Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 981-3: Hẳn là ... Không khó
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Trên tay Tố Tâm đều là bột mì, bất ngờ chạm vào làm bẩn đồng phục học sinh của Đoàn Đoàn, cô cười khom lưng lấy tay gánh chạm nhẹ vào chóp mũi cùng gương mặt tròn tròn của cậu nhóc: "Có nhớ mẹ hay không!"Đoàn Đoàn ngượng ngùng thính tai đỏ lên, lông mi dài khẽ nhắm lại, gật gật đầu, bàn tay nhỏ béo múp míp xoa xoa lên khuôn mặt nhỏ nhắn nơi được Tố Tâm chạm qua của mình, lại ngẩng con mắt ướt nhẹp lên, sáng lóng lánh nhìn qua Tố Tâm, đàng hoàng trịnh trọng nói: "Nhớ!"Dì Lý vừa cởi áo khoác xuống, vừa tiến vào nhà bếp liền thấy Tố Tâm đang nấu cơm, bà bận bịu xắn tay áo lên: "Ai nha! phu nhân làm sao có thể cho người làm loại chuyện này, để tôi để tôi!"Hôm nay lúc dì Lý đi đón Đoàn Đoàn, nói một câu buổi chiều muốn cán bột làm mì, không nghĩ tới vừa mới trở về Tố Tâm đã đang bắt tay vào làm rồi."Dì Lý, Đoàn Đoàn đã trở về rồi, dì nghỉ ngơi một chút, để con chuẩn bị bữa tối!" Tố Tâm đứng lên mở miệng.Thấy Tố Tâm rất có hứng thú, dì Lý cũng không đành lòng mất hứng, gật đầu, lại không yên lòng hỏi: "Phu nhân, người có thể tự tay cán bột sao! Trước đây từng làm sao!"Tố Tâm nhớ lại lúc mình đã từng ở căn nhà cũ kĩ của Kỷ Vận, Kỷ Vận vì cô mà cán bột, nhìn lên cũng không khó lắm...Bị dì Lý hỏi khó, Tố Tâm có phần lúng túng: "Hẳn là... Không khó!"Dì Lý thấy biểu lộ của Tố Tâm không được tự nhiên, vui vẻ cười hớn hở nói: "Cán bột cứ để tôi đến! Đây là một việc cần có kỹ xảo, sợ là phu nhân sẽ không làm được!"Tố Tâm gật đầu: "Được!"Ngày mai trước khi đi tham gia buổi tuyên truyền bộ phim {{ hàng ma truyền kì }} trước khi làm tuyên truyền, Tố Tâm muốn dẫn Tố Nhiên đi một chuyến đến biệt thự ở vùng ngoại thành để thăm Kỷ Vận, nhớ tới Kỷ Vận đã từng vì cô mà tự tay cán bột, cũng muốn chuẩn bị cho Kỷ Vận một lần."Phu nhân!" dì Lý gọi Tố Tâm một tiếng, thấy Tố Tâm hoàn hồn, dì Lý vừa đeo tạp dề vừa cười hỏi, "Người nghĩ gì vậy! Nghĩ tới xuất thần!"
Trên tay Tố Tâm đều là bột mì, bất ngờ chạm vào làm bẩn đồng phục học sinh của Đoàn Đoàn, cô cười khom lưng lấy tay gánh chạm nhẹ vào chóp mũi cùng gương mặt tròn tròn của cậu nhóc: "Có nhớ mẹ hay không!"
Đoàn Đoàn ngượng ngùng thính tai đỏ lên, lông mi dài khẽ nhắm lại, gật gật đầu, bàn tay nhỏ béo múp míp xoa xoa lên khuôn mặt nhỏ nhắn nơi được Tố Tâm chạm qua của mình, lại ngẩng con mắt ướt nhẹp lên, sáng lóng lánh nhìn qua Tố Tâm, đàng hoàng trịnh trọng nói: "Nhớ!"
Dì Lý vừa cởi áo khoác xuống, vừa tiến vào nhà bếp liền thấy Tố Tâm đang nấu cơm, bà bận bịu xắn tay áo lên: "Ai nha! phu nhân làm sao có thể cho người làm loại chuyện này, để tôi để tôi!"
Hôm nay lúc dì Lý đi đón Đoàn Đoàn, nói một câu buổi chiều muốn cán bột làm mì, không nghĩ tới vừa mới trở về Tố Tâm đã đang bắt tay vào làm rồi.
"Dì Lý, Đoàn Đoàn đã trở về rồi, dì nghỉ ngơi một chút, để con chuẩn bị bữa tối!" Tố Tâm đứng lên mở miệng.
Thấy Tố Tâm rất có hứng thú, dì Lý cũng không đành lòng mất hứng, gật đầu, lại không yên lòng hỏi: "Phu nhân, người có thể tự tay cán bột sao! Trước đây từng làm sao!"
Tố Tâm nhớ lại lúc mình đã từng ở căn nhà cũ kĩ của Kỷ Vận, Kỷ Vận vì cô mà cán bột, nhìn lên cũng không khó lắm...
Bị dì Lý hỏi khó, Tố Tâm có phần lúng túng: "Hẳn là... Không khó!"
Dì Lý thấy biểu lộ của Tố Tâm không được tự nhiên, vui vẻ cười hớn hở nói: "Cán bột cứ để tôi đến! Đây là một việc cần có kỹ xảo, sợ là phu nhân sẽ không làm được!"
Tố Tâm gật đầu: "Được!"
Ngày mai trước khi đi tham gia buổi tuyên truyền bộ phim {{ hàng ma truyền kì }} trước khi làm tuyên truyền, Tố Tâm muốn dẫn Tố Nhiên đi một chuyến đến biệt thự ở vùng ngoại thành để thăm Kỷ Vận, nhớ tới Kỷ Vận đã từng vì cô mà tự tay cán bột, cũng muốn chuẩn bị cho Kỷ Vận một lần.
"Phu nhân!" dì Lý gọi Tố Tâm một tiếng, thấy Tố Tâm hoàn hồn, dì Lý vừa đeo tạp dề vừa cười hỏi, "Người nghĩ gì vậy! Nghĩ tới xuất thần!"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Trên tay Tố Tâm đều là bột mì, bất ngờ chạm vào làm bẩn đồng phục học sinh của Đoàn Đoàn, cô cười khom lưng lấy tay gánh chạm nhẹ vào chóp mũi cùng gương mặt tròn tròn của cậu nhóc: "Có nhớ mẹ hay không!"Đoàn Đoàn ngượng ngùng thính tai đỏ lên, lông mi dài khẽ nhắm lại, gật gật đầu, bàn tay nhỏ béo múp míp xoa xoa lên khuôn mặt nhỏ nhắn nơi được Tố Tâm chạm qua của mình, lại ngẩng con mắt ướt nhẹp lên, sáng lóng lánh nhìn qua Tố Tâm, đàng hoàng trịnh trọng nói: "Nhớ!"Dì Lý vừa cởi áo khoác xuống, vừa tiến vào nhà bếp liền thấy Tố Tâm đang nấu cơm, bà bận bịu xắn tay áo lên: "Ai nha! phu nhân làm sao có thể cho người làm loại chuyện này, để tôi để tôi!"Hôm nay lúc dì Lý đi đón Đoàn Đoàn, nói một câu buổi chiều muốn cán bột làm mì, không nghĩ tới vừa mới trở về Tố Tâm đã đang bắt tay vào làm rồi."Dì Lý, Đoàn Đoàn đã trở về rồi, dì nghỉ ngơi một chút, để con chuẩn bị bữa tối!" Tố Tâm đứng lên mở miệng.Thấy Tố Tâm rất có hứng thú, dì Lý cũng không đành lòng mất hứng, gật đầu, lại không yên lòng hỏi: "Phu nhân, người có thể tự tay cán bột sao! Trước đây từng làm sao!"Tố Tâm nhớ lại lúc mình đã từng ở căn nhà cũ kĩ của Kỷ Vận, Kỷ Vận vì cô mà cán bột, nhìn lên cũng không khó lắm...Bị dì Lý hỏi khó, Tố Tâm có phần lúng túng: "Hẳn là... Không khó!"Dì Lý thấy biểu lộ của Tố Tâm không được tự nhiên, vui vẻ cười hớn hở nói: "Cán bột cứ để tôi đến! Đây là một việc cần có kỹ xảo, sợ là phu nhân sẽ không làm được!"Tố Tâm gật đầu: "Được!"Ngày mai trước khi đi tham gia buổi tuyên truyền bộ phim {{ hàng ma truyền kì }} trước khi làm tuyên truyền, Tố Tâm muốn dẫn Tố Nhiên đi một chuyến đến biệt thự ở vùng ngoại thành để thăm Kỷ Vận, nhớ tới Kỷ Vận đã từng vì cô mà tự tay cán bột, cũng muốn chuẩn bị cho Kỷ Vận một lần."Phu nhân!" dì Lý gọi Tố Tâm một tiếng, thấy Tố Tâm hoàn hồn, dì Lý vừa đeo tạp dề vừa cười hỏi, "Người nghĩ gì vậy! Nghĩ tới xuất thần!"