Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 976: Quá khứ

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Ở nước ngoài, Tố Tâm cảm giác thiếu an toàn cực độ. Vừa mới trở về, Phó Kiến Văn không muốn để cho Tố Tâm không thoải mái, sau khi tiễn Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Nam, Đường Tranh đi, Phó Kiến Văn gọi bác sĩ đến đo nhiệt độ cho Tố Tâm, thấy nhiệt độ đã hạ xuống, cho nên muốn dẫn Tố Tâm về nhà.Tố Tâm cũng muốn trở về, rồi lại sợ đem cảm mạo nóng sốt lây cho Đoàn Đoàn, có phần do dự."Chúng ta trở về chung cư Vân Đỉnh..." Phó Kiến Văn ngòii ở một bên giường, cái trán dính vào cái trán của Tố Tâm.Ngoài cửa, Vưu Nại Nại vô ý quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm tựa hồ như đang hôn nhau, Vưu Nại Nại vội vã quay đầu đi, lỗ tai có phần đỏ...Vưu Nại Nại chưa bao giờ từng nghĩ, huấn luyện viên lãnh khốc năm đó, rõ ràng cũng sẽ có lúc ôn nhu như thế!Những người từng là thủ hạ hoặc đã từng đi lính dưới trướng Phó Kiến Văn mà nhìn thấy cảnh tượng này, không biết trở về có bao nhiêu kinh sợ.Nhớ tới thuở thiếu thời có bốn người con gái trong đó có Vưu Nại Nại, bọn họ đã phải trải qua bao gian nan thử thách rốt cuộc cũng trúng cử bộ đội đặc chủng, trong đó có hai người là vì ái mộ Phó Kiến Văn nên mới liều mạng tiến vào bộ đội đặc chủng, nhưng cuối cùng lại vì Phó Kiến Văn mà rút lui khỏi bộ đội đặc chủng.Còn có một người, hy sinh ở trong thực chiến, chỉ còn dư lại một người là Vưu Nại Nại, Vưu Nại Nại nhớ rõ lúc ấy, đã có người nói chỉ có thể là người trong bộ đội đặc chủng mới có tư cách xứng với Phó Kiến Văn.Nhưng sau đó, người ở lại duy nhất là Vưu Nại Nại bên trong nội tâm lại sợ hãi Phó Kiến Văn sâu nhất, mỗi khi ở cạnh Phó Kiến Văn đều không cảm thấy vui vẻ, ngược lại là thích người bạn bên cạnh Phó Kiến Văn là Đường Tranh.Hai tay bên người của Vưu Nại Nại nhẹ nhàng nắm chặt.Ánh mắt nhìn đến một thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi đang đi tới căn phòng này, nghiêng đầu...Trong tay Đường Tranh mang theo hai ly cà phê, chân dài luân phiên bước tới.

Ở nước ngoài, Tố Tâm cảm giác thiếu an toàn cực độ. Vừa mới trở về, Phó Kiến Văn không muốn để cho Tố Tâm không thoải mái, sau khi tiễn Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Nam, Đường Tranh đi, Phó Kiến Văn gọi bác sĩ đến đo nhiệt độ cho Tố Tâm, thấy nhiệt độ đã hạ xuống, cho nên muốn dẫn Tố Tâm về nhà.

Tố Tâm cũng muốn trở về, rồi lại sợ đem cảm mạo nóng sốt lây cho Đoàn Đoàn, có phần do dự.

"Chúng ta trở về chung cư Vân Đỉnh..." Phó Kiến Văn ngòii ở một bên giường, cái trán dính vào cái trán của Tố Tâm.

Ngoài cửa, Vưu Nại Nại vô ý quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm tựa hồ như đang hôn nhau, Vưu Nại Nại vội vã quay đầu đi, lỗ tai có phần đỏ...

Vưu Nại Nại chưa bao giờ từng nghĩ, huấn luyện viên lãnh khốc năm đó, rõ ràng cũng sẽ có lúc ôn nhu như thế!

Những người từng là thủ hạ hoặc đã từng đi lính dưới trướng Phó Kiến Văn mà nhìn thấy cảnh tượng này, không biết trở về có bao nhiêu kinh sợ.

Nhớ tới thuở thiếu thời có bốn người con gái trong đó có Vưu Nại Nại, bọn họ đã phải trải qua bao gian nan thử thách rốt cuộc cũng trúng cử bộ đội đặc chủng, trong đó có hai người là vì ái mộ Phó Kiến Văn nên mới liều mạng tiến vào bộ đội đặc chủng, nhưng cuối cùng lại vì Phó Kiến Văn mà rút lui khỏi bộ đội đặc chủng.

Còn có một người, hy sinh ở trong thực chiến, chỉ còn dư lại một người là Vưu Nại Nại, Vưu Nại Nại nhớ rõ lúc ấy, đã có người nói chỉ có thể là người trong bộ đội đặc chủng mới có tư cách xứng với Phó Kiến Văn.

Nhưng sau đó, người ở lại duy nhất là Vưu Nại Nại bên trong nội tâm lại sợ hãi Phó Kiến Văn sâu nhất, mỗi khi ở cạnh Phó Kiến Văn đều không cảm thấy vui vẻ, ngược lại là thích người bạn bên cạnh Phó Kiến Văn là Đường Tranh.

Hai tay bên người của Vưu Nại Nại nhẹ nhàng nắm chặt.

Ánh mắt nhìn đến một thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi đang đi tới căn phòng này, nghiêng đầu...

Trong tay Đường Tranh mang theo hai ly cà phê, chân dài luân phiên bước tới.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Ở nước ngoài, Tố Tâm cảm giác thiếu an toàn cực độ. Vừa mới trở về, Phó Kiến Văn không muốn để cho Tố Tâm không thoải mái, sau khi tiễn Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Nam, Đường Tranh đi, Phó Kiến Văn gọi bác sĩ đến đo nhiệt độ cho Tố Tâm, thấy nhiệt độ đã hạ xuống, cho nên muốn dẫn Tố Tâm về nhà.Tố Tâm cũng muốn trở về, rồi lại sợ đem cảm mạo nóng sốt lây cho Đoàn Đoàn, có phần do dự."Chúng ta trở về chung cư Vân Đỉnh..." Phó Kiến Văn ngòii ở một bên giường, cái trán dính vào cái trán của Tố Tâm.Ngoài cửa, Vưu Nại Nại vô ý quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm tựa hồ như đang hôn nhau, Vưu Nại Nại vội vã quay đầu đi, lỗ tai có phần đỏ...Vưu Nại Nại chưa bao giờ từng nghĩ, huấn luyện viên lãnh khốc năm đó, rõ ràng cũng sẽ có lúc ôn nhu như thế!Những người từng là thủ hạ hoặc đã từng đi lính dưới trướng Phó Kiến Văn mà nhìn thấy cảnh tượng này, không biết trở về có bao nhiêu kinh sợ.Nhớ tới thuở thiếu thời có bốn người con gái trong đó có Vưu Nại Nại, bọn họ đã phải trải qua bao gian nan thử thách rốt cuộc cũng trúng cử bộ đội đặc chủng, trong đó có hai người là vì ái mộ Phó Kiến Văn nên mới liều mạng tiến vào bộ đội đặc chủng, nhưng cuối cùng lại vì Phó Kiến Văn mà rút lui khỏi bộ đội đặc chủng.Còn có một người, hy sinh ở trong thực chiến, chỉ còn dư lại một người là Vưu Nại Nại, Vưu Nại Nại nhớ rõ lúc ấy, đã có người nói chỉ có thể là người trong bộ đội đặc chủng mới có tư cách xứng với Phó Kiến Văn.Nhưng sau đó, người ở lại duy nhất là Vưu Nại Nại bên trong nội tâm lại sợ hãi Phó Kiến Văn sâu nhất, mỗi khi ở cạnh Phó Kiến Văn đều không cảm thấy vui vẻ, ngược lại là thích người bạn bên cạnh Phó Kiến Văn là Đường Tranh.Hai tay bên người của Vưu Nại Nại nhẹ nhàng nắm chặt.Ánh mắt nhìn đến một thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi đang đi tới căn phòng này, nghiêng đầu...Trong tay Đường Tranh mang theo hai ly cà phê, chân dài luân phiên bước tới.

Chương 976: Quá khứ