Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 853: Em không sao
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Tôi không ngại! rõ ràng là nói tôi trẻ tuổi! Không giống như cái người già nua kia, chỉ có thể làm chú!" Bạch Hiểu Niên vẫy vẫy tay. Lục Tân Nam: "..." Phó Kiến Văn không coi ai ra gì gắp cho Tố Tâm một con bào ngư, nói: "Một lúc nữa ăn điểm tâm xong, em lên lầu ngủ thêm một chút, chờ em tỉnh ngủ chúng ta sẽ xuất phát!" Tối hôm qua Phó Kiến Văn ôm Tố Tâm cả một đêm, biết Tố Tâm ngủ được không được yên ổn, thêm vào buổi sáng trước mắt Tố Tâm còn xuất hiện một vệt bầm đen, sắc mặt cũng không tốt lắm, kẻ nào cũng đều có thể nhìn ra là cô ngủ không được ngon. Bạch Hiểu Niên hiểu sai ý, cho rằng tối ngày hôm qua Tố Tâm ầm ĩ cùng Phó Kiến Văn đến muộn, dẫn đến Tố Tâm ngủ không đủ giấc. Lục Tân Nam đẩy Bạch Hiểu Niên ngồi ở bên người Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên lấy cùi chỏ đụng vào bên người Tố Tâm. Thấy biểu hiện ỉu xìu của Tố Tâm, sau đó cố gắng kéo ra một nụ cười với mình, Bạch Hiểu Niên phát giác có mùi vị không giống bình thường, cho nên Bạch Hiểu Niên theo bản năng liếc mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn. Phó Kiến Văn đem sữa bò đặt ở trước mặt Tố Tâm, cùng với bình thường không có gì khác, Bạch Hiểu Niên cũng tìm được một cái nguyên cớ gì. Về vấn đề tình cảm của Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên cũng không tiện nhúng tay, cô không hé răng chỉ cúi đầu nhấp một hớp cháo mà Lục Tân Nam đặt ở trước mặt mình. Ăn sáng xong, Tố Tâm nhìn xem đôi mắt to sáng long lanh của Đoàn Đoàn, có phần không đành lòng để đứa trẻ đợi lâu, cô xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn: "Em không sao, chính là tối ngày hôm qua gặp ác mộng một chút, chúng ta mang Đoàn Đoàn đi The Lost Chambers Aquarium!" Đoàn Đoàn cũng có thể thấy rõ ràng trước mắt Tố Tâm có bầm đen, bàn tay của nhóc đặt ở trên đầu gối của Tố Tâm, ngửa đầu nhìn qua Tố Tâm với ánh mắt đầy lo lắng. Tố Tâm chính là bị giật mình, cả ngày hôm qua xảy ra quá nhiều chuyện, đầu tiên là tai nạn xe cộ... Sau đó lại là Tần Triết giơ súng nhắm vào Phó Kiến Văn, vào lúc này ăn sáng xong cô cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều rồi.
"Tôi không ngại! rõ ràng là nói tôi trẻ tuổi! Không giống như cái người già nua kia, chỉ có thể làm chú!" Bạch Hiểu Niên vẫy vẫy tay.
Lục Tân Nam: "..."
Phó Kiến Văn không coi ai ra gì gắp cho Tố Tâm một con bào ngư, nói: "Một lúc nữa ăn điểm tâm xong, em lên lầu ngủ thêm một chút, chờ em tỉnh ngủ chúng ta sẽ xuất phát!"
Tối hôm qua Phó Kiến Văn ôm Tố Tâm cả một đêm, biết Tố Tâm ngủ được không được yên ổn, thêm vào buổi sáng trước mắt Tố Tâm còn xuất hiện một vệt bầm đen, sắc mặt cũng không tốt lắm, kẻ nào cũng đều có thể nhìn ra là cô ngủ không được ngon.
Bạch Hiểu Niên hiểu sai ý, cho rằng tối ngày hôm qua Tố Tâm ầm ĩ cùng Phó Kiến Văn đến muộn, dẫn đến Tố Tâm ngủ không đủ giấc.
Lục Tân Nam đẩy Bạch Hiểu Niên ngồi ở bên người Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên lấy cùi chỏ đụng vào bên người Tố Tâm.
Thấy biểu hiện ỉu xìu của Tố Tâm, sau đó cố gắng kéo ra một nụ cười với mình, Bạch Hiểu Niên phát giác có mùi vị không giống bình thường, cho nên Bạch Hiểu Niên theo bản năng liếc mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn đem sữa bò đặt ở trước mặt Tố Tâm, cùng với bình thường không có gì khác, Bạch Hiểu Niên cũng tìm được một cái nguyên cớ gì.
Về vấn đề tình cảm của Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên cũng không tiện nhúng tay, cô không hé răng chỉ cúi đầu nhấp một hớp cháo mà Lục Tân Nam đặt ở trước mặt mình.
Ăn sáng xong, Tố Tâm nhìn xem đôi mắt to sáng long lanh của Đoàn Đoàn, có phần không đành lòng để đứa trẻ đợi lâu, cô xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn: "Em không sao, chính là tối ngày hôm qua gặp ác mộng một chút, chúng ta mang Đoàn Đoàn đi The Lost Chambers Aquarium!"
Đoàn Đoàn cũng có thể thấy rõ ràng trước mắt Tố Tâm có bầm đen, bàn tay của nhóc đặt ở trên đầu gối của Tố Tâm, ngửa đầu nhìn qua Tố Tâm với ánh mắt đầy lo lắng.
Tố Tâm chính là bị giật mình, cả ngày hôm qua xảy ra quá nhiều chuyện, đầu tiên là tai nạn xe cộ... Sau đó lại là Tần Triết giơ súng nhắm vào Phó Kiến Văn, vào lúc này ăn sáng xong cô cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều rồi.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Tôi không ngại! rõ ràng là nói tôi trẻ tuổi! Không giống như cái người già nua kia, chỉ có thể làm chú!" Bạch Hiểu Niên vẫy vẫy tay. Lục Tân Nam: "..." Phó Kiến Văn không coi ai ra gì gắp cho Tố Tâm một con bào ngư, nói: "Một lúc nữa ăn điểm tâm xong, em lên lầu ngủ thêm một chút, chờ em tỉnh ngủ chúng ta sẽ xuất phát!" Tối hôm qua Phó Kiến Văn ôm Tố Tâm cả một đêm, biết Tố Tâm ngủ được không được yên ổn, thêm vào buổi sáng trước mắt Tố Tâm còn xuất hiện một vệt bầm đen, sắc mặt cũng không tốt lắm, kẻ nào cũng đều có thể nhìn ra là cô ngủ không được ngon. Bạch Hiểu Niên hiểu sai ý, cho rằng tối ngày hôm qua Tố Tâm ầm ĩ cùng Phó Kiến Văn đến muộn, dẫn đến Tố Tâm ngủ không đủ giấc. Lục Tân Nam đẩy Bạch Hiểu Niên ngồi ở bên người Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên lấy cùi chỏ đụng vào bên người Tố Tâm. Thấy biểu hiện ỉu xìu của Tố Tâm, sau đó cố gắng kéo ra một nụ cười với mình, Bạch Hiểu Niên phát giác có mùi vị không giống bình thường, cho nên Bạch Hiểu Niên theo bản năng liếc mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn. Phó Kiến Văn đem sữa bò đặt ở trước mặt Tố Tâm, cùng với bình thường không có gì khác, Bạch Hiểu Niên cũng tìm được một cái nguyên cớ gì. Về vấn đề tình cảm của Tố Tâm, Bạch Hiểu Niên cũng không tiện nhúng tay, cô không hé răng chỉ cúi đầu nhấp một hớp cháo mà Lục Tân Nam đặt ở trước mặt mình. Ăn sáng xong, Tố Tâm nhìn xem đôi mắt to sáng long lanh của Đoàn Đoàn, có phần không đành lòng để đứa trẻ đợi lâu, cô xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn: "Em không sao, chính là tối ngày hôm qua gặp ác mộng một chút, chúng ta mang Đoàn Đoàn đi The Lost Chambers Aquarium!" Đoàn Đoàn cũng có thể thấy rõ ràng trước mắt Tố Tâm có bầm đen, bàn tay của nhóc đặt ở trên đầu gối của Tố Tâm, ngửa đầu nhìn qua Tố Tâm với ánh mắt đầy lo lắng. Tố Tâm chính là bị giật mình, cả ngày hôm qua xảy ra quá nhiều chuyện, đầu tiên là tai nạn xe cộ... Sau đó lại là Tần Triết giơ súng nhắm vào Phó Kiến Văn, vào lúc này ăn sáng xong cô cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều rồi.