Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 812: Đổ lên đầu Tố Tâm
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Sở Tầm bị chặn đến nghẹn, cô ta chau mày, trong lòng cứ việc không thích, nhưng vẫn cố gắng hết sức làm cho giọng nói của mình bình thản: "Kiến Văn, đây là chuyện liên quan đến Sở gia chúng em, cho nên em muốn nói chuyện riêng với anh." Không đợi Phó Kiến Văn tiếp lời, Sở Tầm nhìn qua Tố Tâm, cô ta không dám mạnh bạo với Phó Kiến Văn, chỉ có thể cùng thái độ cứng rắn cùng Tố Tâm: "Tôi tìm Kiến Văn là chuyện công việc, không phải việc riêng! Có thể để cho tôi cùng Kiến Văn nói chuyện riêng một lúc được không!" Lời nói này, giống như Tố Tâm là người có lỗi vậy... Dì Lý cau mày, lúc trước còn thấy Sở Tầm cũng còn tốt, hiện tại thấy Sở Tầm hùng hổ doạ Tố Tâm như vậy, dì Lý nhìn thấy không thuận mắt. "Bất kể là trên phương diện làm ăn hay là việc riêng tư, Kiến Văn chưa từng giấu tôi, giám đốc Sở có thể nói thẳng, tôi không phải người thích buôn chuyện, huống hồ nếu là trên phương diện làm ăn, nhất định liên quan đến Kiến Văn, vì Kiến Văn tôi cũng sẽ không nói lung tung." Tố Tâm nói tới đạo lý đến không nhanh không chậm, nhưng lại thành công khiến cho Sở Tầm tức giận. Cô ta siết chặt nắm đấm, chỉ có thể nói với Phó Kiến Văn: "Kiến Văn, chiều hôm qua em đã nói chuyện cùng cha em, cổ phiếu trước đó của nhà chúng em còn có cổ phiếu của họ hàng thân thích của Sở gia ở trong tập đoàn Khải Đức, nếu như anh cần, bọn họ đều có thể chuyển cho anh!" Sở Tầm nói chuyển cổ phần, tự nhiên cũng không phải cho không... Nhiều cổ phiếu như vậy, Sở gia muốn chuyển hết cho Phó Kiến Văn, ắt hẳn sẽ cao hơn giá thị trường, bọn họ biết Phó Kiến Văn nhất định sẽ muốn phần cổ phiếu này, cho nên chỉ cần một cái giá lớn nhưng không quá đáng, Phó Kiến Văn đều sẽ chịu bỏ ra. "Nhưng bây giờ, không phải là thời điểm tốt để anh rời khỏi tập đoàn Khải Đức!" trong lòng Sở Tầm lo lắng thay Phó Kiến Văn, "Nếu như bây giờ anh buông tay đi nghỉ dài hạn, vừa vặn Phó gia gia có thể xếp người của ông ấy vào thế chỗ anh! Chờ khi anh trở về... So với bị mất quyền lực thì cũng không có gì khác biệt, anh cần nghĩ cho rõ! Đừng bởi vì nhất thời xử trí theo cảm tính mà làm hỏng đại sự!" Sở Tầm đem lần nghỉ ngơi dài hạn này đều đổ lên trên đầu của Tố Tâm, tưởng rằng công việc bây giờ của Tố Tâm thong thả rồi, quấn lấy Phó Kiến Văn bắt Phó Kiến Văn đi du lịch cùng mình. Hiện tại là lúc nào rồi chứ! Phó Thanh Tuyền đang nóng lòng muốn đem con trai ruột của mình đẩy lên, lấy tư cách là vợ của Phó Kiến Văn, Tố Tâm đã không giúp được gì còn gây thêm phiền phức! Ngay cả người của Sở gia bọn đều thấy rõ ràng, nếu như không phải tuổi của Phó Thiên Tứ còn quá nhỏ, hiện tại Phó Thanh Tuyền đã sớm đem con trai của ông ta sắp xếp vào tập đoàn Khải Đức, thậm chí sẽ cho Phó Thiên Tứ một vị trí có thể phân cao thấp với Phó Kiến Văn.
Sở Tầm bị chặn đến nghẹn, cô ta chau mày, trong lòng cứ việc không thích, nhưng vẫn cố gắng hết sức làm cho giọng nói của mình bình thản: "Kiến Văn, đây là chuyện liên quan đến Sở gia chúng em, cho nên em muốn nói chuyện riêng với anh."
Không đợi Phó Kiến Văn tiếp lời, Sở Tầm nhìn qua Tố Tâm, cô ta không dám mạnh bạo với Phó Kiến Văn, chỉ có thể cùng thái độ cứng rắn cùng Tố Tâm: "Tôi tìm Kiến Văn là chuyện công việc, không phải việc riêng! Có thể để cho tôi cùng Kiến Văn nói chuyện riêng một lúc được không!"
Lời nói này, giống như Tố Tâm là người có lỗi vậy...
Dì Lý cau mày, lúc trước còn thấy Sở Tầm cũng còn tốt, hiện tại thấy Sở Tầm hùng hổ doạ Tố Tâm như vậy, dì Lý nhìn thấy không thuận mắt.
"Bất kể là trên phương diện làm ăn hay là việc riêng tư, Kiến Văn chưa từng giấu tôi, giám đốc Sở có thể nói thẳng, tôi không phải người thích buôn chuyện, huống hồ nếu là trên phương diện làm ăn, nhất định liên quan đến Kiến Văn, vì Kiến Văn tôi cũng sẽ không nói lung tung."
Tố Tâm nói tới đạo lý đến không nhanh không chậm, nhưng lại thành công khiến cho Sở Tầm tức giận.
Cô ta siết chặt nắm đấm, chỉ có thể nói với Phó Kiến Văn: "Kiến Văn, chiều hôm qua em đã nói chuyện cùng cha em, cổ phiếu trước đó của nhà chúng em còn có cổ phiếu của họ hàng thân thích của Sở gia ở trong tập đoàn Khải Đức, nếu như anh cần, bọn họ đều có thể chuyển cho anh!"
Sở Tầm nói chuyển cổ phần, tự nhiên cũng không phải cho không...
Nhiều cổ phiếu như vậy, Sở gia muốn chuyển hết cho Phó Kiến Văn, ắt hẳn sẽ cao hơn giá thị trường, bọn họ biết Phó Kiến Văn nhất định sẽ muốn phần cổ phiếu này, cho nên chỉ cần một cái giá lớn nhưng không quá đáng, Phó Kiến Văn đều sẽ chịu bỏ ra.
"Nhưng bây giờ, không phải là thời điểm tốt để anh rời khỏi tập đoàn Khải Đức!" trong lòng Sở Tầm lo lắng thay Phó Kiến Văn, "Nếu như bây giờ anh buông tay đi nghỉ dài hạn, vừa vặn Phó gia gia có thể xếp người của ông ấy vào thế chỗ anh! Chờ khi anh trở về... So với bị mất quyền lực thì cũng không có gì khác biệt, anh cần nghĩ cho rõ! Đừng bởi vì nhất thời xử trí theo cảm tính mà làm hỏng đại sự!"
Sở Tầm đem lần nghỉ ngơi dài hạn này đều đổ lên trên đầu của Tố Tâm, tưởng rằng công việc bây giờ của Tố Tâm thong thả rồi, quấn lấy Phó Kiến Văn bắt Phó Kiến Văn đi du lịch cùng mình.
Hiện tại là lúc nào rồi chứ!
Phó Thanh Tuyền đang nóng lòng muốn đem con trai ruột của mình đẩy lên, lấy tư cách là vợ của Phó Kiến Văn, Tố Tâm đã không giúp được gì còn gây thêm phiền phức!
Ngay cả người của Sở gia bọn đều thấy rõ ràng, nếu như không phải tuổi của Phó Thiên Tứ còn quá nhỏ, hiện tại Phó Thanh Tuyền đã sớm đem con trai của ông ta sắp xếp vào tập đoàn Khải Đức, thậm chí sẽ cho Phó Thiên Tứ một vị trí có thể phân cao thấp với Phó Kiến Văn.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Sở Tầm bị chặn đến nghẹn, cô ta chau mày, trong lòng cứ việc không thích, nhưng vẫn cố gắng hết sức làm cho giọng nói của mình bình thản: "Kiến Văn, đây là chuyện liên quan đến Sở gia chúng em, cho nên em muốn nói chuyện riêng với anh." Không đợi Phó Kiến Văn tiếp lời, Sở Tầm nhìn qua Tố Tâm, cô ta không dám mạnh bạo với Phó Kiến Văn, chỉ có thể cùng thái độ cứng rắn cùng Tố Tâm: "Tôi tìm Kiến Văn là chuyện công việc, không phải việc riêng! Có thể để cho tôi cùng Kiến Văn nói chuyện riêng một lúc được không!" Lời nói này, giống như Tố Tâm là người có lỗi vậy... Dì Lý cau mày, lúc trước còn thấy Sở Tầm cũng còn tốt, hiện tại thấy Sở Tầm hùng hổ doạ Tố Tâm như vậy, dì Lý nhìn thấy không thuận mắt. "Bất kể là trên phương diện làm ăn hay là việc riêng tư, Kiến Văn chưa từng giấu tôi, giám đốc Sở có thể nói thẳng, tôi không phải người thích buôn chuyện, huống hồ nếu là trên phương diện làm ăn, nhất định liên quan đến Kiến Văn, vì Kiến Văn tôi cũng sẽ không nói lung tung." Tố Tâm nói tới đạo lý đến không nhanh không chậm, nhưng lại thành công khiến cho Sở Tầm tức giận. Cô ta siết chặt nắm đấm, chỉ có thể nói với Phó Kiến Văn: "Kiến Văn, chiều hôm qua em đã nói chuyện cùng cha em, cổ phiếu trước đó của nhà chúng em còn có cổ phiếu của họ hàng thân thích của Sở gia ở trong tập đoàn Khải Đức, nếu như anh cần, bọn họ đều có thể chuyển cho anh!" Sở Tầm nói chuyển cổ phần, tự nhiên cũng không phải cho không... Nhiều cổ phiếu như vậy, Sở gia muốn chuyển hết cho Phó Kiến Văn, ắt hẳn sẽ cao hơn giá thị trường, bọn họ biết Phó Kiến Văn nhất định sẽ muốn phần cổ phiếu này, cho nên chỉ cần một cái giá lớn nhưng không quá đáng, Phó Kiến Văn đều sẽ chịu bỏ ra. "Nhưng bây giờ, không phải là thời điểm tốt để anh rời khỏi tập đoàn Khải Đức!" trong lòng Sở Tầm lo lắng thay Phó Kiến Văn, "Nếu như bây giờ anh buông tay đi nghỉ dài hạn, vừa vặn Phó gia gia có thể xếp người của ông ấy vào thế chỗ anh! Chờ khi anh trở về... So với bị mất quyền lực thì cũng không có gì khác biệt, anh cần nghĩ cho rõ! Đừng bởi vì nhất thời xử trí theo cảm tính mà làm hỏng đại sự!" Sở Tầm đem lần nghỉ ngơi dài hạn này đều đổ lên trên đầu của Tố Tâm, tưởng rằng công việc bây giờ của Tố Tâm thong thả rồi, quấn lấy Phó Kiến Văn bắt Phó Kiến Văn đi du lịch cùng mình. Hiện tại là lúc nào rồi chứ! Phó Thanh Tuyền đang nóng lòng muốn đem con trai ruột của mình đẩy lên, lấy tư cách là vợ của Phó Kiến Văn, Tố Tâm đã không giúp được gì còn gây thêm phiền phức! Ngay cả người của Sở gia bọn đều thấy rõ ràng, nếu như không phải tuổi của Phó Thiên Tứ còn quá nhỏ, hiện tại Phó Thanh Tuyền đã sớm đem con trai của ông ta sắp xếp vào tập đoàn Khải Đức, thậm chí sẽ cho Phó Thiên Tứ một vị trí có thể phân cao thấp với Phó Kiến Văn.