Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 977-4: Không đủ hiếu thuận

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó lão gia liếc nhìn Phó Thành, chau mày bình tĩnh lại tâm tình, nói: "Không có chuyện gì!"Ngược lại, Phó lão gia lại hỏi: "Con đã xem tin tức chưa!"Phó Thành gật đầu, cười cười nói: "Cha vì chuyện này mà tức giận sao, con thấy điều này không đáng để cha tức giận! Tin tức là do Lục Tân Nam đăng lên weibo, cũng không phải Kiến Văn, Kiến Văn vẫn chưa có tự mình đứng ra nói mình muốn đi tập đoàn Gia Hòa, đến cùng... Kiến Văn chính là người trong nhà chúng ta, nào có người trong nhà nào không vì trong nhà mình dốc sức mà lại đi bán mạnh cho người khác!"Có mấy lời chặn ở cuống họng, Phó Thanh Tuyền không thể nói ra...Phó Thành nói tới chỗ này không nói thêm lời, đem văn kiện đặt ở trên bàn: "Cha, người xem xem... Con có điều chỉnh một chút về nhân sự trong số người nhà của dì Lô, mấy người này là có thể dùng, đều là con trai của mấy người thúc bá dốc sức đi theo cha trước, tính là người một nhà!"Phó Thành luôn luôn luôn dịu ngoan trước mặt Phó Thanh Tuyền, mọi việc chỉ cầu ổn thỏa không bốc đồng, cũng không tranh giành, đây là thứ mà Phó Thanh Tuyền thích nhất!Nhìn xem danh sách điều chỉnh mà Phó Thành làm ra, tâm tình của Phó Thanh Tuyền đã khá hơn một chút, ông ta giơ tay dùng sức nắm nắm cánh tay của Phó Thành: "Con khổ cực rồi!""Cha, là người đã đem con dưỡng dục thành người, giúp cha chia sẻ, là điều con phải làm!" nụ cười của Phó Thành càng ngày thành khẩn, "Dì Lô nói xế chiều hôm nay đưa gia đình con đi thăm trang viên, Tiểu Nhã đã mang theo hai đứa bé đi qua, hai đứa bé kia tự tay chuẩn bị quà cho cha, nhao nhao nói muốn tự tay tặng cho gia gia, hôm nay cha trở lại sớm một chút, hai đứa bé rất nhớ cha!"Trong lòng Phó Thanh Tuyền càng được an ủi hơn, so sánh mà nói... ông ta cảm thấy Phó Kiến Văn không đủ hiếu thuận, ông ta gật gật đầu: "Được... hôm nay ta sẽ sớm trở lại cùng hai đứa bé!"Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng Phó Thanh Tuyền vẫn đang rất lo lắng cho tập đoàn Khải Đức.

Phó lão gia liếc nhìn Phó Thành, chau mày bình tĩnh lại tâm tình, nói: "Không có chuyện gì!"

Ngược lại, Phó lão gia lại hỏi: "Con đã xem tin tức chưa!"

Phó Thành gật đầu, cười cười nói: "Cha vì chuyện này mà tức giận sao, con thấy điều này không đáng để cha tức giận! Tin tức là do Lục Tân Nam đăng lên weibo, cũng không phải Kiến Văn, Kiến Văn vẫn chưa có tự mình đứng ra nói mình muốn đi tập đoàn Gia Hòa, đến cùng... Kiến Văn chính là người trong nhà chúng ta, nào có người trong nhà nào không vì trong nhà mình dốc sức mà lại đi bán mạnh cho người khác!"

Có mấy lời chặn ở cuống họng, Phó Thanh Tuyền không thể nói ra...

Phó Thành nói tới chỗ này không nói thêm lời, đem văn kiện đặt ở trên bàn: "Cha, người xem xem... Con có điều chỉnh một chút về nhân sự trong số người nhà của dì Lô, mấy người này là có thể dùng, đều là con trai của mấy người thúc bá dốc sức đi theo cha trước, tính là người một nhà!"

Phó Thành luôn luôn luôn dịu ngoan trước mặt Phó Thanh Tuyền, mọi việc chỉ cầu ổn thỏa không bốc đồng, cũng không tranh giành, đây là thứ mà Phó Thanh Tuyền thích nhất!

Nhìn xem danh sách điều chỉnh mà Phó Thành làm ra, tâm tình của Phó Thanh Tuyền đã khá hơn một chút, ông ta giơ tay dùng sức nắm nắm cánh tay của Phó Thành: "Con khổ cực rồi!"

"Cha, là người đã đem con dưỡng dục thành người, giúp cha chia sẻ, là điều con phải làm!" nụ cười của Phó Thành càng ngày thành khẩn, "Dì Lô nói xế chiều hôm nay đưa gia đình con đi thăm trang viên, Tiểu Nhã đã mang theo hai đứa bé đi qua, hai đứa bé kia tự tay chuẩn bị quà cho cha, nhao nhao nói muốn tự tay tặng cho gia gia, hôm nay cha trở lại sớm một chút, hai đứa bé rất nhớ cha!"

Trong lòng Phó Thanh Tuyền càng được an ủi hơn, so sánh mà nói... ông ta cảm thấy Phó Kiến Văn không đủ hiếu thuận, ông ta gật gật đầu: "Được... hôm nay ta sẽ sớm trở lại cùng hai đứa bé!"

Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng Phó Thanh Tuyền vẫn đang rất lo lắng cho tập đoàn Khải Đức.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó lão gia liếc nhìn Phó Thành, chau mày bình tĩnh lại tâm tình, nói: "Không có chuyện gì!"Ngược lại, Phó lão gia lại hỏi: "Con đã xem tin tức chưa!"Phó Thành gật đầu, cười cười nói: "Cha vì chuyện này mà tức giận sao, con thấy điều này không đáng để cha tức giận! Tin tức là do Lục Tân Nam đăng lên weibo, cũng không phải Kiến Văn, Kiến Văn vẫn chưa có tự mình đứng ra nói mình muốn đi tập đoàn Gia Hòa, đến cùng... Kiến Văn chính là người trong nhà chúng ta, nào có người trong nhà nào không vì trong nhà mình dốc sức mà lại đi bán mạnh cho người khác!"Có mấy lời chặn ở cuống họng, Phó Thanh Tuyền không thể nói ra...Phó Thành nói tới chỗ này không nói thêm lời, đem văn kiện đặt ở trên bàn: "Cha, người xem xem... Con có điều chỉnh một chút về nhân sự trong số người nhà của dì Lô, mấy người này là có thể dùng, đều là con trai của mấy người thúc bá dốc sức đi theo cha trước, tính là người một nhà!"Phó Thành luôn luôn luôn dịu ngoan trước mặt Phó Thanh Tuyền, mọi việc chỉ cầu ổn thỏa không bốc đồng, cũng không tranh giành, đây là thứ mà Phó Thanh Tuyền thích nhất!Nhìn xem danh sách điều chỉnh mà Phó Thành làm ra, tâm tình của Phó Thanh Tuyền đã khá hơn một chút, ông ta giơ tay dùng sức nắm nắm cánh tay của Phó Thành: "Con khổ cực rồi!""Cha, là người đã đem con dưỡng dục thành người, giúp cha chia sẻ, là điều con phải làm!" nụ cười của Phó Thành càng ngày thành khẩn, "Dì Lô nói xế chiều hôm nay đưa gia đình con đi thăm trang viên, Tiểu Nhã đã mang theo hai đứa bé đi qua, hai đứa bé kia tự tay chuẩn bị quà cho cha, nhao nhao nói muốn tự tay tặng cho gia gia, hôm nay cha trở lại sớm một chút, hai đứa bé rất nhớ cha!"Trong lòng Phó Thanh Tuyền càng được an ủi hơn, so sánh mà nói... ông ta cảm thấy Phó Kiến Văn không đủ hiếu thuận, ông ta gật gật đầu: "Được... hôm nay ta sẽ sớm trở lại cùng hai đứa bé!"Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng Phó Thanh Tuyền vẫn đang rất lo lắng cho tập đoàn Khải Đức.

Chương 977-4: Không đủ hiếu thuận