"Mở miệng, uống chỗ thuốc này cho tôi!" Mạc Hân như cạy miệng tôi ra, đổ một đống thuốc vào miệng tôi. Một đống thuốc khô khốc dính vào cổ họng, lập tức khiến tôi vô cùng buôn nôn. Tôi vừa định nhổ đi đã bị Mạc Hân bụm miệng lại, ép tôi nuốt những viên thuốc kia xuống. Tôi nhìn người đàn ông trước mắt, tự nhiên sinh ra chán ghét. Nửa năm trước trong bữa tiệc tối của công ty, tôi gặp được người đàn ông nho nhã lễ độ, tướng mạo anh tuấn này, có chút động lòng. Lúc đó cảm giác của anh ta đối với tôi cũng không tệ, quen biết chưa đến nửa tháng chúng tôi liền kết hôn. Tôi tưởng rằng tôi có thể từ đây mà thoát khỏi ngôi nhà kia, sống cuộc sống hạnh phúc. Nhưng sau khi kết hôn, tôi mới thực sự ý thức được người đàn ông này đáng sợ đến mức nào. Cuộc sống chẳng qua là ra khỏi hang sói lại rớt vào ổ hùm. Ánh mắt anh ta toàn là tia máu, thoạt nhìn cực đáng sợ, hoàn toàn khác với cảm giác nho nhã trước kia. Anh ta đã uống thuốc, thuốc trị bệnh kia. Kết hôn khoảng nửa năm, tôi vẫn là một trinh nữ…

Truyện chữ