Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 973-4: Nguỵ trang

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Thẳng đến khi Cố Thanh Thành lái xe rời khỏi trang viên, A Triển mới lên trước nói khẽ với Lý Mục Dương: "Lão bản, trở lại, bên ngoài rất lạnh."Hai tay đang cắm ở trong túi của Lý Mục Dương chậm rãi nắm thành quyền, nụ cười trên khóe môi từ từ nhạt đi, anh ta tin tưởng... Một ngày nào đó, Tố Tâm còn có thể về tới đây! Nhất định sẽ!...Thẳng đến khi xe đi khuất khỏi trang viên của Lý Mục Dương, trái tim Tố Tâm mới có thể buông ra.Sống lưng cương trực của cô dựa lưng vào ghế ngồi, thở phào một hơi.Cố Thanh Thành xuyên qua kính chiếu hậu liếc nhìn Tố Tâm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Lão Phó rất nhanh sẽ đến."Tố Tâm gật đầu, giọng nói của Cố Thanh Thành trầm ổn mạnh mẽ, có đầy đủ sức mạnh động viên lòng người."Ta liền sợ..." Tố Tâm há miệng muốn nói, tiếng nói có chút khàn khàn, "Liền sợ sẽ liên lụy đến Kiến Văn."Cố Thanh Thành không có mở miệng, anh ta luôn luôn ít nói, bình thường đối mặt với nhiều người đều là cấp dưới, an ủi người khác mà đặc biệt là an ủi phụ nữ, Cố Thanh Thành không nói ra được, một lát sau anh ta mới nói: "Sẽ không."Tố Tâm mỉm cười với Cố Thanh Thành, nghiêng đầu nhìn xem cảnh vật phía ngoài thành phố không ngừng trôi qua, trong lòng cảm thấy nặng trịch.Tố Tâm luôn cảm thấy nguy hiểm tồn tại ở xung quanh, bắt đầu từ lúc ở Dubai đã hiện ra đầu mối, cô sợ tương lai sẽ tràn đầy nơm nớp lo sợ, đó là thứ đi ngược lại với mong muốn ban đầu của cô.Đèn đỏ.Cố Thanh Thành một tay vịn lấy tay lái, dừng xe, mắt thấy sắp đến khách sạn, anh ta mở miệng nói với Tố Tâm..."Phía sau chỗ ngồi có một cái túi xách, bên trong có mũ, khẩu trang cùng khăn quàng cổ, một lúc nữa đến khách sạn cô hãy đeo xuống, lúc xuống xe có thể phải mạo phạm cô để làm ra động tác thân mật, khi đến đại sảnh lầu một, cô đi vào phòng vệ sinh, nơi đó có người tiếp ứng! Chỉ cần thân phận của cô không bị phát hiện, Lão Phó liền an toàn."Tố Tâm đã hiểu ý tứ của Cố Thanh Thành, cô gật đầu, lấy chiếc túi xách LV từ ghế sau mở ra, sau đó lấy mũ, khẩu trang cùng khăn quàng cổ đeo vào, võ trang đầy đủ.Xe dừng hẳn ở cửa khách sạn, người giữ xe nhanh chóng chạy tới, thay Tố Tâm kéo cửa xe ra.

Thẳng đến khi Cố Thanh Thành lái xe rời khỏi trang viên, A Triển mới lên trước nói khẽ với Lý Mục Dương: "Lão bản, trở lại, bên ngoài rất lạnh."

Hai tay đang cắm ở trong túi của Lý Mục Dương chậm rãi nắm thành quyền, nụ cười trên khóe môi từ từ nhạt đi, anh ta tin tưởng... Một ngày nào đó, Tố Tâm còn có thể về tới đây! Nhất định sẽ!

...

Thẳng đến khi xe đi khuất khỏi trang viên của Lý Mục Dương, trái tim Tố Tâm mới có thể buông ra.

Sống lưng cương trực của cô dựa lưng vào ghế ngồi, thở phào một hơi.

Cố Thanh Thành xuyên qua kính chiếu hậu liếc nhìn Tố Tâm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Lão Phó rất nhanh sẽ đến."

Tố Tâm gật đầu, giọng nói của Cố Thanh Thành trầm ổn mạnh mẽ, có đầy đủ sức mạnh động viên lòng người.

"Ta liền sợ..." Tố Tâm há miệng muốn nói, tiếng nói có chút khàn khàn, "Liền sợ sẽ liên lụy đến Kiến Văn."

Cố Thanh Thành không có mở miệng, anh ta luôn luôn ít nói, bình thường đối mặt với nhiều người đều là cấp dưới, an ủi người khác mà đặc biệt là an ủi phụ nữ, Cố Thanh Thành không nói ra được, một lát sau anh ta mới nói: "Sẽ không."

Tố Tâm mỉm cười với Cố Thanh Thành, nghiêng đầu nhìn xem cảnh vật phía ngoài thành phố không ngừng trôi qua, trong lòng cảm thấy nặng trịch.

Tố Tâm luôn cảm thấy nguy hiểm tồn tại ở xung quanh, bắt đầu từ lúc ở Dubai đã hiện ra đầu mối, cô sợ tương lai sẽ tràn đầy nơm nớp lo sợ, đó là thứ đi ngược lại với mong muốn ban đầu của cô.

Đèn đỏ.

Cố Thanh Thành một tay vịn lấy tay lái, dừng xe, mắt thấy sắp đến khách sạn, anh ta mở miệng nói với Tố Tâm...

"Phía sau chỗ ngồi có một cái túi xách, bên trong có mũ, khẩu trang cùng khăn quàng cổ, một lúc nữa đến khách sạn cô hãy đeo xuống, lúc xuống xe có thể phải mạo phạm cô để làm ra động tác thân mật, khi đến đại sảnh lầu một, cô đi vào phòng vệ sinh, nơi đó có người tiếp ứng! Chỉ cần thân phận của cô không bị phát hiện, Lão Phó liền an toàn."

Tố Tâm đã hiểu ý tứ của Cố Thanh Thành, cô gật đầu, lấy chiếc túi xách LV từ ghế sau mở ra, sau đó lấy mũ, khẩu trang cùng khăn quàng cổ đeo vào, võ trang đầy đủ.

Xe dừng hẳn ở cửa khách sạn, người giữ xe nhanh chóng chạy tới, thay Tố Tâm kéo cửa xe ra.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Thẳng đến khi Cố Thanh Thành lái xe rời khỏi trang viên, A Triển mới lên trước nói khẽ với Lý Mục Dương: "Lão bản, trở lại, bên ngoài rất lạnh."Hai tay đang cắm ở trong túi của Lý Mục Dương chậm rãi nắm thành quyền, nụ cười trên khóe môi từ từ nhạt đi, anh ta tin tưởng... Một ngày nào đó, Tố Tâm còn có thể về tới đây! Nhất định sẽ!...Thẳng đến khi xe đi khuất khỏi trang viên của Lý Mục Dương, trái tim Tố Tâm mới có thể buông ra.Sống lưng cương trực của cô dựa lưng vào ghế ngồi, thở phào một hơi.Cố Thanh Thành xuyên qua kính chiếu hậu liếc nhìn Tố Tâm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Lão Phó rất nhanh sẽ đến."Tố Tâm gật đầu, giọng nói của Cố Thanh Thành trầm ổn mạnh mẽ, có đầy đủ sức mạnh động viên lòng người."Ta liền sợ..." Tố Tâm há miệng muốn nói, tiếng nói có chút khàn khàn, "Liền sợ sẽ liên lụy đến Kiến Văn."Cố Thanh Thành không có mở miệng, anh ta luôn luôn ít nói, bình thường đối mặt với nhiều người đều là cấp dưới, an ủi người khác mà đặc biệt là an ủi phụ nữ, Cố Thanh Thành không nói ra được, một lát sau anh ta mới nói: "Sẽ không."Tố Tâm mỉm cười với Cố Thanh Thành, nghiêng đầu nhìn xem cảnh vật phía ngoài thành phố không ngừng trôi qua, trong lòng cảm thấy nặng trịch.Tố Tâm luôn cảm thấy nguy hiểm tồn tại ở xung quanh, bắt đầu từ lúc ở Dubai đã hiện ra đầu mối, cô sợ tương lai sẽ tràn đầy nơm nớp lo sợ, đó là thứ đi ngược lại với mong muốn ban đầu của cô.Đèn đỏ.Cố Thanh Thành một tay vịn lấy tay lái, dừng xe, mắt thấy sắp đến khách sạn, anh ta mở miệng nói với Tố Tâm..."Phía sau chỗ ngồi có một cái túi xách, bên trong có mũ, khẩu trang cùng khăn quàng cổ, một lúc nữa đến khách sạn cô hãy đeo xuống, lúc xuống xe có thể phải mạo phạm cô để làm ra động tác thân mật, khi đến đại sảnh lầu một, cô đi vào phòng vệ sinh, nơi đó có người tiếp ứng! Chỉ cần thân phận của cô không bị phát hiện, Lão Phó liền an toàn."Tố Tâm đã hiểu ý tứ của Cố Thanh Thành, cô gật đầu, lấy chiếc túi xách LV từ ghế sau mở ra, sau đó lấy mũ, khẩu trang cùng khăn quàng cổ đeo vào, võ trang đầy đủ.Xe dừng hẳn ở cửa khách sạn, người giữ xe nhanh chóng chạy tới, thay Tố Tâm kéo cửa xe ra.

Chương 973-4: Nguỵ trang