Tác giả:

- Lục thiếu gia,thiếu phu nhân đang trong phòng này điều trị ạ - Bác sĩ nói với một người con trai trẻ tuổi, giọng điệu mang theo sự cung kính và sợ hãi. Không sợ mới là lạ a. Trước mặt ông ta là Lục đại thiếu gia, con trai của tổng thống...là tổng thống a. Không cần nhắc đến vị kia, chỉ với việc cậu ta tự gầy dựng nên Lục thị đến tình trạng kinh khủng như bây giờ đã đủ rồi. Ông ta nào dám thất lễ. Nếu có chút sơ xuất nào,cái chức viện trưởng nhỏ nhỏ này cũng ném đi thôi. Vừa đến cửa phòng, viện trưởng cung kính mở cửa rồi xin phép đi trước - Lục Tử Hiên, vợ con nằm viện mấy tháng rồi, con một lần cũng không đi thăm, có phải làm cha tức chết không? - một giọng nói già nua mang theo uy nghiêm, tức giận vang lên - Cha đừng có mở miệng ra là vợ con, vợ con, cô ta còn chưa có tư cách đó- Lục Tử Hiên bước vào phòng, ngồi dựa lưng vào ghế, chân vắt chéo - Con...!!! Con...!!! - Ông thật sự rất bất đắc dĩ, con của ông từ lúc nhỏ đến bây giờ chưa từng yêu ai, có lúc ông còn tưởng nó là người…

Chương 5

Trọng Sinh Thành Cô Vợ Nhỏ Của Lục ThiếuTác giả: Nhâm TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh- Lục thiếu gia,thiếu phu nhân đang trong phòng này điều trị ạ - Bác sĩ nói với một người con trai trẻ tuổi, giọng điệu mang theo sự cung kính và sợ hãi. Không sợ mới là lạ a. Trước mặt ông ta là Lục đại thiếu gia, con trai của tổng thống...là tổng thống a. Không cần nhắc đến vị kia, chỉ với việc cậu ta tự gầy dựng nên Lục thị đến tình trạng kinh khủng như bây giờ đã đủ rồi. Ông ta nào dám thất lễ. Nếu có chút sơ xuất nào,cái chức viện trưởng nhỏ nhỏ này cũng ném đi thôi. Vừa đến cửa phòng, viện trưởng cung kính mở cửa rồi xin phép đi trước - Lục Tử Hiên, vợ con nằm viện mấy tháng rồi, con một lần cũng không đi thăm, có phải làm cha tức chết không? - một giọng nói già nua mang theo uy nghiêm, tức giận vang lên - Cha đừng có mở miệng ra là vợ con, vợ con, cô ta còn chưa có tư cách đó- Lục Tử Hiên bước vào phòng, ngồi dựa lưng vào ghế, chân vắt chéo - Con...!!! Con...!!! - Ông thật sự rất bất đắc dĩ, con của ông từ lúc nhỏ đến bây giờ chưa từng yêu ai, có lúc ông còn tưởng nó là người… Cô gái nhỏ này nhất định có vấn đề!-Em... -chưa kịp nói, tiếng chuông điện thoại reo lên. Tử Hiên tao nhã rút trong túi quần một cái điện thoại màu đen, đặt lên tai-Lục thiếu, 20 phút nữa có cuộc hẹn với Lý tổng ạ- Tôi biết rồi!-ngắt điện thoại, nhìn cô gái trước mặt một hồi, không nói thêm cái gì, nhẹ nhàng rảo bước ra ngoài. Riêng Thiên Hi thì thở ra một hơi, cô sợ anh ta phát hiện ra mình không phải một cái Thiên Hi ở thế giới kì lạ này. Nếu biết anh nhất định đem cô ném ra đường a-Phu nhân, cô có muốn ăn cái gì không?- Bổn...ta muốn một chút điểm tâm nhẹ, trà để ta tự pha là được- Vâng!Cô khẽ nhắm mắt dưỡng thần, lưng tựa vào ghế. Cái thế giới này có cái gì cũng không biết, từ nhỏ đến giờ cô chưa từng thấy mấy thứ kì lạ như vậy.Một cô người hầu nhỏ khoảng 15 tuổi len lén bước lại gần Thiên Hi, hiển nhiên cô bé được vào làm chung với mẹ của mình,cô nhỏ giọng hỏi-Phu nhân có hay không muốn xem ti vi?- Ti vi là thứ gì? -Thiên Hi mở mắt,hiếu kì hỏi, cô nhất định khi không có hắn ở nhà phải tìm hiểu một chút, ít nhất khi hắn hỏi còn có thể trả lời- Phu nhân không biết ti vi ạ? Là thứ to to kia kìa-cô hầu nhỏ ngạc nhiên nói-Em nhỏ giọng một chút, cô bé em tên gì?- Em tên Như Tâm, phu nhân không nhận ra em ạ?- Khụ, ta bị bệnh nên một vài thứ không nhớ rõ-Cô ho khan một tiếng, nhỏ giọng giải thích-Vậy ti vi có tác dụng gì?....Thiên Hi sau khi "học hỏi" cũng đã biết khá nhiều, từ cách sử dụng ti vi, máy tính, vài thứ hiện đại khác. Cô có trí nhớ khá nhạy bén, nói qua một lần liền nhớ. Cô còn hỏi tên vài người hầu khác để phòng khi tên kia truy vấn————————Khoảng 9 giờ tối, cô đang xem tin tức trên thứ kì lạ gọi là ti vi kia thì hắn về. Cô giả vờ không quan tâm, tiếp tục thưởng thức ly trà đã tự tay pha.Tử Hiên bước vào, thấy cô đang xem ti vi thì có chút nghi ngờ, ngồi xuống bên cạnh cô, tự rót một ly trà vô cảm uống. Cô ngồi bên cạnh người cứng đờ. Không hiểu sao cô có chút sợ tên này. Hắn mang cho cô cảm giác sợ hãi.Vị trà thanh nhã lan tỏa trong miệng khiến anh có chút tò mò. Vị trà này anh chưa từng uống qua. Rất đặc biệt, trà rất ngon-Trà này ai pha?- Do phu nhân pha thưa ngài-Như Tâm nhanh nhạy đáp. Vừa nhắc đến mình cô lập tức run rẩy. Tử Hiên nhìn cô, đặt cằm lên cổ cô, hơi thở nóng rực thoang thoảng ở hõm cổ.-Em rốt cuộc là ai?....

Cô gái nhỏ này nhất định có vấn đề!

-

Em... -

chưa kịp nói, tiếng chuông điện thoại reo lên. Tử Hiên tao nhã rút trong túi quần một cái điện thoại màu đen, đặt lên tai

-

Lục thiếu, 20 phút nữa có cuộc hẹn với Lý tổng ạ

- Tôi biết rồi!-

ngắt điện thoại, nhìn cô gái trước mặt một hồi, không nói thêm cái gì, nhẹ nhàng rảo bước ra ngoài. Riêng Thiên Hi thì thở ra một hơi, cô sợ anh ta phát hiện ra mình không phải một cái Thiên Hi ở thế giới kì lạ này. Nếu biết anh nhất định đem cô ném ra đường a

-

Phu nhân, cô có muốn ăn cái gì không?

- Bổn...ta muốn một chút điểm tâm nhẹ, trà để ta tự pha là được

- Vâng!

Cô khẽ nhắm mắt dưỡng thần, lưng tựa vào ghế. Cái thế giới này có cái gì cũng không biết, từ nhỏ đến giờ cô chưa từng thấy mấy thứ kì lạ như vậy.

Một cô người hầu nhỏ khoảng 15 tuổi len lén bước lại gần Thiên Hi, hiển nhiên cô bé được vào làm chung với mẹ của mình,cô nhỏ giọng hỏi

-

Phu nhân có hay không muốn xem ti vi?

- Ti vi là thứ gì? -

Thiên Hi mở mắt,hiếu kì hỏi, cô nhất định khi không có hắn ở nhà phải tìm hiểu một chút, ít nhất khi hắn hỏi còn có thể trả lời

- Phu nhân không biết ti vi ạ? Là thứ to to kia kìa-

cô hầu nhỏ ngạc nhiên nói

-

Em nhỏ giọng một chút, cô bé em tên gì?

- Em tên Như Tâm, phu nhân không nhận ra em ạ?

- Khụ, ta bị bệnh nên một vài thứ không nhớ rõ-

Cô ho khan một tiếng, nhỏ giọng giải thích

-

Vậy ti vi có tác dụng gì?

....

Thiên Hi sau khi "học hỏi" cũng đã biết khá nhiều, từ cách sử dụng ti vi, máy tính, vài thứ hiện đại khác. Cô có trí nhớ khá nhạy bén, nói qua một lần liền nhớ. Cô còn hỏi tên vài người hầu khác để phòng khi tên kia truy vấn

————————

Khoảng 9 giờ tối, cô đang xem tin tức trên thứ kì lạ gọi là ti vi kia thì hắn về. Cô giả vờ không quan tâm, tiếp tục thưởng thức ly trà đã tự tay pha.

Tử Hiên bước vào, thấy cô đang xem ti vi thì có chút nghi ngờ, ngồi xuống bên cạnh cô, tự rót một ly trà vô cảm uống. Cô ngồi bên cạnh người cứng đờ. Không hiểu sao cô có chút sợ tên này. Hắn mang cho cô cảm giác sợ hãi.

Vị trà thanh nhã lan tỏa trong miệng khiến anh có chút tò mò. Vị trà này anh chưa từng uống qua. Rất đặc biệt, trà rất ngon

-

Trà này ai pha?

- Do phu nhân pha thưa ngài-

Như Tâm nhanh nhạy đáp. Vừa nhắc đến mình cô lập tức run rẩy. Tử Hiên nhìn cô, đặt cằm lên cổ cô, hơi thở nóng rực thoang thoảng ở hõm cổ.

-

Em rốt cuộc là ai?

....

Trọng Sinh Thành Cô Vợ Nhỏ Của Lục ThiếuTác giả: Nhâm TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh- Lục thiếu gia,thiếu phu nhân đang trong phòng này điều trị ạ - Bác sĩ nói với một người con trai trẻ tuổi, giọng điệu mang theo sự cung kính và sợ hãi. Không sợ mới là lạ a. Trước mặt ông ta là Lục đại thiếu gia, con trai của tổng thống...là tổng thống a. Không cần nhắc đến vị kia, chỉ với việc cậu ta tự gầy dựng nên Lục thị đến tình trạng kinh khủng như bây giờ đã đủ rồi. Ông ta nào dám thất lễ. Nếu có chút sơ xuất nào,cái chức viện trưởng nhỏ nhỏ này cũng ném đi thôi. Vừa đến cửa phòng, viện trưởng cung kính mở cửa rồi xin phép đi trước - Lục Tử Hiên, vợ con nằm viện mấy tháng rồi, con một lần cũng không đi thăm, có phải làm cha tức chết không? - một giọng nói già nua mang theo uy nghiêm, tức giận vang lên - Cha đừng có mở miệng ra là vợ con, vợ con, cô ta còn chưa có tư cách đó- Lục Tử Hiên bước vào phòng, ngồi dựa lưng vào ghế, chân vắt chéo - Con...!!! Con...!!! - Ông thật sự rất bất đắc dĩ, con của ông từ lúc nhỏ đến bây giờ chưa từng yêu ai, có lúc ông còn tưởng nó là người… Cô gái nhỏ này nhất định có vấn đề!-Em... -chưa kịp nói, tiếng chuông điện thoại reo lên. Tử Hiên tao nhã rút trong túi quần một cái điện thoại màu đen, đặt lên tai-Lục thiếu, 20 phút nữa có cuộc hẹn với Lý tổng ạ- Tôi biết rồi!-ngắt điện thoại, nhìn cô gái trước mặt một hồi, không nói thêm cái gì, nhẹ nhàng rảo bước ra ngoài. Riêng Thiên Hi thì thở ra một hơi, cô sợ anh ta phát hiện ra mình không phải một cái Thiên Hi ở thế giới kì lạ này. Nếu biết anh nhất định đem cô ném ra đường a-Phu nhân, cô có muốn ăn cái gì không?- Bổn...ta muốn một chút điểm tâm nhẹ, trà để ta tự pha là được- Vâng!Cô khẽ nhắm mắt dưỡng thần, lưng tựa vào ghế. Cái thế giới này có cái gì cũng không biết, từ nhỏ đến giờ cô chưa từng thấy mấy thứ kì lạ như vậy.Một cô người hầu nhỏ khoảng 15 tuổi len lén bước lại gần Thiên Hi, hiển nhiên cô bé được vào làm chung với mẹ của mình,cô nhỏ giọng hỏi-Phu nhân có hay không muốn xem ti vi?- Ti vi là thứ gì? -Thiên Hi mở mắt,hiếu kì hỏi, cô nhất định khi không có hắn ở nhà phải tìm hiểu một chút, ít nhất khi hắn hỏi còn có thể trả lời- Phu nhân không biết ti vi ạ? Là thứ to to kia kìa-cô hầu nhỏ ngạc nhiên nói-Em nhỏ giọng một chút, cô bé em tên gì?- Em tên Như Tâm, phu nhân không nhận ra em ạ?- Khụ, ta bị bệnh nên một vài thứ không nhớ rõ-Cô ho khan một tiếng, nhỏ giọng giải thích-Vậy ti vi có tác dụng gì?....Thiên Hi sau khi "học hỏi" cũng đã biết khá nhiều, từ cách sử dụng ti vi, máy tính, vài thứ hiện đại khác. Cô có trí nhớ khá nhạy bén, nói qua một lần liền nhớ. Cô còn hỏi tên vài người hầu khác để phòng khi tên kia truy vấn————————Khoảng 9 giờ tối, cô đang xem tin tức trên thứ kì lạ gọi là ti vi kia thì hắn về. Cô giả vờ không quan tâm, tiếp tục thưởng thức ly trà đã tự tay pha.Tử Hiên bước vào, thấy cô đang xem ti vi thì có chút nghi ngờ, ngồi xuống bên cạnh cô, tự rót một ly trà vô cảm uống. Cô ngồi bên cạnh người cứng đờ. Không hiểu sao cô có chút sợ tên này. Hắn mang cho cô cảm giác sợ hãi.Vị trà thanh nhã lan tỏa trong miệng khiến anh có chút tò mò. Vị trà này anh chưa từng uống qua. Rất đặc biệt, trà rất ngon-Trà này ai pha?- Do phu nhân pha thưa ngài-Như Tâm nhanh nhạy đáp. Vừa nhắc đến mình cô lập tức run rẩy. Tử Hiên nhìn cô, đặt cằm lên cổ cô, hơi thở nóng rực thoang thoảng ở hõm cổ.-Em rốt cuộc là ai?....

Chương 5