Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 723: Anh làm gì?

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đôi mắt đẹp của Tố Tâm chuyển hướng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ngực hơi nghẹn, lại không nghĩ Phó Kiến Văn có thể nhìn ra được. "Sắp xếp trợ lý ở bên cạnh em cũng là có lý do, chính là phòng ngừa đàn ông có lòng mơ ước với em tiếp cận em!" Phó Kiến Văn đánh chuyển hướng đèn, "Xem hôm nay em cùng em trai của Hứa Khai trò chuyện cũng không tệ lắm, trong lòng anh cũng không quá thoải mái, anh cũng đang bị ăn rất nhiều giấm..." Tố Tâm nghe được câu này quay đầu lại, ánh mắt đảo qua điện thoại của Phó Kiến Văn đã được đặt ở bên trong khống đài, nhưng vẫn còn không ngừng chấn động, chốc lát mới tự tiếu phi tiếu nói: "Chí ít Hứa Thừa Vũ cũng không có đi tìm anh nói chuyện tâm tình! Cũng không có ở cái giờ này gọi điện thoại cho em, hay là dùng loại phương thức anh không nghe tôi cứ gọi đến bao giờ anh nghe thì thôi..." Phó Kiến Văn đem xe ngừng lại ven đường, ung dung thong thả tắt máy. Bên trong buồng xe thập phần yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng giọt mưa đánh vào trần xe cùng kính xe. Tố Tâm nghĩ Phó Kiến Văn muốn nói cùng mình cái gì, đôi mắt bình tĩnh của cô nhìn qua Phó Kiến Văn, đã thấy Phó Kiến Văn mở đai an toàn ra, một cái tay khác đè xuống đai an toàn của Tố Tâm, thân hình cao lớn hướng về phía cô đè xuống, thuận thế kéo ghế kéo ghế bên cạnh tài xế ngả ra phía sau. Bảo vai khoan hậu của Phó Kiến Văn che khuất tia sáng của đèn đường chiếu vào kính chiếu hậu, bóng tối đem Tố Tâm bao phủ trong đó. Không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại đột nhiên vươn đến, Tố Tâm bị sợ hết hồn, tim đập cực kì nhanh. Hai tay Tố Tâm chống đỡ ở lồng ngực Phó Kiến Văn, trên thân chính là hơi thở bức người, cùng trọng lượng ép ở trên người khiến cho Tố Tâm hoảng hốt, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đen sâu thẳm của Phó Kiến Văn khiến người ta run sợ, Tố Tâm giả vờ căm tức nói: "Anh làm gì!" Dưới lòng bàn tay cô, chính là nhịp tim đang đập mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, vô cùng xâm lược đánh vào lòng bàn tay trái của Tố Tâm, làm cho đầu ngón tay của cô không tự chủ nắm chặt, một chút một chút va chạm kia, miễn cưỡng đem sức lực của Tố Tâm va trở về đáy lòng. Tố Tâm kinh hãi. Tố Tâm mới vừa cãi lại, răng lợi liền câm nín, mắt tiệp khẽ run. ******** Có ai ghen mà giống như anh Phó vậy không chứ 

Đôi mắt đẹp của Tố Tâm chuyển hướng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ngực hơi nghẹn, lại không nghĩ Phó Kiến Văn có thể nhìn ra được. 

"Sắp xếp trợ lý ở bên cạnh em cũng là có lý do, chính là phòng ngừa đàn ông có lòng mơ ước với em tiếp cận em!" Phó Kiến Văn đánh chuyển hướng đèn, "Xem hôm nay em cùng em trai của Hứa Khai trò chuyện cũng không tệ lắm, trong lòng anh cũng không quá thoải mái, anh cũng đang bị ăn rất nhiều giấm..." 

Tố Tâm nghe được câu này quay đầu lại, ánh mắt đảo qua điện thoại của Phó Kiến Văn đã được đặt ở bên trong khống đài, nhưng vẫn còn không ngừng chấn động, chốc lát mới tự tiếu phi tiếu nói: "Chí ít Hứa Thừa Vũ cũng không có đi tìm anh nói chuyện tâm tình! Cũng không có ở cái giờ này gọi điện thoại cho em, hay là dùng loại phương thức anh không nghe tôi cứ gọi đến bao giờ anh nghe thì thôi..." 

Phó Kiến Văn đem xe ngừng lại ven đường, ung dung thong thả tắt máy. 

Bên trong buồng xe thập phần yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng giọt mưa đánh vào trần xe cùng kính xe. 

Tố Tâm nghĩ Phó Kiến Văn muốn nói cùng mình cái gì, đôi mắt bình tĩnh của cô nhìn qua Phó Kiến Văn, đã thấy Phó Kiến Văn mở đai an toàn ra, một cái tay khác đè xuống đai an toàn của Tố Tâm, thân hình cao lớn hướng về phía cô đè xuống, thuận thế kéo ghế kéo ghế bên cạnh tài xế ngả ra phía sau. 

Bảo vai khoan hậu của Phó Kiến Văn che khuất tia sáng của đèn đường chiếu vào kính chiếu hậu, bóng tối đem Tố Tâm bao phủ trong đó. 

Không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại đột nhiên vươn đến, Tố Tâm bị sợ hết hồn, tim đập cực kì nhanh. 

Hai tay Tố Tâm chống đỡ ở lồng ngực Phó Kiến Văn, trên thân chính là hơi thở bức người, cùng trọng lượng ép ở trên người khiến cho Tố Tâm hoảng hốt, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đen sâu thẳm của Phó Kiến Văn khiến người ta run sợ, Tố Tâm giả vờ căm tức nói: "Anh làm gì!" 

Dưới lòng bàn tay cô, chính là nhịp tim đang đập mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, vô cùng xâm lược đánh vào lòng bàn tay trái của Tố Tâm, làm cho đầu ngón tay của cô không tự chủ nắm chặt, một chút một chút va chạm kia, miễn cưỡng đem sức lực của Tố Tâm va trở về đáy lòng. 

Tố Tâm kinh hãi. 

Tố Tâm mới vừa cãi lại, răng lợi liền câm nín, mắt tiệp khẽ run. 

******** 

Có ai ghen mà giống như anh Phó vậy không chứ 

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đôi mắt đẹp của Tố Tâm chuyển hướng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ngực hơi nghẹn, lại không nghĩ Phó Kiến Văn có thể nhìn ra được. "Sắp xếp trợ lý ở bên cạnh em cũng là có lý do, chính là phòng ngừa đàn ông có lòng mơ ước với em tiếp cận em!" Phó Kiến Văn đánh chuyển hướng đèn, "Xem hôm nay em cùng em trai của Hứa Khai trò chuyện cũng không tệ lắm, trong lòng anh cũng không quá thoải mái, anh cũng đang bị ăn rất nhiều giấm..." Tố Tâm nghe được câu này quay đầu lại, ánh mắt đảo qua điện thoại của Phó Kiến Văn đã được đặt ở bên trong khống đài, nhưng vẫn còn không ngừng chấn động, chốc lát mới tự tiếu phi tiếu nói: "Chí ít Hứa Thừa Vũ cũng không có đi tìm anh nói chuyện tâm tình! Cũng không có ở cái giờ này gọi điện thoại cho em, hay là dùng loại phương thức anh không nghe tôi cứ gọi đến bao giờ anh nghe thì thôi..." Phó Kiến Văn đem xe ngừng lại ven đường, ung dung thong thả tắt máy. Bên trong buồng xe thập phần yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng giọt mưa đánh vào trần xe cùng kính xe. Tố Tâm nghĩ Phó Kiến Văn muốn nói cùng mình cái gì, đôi mắt bình tĩnh của cô nhìn qua Phó Kiến Văn, đã thấy Phó Kiến Văn mở đai an toàn ra, một cái tay khác đè xuống đai an toàn của Tố Tâm, thân hình cao lớn hướng về phía cô đè xuống, thuận thế kéo ghế kéo ghế bên cạnh tài xế ngả ra phía sau. Bảo vai khoan hậu của Phó Kiến Văn che khuất tia sáng của đèn đường chiếu vào kính chiếu hậu, bóng tối đem Tố Tâm bao phủ trong đó. Không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại đột nhiên vươn đến, Tố Tâm bị sợ hết hồn, tim đập cực kì nhanh. Hai tay Tố Tâm chống đỡ ở lồng ngực Phó Kiến Văn, trên thân chính là hơi thở bức người, cùng trọng lượng ép ở trên người khiến cho Tố Tâm hoảng hốt, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đen sâu thẳm của Phó Kiến Văn khiến người ta run sợ, Tố Tâm giả vờ căm tức nói: "Anh làm gì!" Dưới lòng bàn tay cô, chính là nhịp tim đang đập mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, vô cùng xâm lược đánh vào lòng bàn tay trái của Tố Tâm, làm cho đầu ngón tay của cô không tự chủ nắm chặt, một chút một chút va chạm kia, miễn cưỡng đem sức lực của Tố Tâm va trở về đáy lòng. Tố Tâm kinh hãi. Tố Tâm mới vừa cãi lại, răng lợi liền câm nín, mắt tiệp khẽ run. ******** Có ai ghen mà giống như anh Phó vậy không chứ 

Chương 723: Anh làm gì?