Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 970-8: Hợp khẩu vị không

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Có hợp khẩu vị không!" Lý Mục Dương khẽ cười, không biết có phải là bởi vì khuôn mặt tái nhợt quá đáng hay không, mà nụ cười của anh ta như yêu nghiệt, mang theo một chút tà khí như có như không.Trên thực tế, Tố Tâm mới vừa tỉnh lại cho nên toàn bộ khoang miệng đều là đắng, nhạt như nước ốc, nhưng cô vẫn do dự mở miệng: "Trong miệng tôi vẫn còn rất đắng, nếm không ra mùi vị."Lý Mục Dương chính là bệnh lâu năm, nói dối hiển nhiên là không gạt được anh ta, chỉ sẽ để cho mình rụt rè.Nghe được Tố Tâm nói như vậy, nụ cười trên khoé môi Lý Mục Dương rõ ràng càng ngày càng sâu, anh ta gật đầu đem chén cháo đặt ở một bên, gọi Victoria một tiếng, sau đó cười mở miệng đối với Tố Tâm: "Tôi bị bệnh cũng hay bị ngất, mỗi một lần tỉnh lại trong miệng cũng là mùi vị khổ sở..."Victoria đi vào, trong tay bưng một cái khay, bên trong có một cốc nước súc miệng cùng ống nhổ.Đi theo phía sau Victoria là một cô gái 20 tuổi, mái tóc co lại ở sau gáy giống như Victoria, một thân chính trang, trong tay còn bê một khay súp."Trước tiên súc miệng..."Lý Mục Dương cũng hay bị ngất, cho nên liền biết khi vừa tỉnh lại chính là cảm giác gì, những thứ này đều đã chuẩn bị xong nhưng lại không có đi vào, Lý Mục Dương đến cùng là có ý định thăm dò Tố Tâm!Chẳng lẽ là thăm dò xem Tố Tâm có phải sợ anh ta hay không!Tố Tâm đang ở hoàn cảnh xa lạ, tín hiệu nguy hiểm trong não còn không giải trừ, lại đối mặt với một người đàn ông như Lý Mục Dương, thần kinh căng thẳng làm cho Tố Tâm khó tránh khỏi đem việc nhỏ không đáng kể đều cân nhắc ngẫm nghĩ.Nước súc miệng chính là nước trà, khoang miệng đắng chát bị nước trà rửa qua, xác thực có chút ngọt.Cô gái hơn hai mươi tuổi ngẩng đầu nhìn Tố Tâm một cái, sau đó lại cúi đầu xuống, bưng khay khom lưng đứng ở bên người Lý Mục Dương bên người.

"Có hợp khẩu vị không!" Lý Mục Dương khẽ cười, không biết có phải là bởi vì khuôn mặt tái nhợt quá đáng hay không, mà nụ cười của anh ta như yêu nghiệt, mang theo một chút tà khí như có như không.

Trên thực tế, Tố Tâm mới vừa tỉnh lại cho nên toàn bộ khoang miệng đều là đắng, nhạt như nước ốc, nhưng cô vẫn do dự mở miệng: "Trong miệng tôi vẫn còn rất đắng, nếm không ra mùi vị."

Lý Mục Dương chính là bệnh lâu năm, nói dối hiển nhiên là không gạt được anh ta, chỉ sẽ để cho mình rụt rè.

Nghe được Tố Tâm nói như vậy, nụ cười trên khoé môi Lý Mục Dương rõ ràng càng ngày càng sâu, anh ta gật đầu đem chén cháo đặt ở một bên, gọi Victoria một tiếng, sau đó cười mở miệng đối với Tố Tâm: "Tôi bị bệnh cũng hay bị ngất, mỗi một lần tỉnh lại trong miệng cũng là mùi vị khổ sở..."

Victoria đi vào, trong tay bưng một cái khay, bên trong có một cốc nước súc miệng cùng ống nhổ.

Đi theo phía sau Victoria là một cô gái 20 tuổi, mái tóc co lại ở sau gáy giống như Victoria, một thân chính trang, trong tay còn bê một khay súp.

"Trước tiên súc miệng..."

Lý Mục Dương cũng hay bị ngất, cho nên liền biết khi vừa tỉnh lại chính là cảm giác gì, những thứ này đều đã chuẩn bị xong nhưng lại không có đi vào, Lý Mục Dương đến cùng là có ý định thăm dò Tố Tâm!

Chẳng lẽ là thăm dò xem Tố Tâm có phải sợ anh ta hay không!

Tố Tâm đang ở hoàn cảnh xa lạ, tín hiệu nguy hiểm trong não còn không giải trừ, lại đối mặt với một người đàn ông như Lý Mục Dương, thần kinh căng thẳng làm cho Tố Tâm khó tránh khỏi đem việc nhỏ không đáng kể đều cân nhắc ngẫm nghĩ.

Nước súc miệng chính là nước trà, khoang miệng đắng chát bị nước trà rửa qua, xác thực có chút ngọt.

Cô gái hơn hai mươi tuổi ngẩng đầu nhìn Tố Tâm một cái, sau đó lại cúi đầu xuống, bưng khay khom lưng đứng ở bên người Lý Mục Dương bên người.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Có hợp khẩu vị không!" Lý Mục Dương khẽ cười, không biết có phải là bởi vì khuôn mặt tái nhợt quá đáng hay không, mà nụ cười của anh ta như yêu nghiệt, mang theo một chút tà khí như có như không.Trên thực tế, Tố Tâm mới vừa tỉnh lại cho nên toàn bộ khoang miệng đều là đắng, nhạt như nước ốc, nhưng cô vẫn do dự mở miệng: "Trong miệng tôi vẫn còn rất đắng, nếm không ra mùi vị."Lý Mục Dương chính là bệnh lâu năm, nói dối hiển nhiên là không gạt được anh ta, chỉ sẽ để cho mình rụt rè.Nghe được Tố Tâm nói như vậy, nụ cười trên khoé môi Lý Mục Dương rõ ràng càng ngày càng sâu, anh ta gật đầu đem chén cháo đặt ở một bên, gọi Victoria một tiếng, sau đó cười mở miệng đối với Tố Tâm: "Tôi bị bệnh cũng hay bị ngất, mỗi một lần tỉnh lại trong miệng cũng là mùi vị khổ sở..."Victoria đi vào, trong tay bưng một cái khay, bên trong có một cốc nước súc miệng cùng ống nhổ.Đi theo phía sau Victoria là một cô gái 20 tuổi, mái tóc co lại ở sau gáy giống như Victoria, một thân chính trang, trong tay còn bê một khay súp."Trước tiên súc miệng..."Lý Mục Dương cũng hay bị ngất, cho nên liền biết khi vừa tỉnh lại chính là cảm giác gì, những thứ này đều đã chuẩn bị xong nhưng lại không có đi vào, Lý Mục Dương đến cùng là có ý định thăm dò Tố Tâm!Chẳng lẽ là thăm dò xem Tố Tâm có phải sợ anh ta hay không!Tố Tâm đang ở hoàn cảnh xa lạ, tín hiệu nguy hiểm trong não còn không giải trừ, lại đối mặt với một người đàn ông như Lý Mục Dương, thần kinh căng thẳng làm cho Tố Tâm khó tránh khỏi đem việc nhỏ không đáng kể đều cân nhắc ngẫm nghĩ.Nước súc miệng chính là nước trà, khoang miệng đắng chát bị nước trà rửa qua, xác thực có chút ngọt.Cô gái hơn hai mươi tuổi ngẩng đầu nhìn Tố Tâm một cái, sau đó lại cúi đầu xuống, bưng khay khom lưng đứng ở bên người Lý Mục Dương bên người.

Chương 970-8: Hợp khẩu vị không