Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 966-7: Vị trí nóng bỏng (6)
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn vì đạt được trải nghiệm tốt hơn, anh vẫn là nhẫn nại tính tình, cưỡng chế mình, dùng hết khả năng trêu chọc Tố Tâm, thẳng đến khi Tố Tâm không chịu nổi, đồng ý với anh, lúc này Phó Kiến Văn mới buông tha cho Tố Tâm cũng như buông tha cho chính mình.Đêm đó Phó Kiến Văn, cơ hồ là dã thú!Tố Tâm chịu đựng đến cực hạn, khóc lóc cầu xin tha thứ đều khản cả cổ họng, nhưng Phó Kiến Văn vẫn là làm đến khi cả người sung sướng mới thả Tố Tâm ra.Rạng sáng ngày thứ hai, khi Tố Tâm tỉnh lại, quay mặt sang liền thấy gương mặt anh tuấn của Phó Kiến Văn vẫn xuất hiện ở trước mắt mình.Da thịt màu mật ong, gương mặt góc cạnh, hô hấp cân xứng, giữa lông mày đều là mị lực nam tính mười phần.Tuy rằng Tố Tâm đã tỉnh rượu rồi, nhưng đầu óc vẫn là đau không chịu được...Cả người cô bị Phó Kiến Văn vòng vào trong lồng ngực, tay nhỏ liền khoác lên eo hẹp mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, dưới lòng bàn tay... Chính là bắp thịt rắn chắc của anh, xúc cảm vô cùng tốt.Tố Tâm không nhịn được, tay nhỏ từ eo dời về phía cơ bụng sắp xếp chỉnh tề của Phó Kiến Văn.Rất sớm trước đó, Tố Tâm đã nghĩ sờ cơ bụng của Phó Kiến Văn một cái.Bắp thịt căng đầy mạnh mẽ, hoa văn khe rãnh hết sức rõ ràng, coi như là không nhìn thấy... Chỉ bằng mò Tố Tâm đều có thể phác hoạ ra ở trong đầu vóc người khiến người ta muốn phạm tội.Tố Tâm chỉ chuyên tâm sờ soạn bắp thịt của Phó Kiến Văn mà không có chú ý tới hô hấp của Phó Kiến Văn đã có chút ồ ồ, bàn tay lớn một mực giữ ở cổ tay mảnh khảnh của Tố Tâm, dời xuống vị trí đang căng cứng lên...Tiếp xúc được nơi có nhiệt độ nóng bỏng, Tố Tâm sợ đến vội vàng rút tay về, gương mặt đỏ chót, cũng không có cách nào ngồi dậy, Tố Tâm xoay người ngược lại với Phó Kiến Văn, để lại cho Phó Kiến Văn bóng lưng, tim đập tốc độ đặc biệt nhanh.*******Chương sẽ được trả đủ trong ngày nha mọi người6/10
Phó Kiến Văn vì đạt được trải nghiệm tốt hơn, anh vẫn là nhẫn nại tính tình, cưỡng chế mình, dùng hết khả năng trêu chọc Tố Tâm, thẳng đến khi Tố Tâm không chịu nổi, đồng ý với anh, lúc này Phó Kiến Văn mới buông tha cho Tố Tâm cũng như buông tha cho chính mình.
Đêm đó Phó Kiến Văn, cơ hồ là dã thú!
Tố Tâm chịu đựng đến cực hạn, khóc lóc cầu xin tha thứ đều khản cả cổ họng, nhưng Phó Kiến Văn vẫn là làm đến khi cả người sung sướng mới thả Tố Tâm ra.
Rạng sáng ngày thứ hai, khi Tố Tâm tỉnh lại, quay mặt sang liền thấy gương mặt anh tuấn của Phó Kiến Văn vẫn xuất hiện ở trước mắt mình.
Da thịt màu mật ong, gương mặt góc cạnh, hô hấp cân xứng, giữa lông mày đều là mị lực nam tính mười phần.
Tuy rằng Tố Tâm đã tỉnh rượu rồi, nhưng đầu óc vẫn là đau không chịu được...
Cả người cô bị Phó Kiến Văn vòng vào trong lồng ngực, tay nhỏ liền khoác lên eo hẹp mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, dưới lòng bàn tay... Chính là bắp thịt rắn chắc của anh, xúc cảm vô cùng tốt.
Tố Tâm không nhịn được, tay nhỏ từ eo dời về phía cơ bụng sắp xếp chỉnh tề của Phó Kiến Văn.
Rất sớm trước đó, Tố Tâm đã nghĩ sờ cơ bụng của Phó Kiến Văn một cái.
Bắp thịt căng đầy mạnh mẽ, hoa văn khe rãnh hết sức rõ ràng, coi như là không nhìn thấy... Chỉ bằng mò Tố Tâm đều có thể phác hoạ ra ở trong đầu vóc người khiến người ta muốn phạm tội.
Tố Tâm chỉ chuyên tâm sờ soạn bắp thịt của Phó Kiến Văn mà không có chú ý tới hô hấp của Phó Kiến Văn đã có chút ồ ồ, bàn tay lớn một mực giữ ở cổ tay mảnh khảnh của Tố Tâm, dời xuống vị trí đang căng cứng lên...
Tiếp xúc được nơi có nhiệt độ nóng bỏng, Tố Tâm sợ đến vội vàng rút tay về, gương mặt đỏ chót, cũng không có cách nào ngồi dậy, Tố Tâm xoay người ngược lại với Phó Kiến Văn, để lại cho Phó Kiến Văn bóng lưng, tim đập tốc độ đặc biệt nhanh.
*******
Chương sẽ được trả đủ trong ngày nha mọi người
6/10
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn vì đạt được trải nghiệm tốt hơn, anh vẫn là nhẫn nại tính tình, cưỡng chế mình, dùng hết khả năng trêu chọc Tố Tâm, thẳng đến khi Tố Tâm không chịu nổi, đồng ý với anh, lúc này Phó Kiến Văn mới buông tha cho Tố Tâm cũng như buông tha cho chính mình.Đêm đó Phó Kiến Văn, cơ hồ là dã thú!Tố Tâm chịu đựng đến cực hạn, khóc lóc cầu xin tha thứ đều khản cả cổ họng, nhưng Phó Kiến Văn vẫn là làm đến khi cả người sung sướng mới thả Tố Tâm ra.Rạng sáng ngày thứ hai, khi Tố Tâm tỉnh lại, quay mặt sang liền thấy gương mặt anh tuấn của Phó Kiến Văn vẫn xuất hiện ở trước mắt mình.Da thịt màu mật ong, gương mặt góc cạnh, hô hấp cân xứng, giữa lông mày đều là mị lực nam tính mười phần.Tuy rằng Tố Tâm đã tỉnh rượu rồi, nhưng đầu óc vẫn là đau không chịu được...Cả người cô bị Phó Kiến Văn vòng vào trong lồng ngực, tay nhỏ liền khoác lên eo hẹp mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, dưới lòng bàn tay... Chính là bắp thịt rắn chắc của anh, xúc cảm vô cùng tốt.Tố Tâm không nhịn được, tay nhỏ từ eo dời về phía cơ bụng sắp xếp chỉnh tề của Phó Kiến Văn.Rất sớm trước đó, Tố Tâm đã nghĩ sờ cơ bụng của Phó Kiến Văn một cái.Bắp thịt căng đầy mạnh mẽ, hoa văn khe rãnh hết sức rõ ràng, coi như là không nhìn thấy... Chỉ bằng mò Tố Tâm đều có thể phác hoạ ra ở trong đầu vóc người khiến người ta muốn phạm tội.Tố Tâm chỉ chuyên tâm sờ soạn bắp thịt của Phó Kiến Văn mà không có chú ý tới hô hấp của Phó Kiến Văn đã có chút ồ ồ, bàn tay lớn một mực giữ ở cổ tay mảnh khảnh của Tố Tâm, dời xuống vị trí đang căng cứng lên...Tiếp xúc được nơi có nhiệt độ nóng bỏng, Tố Tâm sợ đến vội vàng rút tay về, gương mặt đỏ chót, cũng không có cách nào ngồi dậy, Tố Tâm xoay người ngược lại với Phó Kiến Văn, để lại cho Phó Kiến Văn bóng lưng, tim đập tốc độ đặc biệt nhanh.*******Chương sẽ được trả đủ trong ngày nha mọi người6/10