Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 973: Cố thanh thành tới đón

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Nhiệt khí mang theo mùi thơm ngọt dịu của táo đỏ từ từ bay lên, khiến cho lông mi dài rậm cong vút của Tố Tâm như nhiễm lên một tầng hơi nước, mông lung tựa như đá quý.Tố Tâm nuốt điểm tâm trong miệng xuống, cho dù Phó Kiến Văn đúng là Đạo Đức tiên sinh... Thì cô cũng đã gả cho anh, tự nhiên sẽ có phúc cùng hưởng có hoạ cùng gánh.Trong lòng cô từ từ bình tĩnh xuống.Điện thoại trong túi quần A Triển chấn động, anh ta thấy Tố Tâm gác lại chén trà trong tay, rút ra một tờ giấy lau miệng, A Triển một tay che môi nghiêng người nhỏ giọng nhận cú điện thoại.Đầu bên kia điện thoại quả nhiên là bảo A Triển đem Tố Tâm mang tới.Mặc dù A Triển không vui, nhưng vẫn là phải nghe theo, A Triển cung kính mở miệng nói với Tố Tâm: "Tố tiểu thư, tôi mang cô đi qua..."Tố Tâm cười khẽ với A Triển, nói: "Vẫn nên gọi tôi là Phó phu nhân! Nó sẽ dễ nghe hơn một ít."A Triển hơi run run, gật đầu: "Phó phu nhân!"Đi theo A Triển từ cửa nhỏ lầu một đi ra, Tố Tâm nhìn thấy Lý Mục Dương cùng Cố Thanh Thành đang đứng suối phun trước.Lý Mục Dương là người có loại ngũ quan yêu nghiệt tinh xảo, mặc dù gầy gò mang theo bệnh trạng, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm! Nếu đứng một mình sẽ khó mà nhận ra... Nhưng khi Lý Mục Dương đứng cùng Cố Thanh Thành đúng là không thua kém chút nào, Cố Thanh Thành bình thường nghiêm túc thận trọng, cũng không thể phủ nhận gương mặt của anh ta anh tuấn đến làm người ta sợ hãi.Khoé môi Cố Thanh Thành mang theo ý cười như mị hoặc, nhưng gương mặt lại trầm tĩnh như nước lạnh.Nhìn thấy Tố Tâm cùng A Triển lại đây, gương mặt gầy gò yêu nghiệt của Lý Mục Dương mang theo ý cười càng nồng, mặc dù sắc mặt tái nhợt không có chút hồng hào, nhưng khoé môi vẫn luôn mỉm cười, khiến cho tất thảy người làm trong trang viên đều nhìn không đành lòng dời mắt đi.Phía sau lưng Cố Thanh Thành dừng một chiếc xe con màu đen, Tố Tâm suy đoán hẳn là xe của Cố Thanh Thành.

Nhiệt khí mang theo mùi thơm ngọt dịu của táo đỏ từ từ bay lên, khiến cho lông mi dài rậm cong vút của Tố Tâm như nhiễm lên một tầng hơi nước, mông lung tựa như đá quý.

Tố Tâm nuốt điểm tâm trong miệng xuống, cho dù Phó Kiến Văn đúng là Đạo Đức tiên sinh... Thì cô cũng đã gả cho anh, tự nhiên sẽ có phúc cùng hưởng có hoạ cùng gánh.

Trong lòng cô từ từ bình tĩnh xuống.

Điện thoại trong túi quần A Triển chấn động, anh ta thấy Tố Tâm gác lại chén trà trong tay, rút ra một tờ giấy lau miệng, A Triển một tay che môi nghiêng người nhỏ giọng nhận cú điện thoại.

Đầu bên kia điện thoại quả nhiên là bảo A Triển đem Tố Tâm mang tới.

Mặc dù A Triển không vui, nhưng vẫn là phải nghe theo, A Triển cung kính mở miệng nói với Tố Tâm: "Tố tiểu thư, tôi mang cô đi qua..."

Tố Tâm cười khẽ với A Triển, nói: "Vẫn nên gọi tôi là Phó phu nhân! Nó sẽ dễ nghe hơn một ít."

A Triển hơi run run, gật đầu: "Phó phu nhân!"

Đi theo A Triển từ cửa nhỏ lầu một đi ra, Tố Tâm nhìn thấy Lý Mục Dương cùng Cố Thanh Thành đang đứng suối phun trước.

Lý Mục Dương là người có loại ngũ quan yêu nghiệt tinh xảo, mặc dù gầy gò mang theo bệnh trạng, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm! Nếu đứng một mình sẽ khó mà nhận ra... Nhưng khi Lý Mục Dương đứng cùng Cố Thanh Thành đúng là không thua kém chút nào, Cố Thanh Thành bình thường nghiêm túc thận trọng, cũng không thể phủ nhận gương mặt của anh ta anh tuấn đến làm người ta sợ hãi.

Khoé môi Cố Thanh Thành mang theo ý cười như mị hoặc, nhưng gương mặt lại trầm tĩnh như nước lạnh.

Nhìn thấy Tố Tâm cùng A Triển lại đây, gương mặt gầy gò yêu nghiệt của Lý Mục Dương mang theo ý cười càng nồng, mặc dù sắc mặt tái nhợt không có chút hồng hào, nhưng khoé môi vẫn luôn mỉm cười, khiến cho tất thảy người làm trong trang viên đều nhìn không đành lòng dời mắt đi.

Phía sau lưng Cố Thanh Thành dừng một chiếc xe con màu đen, Tố Tâm suy đoán hẳn là xe của Cố Thanh Thành.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Nhiệt khí mang theo mùi thơm ngọt dịu của táo đỏ từ từ bay lên, khiến cho lông mi dài rậm cong vút của Tố Tâm như nhiễm lên một tầng hơi nước, mông lung tựa như đá quý.Tố Tâm nuốt điểm tâm trong miệng xuống, cho dù Phó Kiến Văn đúng là Đạo Đức tiên sinh... Thì cô cũng đã gả cho anh, tự nhiên sẽ có phúc cùng hưởng có hoạ cùng gánh.Trong lòng cô từ từ bình tĩnh xuống.Điện thoại trong túi quần A Triển chấn động, anh ta thấy Tố Tâm gác lại chén trà trong tay, rút ra một tờ giấy lau miệng, A Triển một tay che môi nghiêng người nhỏ giọng nhận cú điện thoại.Đầu bên kia điện thoại quả nhiên là bảo A Triển đem Tố Tâm mang tới.Mặc dù A Triển không vui, nhưng vẫn là phải nghe theo, A Triển cung kính mở miệng nói với Tố Tâm: "Tố tiểu thư, tôi mang cô đi qua..."Tố Tâm cười khẽ với A Triển, nói: "Vẫn nên gọi tôi là Phó phu nhân! Nó sẽ dễ nghe hơn một ít."A Triển hơi run run, gật đầu: "Phó phu nhân!"Đi theo A Triển từ cửa nhỏ lầu một đi ra, Tố Tâm nhìn thấy Lý Mục Dương cùng Cố Thanh Thành đang đứng suối phun trước.Lý Mục Dương là người có loại ngũ quan yêu nghiệt tinh xảo, mặc dù gầy gò mang theo bệnh trạng, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm! Nếu đứng một mình sẽ khó mà nhận ra... Nhưng khi Lý Mục Dương đứng cùng Cố Thanh Thành đúng là không thua kém chút nào, Cố Thanh Thành bình thường nghiêm túc thận trọng, cũng không thể phủ nhận gương mặt của anh ta anh tuấn đến làm người ta sợ hãi.Khoé môi Cố Thanh Thành mang theo ý cười như mị hoặc, nhưng gương mặt lại trầm tĩnh như nước lạnh.Nhìn thấy Tố Tâm cùng A Triển lại đây, gương mặt gầy gò yêu nghiệt của Lý Mục Dương mang theo ý cười càng nồng, mặc dù sắc mặt tái nhợt không có chút hồng hào, nhưng khoé môi vẫn luôn mỉm cười, khiến cho tất thảy người làm trong trang viên đều nhìn không đành lòng dời mắt đi.Phía sau lưng Cố Thanh Thành dừng một chiếc xe con màu đen, Tố Tâm suy đoán hẳn là xe của Cố Thanh Thành.

Chương 973: Cố thanh thành tới đón