Tác giả:

Bầu trời về đêm đầy ắp những ánh sao  lấp lánh. Ánh Trăng mờ ảo lửng lơ giữa bầu trời. Chiếc Lamborghini Aventador lao nhanh như chớp. "Két" một tiếng dừng lại ở Giả trạch- nơi đang tổ chức sinh nhật cho cậu con trai. Cửa xe không nhanh không chậm từ từ mở ra. Một cô gái mặc bộ đầm màu bạch kim lấp lánh ôm sát. Mái tóc đen dài lơ đãng xoã xuống. Những lọn tóc xoăn nhẹ làm nổi bật vóc dáng của cô. Ngũ quan tinh xảo. Tóc mái che đi vầng tràn cao. Cái mũi cao, nhỏ nhắn. Đôi mắt to tròn long lanh. Đôi môi mềm mại tô chút son đỏ. Đôi chân thon dài mang đôi giày cao gót màu đen tuyền. Mọi ánh mắt đều hướng về người con gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành này. Cô sải chân bước vào, khuôn mặt không chút biểu cảm. - "Bác Giả!"- cô dừng chân lại trước một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, cúi đầu chào "Mộc Nhi đấy à, cha con đâu?" Người đàn ông này là Giả Minh Hoằng cha của Giả Từ Hạo Cô là Lâm Mộc Nhi, con gái của Lâm Chí Tôn. Đồng thời cũng là một CEO của tập đoàn Lâm thị. Lâm gia và Giả…

Chương 4

Người Chồng Ngốc Nghếch Của Cô Tiểu Thư Lạnh LùngTác giả: Nhâm TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBầu trời về đêm đầy ắp những ánh sao  lấp lánh. Ánh Trăng mờ ảo lửng lơ giữa bầu trời. Chiếc Lamborghini Aventador lao nhanh như chớp. "Két" một tiếng dừng lại ở Giả trạch- nơi đang tổ chức sinh nhật cho cậu con trai. Cửa xe không nhanh không chậm từ từ mở ra. Một cô gái mặc bộ đầm màu bạch kim lấp lánh ôm sát. Mái tóc đen dài lơ đãng xoã xuống. Những lọn tóc xoăn nhẹ làm nổi bật vóc dáng của cô. Ngũ quan tinh xảo. Tóc mái che đi vầng tràn cao. Cái mũi cao, nhỏ nhắn. Đôi mắt to tròn long lanh. Đôi môi mềm mại tô chút son đỏ. Đôi chân thon dài mang đôi giày cao gót màu đen tuyền. Mọi ánh mắt đều hướng về người con gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành này. Cô sải chân bước vào, khuôn mặt không chút biểu cảm. - "Bác Giả!"- cô dừng chân lại trước một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, cúi đầu chào "Mộc Nhi đấy à, cha con đâu?" Người đàn ông này là Giả Minh Hoằng cha của Giả Từ Hạo Cô là Lâm Mộc Nhi, con gái của Lâm Chí Tôn. Đồng thời cũng là một CEO của tập đoàn Lâm thị. Lâm gia và Giả… - Từ Hạo...o....o...o - cô tức giận hét toáng lên, bực tức đẩy anh ra rồi bước đến cửa phòng mở cửa- Tôi sẽ không bao giờ quay lại đây nữa đâu... - nói rồi cô đi ra rồi đóng mạnh cửaRầm ###Từ Hạo ngơ ngác nhìn cô bỏ đi,  gì đây? Sao cô lại giận hắn nữa? Hắn đâu có làm gì?  Khoan...  Nhi Nhi nói sẽ không quay lại chơi với hắn nữa. Hắn sợ hãi lao ra khỏi phòng- Nhi Nhi.... Nhi Nhi....- Tiểu Hạo,  sao thế?  - tiếng lão Giả truyền ra. Từ Hạo lo lắng, gấp rút hỏi- Cha Nhi Nhi đâu? Nhi Nhi đâu rồi?- Nhi Nhi về rồi, vì con nó phải hủy cuộc họp quan trọng đấy- ông cầm tách trà,  từ tốn nói- Cha! Phải làm sao đây?  Nhi Nhi giận con rồi. Nhi Nhi nói không quay lại chơi với con nữa... Hức... Hức... Phải làm sao đây.... - hắn khóc nấc lên, không có Nhi Nhi hắn không thèm ăn nữa,  không cần ngủ nữa, không thèm đi chơi nữa, không thèm....- ài... Từ Hạo,  con đừng khóc nữa,  Mấy hôm nữa có tiệc tẩy trần của Kình Phong - con trai bác Minh, Nhi Nhi nhất định sẽ đến mà... * Giả Chí Minh, em trai lão Giả,  Kình Phong là em họ của Từ Hạo- Thật ạ?  May quá,  hôm đó con đi xin lỗi Nhi Nhi... - Từ Hạo thở phào một hơi, nếu Nhi Nhi giận hắn chắc hắn chết mất- Từ nay đến hôm đó, con phải ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ,  không được trốn đi chơi nữa,  cha sẽ cho con đi,  thế nào?- Được!- Từ Hạo dõng dạc đáp*****🏃🚄💨💨💨*****- Tên Từ Hạo đáng ghét, hắn có thật là bị ngốc không vậy?  - Mộc Nhi tức tối ném cái túi xách xuống nền nhà- Cô  chủ...- Bác quản gia ạ?  Bác vào đi - Mộc Nhi nén cơn tức giận rồi nói- Cô chủ,  bó hoa lúc sáng... - tay ông cầm một bó hoa hồng lớn, đặt lên bàn- à... Cảm ơn bác,  bác cứ để đấy đi ạQuản gia đặt bó hoa xuống bàn rồi đi ra khỏi phòngMộc Nhi ngồi lên giường thở phì phò vì tức giận,  nhớ đến cái mặt ngây thơ đó là lại tức không chịu được.... Một lúc sau, cô cầm bó hoa ngắm ngía, tấm thiệp bên trong, cô đã xem qua... " Nhớ Nhi Nhi "Ai gọi cô là Nhi Nhi....?!? Một khuôn mặt ngây ngô hiện ra...Vừa nghĩ cô đã định ném bó hoa đi.  Cô mím môi,  cuối cùng vẫn là giữ lại,  khóe môi nhếch lên một chút,  khuôn mặt lạnh lùng không nhịn được mỉm cười, thật lòng cô cũng có chút vui vẻ a...

- Từ Hạo...o....o...o - cô tức giận hét toáng lên, bực tức đẩy anh ra rồi bước đến cửa phòng mở cửa

- Tôi sẽ không bao giờ quay lại đây nữa đâu... - nói rồi cô đi ra rồi đóng mạnh cửa

Rầm ###

Từ Hạo ngơ ngác nhìn cô bỏ đi,  gì đây? Sao cô lại giận hắn nữa? Hắn đâu có làm gì?  Khoan...  Nhi Nhi nói sẽ không quay lại chơi với hắn nữa. Hắn sợ hãi lao ra khỏi phòng

- Nhi Nhi.... Nhi Nhi....

- Tiểu Hạo,  sao thế?  - tiếng lão Giả truyền ra. Từ Hạo lo lắng, gấp rút hỏi

- Cha Nhi Nhi đâu? Nhi Nhi đâu rồi?

- Nhi Nhi về rồi, vì con nó phải hủy cuộc họp quan trọng đấy- ông cầm tách trà,  từ tốn nói

- Cha! Phải làm sao đây?  Nhi Nhi giận con rồi. Nhi Nhi nói không quay lại chơi với con nữa... Hức... Hức... Phải làm sao đây.... - hắn khóc nấc lên, không có Nhi Nhi hắn không thèm ăn nữa,  không cần ngủ nữa, không thèm đi chơi nữa, không thèm....

- ài... Từ Hạo,  con đừng khóc nữa,  Mấy hôm nữa có tiệc tẩy trần của Kình Phong - con trai bác Minh, Nhi Nhi nhất định sẽ đến mà... 

* Giả Chí Minh, em trai lão Giả,  Kình Phong là em họ của Từ Hạo

- Thật ạ?  May quá,  hôm đó con đi xin lỗi Nhi Nhi... - Từ Hạo thở phào một hơi, nếu Nhi Nhi giận hắn chắc hắn chết mất

- Từ nay đến hôm đó, con phải ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ,  không được trốn đi chơi nữa,  cha sẽ cho con đi,  thế nào?

- Được!- Từ Hạo dõng dạc đáp

*****🏃🚄💨💨💨*****

- Tên Từ Hạo đáng ghét, hắn có thật là bị ngốc không vậy?  - Mộc Nhi tức tối ném cái túi xách xuống nền nhà

- Cô  chủ...

- Bác quản gia ạ?  Bác vào đi - Mộc Nhi nén cơn tức giận rồi nói

- Cô chủ,  bó hoa lúc sáng... - tay ông cầm một bó hoa hồng lớn, đặt lên bàn

- à... Cảm ơn bác,  bác cứ để đấy đi ạ

Quản gia đặt bó hoa xuống bàn rồi đi ra khỏi phòng

Mộc Nhi ngồi lên giường thở phì phò vì tức giận,  nhớ đến cái mặt ngây thơ đó là lại tức không chịu được.... Một lúc sau, cô cầm bó hoa ngắm ngía, tấm thiệp bên trong, cô đã xem qua... " Nhớ Nhi Nhi "

Ai gọi cô là Nhi Nhi....?!? Một khuôn mặt ngây ngô hiện ra...Vừa nghĩ cô đã định ném bó hoa đi.  Cô mím môi,  cuối cùng vẫn là giữ lại,  khóe môi nhếch lên một chút,  khuôn mặt lạnh lùng không nhịn được mỉm cười, thật lòng cô cũng có chút vui vẻ a...

Người Chồng Ngốc Nghếch Của Cô Tiểu Thư Lạnh LùngTác giả: Nhâm TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBầu trời về đêm đầy ắp những ánh sao  lấp lánh. Ánh Trăng mờ ảo lửng lơ giữa bầu trời. Chiếc Lamborghini Aventador lao nhanh như chớp. "Két" một tiếng dừng lại ở Giả trạch- nơi đang tổ chức sinh nhật cho cậu con trai. Cửa xe không nhanh không chậm từ từ mở ra. Một cô gái mặc bộ đầm màu bạch kim lấp lánh ôm sát. Mái tóc đen dài lơ đãng xoã xuống. Những lọn tóc xoăn nhẹ làm nổi bật vóc dáng của cô. Ngũ quan tinh xảo. Tóc mái che đi vầng tràn cao. Cái mũi cao, nhỏ nhắn. Đôi mắt to tròn long lanh. Đôi môi mềm mại tô chút son đỏ. Đôi chân thon dài mang đôi giày cao gót màu đen tuyền. Mọi ánh mắt đều hướng về người con gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành này. Cô sải chân bước vào, khuôn mặt không chút biểu cảm. - "Bác Giả!"- cô dừng chân lại trước một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, cúi đầu chào "Mộc Nhi đấy à, cha con đâu?" Người đàn ông này là Giả Minh Hoằng cha của Giả Từ Hạo Cô là Lâm Mộc Nhi, con gái của Lâm Chí Tôn. Đồng thời cũng là một CEO của tập đoàn Lâm thị. Lâm gia và Giả… - Từ Hạo...o....o...o - cô tức giận hét toáng lên, bực tức đẩy anh ra rồi bước đến cửa phòng mở cửa- Tôi sẽ không bao giờ quay lại đây nữa đâu... - nói rồi cô đi ra rồi đóng mạnh cửaRầm ###Từ Hạo ngơ ngác nhìn cô bỏ đi,  gì đây? Sao cô lại giận hắn nữa? Hắn đâu có làm gì?  Khoan...  Nhi Nhi nói sẽ không quay lại chơi với hắn nữa. Hắn sợ hãi lao ra khỏi phòng- Nhi Nhi.... Nhi Nhi....- Tiểu Hạo,  sao thế?  - tiếng lão Giả truyền ra. Từ Hạo lo lắng, gấp rút hỏi- Cha Nhi Nhi đâu? Nhi Nhi đâu rồi?- Nhi Nhi về rồi, vì con nó phải hủy cuộc họp quan trọng đấy- ông cầm tách trà,  từ tốn nói- Cha! Phải làm sao đây?  Nhi Nhi giận con rồi. Nhi Nhi nói không quay lại chơi với con nữa... Hức... Hức... Phải làm sao đây.... - hắn khóc nấc lên, không có Nhi Nhi hắn không thèm ăn nữa,  không cần ngủ nữa, không thèm đi chơi nữa, không thèm....- ài... Từ Hạo,  con đừng khóc nữa,  Mấy hôm nữa có tiệc tẩy trần của Kình Phong - con trai bác Minh, Nhi Nhi nhất định sẽ đến mà... * Giả Chí Minh, em trai lão Giả,  Kình Phong là em họ của Từ Hạo- Thật ạ?  May quá,  hôm đó con đi xin lỗi Nhi Nhi... - Từ Hạo thở phào một hơi, nếu Nhi Nhi giận hắn chắc hắn chết mất- Từ nay đến hôm đó, con phải ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ,  không được trốn đi chơi nữa,  cha sẽ cho con đi,  thế nào?- Được!- Từ Hạo dõng dạc đáp*****🏃🚄💨💨💨*****- Tên Từ Hạo đáng ghét, hắn có thật là bị ngốc không vậy?  - Mộc Nhi tức tối ném cái túi xách xuống nền nhà- Cô  chủ...- Bác quản gia ạ?  Bác vào đi - Mộc Nhi nén cơn tức giận rồi nói- Cô chủ,  bó hoa lúc sáng... - tay ông cầm một bó hoa hồng lớn, đặt lên bàn- à... Cảm ơn bác,  bác cứ để đấy đi ạQuản gia đặt bó hoa xuống bàn rồi đi ra khỏi phòngMộc Nhi ngồi lên giường thở phì phò vì tức giận,  nhớ đến cái mặt ngây thơ đó là lại tức không chịu được.... Một lúc sau, cô cầm bó hoa ngắm ngía, tấm thiệp bên trong, cô đã xem qua... " Nhớ Nhi Nhi "Ai gọi cô là Nhi Nhi....?!? Một khuôn mặt ngây ngô hiện ra...Vừa nghĩ cô đã định ném bó hoa đi.  Cô mím môi,  cuối cùng vẫn là giữ lại,  khóe môi nhếch lên một chút,  khuôn mặt lạnh lùng không nhịn được mỉm cười, thật lòng cô cũng có chút vui vẻ a...

Chương 4