay quá nè!
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm nhếch môi cười cười, đẩy cửa phòng cà phê đi ra. "Tố Tâm!" Lục Khinh Lệ đi một đôi guốc cao như vậy cũng cố gặng chạy đuổi theo sau lưng Tố Tâm, thấy gọi mà Tố Tâm không quay đầu lại, cô ta bắt lấy cánh tay của Tố Tâm, một cái tay khác giơ một cái đã đình chỉ ghi âm máy ghi âm, "Cuộc nói chuyện mới vừa rồi của chúng ta tôi đã ghi âm rồi, ghi âm tuôn ra, lại tăng thêm... thân thế của Đoàn Đoàn nhất định sẽ lộ ra ánh sáng, cô cũng không còn chỗ dựa dẫm là Đoàn Đoàn! Tôi chỉ muốn cô bình thản ngồi xuống nói chuyện với tôi một chút!" "Thật là gian xảo! Nhưng mà tôi cũng ghi âm rồi." Cách khẩu trang, giọng nói của Tố Tâm mang theo ý cười, giọng ồm ồm. Lục Khinh Lệ bất ngờ... "Nhiều năm sống ở bên ngoài khiến cho tôi biết được nhiều điều, ví dụ như khi nói chuyện với những người không có ý tốt với mình tôi sẽ theo bản năng ghi âm lại, thói quen ghi âm này này đã cứu tôi không ít lần." Mới bắt đầu, bên trong tâm tư của Lục Khinh Lệ cảm thấy dáng dấp Tố Tâm xinh đẹp, đại khái thuộc về loại ngoài ngực lớn nhưng không có đầu óc. Sau đó, nhìn thấy trên weibo của Phó Kiến Văn, nhìn thấy Phó Kiến Văn lên tiếng giữ gìn, lại cảm thấy Tố Tâm không đơn giản như những gì cô ta nhìn thấy như vậy, đại khái cũng có chút đầu óc, bằng không cũng sẽ không khiến Phó Kiến Văn để ý Tố Tâm như vậy. Từ đó Lục Khinh Lệ đối với Tố Tâm coi trọng hơn một chút, nhưng trong lòng cô ta phần lớn vẫn là đố kị và ghen ghét! Lần này cô ta đến tìm Tố Tâm, cũng nghĩ đến sợ là Tố Tâm sẽ không cho cô ta cơ hội mở miệng, nghĩ sẽ vừa đấm vừa xoa, không nghĩ tới Tố Tâm lại khó chơi như vậy, quả thực khiến Lục Khinh Lệ tức giận đến nỗi trong ngực đau nhức. Này không nằm trong dự đoán của cô ta... "Nếu như lần sau Lục tiểu thư còn muốn uy h**p hãm hại người khác, tốt nhất trước tiên xác định một chút, đối phương có thể ghi âm hay không, và suy nghĩ thêm có muốn đem lời uy h**p người khác tự mình nói trắng ra như vậy hay không, đoạn ghi âm này có cơ hội tôi cũng sẽ đưa cho Phó Kiến Văn nghe một chút, nhìn xem Kiến Văn có thể tin tưởng Đoàn Đoàn không phải là con trai của anh ấy như cô nói hay không!" "Cô nói bậy nói bạ cái gì..." Lục Khinh Lệ cảm thấy lời nói này của Tố Tâm hết sức kỳ quái, đang muốn mở miệng, Tố Tâm lại giật cánh tay của mình ra khỏi cánh tay của cô ta, hoạt động này lại khiến cho cổ tay của Tố Tâm đau nhức: "Nếu như Lục tiểu thư không có chuyện gì khác có thể uy h**p tôi, vậy tôi đi trước đây!" ****** Đây có được gọi là đánh ghen văn minh không? Chị Tâm cao tay quá nè!