Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 962-5: Không phải còn có Phó Thành sao? (4)

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Ngày mai sau khi xuất viện, nếu như ngoại không có chuyện gì liền về nước trước!" Môi mỏng của Phó Kiến Văn khẽ mấp máy, "Bằng không thì trong nước có xảy ra chuyện gì, ngoại còn ở Venice, cũng là ngoài tầm tay với.""Kiến Văn!" trong lòng Phó lão phu nhân loạn tung lên, vì che giấu nội tâm nôn nóng của mình, theo bản năng dùng tay đang truyền dịch nắm chặt áo choàng, "Thời gian của bà ngoại không nhiều lắm, cả đời này đều dành cho Phó Thanh Tuyền cùng tập đoàn Khải Đức, bà ngoại không muốn nhìn thấy tập đoàn Khải Đức ngã xuống, cũng không muốn nhìn xem tập đoàn Khải Đức rơi đến tay người phụ nữ kia!"Phó lão phu nhân tận lực bình tĩnh tâm tình, nhưng bàn tay đang nắm chặt áo choàng bởi vì dùng sức quá mạnh mà bắt đầu chảy máu."Con đã nói, con nhất định sẽ nắm được tập đoàn Khải Đức! Bà ngoại tin con, cho nên những năm này một mực không có can thiệp vào chuyện của con!" con mắt của Phó lão phu nhân ửng hồng."Phó nãi nãi!" Sở Tầm nhìn thấy mu bàn tay của Phó lão phu nhân chảy ngược máu lên lọ truyền dịch bị sợ hết hồn, cô ta bận bịu đi qua mở lòng bàn tay của Phó lão phu nhân ra."Kiến Văn! Coi như vì mẹ con!" nước mắt của Phó lão phu nhân đột nhiên rớt xuống, "Ta chỉ có một đứa con gái là mẹ của con! Cho nên tập đoàn Khải Đức vốn là của mẹ con!"Con ngươi đen như mực của Phó Kiến Văn vẫn bình tĩnh như trước, biểu hiện không hề bị lay động, cao thâm khiến người ta nhìn không thấu.Một lát, Phó Kiến Văn mới mở miệng: "Không phải còn có Phó Thành sao!"Phó Thành, con nuôi của Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền.Năm ấy Phó Thành có chuyện, Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền cầu Phó Kiến Văn tiếp quản Khải Đức tập đoàn, sau đó Phó Thành tỉnh lại mang theo vợ cùng con của mình ra nước ngoài, vì tránh hiềm nghi cho nên cũng không có trở lại nữa.********Hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nhen4/10

"Ngày mai sau khi xuất viện, nếu như ngoại không có chuyện gì liền về nước trước!" Môi mỏng của Phó Kiến Văn khẽ mấp máy, "Bằng không thì trong nước có xảy ra chuyện gì, ngoại còn ở Venice, cũng là ngoài tầm tay với."

"Kiến Văn!" trong lòng Phó lão phu nhân loạn tung lên, vì che giấu nội tâm nôn nóng của mình, theo bản năng dùng tay đang truyền dịch nắm chặt áo choàng, "Thời gian của bà ngoại không nhiều lắm, cả đời này đều dành cho Phó Thanh Tuyền cùng tập đoàn Khải Đức, bà ngoại không muốn nhìn thấy tập đoàn Khải Đức ngã xuống, cũng không muốn nhìn xem tập đoàn Khải Đức rơi đến tay người phụ nữ kia!"

Phó lão phu nhân tận lực bình tĩnh tâm tình, nhưng bàn tay đang nắm chặt áo choàng bởi vì dùng sức quá mạnh mà bắt đầu chảy máu.

"Con đã nói, con nhất định sẽ nắm được tập đoàn Khải Đức! Bà ngoại tin con, cho nên những năm này một mực không có can thiệp vào chuyện của con!" con mắt của Phó lão phu nhân ửng hồng.

"Phó nãi nãi!" Sở Tầm nhìn thấy mu bàn tay của Phó lão phu nhân chảy ngược máu lên lọ truyền dịch bị sợ hết hồn, cô ta bận bịu đi qua mở lòng bàn tay của Phó lão phu nhân ra.

"Kiến Văn! Coi như vì mẹ con!" nước mắt của Phó lão phu nhân đột nhiên rớt xuống, "Ta chỉ có một đứa con gái là mẹ của con! Cho nên tập đoàn Khải Đức vốn là của mẹ con!"

Con ngươi đen như mực của Phó Kiến Văn vẫn bình tĩnh như trước, biểu hiện không hề bị lay động, cao thâm khiến người ta nhìn không thấu.

Một lát, Phó Kiến Văn mới mở miệng: "Không phải còn có Phó Thành sao!"

Phó Thành, con nuôi của Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền.

Năm ấy Phó Thành có chuyện, Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền cầu Phó Kiến Văn tiếp quản Khải Đức tập đoàn, sau đó Phó Thành tỉnh lại mang theo vợ cùng con của mình ra nước ngoài, vì tránh hiềm nghi cho nên cũng không có trở lại nữa.

********

Hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nhen

4/10

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Ngày mai sau khi xuất viện, nếu như ngoại không có chuyện gì liền về nước trước!" Môi mỏng của Phó Kiến Văn khẽ mấp máy, "Bằng không thì trong nước có xảy ra chuyện gì, ngoại còn ở Venice, cũng là ngoài tầm tay với.""Kiến Văn!" trong lòng Phó lão phu nhân loạn tung lên, vì che giấu nội tâm nôn nóng của mình, theo bản năng dùng tay đang truyền dịch nắm chặt áo choàng, "Thời gian của bà ngoại không nhiều lắm, cả đời này đều dành cho Phó Thanh Tuyền cùng tập đoàn Khải Đức, bà ngoại không muốn nhìn thấy tập đoàn Khải Đức ngã xuống, cũng không muốn nhìn xem tập đoàn Khải Đức rơi đến tay người phụ nữ kia!"Phó lão phu nhân tận lực bình tĩnh tâm tình, nhưng bàn tay đang nắm chặt áo choàng bởi vì dùng sức quá mạnh mà bắt đầu chảy máu."Con đã nói, con nhất định sẽ nắm được tập đoàn Khải Đức! Bà ngoại tin con, cho nên những năm này một mực không có can thiệp vào chuyện của con!" con mắt của Phó lão phu nhân ửng hồng."Phó nãi nãi!" Sở Tầm nhìn thấy mu bàn tay của Phó lão phu nhân chảy ngược máu lên lọ truyền dịch bị sợ hết hồn, cô ta bận bịu đi qua mở lòng bàn tay của Phó lão phu nhân ra."Kiến Văn! Coi như vì mẹ con!" nước mắt của Phó lão phu nhân đột nhiên rớt xuống, "Ta chỉ có một đứa con gái là mẹ của con! Cho nên tập đoàn Khải Đức vốn là của mẹ con!"Con ngươi đen như mực của Phó Kiến Văn vẫn bình tĩnh như trước, biểu hiện không hề bị lay động, cao thâm khiến người ta nhìn không thấu.Một lát, Phó Kiến Văn mới mở miệng: "Không phải còn có Phó Thành sao!"Phó Thành, con nuôi của Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền.Năm ấy Phó Thành có chuyện, Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền cầu Phó Kiến Văn tiếp quản Khải Đức tập đoàn, sau đó Phó Thành tỉnh lại mang theo vợ cùng con của mình ra nước ngoài, vì tránh hiềm nghi cho nên cũng không có trở lại nữa.********Hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nhen4/10

Chương 962-5: Không phải còn có Phó Thành sao? (4)