Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 746: Chuyện này cô phải cho tôi một câu trả lời
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm cúi đầu, nhìn mèo mập dưới chân mình. Con mèo kia tựa hồ nhận ra được tình huống không đúng, Tố Tâm cũng không có khom lưng xuống xoa đầu nó giống như bình thường, mà là cụp mắt tự tiếu phi tiếu nhìn xem nó. Mèo Mập giật mình, lập tức vươn mình dậy, bốn chân chạm đất, rụt cổ lại chuẩn bị chạy trốn. Thấy bốn chân cùng trước ngực của mèo mập tất cả đều bị ướt, Tố Tâm khom lưng hai tay lấy tay nâng hai chân trước của mèo mập lên, ôm lấy nó... Mèo mập lập tức rụt lại móng vuốt ở bốn chân, cong đuôi lên, một bộ ngoan ngoãn. Tố Tâm ngửi mùi trên mặt mèo mập một cái, lúc này mới yên tâm đem mèo ôm vào trong ngực, đối với người phụ nữ trung niên kia cười nói: "Này không thể nói được là mèo nhà chúng cháu cắn chết cá, mọi việc đều phải nói chứng cứ." "Tôi tận mắt thấy vẫn không tính là chứng cứ!" Người phụ nữ trung niên kia thấy Tố Tâm tuổi trẻ, giọng nói lại vô cùng trong trẻo ngọt ngào, khí thế lớn lên, "Chỉ có con mèo này nhà các người, bởi vì tôi đã từng thấy rất nhiều lần nó loanh quanh bên cạnh bể cá nhà chúng tôi! Đây cũng không phải là cố ý sao!" "Tôi còn tận mắt nhìn thấy mèo nhà chúng tôi không cắn cá nhà bà đấy!" Dì Lý không chịu yếu thế. "Bà đừng có già mồm!" người phụ nữ trung niên nhìn về phía Tố Tâm, "Chuyện này cô phải cho tôi một câu trả lời!" Dì Lý thấy người phụ nữ trung niên kia bắt lấy sự khó xử của Tố Tâm, nổi nóng bó tay rồi, đây không phải là đất nặn sao! "Ơ! Đây đều là người, đều có hai con mắt, làm sao thứ bà thấy chính là chứng cứ, thứ tôi thấy lại không tính, bà là có ba con mắt, tôi có hai thôi sao!" Bảo vệ vừa nãy đã thấy dì Lý cùng người phụ nữ trung niên kia ồn ào qua lại từ máy giám sát, cho nên đã chạy xe đạp điện lại đây, xuống xe bận bịu chạy tới hỏi: "Xảy ra chuyện gì!" Phụ nữ trung niên thấy bảo vệ đã đến, vô cùng gấp gáp đem chuyện vừa rồi nói lại một lần. "Bên trong tiểu khu của chúng ta có camera, thử đến camera nhìn xem, còn nữa... Mèo ăn cá miệng chắc chắn sẽ lưu lại mùi tanh, nếu cô nói đuổi theo mèo nhà chúng cháu tới đây, vì công bằng vậy hãy để cho bảo vệ ngửi một chút xem trong miệng con mèo này có lưu lại mùi vị hay không." Tố Tâm không nhanh không chậm mở miệng, ngược lại là người phụ nữ trung niên kia đã tức đến nổ phổi. ****** Định chơi chị hả? k có cửa đâu
Tố Tâm cúi đầu, nhìn mèo mập dưới chân mình.
Con mèo kia tựa hồ nhận ra được tình huống không đúng, Tố Tâm cũng không có khom lưng xuống xoa đầu nó giống như bình thường, mà là cụp mắt tự tiếu phi tiếu nhìn xem nó.
Mèo Mập giật mình, lập tức vươn mình dậy, bốn chân chạm đất, rụt cổ lại chuẩn bị chạy trốn.
Thấy bốn chân cùng trước ngực của mèo mập tất cả đều bị ướt, Tố Tâm khom lưng hai tay lấy tay nâng hai chân trước của mèo mập lên, ôm lấy nó...
Mèo mập lập tức rụt lại móng vuốt ở bốn chân, cong đuôi lên, một bộ ngoan ngoãn.
Tố Tâm ngửi mùi trên mặt mèo mập một cái, lúc này mới yên tâm đem mèo ôm vào trong ngực, đối với người phụ nữ trung niên kia cười nói: "Này không thể nói được là mèo nhà chúng cháu cắn chết cá, mọi việc đều phải nói chứng cứ."
"Tôi tận mắt thấy vẫn không tính là chứng cứ!" Người phụ nữ trung niên kia thấy Tố Tâm tuổi trẻ, giọng nói lại vô cùng trong trẻo ngọt ngào, khí thế lớn lên, "Chỉ có con mèo này nhà các người, bởi vì tôi đã từng thấy rất nhiều lần nó loanh quanh bên cạnh bể cá nhà chúng tôi! Đây cũng không phải là cố ý sao!"
"Tôi còn tận mắt nhìn thấy mèo nhà chúng tôi không cắn cá nhà bà đấy!" Dì Lý không chịu yếu thế.
"Bà đừng có già mồm!" người phụ nữ trung niên nhìn về phía Tố Tâm, "Chuyện này cô phải cho tôi một câu trả lời!"
Dì Lý thấy người phụ nữ trung niên kia bắt lấy sự khó xử của Tố Tâm, nổi nóng bó tay rồi, đây không phải là đất nặn sao!
"Ơ! Đây đều là người, đều có hai con mắt, làm sao thứ bà thấy chính là chứng cứ, thứ tôi thấy lại không tính, bà là có ba con mắt, tôi có hai thôi sao!"
Bảo vệ vừa nãy đã thấy dì Lý cùng người phụ nữ trung niên kia ồn ào qua lại từ máy giám sát, cho nên đã chạy xe đạp điện lại đây, xuống xe bận bịu chạy tới hỏi: "Xảy ra chuyện gì!"
Phụ nữ trung niên thấy bảo vệ đã đến, vô cùng gấp gáp đem chuyện vừa rồi nói lại một lần.
"Bên trong tiểu khu của chúng ta có camera, thử đến camera nhìn xem, còn nữa... Mèo ăn cá miệng chắc chắn sẽ lưu lại mùi tanh, nếu cô nói đuổi theo mèo nhà chúng cháu tới đây, vì công bằng vậy hãy để cho bảo vệ ngửi một chút xem trong miệng con mèo này có lưu lại mùi vị hay không."
Tố Tâm không nhanh không chậm mở miệng, ngược lại là người phụ nữ trung niên kia đã tức đến nổ phổi.
******
Định chơi chị hả? k có cửa đâu
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm cúi đầu, nhìn mèo mập dưới chân mình. Con mèo kia tựa hồ nhận ra được tình huống không đúng, Tố Tâm cũng không có khom lưng xuống xoa đầu nó giống như bình thường, mà là cụp mắt tự tiếu phi tiếu nhìn xem nó. Mèo Mập giật mình, lập tức vươn mình dậy, bốn chân chạm đất, rụt cổ lại chuẩn bị chạy trốn. Thấy bốn chân cùng trước ngực của mèo mập tất cả đều bị ướt, Tố Tâm khom lưng hai tay lấy tay nâng hai chân trước của mèo mập lên, ôm lấy nó... Mèo mập lập tức rụt lại móng vuốt ở bốn chân, cong đuôi lên, một bộ ngoan ngoãn. Tố Tâm ngửi mùi trên mặt mèo mập một cái, lúc này mới yên tâm đem mèo ôm vào trong ngực, đối với người phụ nữ trung niên kia cười nói: "Này không thể nói được là mèo nhà chúng cháu cắn chết cá, mọi việc đều phải nói chứng cứ." "Tôi tận mắt thấy vẫn không tính là chứng cứ!" Người phụ nữ trung niên kia thấy Tố Tâm tuổi trẻ, giọng nói lại vô cùng trong trẻo ngọt ngào, khí thế lớn lên, "Chỉ có con mèo này nhà các người, bởi vì tôi đã từng thấy rất nhiều lần nó loanh quanh bên cạnh bể cá nhà chúng tôi! Đây cũng không phải là cố ý sao!" "Tôi còn tận mắt nhìn thấy mèo nhà chúng tôi không cắn cá nhà bà đấy!" Dì Lý không chịu yếu thế. "Bà đừng có già mồm!" người phụ nữ trung niên nhìn về phía Tố Tâm, "Chuyện này cô phải cho tôi một câu trả lời!" Dì Lý thấy người phụ nữ trung niên kia bắt lấy sự khó xử của Tố Tâm, nổi nóng bó tay rồi, đây không phải là đất nặn sao! "Ơ! Đây đều là người, đều có hai con mắt, làm sao thứ bà thấy chính là chứng cứ, thứ tôi thấy lại không tính, bà là có ba con mắt, tôi có hai thôi sao!" Bảo vệ vừa nãy đã thấy dì Lý cùng người phụ nữ trung niên kia ồn ào qua lại từ máy giám sát, cho nên đã chạy xe đạp điện lại đây, xuống xe bận bịu chạy tới hỏi: "Xảy ra chuyện gì!" Phụ nữ trung niên thấy bảo vệ đã đến, vô cùng gấp gáp đem chuyện vừa rồi nói lại một lần. "Bên trong tiểu khu của chúng ta có camera, thử đến camera nhìn xem, còn nữa... Mèo ăn cá miệng chắc chắn sẽ lưu lại mùi tanh, nếu cô nói đuổi theo mèo nhà chúng cháu tới đây, vì công bằng vậy hãy để cho bảo vệ ngửi một chút xem trong miệng con mèo này có lưu lại mùi vị hay không." Tố Tâm không nhanh không chậm mở miệng, ngược lại là người phụ nữ trung niên kia đã tức đến nổ phổi. ****** Định chơi chị hả? k có cửa đâu