Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 694: Không vui!
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đường Tranh đứng ở một bên, trên mũi có băng gạc màu trắng, ngực thì phập phồng kịch liệt, còn sắc mặt của mẹ Tiểu Đường Quả thì vô cùng khó coi, hai người như là đàm phán cái gì đó nhưng không thành.Nhìn thấy Tố Tâm mang theo Đoàn Đoàn đến rồi, Đường Tranh không biết chuyện có phần bất ngờ: "Chị dâu! Cô là đến thăm Phó lão phu nhân cùng Phó lão gia sao!"Tố Tâm ngẩn ra, đúng là không có nghĩ tới Phó Thanh Tuyền cùng Phó lão phu nhân hai người cũng ở cái bệnh viện này.Đã như vậy, như vậy Phó Kiến Văn khẳng định cũng đang trong bệnh viện...Thấy Tố Tâm có phần bất ngờ, Đường Tranh liền biết Tố Tâm không biết, ngượng ngùng cười cười.Tố Tâm giải thích: "Đoàn Đoàn không yên lòng, muốn muốn tới xem Tiểu Đường Quả một chút."Trên trán Tiểu Đường Quả còn dán đầy băng gạc, nhìn thấy Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm đến rồi, cô nhóc ngẩng đầu lên.Đoàn Đoàn ưỡn người một cái, trong lồng ngực ôm một hộp piza còn nóng hổi, cộc cộc cộc chạy tới trước mặt của Tiểu Đường Quả, kiễng chân nhọn đem hộp piza đặt ở trên giường bệnh, sau đó ngoan ngoãn nhìn Tiểu Đường Quả đang đỏ cả vành mắt.Tố Tâm cũng nhìn ra Tiểu Đường Quả không cao hứng, cười yếu ớt ngồi ở bên giường, liếc nhìn Tiểu Đường Quả sau đó nói với Đoàn Đoàn: "Đoàn Đoàn, Tiểu Đường Quả không vui, chúng ta hò hét cho Tiểu Đường Quả vui có được hay không!"Đoàn Đoàn gật gật đầu, lại buồn rầu rười rượi, cần phải thế nào mới có thể dỗ dành Tiểu Đường Quả đây, việc này hoàn toàn khó với Đoàn Đoàn nha, tay nhỏ của Đoàn Đoàn lay lay giường bệnh, nghiêm túc suy nghĩ một chút, đôi mày nhỏ khẽ chau lại, bộ dáng vô cùng khó khăn.Biểu lộ này của Đoàn Đoàn, còn chưa chọc được Tiểu Đường Quả vui vẻ... Ngược lại là chọc cười Đường Tranh cùng Vưu Nại Nại.Đoàn Đoàn đột nhiên nghĩ đến cái gì, cúi đầu ở trong túi tiền của mình lay nửa ngày, ngẩng đầu nhìn Tiểu Đường Quả, mở kẹo ở trong lòng bàn tay ra: "Kẹo..."Tiểu Đường Quả người cũng như tên thật sự là đặc biệt thích ăn kẹo, hôm nay trước khi Tố Tâm mang theo Đoàn Đoàn đến thăm tiểu Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn nho nhỏ đã bò lên trên bàn ăn, cầm một viên kẹo, nguyên bản chính là định cho Tiểu Đường Quả.Tiểu Đường Quả không cười, ngược lại là buông đùi gà xuống, duỗi móng vuốt bóng nhẫy ra cầm lấy viên kẹo mà Đoàn Đoàn đưa, làm cho bàn tay mềm mại của Đoàn Đoàn đều là mỡ, Đoàn Đoàn cũng không ghét bỏ, chỉ là cảm thấy tại sao Tiểu Đường Quả vẫn chưa vui, nhóc có phần không biết làm sao mà nhìn về phía Tố Tâm.Tố Tâm không nói gì, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, hỏi Vưu Nại Nại về tình huống của Tiểu Đường Quả...Tiểu Đường Quả bị ngã đập đầu, tuy rằng chụp CT nói không có việc gì, thế nhưng bác sĩ kiến nghị ở lại bệnh viện quan sát một đêm, nếu như không có việc gì, ngày mai Tiểu Đường Quả lại có thể lại tiếp tục ngang tàng xưng bá vườn trẻ.
Đường Tranh đứng ở một bên, trên mũi có băng gạc màu trắng, ngực thì phập phồng kịch liệt, còn sắc mặt của mẹ Tiểu Đường Quả thì vô cùng khó coi, hai người như là đàm phán cái gì đó nhưng không thành.
Nhìn thấy Tố Tâm mang theo Đoàn Đoàn đến rồi, Đường Tranh không biết chuyện có phần bất ngờ: "Chị dâu! Cô là đến thăm Phó lão phu nhân cùng Phó lão gia sao!"
Tố Tâm ngẩn ra, đúng là không có nghĩ tới Phó Thanh Tuyền cùng Phó lão phu nhân hai người cũng ở cái bệnh viện này.
Đã như vậy, như vậy Phó Kiến Văn khẳng định cũng đang trong bệnh viện...
Thấy Tố Tâm có phần bất ngờ, Đường Tranh liền biết Tố Tâm không biết, ngượng ngùng cười cười.
Tố Tâm giải thích: "Đoàn Đoàn không yên lòng, muốn muốn tới xem Tiểu Đường Quả một chút."
Trên trán Tiểu Đường Quả còn dán đầy băng gạc, nhìn thấy Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm đến rồi, cô nhóc ngẩng đầu lên.
Đoàn Đoàn ưỡn người một cái, trong lồng ngực ôm một hộp piza còn nóng hổi, cộc cộc cộc chạy tới trước mặt của Tiểu Đường Quả, kiễng chân nhọn đem hộp piza đặt ở trên giường bệnh, sau đó ngoan ngoãn nhìn Tiểu Đường Quả đang đỏ cả vành mắt.
Tố Tâm cũng nhìn ra Tiểu Đường Quả không cao hứng, cười yếu ớt ngồi ở bên giường, liếc nhìn Tiểu Đường Quả sau đó nói với Đoàn Đoàn: "Đoàn Đoàn, Tiểu Đường Quả không vui, chúng ta hò hét cho Tiểu Đường Quả vui có được hay không!"
Đoàn Đoàn gật gật đầu, lại buồn rầu rười rượi, cần phải thế nào mới có thể dỗ dành Tiểu Đường Quả đây, việc này hoàn toàn khó với Đoàn Đoàn nha, tay nhỏ của Đoàn Đoàn lay lay giường bệnh, nghiêm túc suy nghĩ một chút, đôi mày nhỏ khẽ chau lại, bộ dáng vô cùng khó khăn.
Biểu lộ này của Đoàn Đoàn, còn chưa chọc được Tiểu Đường Quả vui vẻ... Ngược lại là chọc cười Đường Tranh cùng Vưu Nại Nại.
Đoàn Đoàn đột nhiên nghĩ đến cái gì, cúi đầu ở trong túi tiền của mình lay nửa ngày, ngẩng đầu nhìn Tiểu Đường Quả, mở kẹo ở trong lòng bàn tay ra: "Kẹo..."
Tiểu Đường Quả người cũng như tên thật sự là đặc biệt thích ăn kẹo, hôm nay trước khi Tố Tâm mang theo Đoàn Đoàn đến thăm tiểu Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn nho nhỏ đã bò lên trên bàn ăn, cầm một viên kẹo, nguyên bản chính là định cho Tiểu Đường Quả.
Tiểu Đường Quả không cười, ngược lại là buông đùi gà xuống, duỗi móng vuốt bóng nhẫy ra cầm lấy viên kẹo mà Đoàn Đoàn đưa, làm cho bàn tay mềm mại của Đoàn Đoàn đều là mỡ, Đoàn Đoàn cũng không ghét bỏ, chỉ là cảm thấy tại sao Tiểu Đường Quả vẫn chưa vui, nhóc có phần không biết làm sao mà nhìn về phía Tố Tâm.
Tố Tâm không nói gì, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, hỏi Vưu Nại Nại về tình huống của Tiểu Đường Quả...
Tiểu Đường Quả bị ngã đập đầu, tuy rằng chụp CT nói không có việc gì, thế nhưng bác sĩ kiến nghị ở lại bệnh viện quan sát một đêm, nếu như không có việc gì, ngày mai Tiểu Đường Quả lại có thể lại tiếp tục ngang tàng xưng bá vườn trẻ.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đường Tranh đứng ở một bên, trên mũi có băng gạc màu trắng, ngực thì phập phồng kịch liệt, còn sắc mặt của mẹ Tiểu Đường Quả thì vô cùng khó coi, hai người như là đàm phán cái gì đó nhưng không thành.Nhìn thấy Tố Tâm mang theo Đoàn Đoàn đến rồi, Đường Tranh không biết chuyện có phần bất ngờ: "Chị dâu! Cô là đến thăm Phó lão phu nhân cùng Phó lão gia sao!"Tố Tâm ngẩn ra, đúng là không có nghĩ tới Phó Thanh Tuyền cùng Phó lão phu nhân hai người cũng ở cái bệnh viện này.Đã như vậy, như vậy Phó Kiến Văn khẳng định cũng đang trong bệnh viện...Thấy Tố Tâm có phần bất ngờ, Đường Tranh liền biết Tố Tâm không biết, ngượng ngùng cười cười.Tố Tâm giải thích: "Đoàn Đoàn không yên lòng, muốn muốn tới xem Tiểu Đường Quả một chút."Trên trán Tiểu Đường Quả còn dán đầy băng gạc, nhìn thấy Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm đến rồi, cô nhóc ngẩng đầu lên.Đoàn Đoàn ưỡn người một cái, trong lồng ngực ôm một hộp piza còn nóng hổi, cộc cộc cộc chạy tới trước mặt của Tiểu Đường Quả, kiễng chân nhọn đem hộp piza đặt ở trên giường bệnh, sau đó ngoan ngoãn nhìn Tiểu Đường Quả đang đỏ cả vành mắt.Tố Tâm cũng nhìn ra Tiểu Đường Quả không cao hứng, cười yếu ớt ngồi ở bên giường, liếc nhìn Tiểu Đường Quả sau đó nói với Đoàn Đoàn: "Đoàn Đoàn, Tiểu Đường Quả không vui, chúng ta hò hét cho Tiểu Đường Quả vui có được hay không!"Đoàn Đoàn gật gật đầu, lại buồn rầu rười rượi, cần phải thế nào mới có thể dỗ dành Tiểu Đường Quả đây, việc này hoàn toàn khó với Đoàn Đoàn nha, tay nhỏ của Đoàn Đoàn lay lay giường bệnh, nghiêm túc suy nghĩ một chút, đôi mày nhỏ khẽ chau lại, bộ dáng vô cùng khó khăn.Biểu lộ này của Đoàn Đoàn, còn chưa chọc được Tiểu Đường Quả vui vẻ... Ngược lại là chọc cười Đường Tranh cùng Vưu Nại Nại.Đoàn Đoàn đột nhiên nghĩ đến cái gì, cúi đầu ở trong túi tiền của mình lay nửa ngày, ngẩng đầu nhìn Tiểu Đường Quả, mở kẹo ở trong lòng bàn tay ra: "Kẹo..."Tiểu Đường Quả người cũng như tên thật sự là đặc biệt thích ăn kẹo, hôm nay trước khi Tố Tâm mang theo Đoàn Đoàn đến thăm tiểu Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn nho nhỏ đã bò lên trên bàn ăn, cầm một viên kẹo, nguyên bản chính là định cho Tiểu Đường Quả.Tiểu Đường Quả không cười, ngược lại là buông đùi gà xuống, duỗi móng vuốt bóng nhẫy ra cầm lấy viên kẹo mà Đoàn Đoàn đưa, làm cho bàn tay mềm mại của Đoàn Đoàn đều là mỡ, Đoàn Đoàn cũng không ghét bỏ, chỉ là cảm thấy tại sao Tiểu Đường Quả vẫn chưa vui, nhóc có phần không biết làm sao mà nhìn về phía Tố Tâm.Tố Tâm không nói gì, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, hỏi Vưu Nại Nại về tình huống của Tiểu Đường Quả...Tiểu Đường Quả bị ngã đập đầu, tuy rằng chụp CT nói không có việc gì, thế nhưng bác sĩ kiến nghị ở lại bệnh viện quan sát một đêm, nếu như không có việc gì, ngày mai Tiểu Đường Quả lại có thể lại tiếp tục ngang tàng xưng bá vườn trẻ.