"Nóng... Nóng..." Một người đàn ông với một khuôn mặt đẹp trai như điêu khắc, thanh tú Đang lờ mờ bước đi lên phòng quần áo thì có hơi xộc xệch Hắn vừa đi miệng không ngừng lẩm bẩm chửi rủa Đến nơi hắn đưa tay mở cửa phòng đi nhanh lên giường nằm "Chết tiệt? Đứa nào dám bỏ thuốc?" Hắn nói như muốn nghiền nát người đó ra thành từng mảnh Hắn Bạch Nhược Quân: 26 tuổi là cháu đích tôn của nhà họ Bạch vừa mới tiếp lên tiếp quản công ty "..." [...] Tại quầy bar "Hàm Nhi." quản lý cô gọi Hàm Nhi năm nay vừa tròn 20 tuổi ba mẹ mất sớm, tự sống mưu sinh, là người mạnh mẽ "Dạ." cô chạy lại "..." "Anh gọi tôi có việc gì không quản lý" cô nói với giọng trìu mến "Cô có thể đem chiếc áo khoác này lên phòng vip 690 được không? Vị khách vip vừa nãy đã bỏ quen" "Được ạ" cô cầm chiếc áo trên tay đi lên khu vực vip bắt đầu tìm kiếm 670 680 690 "À. Đây rồi" cô nói lên [Cốc...Cốc] "Thưa quý khách vừa nãy quý khách đã bỏ quên áo giờ tôi mang lên đây ạ" Cô nói giọng đầy kính trọng Cô đứng một hồi không thấy…
Chương 24
Lệnh Tôi Em Dám Không NgheTác giả: Nguyễn Thị ThùyTruyện Ngôn Tình"Nóng... Nóng..." Một người đàn ông với một khuôn mặt đẹp trai như điêu khắc, thanh tú Đang lờ mờ bước đi lên phòng quần áo thì có hơi xộc xệch Hắn vừa đi miệng không ngừng lẩm bẩm chửi rủa Đến nơi hắn đưa tay mở cửa phòng đi nhanh lên giường nằm "Chết tiệt? Đứa nào dám bỏ thuốc?" Hắn nói như muốn nghiền nát người đó ra thành từng mảnh Hắn Bạch Nhược Quân: 26 tuổi là cháu đích tôn của nhà họ Bạch vừa mới tiếp lên tiếp quản công ty "..." [...] Tại quầy bar "Hàm Nhi." quản lý cô gọi Hàm Nhi năm nay vừa tròn 20 tuổi ba mẹ mất sớm, tự sống mưu sinh, là người mạnh mẽ "Dạ." cô chạy lại "..." "Anh gọi tôi có việc gì không quản lý" cô nói với giọng trìu mến "Cô có thể đem chiếc áo khoác này lên phòng vip 690 được không? Vị khách vip vừa nãy đã bỏ quen" "Được ạ" cô cầm chiếc áo trên tay đi lên khu vực vip bắt đầu tìm kiếm 670 680 690 "À. Đây rồi" cô nói lên [Cốc...Cốc] "Thưa quý khách vừa nãy quý khách đã bỏ quên áo giờ tôi mang lên đây ạ" Cô nói giọng đầy kính trọng Cô đứng một hồi không thấy… Hắn đưa cho cô một chùm m*c ** ng*c... Toàn là dạng ren... Lưới mỏng.. xuyên thấu...Cô trợn mắt nhìn hắn nói không ra lời"Anh bị khùng hả... Mặc cái đó thà khỏi mặc gì luôn cho xong"Hắn nghe vậy khuôn mặt cười gian xảo nói"Cũng tốt... Không mặc gì cho khỏi rườm rà tay chân... Cô không mặc gì thì sẽ đẹp hơn đấy.."Cô nghe mà mặt mũi ửng hồng.... Khắp người dần nóng lên... Quát thẳng vào mặt hắn"Anh đúng là đồ b**n th** hết thuốc chữa.... Anh mau biến khỏi phòng thay đồ cho tôi... Mau đi ra"Mặt hắn vẫn bình thãn như không có chuyện gì nói.."Cô giờ mới nhận ra tôi b**n th** hả... Cứ từ từ thời gian sau tôi sẽ cho cô biết tôi b**n th** đến cỡ nào... Thay nhanh rồi ra ngoài tôi đợi" nói xong hắn quay lưng bước đi... Trước khi ra hắn còn để lại cho cô chùm m*c ** ng*c...Cô như cứng họng không nói được lời nào... Nhanh chóng thay rồi ra ngoài...[......]Cô ra quầy thanh toán tiền.."Quý khách.. Thử xong rồi ạ.. Vậy cô muốn lấy loại nào" nhân viên nói"Dạ...Tôi lấy..." chưa nói xong hắn đã đi lại chen ngang lời cô"Lấy những loại mà tôi đã chọn""Dạ... Tôi đã hiểu rồi ạ" nhân viên đáp"Khoang đã" cô nói"Dạ"Cô nói nhỏ qua Hắn: " Anh điên rồi à.. Anh không thấy ở đây toàn phụ nữ đứng hả.. Anh làm loạn gì vậy ""Có gì mà phải ngại... Tôi chỉ đi chọn áo ngực cho người phụ nữ của tôi thôi mà""Anh đang luyên thuyên gì vậy.. Ai là người phụ nữ của anh""Cô nghỉ mình không phải...""Dạ.. Xin lỗi... Giờ nên lấy theo ý ai ạ" nhân viên nói"Ý tôi..." cả hai cùng nói"Dạ... Ai ạ" nhân viên hỏi"Của Tôi... Cô mau gói lại đi.. Lấy hết cho tôi những loại quyến rủ nhất và dễ cởi nhất đấy" anh nói mà không nhìn thấy mặt cô và nữ nhân viên đó khuôn mặt đang ngại ngùng đỏ lên.."Rốt cuộc tôi mang hay anh mang mà anh tuỳ tiện vậy""Vậy tôi hỏi cô... Cô mang cho ai ngắm...Ai là người cởi... Tôi không muốn đang cao hứng thì bị tuột hứng vì mấy cái thứ do cô chọn.. Cái của tôi thuận tay nhiều" Giọng ma mị nói"Anh... Anh..."Hắn gé sát vào tai cô nói..."Nếu cô không muốn tối nay tôi lại tiếp tục ăn cô thì ngoan ngoãn nghe lời đi" nghe hắn nói như vậy với vẻ mặt nghiêm túc cô cũng đành ngậm ngùi nghe theo...Cô quay lại cười cười với nhân viên nãy giờ vẫn đứng đó.... nói"Dạ.... được rồi phiền cô cứ làm theo lời anh này""Dạ.. Vâng" giọng nhân viên vui vẻMặt cô thì bí xị khó chịu còn hắn thì vui vẻ đắc ý...HẾT PHẦN 25:
Hắn đưa cho cô một chùm m*c ** ng*c... Toàn là dạng ren... Lưới mỏng.. xuyên thấu...Cô trợn mắt nhìn hắn nói không ra lời
"Anh bị khùng hả... Mặc cái đó thà khỏi mặc gì luôn cho xong"
Hắn nghe vậy khuôn mặt cười gian xảo nói
"Cũng tốt... Không mặc gì cho khỏi rườm rà tay chân... Cô không mặc gì thì sẽ đẹp hơn đấy.."
Cô nghe mà mặt mũi ửng hồng.... Khắp người dần nóng lên... Quát thẳng vào mặt hắn
"Anh đúng là đồ b**n th** hết thuốc chữa.... Anh mau biến khỏi phòng thay đồ cho tôi... Mau đi ra"
Mặt hắn vẫn bình thãn như không có chuyện gì nói..
"Cô giờ mới nhận ra tôi b**n th** hả... Cứ từ từ thời gian sau tôi sẽ cho cô biết tôi b**n th** đến cỡ nào... Thay nhanh rồi ra ngoài tôi đợi" nói xong hắn quay lưng bước đi... Trước khi ra hắn còn để lại cho cô chùm m*c ** ng*c...
Cô như cứng họng không nói được lời nào... Nhanh chóng thay rồi ra ngoài...
[......]
Cô ra quầy thanh toán tiền..
"Quý khách.. Thử xong rồi ạ.. Vậy cô muốn lấy loại nào" nhân viên nói
"Dạ...Tôi lấy..." chưa nói xong hắn đã đi lại chen ngang lời cô
"Lấy những loại mà tôi đã chọn"
"Dạ... Tôi đã hiểu rồi ạ" nhân viên đáp
"Khoang đã" cô nói
"Dạ"
Cô nói nhỏ qua Hắn: " Anh điên rồi à.. Anh không thấy ở đây toàn phụ nữ đứng hả.. Anh làm loạn gì vậy "
"Có gì mà phải ngại... Tôi chỉ đi chọn áo ngực cho người phụ nữ của tôi thôi mà"
"Anh đang luyên thuyên gì vậy.. Ai là người phụ nữ của anh"
"Cô nghỉ mình không phải..."
"Dạ.. Xin lỗi... Giờ nên lấy theo ý ai ạ" nhân viên nói
"Ý tôi..." cả hai cùng nói
"Dạ... Ai ạ" nhân viên hỏi
"Của Tôi... Cô mau gói lại đi.. Lấy hết cho tôi những loại quyến rủ nhất và dễ cởi nhất đấy" anh nói mà không nhìn thấy mặt cô và nữ nhân viên đó khuôn mặt đang ngại ngùng đỏ lên..
"Rốt cuộc tôi mang hay anh mang mà anh tuỳ tiện vậy"
"Vậy tôi hỏi cô... Cô mang cho ai ngắm...Ai là người cởi... Tôi không muốn đang cao hứng thì bị tuột hứng vì mấy cái thứ do cô chọn.. Cái của tôi thuận tay nhiều" Giọng ma mị nói
"Anh... Anh..."
Hắn gé sát vào tai cô nói...
"Nếu cô không muốn tối nay tôi lại tiếp tục ăn cô thì ngoan ngoãn nghe lời đi" nghe hắn nói như vậy với vẻ mặt nghiêm túc cô cũng đành ngậm ngùi nghe theo...
Cô quay lại cười cười với nhân viên nãy giờ vẫn đứng đó.... nói
"Dạ.... được rồi phiền cô cứ làm theo lời anh này"
"Dạ.. Vâng" giọng nhân viên vui vẻ
Mặt cô thì bí xị khó chịu còn hắn thì vui vẻ đắc ý...
HẾT PHẦN 25:
Lệnh Tôi Em Dám Không NgheTác giả: Nguyễn Thị ThùyTruyện Ngôn Tình"Nóng... Nóng..." Một người đàn ông với một khuôn mặt đẹp trai như điêu khắc, thanh tú Đang lờ mờ bước đi lên phòng quần áo thì có hơi xộc xệch Hắn vừa đi miệng không ngừng lẩm bẩm chửi rủa Đến nơi hắn đưa tay mở cửa phòng đi nhanh lên giường nằm "Chết tiệt? Đứa nào dám bỏ thuốc?" Hắn nói như muốn nghiền nát người đó ra thành từng mảnh Hắn Bạch Nhược Quân: 26 tuổi là cháu đích tôn của nhà họ Bạch vừa mới tiếp lên tiếp quản công ty "..." [...] Tại quầy bar "Hàm Nhi." quản lý cô gọi Hàm Nhi năm nay vừa tròn 20 tuổi ba mẹ mất sớm, tự sống mưu sinh, là người mạnh mẽ "Dạ." cô chạy lại "..." "Anh gọi tôi có việc gì không quản lý" cô nói với giọng trìu mến "Cô có thể đem chiếc áo khoác này lên phòng vip 690 được không? Vị khách vip vừa nãy đã bỏ quen" "Được ạ" cô cầm chiếc áo trên tay đi lên khu vực vip bắt đầu tìm kiếm 670 680 690 "À. Đây rồi" cô nói lên [Cốc...Cốc] "Thưa quý khách vừa nãy quý khách đã bỏ quên áo giờ tôi mang lên đây ạ" Cô nói giọng đầy kính trọng Cô đứng một hồi không thấy… Hắn đưa cho cô một chùm m*c ** ng*c... Toàn là dạng ren... Lưới mỏng.. xuyên thấu...Cô trợn mắt nhìn hắn nói không ra lời"Anh bị khùng hả... Mặc cái đó thà khỏi mặc gì luôn cho xong"Hắn nghe vậy khuôn mặt cười gian xảo nói"Cũng tốt... Không mặc gì cho khỏi rườm rà tay chân... Cô không mặc gì thì sẽ đẹp hơn đấy.."Cô nghe mà mặt mũi ửng hồng.... Khắp người dần nóng lên... Quát thẳng vào mặt hắn"Anh đúng là đồ b**n th** hết thuốc chữa.... Anh mau biến khỏi phòng thay đồ cho tôi... Mau đi ra"Mặt hắn vẫn bình thãn như không có chuyện gì nói.."Cô giờ mới nhận ra tôi b**n th** hả... Cứ từ từ thời gian sau tôi sẽ cho cô biết tôi b**n th** đến cỡ nào... Thay nhanh rồi ra ngoài tôi đợi" nói xong hắn quay lưng bước đi... Trước khi ra hắn còn để lại cho cô chùm m*c ** ng*c...Cô như cứng họng không nói được lời nào... Nhanh chóng thay rồi ra ngoài...[......]Cô ra quầy thanh toán tiền.."Quý khách.. Thử xong rồi ạ.. Vậy cô muốn lấy loại nào" nhân viên nói"Dạ...Tôi lấy..." chưa nói xong hắn đã đi lại chen ngang lời cô"Lấy những loại mà tôi đã chọn""Dạ... Tôi đã hiểu rồi ạ" nhân viên đáp"Khoang đã" cô nói"Dạ"Cô nói nhỏ qua Hắn: " Anh điên rồi à.. Anh không thấy ở đây toàn phụ nữ đứng hả.. Anh làm loạn gì vậy ""Có gì mà phải ngại... Tôi chỉ đi chọn áo ngực cho người phụ nữ của tôi thôi mà""Anh đang luyên thuyên gì vậy.. Ai là người phụ nữ của anh""Cô nghỉ mình không phải...""Dạ.. Xin lỗi... Giờ nên lấy theo ý ai ạ" nhân viên nói"Ý tôi..." cả hai cùng nói"Dạ... Ai ạ" nhân viên hỏi"Của Tôi... Cô mau gói lại đi.. Lấy hết cho tôi những loại quyến rủ nhất và dễ cởi nhất đấy" anh nói mà không nhìn thấy mặt cô và nữ nhân viên đó khuôn mặt đang ngại ngùng đỏ lên.."Rốt cuộc tôi mang hay anh mang mà anh tuỳ tiện vậy""Vậy tôi hỏi cô... Cô mang cho ai ngắm...Ai là người cởi... Tôi không muốn đang cao hứng thì bị tuột hứng vì mấy cái thứ do cô chọn.. Cái của tôi thuận tay nhiều" Giọng ma mị nói"Anh... Anh..."Hắn gé sát vào tai cô nói..."Nếu cô không muốn tối nay tôi lại tiếp tục ăn cô thì ngoan ngoãn nghe lời đi" nghe hắn nói như vậy với vẻ mặt nghiêm túc cô cũng đành ngậm ngùi nghe theo...Cô quay lại cười cười với nhân viên nãy giờ vẫn đứng đó.... nói"Dạ.... được rồi phiền cô cứ làm theo lời anh này""Dạ.. Vâng" giọng nhân viên vui vẻMặt cô thì bí xị khó chịu còn hắn thì vui vẻ đắc ý...HẾT PHẦN 25: