Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 950: Do đàn ông

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Bạch Hiểu Niên không ăn hết đĩa bò bít tết của mình, đem bộ đồ ăn đặt sang một bên, dùng khăn ăn lau miệng, nói với Tố Tâm: "Mình lót dạ một chút là được rồi, Lục Tân Nam nói mang mình đi ăn thật ngon!"Bạch Hiểu Niên cũng muốn cho Tố Tâm ăn thức ăn cho chó...Nhưng mà Tố Tâm lại gật gật đầu: "Mới vừa rồi Kiến Văn cũng nói như vậy, có thể là đi cùng nhau!"Bạch Hiểu Niên: "...""Còn có thể làm bạn tốt nữa hay không!" Bạch Hiểu Niên giả vờ tức giận vỗ bàn một cái.Tố Tâm một mặt mờ mịt."Mình chỉ muốn lấy thức ăn cho chó trả lại cho cậu, muốn cậu ngậm một miệng thức ăn chó thôi, làm sao lại khó như vậy!" Bạch Hiểu Niên một mặt phẫn uất.Cái này... thật sự Tố Tâm cũng không biết cần phải trả lời như thế nào.Vưu Nại Nại một mực vùi đầu ăn cơm trưa, đột nhiên mở miệng nói một câu: "Nói cho cùng, vẫn là do đàn ông mà ra..."Tố Tâm: "..."Bạch Hiểu Niên: "..."Vưu Nại Nại nói xong, phát giác tự mình nói lời này thật giống không quá thích hợp, xấu hổ cười cười, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.Cho nên Vưu Nại Nại mới không muốn ngồi cùng bàn ăn cơm, hiện tại Vưu Nại Nại là trợ lý kiêm bảo tiêu bên người Tố Tâm, ngồi cùng bàn ăn sẽ khiến cho Vưu Nại Nại không phân biệt được lúc nào là bạn bè lúc nào là công việc, có lúc dễ dàng nói nhầm.Nhưng mà, cũng may Vưu Nại Nại không phải nói xấu Phó Kiến Văn, câu nói kia kỳ thực còn có ý tứ khen Phó Kiến Văn hơn Lục Tân Nam, bởi vì Phó Kiến Văn ân cần chăm sóc Tố Tâm cho nên Bạch Hiểu Niên mới bị ăn thức ăn cho chó...Vưu Nại Nại âm thầm vỗ ngực, may là may mắn, nếu không thì bóng ma trong lòng Vưu Nại Nại là Phó Kiến Văn không biết sẽ ám ảnh Vưu Nại Nại đến khi đi ngủ hay không!Bạch Hiểu Niên lại hết sức bực bội, cũng phải thừa nhận rằng lời nói của Vưu Nại Nại rất có đạo lý, Bạch Hiểu Niên suy nghĩ thật lâu, chuẩn bị tối về dằn mặt Lục Tân Nam....Bên ngoài cửa phòng tổng thống.Sở Tầm nhận được điện thoại của trợ lý tiểu Lục, cô ta cầm điện thoại chạy tới, nghe được bảo an của khách sạn để Sở Kiêu Dương đưa ra giấy chứng nhận.

Bạch Hiểu Niên không ăn hết đĩa bò bít tết của mình, đem bộ đồ ăn đặt sang một bên, dùng khăn ăn lau miệng, nói với Tố Tâm: "Mình lót dạ một chút là được rồi, Lục Tân Nam nói mang mình đi ăn thật ngon!"

Bạch Hiểu Niên cũng muốn cho Tố Tâm ăn thức ăn cho chó...

Nhưng mà Tố Tâm lại gật gật đầu: "Mới vừa rồi Kiến Văn cũng nói như vậy, có thể là đi cùng nhau!"

Bạch Hiểu Niên: "..."

"Còn có thể làm bạn tốt nữa hay không!" Bạch Hiểu Niên giả vờ tức giận vỗ bàn một cái.

Tố Tâm một mặt mờ mịt.

"Mình chỉ muốn lấy thức ăn cho chó trả lại cho cậu, muốn cậu ngậm một miệng thức ăn chó thôi, làm sao lại khó như vậy!" Bạch Hiểu Niên một mặt phẫn uất.

Cái này... thật sự Tố Tâm cũng không biết cần phải trả lời như thế nào.

Vưu Nại Nại một mực vùi đầu ăn cơm trưa, đột nhiên mở miệng nói một câu: "Nói cho cùng, vẫn là do đàn ông mà ra..."

Tố Tâm: "..."

Bạch Hiểu Niên: "..."

Vưu Nại Nại nói xong, phát giác tự mình nói lời này thật giống không quá thích hợp, xấu hổ cười cười, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.

Cho nên Vưu Nại Nại mới không muốn ngồi cùng bàn ăn cơm, hiện tại Vưu Nại Nại là trợ lý kiêm bảo tiêu bên người Tố Tâm, ngồi cùng bàn ăn sẽ khiến cho Vưu Nại Nại không phân biệt được lúc nào là bạn bè lúc nào là công việc, có lúc dễ dàng nói nhầm.

Nhưng mà, cũng may Vưu Nại Nại không phải nói xấu Phó Kiến Văn, câu nói kia kỳ thực còn có ý tứ khen Phó Kiến Văn hơn Lục Tân Nam, bởi vì Phó Kiến Văn ân cần chăm sóc Tố Tâm cho nên Bạch Hiểu Niên mới bị ăn thức ăn cho chó...

Vưu Nại Nại âm thầm vỗ ngực, may là may mắn, nếu không thì bóng ma trong lòng Vưu Nại Nại là Phó Kiến Văn không biết sẽ ám ảnh Vưu Nại Nại đến khi đi ngủ hay không!

Bạch Hiểu Niên lại hết sức bực bội, cũng phải thừa nhận rằng lời nói của Vưu Nại Nại rất có đạo lý, Bạch Hiểu Niên suy nghĩ thật lâu, chuẩn bị tối về dằn mặt Lục Tân Nam.

...

Bên ngoài cửa phòng tổng thống.

Sở Tầm nhận được điện thoại của trợ lý tiểu Lục, cô ta cầm điện thoại chạy tới, nghe được bảo an của khách sạn để Sở Kiêu Dương đưa ra giấy chứng nhận.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Bạch Hiểu Niên không ăn hết đĩa bò bít tết của mình, đem bộ đồ ăn đặt sang một bên, dùng khăn ăn lau miệng, nói với Tố Tâm: "Mình lót dạ một chút là được rồi, Lục Tân Nam nói mang mình đi ăn thật ngon!"Bạch Hiểu Niên cũng muốn cho Tố Tâm ăn thức ăn cho chó...Nhưng mà Tố Tâm lại gật gật đầu: "Mới vừa rồi Kiến Văn cũng nói như vậy, có thể là đi cùng nhau!"Bạch Hiểu Niên: "...""Còn có thể làm bạn tốt nữa hay không!" Bạch Hiểu Niên giả vờ tức giận vỗ bàn một cái.Tố Tâm một mặt mờ mịt."Mình chỉ muốn lấy thức ăn cho chó trả lại cho cậu, muốn cậu ngậm một miệng thức ăn chó thôi, làm sao lại khó như vậy!" Bạch Hiểu Niên một mặt phẫn uất.Cái này... thật sự Tố Tâm cũng không biết cần phải trả lời như thế nào.Vưu Nại Nại một mực vùi đầu ăn cơm trưa, đột nhiên mở miệng nói một câu: "Nói cho cùng, vẫn là do đàn ông mà ra..."Tố Tâm: "..."Bạch Hiểu Niên: "..."Vưu Nại Nại nói xong, phát giác tự mình nói lời này thật giống không quá thích hợp, xấu hổ cười cười, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.Cho nên Vưu Nại Nại mới không muốn ngồi cùng bàn ăn cơm, hiện tại Vưu Nại Nại là trợ lý kiêm bảo tiêu bên người Tố Tâm, ngồi cùng bàn ăn sẽ khiến cho Vưu Nại Nại không phân biệt được lúc nào là bạn bè lúc nào là công việc, có lúc dễ dàng nói nhầm.Nhưng mà, cũng may Vưu Nại Nại không phải nói xấu Phó Kiến Văn, câu nói kia kỳ thực còn có ý tứ khen Phó Kiến Văn hơn Lục Tân Nam, bởi vì Phó Kiến Văn ân cần chăm sóc Tố Tâm cho nên Bạch Hiểu Niên mới bị ăn thức ăn cho chó...Vưu Nại Nại âm thầm vỗ ngực, may là may mắn, nếu không thì bóng ma trong lòng Vưu Nại Nại là Phó Kiến Văn không biết sẽ ám ảnh Vưu Nại Nại đến khi đi ngủ hay không!Bạch Hiểu Niên lại hết sức bực bội, cũng phải thừa nhận rằng lời nói của Vưu Nại Nại rất có đạo lý, Bạch Hiểu Niên suy nghĩ thật lâu, chuẩn bị tối về dằn mặt Lục Tân Nam....Bên ngoài cửa phòng tổng thống.Sở Tầm nhận được điện thoại của trợ lý tiểu Lục, cô ta cầm điện thoại chạy tới, nghe được bảo an của khách sạn để Sở Kiêu Dương đưa ra giấy chứng nhận.

Chương 950: Do đàn ông