Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 965-8: Lừa lên giường (7)

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn: "..."Lời này từ trong miệng Tố Tâm nói ra, làm sao giống như mắng người vậy!Phó Kiến Văn không có tính toán cùng Tố Tâm, đáy mắt rõ ràng có ý cười.Tố Tâm cúi đầu nghiêm túc nhìn chén nước trong tay Phó Kiến Văn một chút, con mắt nháy mấy cái, động tác cầm qua chén nước trong tay của Phó Kiến Văn, duỗi dài cánh tay muốn đem chén nước trả về, nhưng không tới bàn, thân thể cũng lảo đảo một cái...Phó Kiến Văn thở dài, một cái tay khác cầm qua chén nước trong tay Tố Tâm, tiện tay thả ở bên cạnh khay trà, quay đầu lại đã thấy Tố Tâm đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kề sát ở trong lòng bàn tay của mình.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm cọ xát liên tục vào trong lòng bàn tay của Phó Kiến Văn, da thịt non mềm của Tố Tâm khiến cho Phó Kiến Văn không nhịn được nghĩ muốn nặn một cái."Anh là của em!" Giọng nói của Tố Tâm rất trẻ con nhưng lại nghiêm túc mười phần, "Ai cũng cướp không đi!"Phó Kiến Văn đem Tố Tâm ôm vào trong lồng ngực của mình, làm cho cô ngồi ở trên đùi, gật đầu: “ừ, ai cũng cướp không đi..."Tố Tâm bợ đỡ khuôn mặt góc cạnh của Tố Tâm, một đôi mắt sáng ngời nhìn qua Phó Kiến Văn, chủ động hôn lên.Phó Kiến Văn hơi ngẩn ra, sau đó bàn tay lớn của anh trói lại cái ót của Tố Tâm, làm chủ nụ hôn này, hôn sâu hơn.Sau đó, hôn hôn... bàn tay lớn của Phó Kiến Văn không biết làm sao liền chui vào dưới váy của Tố Tâm, Tố Tâm mơ mơ hồ hồ bị Phó Kiến Văn lừa gạt lên giường....Phó Kiến Văn nhìn vẻ mặt thỏa mãn đã ngủ của Tố Tâm, mặc dù vẫn không có tận hứng, nhưng vẫn là không đành lòng đi quấy rầy cô.Phó Kiến Văn đứng dậy mặc quần ngủ lên, anh cầm lấy gói thuốc lá ở trên đầu giường, rút ra một điếu, ngẩng đầu thấy Tố Tâm vẫn ngủ say sưa, đem thuốc lá thơm ngậm ở khóe môi, nhẹ nhàng cầm áo ngủ lên, đi ra phòng khách tìm cái bật lửa.*******Chương đây chương đây, chương sẽ được trả đủ trong ngày hôm nay nha, cảm ơn các nàng đã bỏ phiếu ủng hộ shu7/10

Phó Kiến Văn: "..."

Lời này từ trong miệng Tố Tâm nói ra, làm sao giống như mắng người vậy!

Phó Kiến Văn không có tính toán cùng Tố Tâm, đáy mắt rõ ràng có ý cười.

Tố Tâm cúi đầu nghiêm túc nhìn chén nước trong tay Phó Kiến Văn một chút, con mắt nháy mấy cái, động tác cầm qua chén nước trong tay của Phó Kiến Văn, duỗi dài cánh tay muốn đem chén nước trả về, nhưng không tới bàn, thân thể cũng lảo đảo một cái...

Phó Kiến Văn thở dài, một cái tay khác cầm qua chén nước trong tay Tố Tâm, tiện tay thả ở bên cạnh khay trà, quay đầu lại đã thấy Tố Tâm đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kề sát ở trong lòng bàn tay của mình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm cọ xát liên tục vào trong lòng bàn tay của Phó Kiến Văn, da thịt non mềm của Tố Tâm khiến cho Phó Kiến Văn không nhịn được nghĩ muốn nặn một cái.

"Anh là của em!" Giọng nói của Tố Tâm rất trẻ con nhưng lại nghiêm túc mười phần, "Ai cũng cướp không đi!"

Phó Kiến Văn đem Tố Tâm ôm vào trong lồng ngực của mình, làm cho cô ngồi ở trên đùi, gật đầu: “ừ, ai cũng cướp không đi..."

Tố Tâm bợ đỡ khuôn mặt góc cạnh của Tố Tâm, một đôi mắt sáng ngời nhìn qua Phó Kiến Văn, chủ động hôn lên.

Phó Kiến Văn hơi ngẩn ra, sau đó bàn tay lớn của anh trói lại cái ót của Tố Tâm, làm chủ nụ hôn này, hôn sâu hơn.

Sau đó, hôn hôn... bàn tay lớn của Phó Kiến Văn không biết làm sao liền chui vào dưới váy của Tố Tâm, Tố Tâm mơ mơ hồ hồ bị Phó Kiến Văn lừa gạt lên giường.

...

Phó Kiến Văn nhìn vẻ mặt thỏa mãn đã ngủ của Tố Tâm, mặc dù vẫn không có tận hứng, nhưng vẫn là không đành lòng đi quấy rầy cô.

Phó Kiến Văn đứng dậy mặc quần ngủ lên, anh cầm lấy gói thuốc lá ở trên đầu giường, rút ra một điếu, ngẩng đầu thấy Tố Tâm vẫn ngủ say sưa, đem thuốc lá thơm ngậm ở khóe môi, nhẹ nhàng cầm áo ngủ lên, đi ra phòng khách tìm cái bật lửa.

*******

Chương đây chương đây, chương sẽ được trả đủ trong ngày hôm nay nha, cảm ơn các nàng đã bỏ phiếu ủng hộ shu

7/10

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn: "..."Lời này từ trong miệng Tố Tâm nói ra, làm sao giống như mắng người vậy!Phó Kiến Văn không có tính toán cùng Tố Tâm, đáy mắt rõ ràng có ý cười.Tố Tâm cúi đầu nghiêm túc nhìn chén nước trong tay Phó Kiến Văn một chút, con mắt nháy mấy cái, động tác cầm qua chén nước trong tay của Phó Kiến Văn, duỗi dài cánh tay muốn đem chén nước trả về, nhưng không tới bàn, thân thể cũng lảo đảo một cái...Phó Kiến Văn thở dài, một cái tay khác cầm qua chén nước trong tay Tố Tâm, tiện tay thả ở bên cạnh khay trà, quay đầu lại đã thấy Tố Tâm đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kề sát ở trong lòng bàn tay của mình.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm cọ xát liên tục vào trong lòng bàn tay của Phó Kiến Văn, da thịt non mềm của Tố Tâm khiến cho Phó Kiến Văn không nhịn được nghĩ muốn nặn một cái."Anh là của em!" Giọng nói của Tố Tâm rất trẻ con nhưng lại nghiêm túc mười phần, "Ai cũng cướp không đi!"Phó Kiến Văn đem Tố Tâm ôm vào trong lồng ngực của mình, làm cho cô ngồi ở trên đùi, gật đầu: “ừ, ai cũng cướp không đi..."Tố Tâm bợ đỡ khuôn mặt góc cạnh của Tố Tâm, một đôi mắt sáng ngời nhìn qua Phó Kiến Văn, chủ động hôn lên.Phó Kiến Văn hơi ngẩn ra, sau đó bàn tay lớn của anh trói lại cái ót của Tố Tâm, làm chủ nụ hôn này, hôn sâu hơn.Sau đó, hôn hôn... bàn tay lớn của Phó Kiến Văn không biết làm sao liền chui vào dưới váy của Tố Tâm, Tố Tâm mơ mơ hồ hồ bị Phó Kiến Văn lừa gạt lên giường....Phó Kiến Văn nhìn vẻ mặt thỏa mãn đã ngủ của Tố Tâm, mặc dù vẫn không có tận hứng, nhưng vẫn là không đành lòng đi quấy rầy cô.Phó Kiến Văn đứng dậy mặc quần ngủ lên, anh cầm lấy gói thuốc lá ở trên đầu giường, rút ra một điếu, ngẩng đầu thấy Tố Tâm vẫn ngủ say sưa, đem thuốc lá thơm ngậm ở khóe môi, nhẹ nhàng cầm áo ngủ lên, đi ra phòng khách tìm cái bật lửa.*******Chương đây chương đây, chương sẽ được trả đủ trong ngày hôm nay nha, cảm ơn các nàng đã bỏ phiếu ủng hộ shu7/10

Chương 965-8: Lừa lên giường (7)