Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 965-1: Đưa cho hai người

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Trong tay cô ta siết chặt túi giấy mag Phó lão phu nhân giao cho cô ta, thấy Phó Kiến Văn đỡ Tố Tâm gương mặt đã ửng hồng trở về, ý thức được Tố Tâm uống quá nhiều, thân thể cô ta cứng ngắc, muốn lộ ra một vệt ý cười, lại không làm được.Đối với Tố Tâm, Sở Tầm từ hổ thẹn đã trở nên hơi căm ghét.Tố Tâm đối Sở Tầm, cũng là căm ghét.Nhìn rõ ràng chính là Sở Tầm, Tố Tâm đang say rượu cũng không có che giấu tâm tình, cười lạnh một tiếng...Sở Tầm luôn luôn là một bộ dáng vẻ nữ cường, từ ăn mặc cho đến tính cách, rất ít khi cô ta mặc trang phục thành kiểu này.Váy body màu đen bó sát người, cổ áo hình chữ V, bên ngoài khoác một chiếc áo dệt kim màu tím, váy màu đen làm lộ ra đôi chân nhỏ trắng nõn, trên chân đeo một đôi giày cao gót màu sữa, tóc màu hạt dẻ hơi cuộn, không khí dưới mặt mày đều bị nổi lên một phần ác liệt, có thêm lười biếng nhu hòa.Tố Tâm vẫn luôn một mực khách khí đối với Sở Tầm, nếu như là người khác... Nhìn thấy người phụ nữ đã từng c** q**n áo ở trước mặt chồng mình tìm tới cửa, nhất định sẽ đem người phụ nữ kia mắng máu chó đầy đầu, bằng không chính là đánh ra ngoài.Tố Tâm xem như là có giáo dục, chỉ có ở lúc say rượu, mới sẽ cười gằn đối với Sở Tầm.Tiếng cười kia ở trong tai Sở Tầm, vậy thì phá lệ chói tai rồi.Tầm mắt Sở Tầm rơi vào bàn tay của Phó Kiến Văn đang đặt ở trên vai Tố Tâm, Sở Tầm thu hồi ánh mắt nhìn qua Phó Kiến Văn, áy náy mở miệng: "Xin lỗi, trước đó em họ của em đã là hai người không vui rồi, đứa bé kia bị làm hư rồi, em đã giáo huấn qua con bé."Sở Tầm nói xong, không đợi Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm mở miệng, bận bịu giơ lên túi giấy mà Phó lão phu nhân giao cho cô ta, đưa cho Phó Kiến Văn: "Đây là đồ vật trước khi đi nãi nãi để lại cho em để em giao cho hai người!"**********Đủ chương nha, mai lại bão tiếp nèCảm ơn các nàng đã ủng hộ shu10/10

Trong tay cô ta siết chặt túi giấy mag Phó lão phu nhân giao cho cô ta, thấy Phó Kiến Văn đỡ Tố Tâm gương mặt đã ửng hồng trở về, ý thức được Tố Tâm uống quá nhiều, thân thể cô ta cứng ngắc, muốn lộ ra một vệt ý cười, lại không làm được.

Đối với Tố Tâm, Sở Tầm từ hổ thẹn đã trở nên hơi căm ghét.

Tố Tâm đối Sở Tầm, cũng là căm ghét.

Nhìn rõ ràng chính là Sở Tầm, Tố Tâm đang say rượu cũng không có che giấu tâm tình, cười lạnh một tiếng...

Sở Tầm luôn luôn là một bộ dáng vẻ nữ cường, từ ăn mặc cho đến tính cách, rất ít khi cô ta mặc trang phục thành kiểu này.

Váy body màu đen bó sát người, cổ áo hình chữ V, bên ngoài khoác một chiếc áo dệt kim màu tím, váy màu đen làm lộ ra đôi chân nhỏ trắng nõn, trên chân đeo một đôi giày cao gót màu sữa, tóc màu hạt dẻ hơi cuộn, không khí dưới mặt mày đều bị nổi lên một phần ác liệt, có thêm lười biếng nhu hòa.

Tố Tâm vẫn luôn một mực khách khí đối với Sở Tầm, nếu như là người khác... Nhìn thấy người phụ nữ đã từng c** q**n áo ở trước mặt chồng mình tìm tới cửa, nhất định sẽ đem người phụ nữ kia mắng máu chó đầy đầu, bằng không chính là đánh ra ngoài.

Tố Tâm xem như là có giáo dục, chỉ có ở lúc say rượu, mới sẽ cười gằn đối với Sở Tầm.

Tiếng cười kia ở trong tai Sở Tầm, vậy thì phá lệ chói tai rồi.

Tầm mắt Sở Tầm rơi vào bàn tay của Phó Kiến Văn đang đặt ở trên vai Tố Tâm, Sở Tầm thu hồi ánh mắt nhìn qua Phó Kiến Văn, áy náy mở miệng: "Xin lỗi, trước đó em họ của em đã là hai người không vui rồi, đứa bé kia bị làm hư rồi, em đã giáo huấn qua con bé."

Sở Tầm nói xong, không đợi Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm mở miệng, bận bịu giơ lên túi giấy mà Phó lão phu nhân giao cho cô ta, đưa cho Phó Kiến Văn: "Đây là đồ vật trước khi đi nãi nãi để lại cho em để em giao cho hai người!"

**********

Đủ chương nha, mai lại bão tiếp nè

Cảm ơn các nàng đã ủng hộ shu

10/10

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Trong tay cô ta siết chặt túi giấy mag Phó lão phu nhân giao cho cô ta, thấy Phó Kiến Văn đỡ Tố Tâm gương mặt đã ửng hồng trở về, ý thức được Tố Tâm uống quá nhiều, thân thể cô ta cứng ngắc, muốn lộ ra một vệt ý cười, lại không làm được.Đối với Tố Tâm, Sở Tầm từ hổ thẹn đã trở nên hơi căm ghét.Tố Tâm đối Sở Tầm, cũng là căm ghét.Nhìn rõ ràng chính là Sở Tầm, Tố Tâm đang say rượu cũng không có che giấu tâm tình, cười lạnh một tiếng...Sở Tầm luôn luôn là một bộ dáng vẻ nữ cường, từ ăn mặc cho đến tính cách, rất ít khi cô ta mặc trang phục thành kiểu này.Váy body màu đen bó sát người, cổ áo hình chữ V, bên ngoài khoác một chiếc áo dệt kim màu tím, váy màu đen làm lộ ra đôi chân nhỏ trắng nõn, trên chân đeo một đôi giày cao gót màu sữa, tóc màu hạt dẻ hơi cuộn, không khí dưới mặt mày đều bị nổi lên một phần ác liệt, có thêm lười biếng nhu hòa.Tố Tâm vẫn luôn một mực khách khí đối với Sở Tầm, nếu như là người khác... Nhìn thấy người phụ nữ đã từng c** q**n áo ở trước mặt chồng mình tìm tới cửa, nhất định sẽ đem người phụ nữ kia mắng máu chó đầy đầu, bằng không chính là đánh ra ngoài.Tố Tâm xem như là có giáo dục, chỉ có ở lúc say rượu, mới sẽ cười gằn đối với Sở Tầm.Tiếng cười kia ở trong tai Sở Tầm, vậy thì phá lệ chói tai rồi.Tầm mắt Sở Tầm rơi vào bàn tay của Phó Kiến Văn đang đặt ở trên vai Tố Tâm, Sở Tầm thu hồi ánh mắt nhìn qua Phó Kiến Văn, áy náy mở miệng: "Xin lỗi, trước đó em họ của em đã là hai người không vui rồi, đứa bé kia bị làm hư rồi, em đã giáo huấn qua con bé."Sở Tầm nói xong, không đợi Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm mở miệng, bận bịu giơ lên túi giấy mà Phó lão phu nhân giao cho cô ta, đưa cho Phó Kiến Văn: "Đây là đồ vật trước khi đi nãi nãi để lại cho em để em giao cho hai người!"**********Đủ chương nha, mai lại bão tiếp nèCảm ơn các nàng đã ủng hộ shu10/10

Chương 965-1: Đưa cho hai người