Đoàn Hồng Huyên vừa lái xe vào bãi đậu xe, một cô gái lạ vô cùng bất lịch sự xông tới đập cửa xe hắn. Mới đầu hắn còn nghĩ rằng cô gái gặp phải nguy hiểm gì đó vội chạy tới cầu cứu, cho nên hạ cửa xe xuống một chút, vừa đủ để hắn có thể nghe cô gái kia nói, nhưng lại không để cho đối phương thấy rõ hắn là ai. “Cậu sao giờ mới tới a, em gái tôi qua một hồi nữa thuốc sẽ phát tác, cậu còn không mau tới, muốn để người đàn ông khác được lợi sao?” Giọng kênh kiệu ra hiệu, nội dung khiến người ta kinh ngạc, Đoàn Hồng Huyên lúc này mới nhìn kỹ dáng vẻ của cô gái, kết quả càng thêm kinh ngạc. “Sao không nói lời nào vậy, cậu không phải đã đổi ý rồi chứ, tôi nói cho cậu biết, tiền cậu đã……” “Tử Kỳ, xin lỗi a, trên đường kẹt xe, chị đang nói chuyện với ai vậy.” Chàng trai lo lắng ngắt lời cô gái, khiến cho cô gái ý thức được, cô đã nhận nhầm người rồi. Cô gái chột dạ liếc liếc cửa xe chỉ mở hé, nhanh chóng kéo người sang một bên nhỏ giọng nói: “Cậu tên xuẩn ngốc này, lúc nào rồi mà còn tới trễ,…
Chương 22-2: Bữa này anh mời 2
Sủng Ái Vô Tận: Ông Xã Thâm Tình Của TôiTác giả: Khang KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐoàn Hồng Huyên vừa lái xe vào bãi đậu xe, một cô gái lạ vô cùng bất lịch sự xông tới đập cửa xe hắn. Mới đầu hắn còn nghĩ rằng cô gái gặp phải nguy hiểm gì đó vội chạy tới cầu cứu, cho nên hạ cửa xe xuống một chút, vừa đủ để hắn có thể nghe cô gái kia nói, nhưng lại không để cho đối phương thấy rõ hắn là ai. “Cậu sao giờ mới tới a, em gái tôi qua một hồi nữa thuốc sẽ phát tác, cậu còn không mau tới, muốn để người đàn ông khác được lợi sao?” Giọng kênh kiệu ra hiệu, nội dung khiến người ta kinh ngạc, Đoàn Hồng Huyên lúc này mới nhìn kỹ dáng vẻ của cô gái, kết quả càng thêm kinh ngạc. “Sao không nói lời nào vậy, cậu không phải đã đổi ý rồi chứ, tôi nói cho cậu biết, tiền cậu đã……” “Tử Kỳ, xin lỗi a, trên đường kẹt xe, chị đang nói chuyện với ai vậy.” Chàng trai lo lắng ngắt lời cô gái, khiến cho cô gái ý thức được, cô đã nhận nhầm người rồi. Cô gái chột dạ liếc liếc cửa xe chỉ mở hé, nhanh chóng kéo người sang một bên nhỏ giọng nói: “Cậu tên xuẩn ngốc này, lúc nào rồi mà còn tới trễ,… Mối quan hệ giữa những người này rất là rắc rối phức tạp. Có một số đối đầu kịch liệt, có lẽ ngày bình thường sớm đã đấu đến mức gay cấn, gần đây một mất một còn. Lại có một số ngoài mặt hòa thuận, nhưng trong lòng lại ngầm cho nhau nhát dao, ném đá giấu tay, ngươi lừa ta gạt.Có điều, cho dù là vậy, tổng thể buổi tiệc vẫn diễn ra trong không khí hòa bình. Không ai dám nháo ra chuyện, dù sao thì cũng phải nể mặt Đàm Thị chứ.Tại cảnh trông như hòa bình này, dưới bầu không khí hòa hoãn, Ngải Tử Lam mặc một chiếc váy màu tím dài đến đầu gối, khoác tay Đoàn Hồng Huyên, chậm rãi tiến vào.Đây giống như một đôi bích nhân trời sinh, vừa xuất hiện đã lập tức tỏa sáng, thu hút tất cả ánh mắt.Đối diện với những ánh mắt soi mói giống như muốn nhìn xuyên thấu lấy thân thể, Ngải Tử Lam mặt không biến sắc, bình tĩnh im lặng, thầm nắm chặt bàn tay, lòng bàn tay bất giác rịn ra chút mồ hôi nóng.Mặc dù thân là thiên kim Ngải Thị, nhưng Ngải Tử Lam bình thường không có cơ hội tham gia vào những bữa tiệc của giới thượng lưu, cơ hồ như đó giờ chưa từng lộ mặt trong vòng xã giao.Một mặt, mỗi lần nhận được lời mời đến dự tiệc, Ngải Thành Quốc và người mẹ kế đều từ chối thay cô, với mỹ danh rằng để cho cô còn học tập, không muốn để cô nghĩ đông nghĩ tây, trước giờ lại không hề quản Ngải Tử Kỳ, dần dần cũng không ai chú ý đến vị thiên kim thứ hai của Ngải Thị này.Mặt khác, vị trí của Ngải gia trong giới thượng lưu cũng quá nhỏ, cộng thêm nhưng điều tiếng không tốt, cơ hội có thể tham gia tiệc cũng rất hạn chế.Cho nên nhắc tới thiên kim nhà Ngải Thị, nhắc đến đầu tiên của người ta chính là Ngải Tử Kỳ kiêu kỳ ngang ngược, lúc đầu còn hiểu nhầm người mà Đoàn Hồng Huyên lấy chính là cô ta, không ngừng lắc đầu thở dài, sau đó nghe được là thiên kim thứ hai của Ngải Thị, thì đều một mặt mờ mịt, không biết nói gì.Nhắc đến Ngải Tử Lam, cũng chỉ có thể nói cô có tiếng nói thấp. Mà chỉ cần nói đến xuất thân Ngải gia của cô, điểm này, cũng khiến cho tuyệt đại đa số bộ phận giữ thái độ với cô.Ngải Tử Lam không thể ngờ tới, lần đầu tiên chính thứ xuất hiện trong giới thượng lưu của thành phố s, lại là dưới thân phận vợ của Đoàn Hồng Huyên. Cũng không biết đó là điều tốt hay xấu nữa.Nhưng bất luận như thế nào, cô cũng coi trọng buổi yến tiệc này.Phải biết rằng, bất luận là lúc trước, hay là bây giờ, mối quan hệ chắc chắn là tài nguyên quý giá nhất.Mà buổi tiệc tối nay, chủ trì là tập đoàn Đàm Thị, khách mời của buổi tiệc cơ hồ lại là toàn bộ người trong giới thượng lưu, tụ hội biết bao nhân sĩ tinh anh trong các lĩnh vực và giới quyền quý, đội hình đẳng cấp sang trọng, không thể không khiến cho người ta trầm trồ cảm thán.Mà dạ tiệc lần này, chính là con đường nhanh nhất hữu hiệu nhất để cho Ngải Tử Lam kết giao làm quen với đám người này. Có mối quan hệ về người rồi, có thể giúp cho quyền cước của cô tăng thêm rất nhiều rất nhiều.“Cậu Đoàn, mong tới mong lui, cuối cùng cậu cũng tới rồi.”Phản ứng đầu tiên, chính là sự nhiệt tình chào đón từ người bạn của Đoàn Hồng Huyên, Đàm Thiếu Hoa.
Mối quan hệ giữa những người này rất là rắc rối phức tạp. Có một số đối đầu kịch liệt, có lẽ ngày bình thường sớm đã đấu đến mức gay cấn, gần đây một mất một còn. Lại có một số ngoài mặt hòa thuận, nhưng trong lòng lại ngầm cho nhau nhát dao, ném đá giấu tay, ngươi lừa ta gạt.
Có điều, cho dù là vậy, tổng thể buổi tiệc vẫn diễn ra trong không khí hòa bình. Không ai dám nháo ra chuyện, dù sao thì cũng phải nể mặt Đàm Thị chứ.
Tại cảnh trông như hòa bình này, dưới bầu không khí hòa hoãn, Ngải Tử Lam mặc một chiếc váy màu tím dài đến đầu gối, khoác tay Đoàn Hồng Huyên, chậm rãi tiến vào.
Đây giống như một đôi bích nhân trời sinh, vừa xuất hiện đã lập tức tỏa sáng, thu hút tất cả ánh mắt.
Đối diện với những ánh mắt soi mói giống như muốn nhìn xuyên thấu lấy thân thể, Ngải Tử Lam mặt không biến sắc, bình tĩnh im lặng, thầm nắm chặt bàn tay, lòng bàn tay bất giác rịn ra chút mồ hôi nóng.
Mặc dù thân là thiên kim Ngải Thị, nhưng Ngải Tử Lam bình thường không có cơ hội tham gia vào những bữa tiệc của giới thượng lưu, cơ hồ như đó giờ chưa từng lộ mặt trong vòng xã giao.
Một mặt, mỗi lần nhận được lời mời đến dự tiệc, Ngải Thành Quốc và người mẹ kế đều từ chối thay cô, với mỹ danh rằng để cho cô còn học tập, không muốn để cô nghĩ đông nghĩ tây, trước giờ lại không hề quản Ngải Tử Kỳ, dần dần cũng không ai chú ý đến vị thiên kim thứ hai của Ngải Thị này.
Mặt khác, vị trí của Ngải gia trong giới thượng lưu cũng quá nhỏ, cộng thêm nhưng điều tiếng không tốt, cơ hội có thể tham gia tiệc cũng rất hạn chế.
Cho nên nhắc tới thiên kim nhà Ngải Thị, nhắc đến đầu tiên của người ta chính là Ngải Tử Kỳ kiêu kỳ ngang ngược, lúc đầu còn hiểu nhầm người mà Đoàn Hồng Huyên lấy chính là cô ta, không ngừng lắc đầu thở dài, sau đó nghe được là thiên kim thứ hai của Ngải Thị, thì đều một mặt mờ mịt, không biết nói gì.
Nhắc đến Ngải Tử Lam, cũng chỉ có thể nói cô có tiếng nói thấp. Mà chỉ cần nói đến xuất thân Ngải gia của cô, điểm này, cũng khiến cho tuyệt đại đa số bộ phận giữ thái độ với cô.
Ngải Tử Lam không thể ngờ tới, lần đầu tiên chính thứ xuất hiện trong giới thượng lưu của thành phố s, lại là dưới thân phận vợ của Đoàn Hồng Huyên. Cũng không biết đó là điều tốt hay xấu nữa.
Nhưng bất luận như thế nào, cô cũng coi trọng buổi yến tiệc này.
Phải biết rằng, bất luận là lúc trước, hay là bây giờ, mối quan hệ chắc chắn là tài nguyên quý giá nhất.
Mà buổi tiệc tối nay, chủ trì là tập đoàn Đàm Thị, khách mời của buổi tiệc cơ hồ lại là toàn bộ người trong giới thượng lưu, tụ hội biết bao nhân sĩ tinh anh trong các lĩnh vực và giới quyền quý, đội hình đẳng cấp sang trọng, không thể không khiến cho người ta trầm trồ cảm thán.
Mà dạ tiệc lần này, chính là con đường nhanh nhất hữu hiệu nhất để cho Ngải Tử Lam kết giao làm quen với đám người này. Có mối quan hệ về người rồi, có thể giúp cho quyền cước của cô tăng thêm rất nhiều rất nhiều.
“Cậu Đoàn, mong tới mong lui, cuối cùng cậu cũng tới rồi.”
Phản ứng đầu tiên, chính là sự nhiệt tình chào đón từ người bạn của Đoàn Hồng Huyên, Đàm Thiếu Hoa.
Sủng Ái Vô Tận: Ông Xã Thâm Tình Của TôiTác giả: Khang KiềuTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐoàn Hồng Huyên vừa lái xe vào bãi đậu xe, một cô gái lạ vô cùng bất lịch sự xông tới đập cửa xe hắn. Mới đầu hắn còn nghĩ rằng cô gái gặp phải nguy hiểm gì đó vội chạy tới cầu cứu, cho nên hạ cửa xe xuống một chút, vừa đủ để hắn có thể nghe cô gái kia nói, nhưng lại không để cho đối phương thấy rõ hắn là ai. “Cậu sao giờ mới tới a, em gái tôi qua một hồi nữa thuốc sẽ phát tác, cậu còn không mau tới, muốn để người đàn ông khác được lợi sao?” Giọng kênh kiệu ra hiệu, nội dung khiến người ta kinh ngạc, Đoàn Hồng Huyên lúc này mới nhìn kỹ dáng vẻ của cô gái, kết quả càng thêm kinh ngạc. “Sao không nói lời nào vậy, cậu không phải đã đổi ý rồi chứ, tôi nói cho cậu biết, tiền cậu đã……” “Tử Kỳ, xin lỗi a, trên đường kẹt xe, chị đang nói chuyện với ai vậy.” Chàng trai lo lắng ngắt lời cô gái, khiến cho cô gái ý thức được, cô đã nhận nhầm người rồi. Cô gái chột dạ liếc liếc cửa xe chỉ mở hé, nhanh chóng kéo người sang một bên nhỏ giọng nói: “Cậu tên xuẩn ngốc này, lúc nào rồi mà còn tới trễ,… Mối quan hệ giữa những người này rất là rắc rối phức tạp. Có một số đối đầu kịch liệt, có lẽ ngày bình thường sớm đã đấu đến mức gay cấn, gần đây một mất một còn. Lại có một số ngoài mặt hòa thuận, nhưng trong lòng lại ngầm cho nhau nhát dao, ném đá giấu tay, ngươi lừa ta gạt.Có điều, cho dù là vậy, tổng thể buổi tiệc vẫn diễn ra trong không khí hòa bình. Không ai dám nháo ra chuyện, dù sao thì cũng phải nể mặt Đàm Thị chứ.Tại cảnh trông như hòa bình này, dưới bầu không khí hòa hoãn, Ngải Tử Lam mặc một chiếc váy màu tím dài đến đầu gối, khoác tay Đoàn Hồng Huyên, chậm rãi tiến vào.Đây giống như một đôi bích nhân trời sinh, vừa xuất hiện đã lập tức tỏa sáng, thu hút tất cả ánh mắt.Đối diện với những ánh mắt soi mói giống như muốn nhìn xuyên thấu lấy thân thể, Ngải Tử Lam mặt không biến sắc, bình tĩnh im lặng, thầm nắm chặt bàn tay, lòng bàn tay bất giác rịn ra chút mồ hôi nóng.Mặc dù thân là thiên kim Ngải Thị, nhưng Ngải Tử Lam bình thường không có cơ hội tham gia vào những bữa tiệc của giới thượng lưu, cơ hồ như đó giờ chưa từng lộ mặt trong vòng xã giao.Một mặt, mỗi lần nhận được lời mời đến dự tiệc, Ngải Thành Quốc và người mẹ kế đều từ chối thay cô, với mỹ danh rằng để cho cô còn học tập, không muốn để cô nghĩ đông nghĩ tây, trước giờ lại không hề quản Ngải Tử Kỳ, dần dần cũng không ai chú ý đến vị thiên kim thứ hai của Ngải Thị này.Mặt khác, vị trí của Ngải gia trong giới thượng lưu cũng quá nhỏ, cộng thêm nhưng điều tiếng không tốt, cơ hội có thể tham gia tiệc cũng rất hạn chế.Cho nên nhắc tới thiên kim nhà Ngải Thị, nhắc đến đầu tiên của người ta chính là Ngải Tử Kỳ kiêu kỳ ngang ngược, lúc đầu còn hiểu nhầm người mà Đoàn Hồng Huyên lấy chính là cô ta, không ngừng lắc đầu thở dài, sau đó nghe được là thiên kim thứ hai của Ngải Thị, thì đều một mặt mờ mịt, không biết nói gì.Nhắc đến Ngải Tử Lam, cũng chỉ có thể nói cô có tiếng nói thấp. Mà chỉ cần nói đến xuất thân Ngải gia của cô, điểm này, cũng khiến cho tuyệt đại đa số bộ phận giữ thái độ với cô.Ngải Tử Lam không thể ngờ tới, lần đầu tiên chính thứ xuất hiện trong giới thượng lưu của thành phố s, lại là dưới thân phận vợ của Đoàn Hồng Huyên. Cũng không biết đó là điều tốt hay xấu nữa.Nhưng bất luận như thế nào, cô cũng coi trọng buổi yến tiệc này.Phải biết rằng, bất luận là lúc trước, hay là bây giờ, mối quan hệ chắc chắn là tài nguyên quý giá nhất.Mà buổi tiệc tối nay, chủ trì là tập đoàn Đàm Thị, khách mời của buổi tiệc cơ hồ lại là toàn bộ người trong giới thượng lưu, tụ hội biết bao nhân sĩ tinh anh trong các lĩnh vực và giới quyền quý, đội hình đẳng cấp sang trọng, không thể không khiến cho người ta trầm trồ cảm thán.Mà dạ tiệc lần này, chính là con đường nhanh nhất hữu hiệu nhất để cho Ngải Tử Lam kết giao làm quen với đám người này. Có mối quan hệ về người rồi, có thể giúp cho quyền cước của cô tăng thêm rất nhiều rất nhiều.“Cậu Đoàn, mong tới mong lui, cuối cùng cậu cũng tới rồi.”Phản ứng đầu tiên, chính là sự nhiệt tình chào đón từ người bạn của Đoàn Hồng Huyên, Đàm Thiếu Hoa.