Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 990-4: Dễ dàng thoả mãn như vậy
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Biết Tố Tâm tới kì nghỉ lễ, Phó Kiến Văn cũng không làm xằng bậy, hai tay Tố Tâm quàng lấy phần gáy của Phó Kiến Văn, mặc dù thân thể đã bị Phó Kiến Văn hôn ra cảm giác khác thường, nhưng Tố Tâm vẫn liều mạng ngửa đầu giương miệng đáp lại nụ hôn của Phó Kiến Văn, để anh tùy ý quấy đảo khoang miệng của mình.Hai người dây dưa đến khó bỏ khó phân, Tố Tâm đã bị hôn đến * l**n t*nh m*, cánh môi của Phó Kiến Văn dời xuống, vùi đầu ở trên chiếc cổ thiên nga trắng ngần của cô, nhưng vẫn cố gắng khắc chế vì Tố Tâm đang kến kì nghỉ lễ....Tố Nhiên hẹn Tố Tâm nói muốn đi thăm Kỷ Vận, Tố Tâm một bên vừa mặc đồ ngủ vừa nói với Phó Kiến Văn: "Nếu như anh không muốn đi cùng em thì có thể đi siêu thị mua chút đồ! em viết danh sách đồ cần mua cho anh, buổi chiều có thể để cho dì Lý nghỉ một buổi, em sẽ chuẩn bị bữa tối."Phó Kiến Văn còn đang trong lúc nghỉ phép, lại cùng đúng lúc tình cảm mặn nồng nhất với Tố Tâm, cho nên làm sao có thể cam lòng tách ra!Phó Kiến Văn nói: "Anh cùng ngươi đến thăm mẹ!"Tố Tâm quay đầu lại nhìn Phó Kiến Văn đang cất quần áo ở nhà, anh xưng hô Kỷ Vận là mẹ, tiếng nói vô cùng trôi chảy không có một chút ngượng ngùng nào.Trong lòng Tố Tâm ấm áp, Tố Tâm chạy tới từ phía sau lưng ôm lấy Phó Kiến Văn đang khom lưng lấy điện thoại di động ở đầu giường.Phó Kiến Văn quay đầu lại liếc nhìn Tố Tâm đang đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dán ở trên lưng mình: "Em thoả mãn dễ dàng như vậy sao, chỉ cần đi cùng em em đã liền hài lòng!""Vâng!" Tố Tâm gật đầu, "Có anh ở liền hài lòng!""Nếu như không có anh thì Phó phu nhân sẽ ra sao đây!"Tố Tâm ôm eo hẹp của Phó Kiến Văn không buông tay, cô chui qua dưới nách của anh, vòng tới trước mặt, ngửa đầu, con ngươi đen nhánh nhìn qua chồng của mình: "Cho nên không thể không có anh nha!"
Biết Tố Tâm tới kì nghỉ lễ, Phó Kiến Văn cũng không làm xằng bậy, hai tay Tố Tâm quàng lấy phần gáy của Phó Kiến Văn, mặc dù thân thể đã bị Phó Kiến Văn hôn ra cảm giác khác thường, nhưng Tố Tâm vẫn liều mạng ngửa đầu giương miệng đáp lại nụ hôn của Phó Kiến Văn, để anh tùy ý quấy đảo khoang miệng của mình.
Hai người dây dưa đến khó bỏ khó phân, Tố Tâm đã bị hôn đến * l**n t*nh m*, cánh môi của Phó Kiến Văn dời xuống, vùi đầu ở trên chiếc cổ thiên nga trắng ngần của cô, nhưng vẫn cố gắng khắc chế vì Tố Tâm đang kến kì nghỉ lễ.
...
Tố Nhiên hẹn Tố Tâm nói muốn đi thăm Kỷ Vận, Tố Tâm một bên vừa mặc đồ ngủ vừa nói với Phó Kiến Văn: "Nếu như anh không muốn đi cùng em thì có thể đi siêu thị mua chút đồ! em viết danh sách đồ cần mua cho anh, buổi chiều có thể để cho dì Lý nghỉ một buổi, em sẽ chuẩn bị bữa tối."
Phó Kiến Văn còn đang trong lúc nghỉ phép, lại cùng đúng lúc tình cảm mặn nồng nhất với Tố Tâm, cho nên làm sao có thể cam lòng tách ra!
Phó Kiến Văn nói: "Anh cùng ngươi đến thăm mẹ!"
Tố Tâm quay đầu lại nhìn Phó Kiến Văn đang cất quần áo ở nhà, anh xưng hô Kỷ Vận là mẹ, tiếng nói vô cùng trôi chảy không có một chút ngượng ngùng nào.
Trong lòng Tố Tâm ấm áp, Tố Tâm chạy tới từ phía sau lưng ôm lấy Phó Kiến Văn đang khom lưng lấy điện thoại di động ở đầu giường.
Phó Kiến Văn quay đầu lại liếc nhìn Tố Tâm đang đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dán ở trên lưng mình: "Em thoả mãn dễ dàng như vậy sao, chỉ cần đi cùng em em đã liền hài lòng!"
"Vâng!" Tố Tâm gật đầu, "Có anh ở liền hài lòng!"
"Nếu như không có anh thì Phó phu nhân sẽ ra sao đây!"
Tố Tâm ôm eo hẹp của Phó Kiến Văn không buông tay, cô chui qua dưới nách của anh, vòng tới trước mặt, ngửa đầu, con ngươi đen nhánh nhìn qua chồng của mình: "Cho nên không thể không có anh nha!"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Biết Tố Tâm tới kì nghỉ lễ, Phó Kiến Văn cũng không làm xằng bậy, hai tay Tố Tâm quàng lấy phần gáy của Phó Kiến Văn, mặc dù thân thể đã bị Phó Kiến Văn hôn ra cảm giác khác thường, nhưng Tố Tâm vẫn liều mạng ngửa đầu giương miệng đáp lại nụ hôn của Phó Kiến Văn, để anh tùy ý quấy đảo khoang miệng của mình.Hai người dây dưa đến khó bỏ khó phân, Tố Tâm đã bị hôn đến * l**n t*nh m*, cánh môi của Phó Kiến Văn dời xuống, vùi đầu ở trên chiếc cổ thiên nga trắng ngần của cô, nhưng vẫn cố gắng khắc chế vì Tố Tâm đang kến kì nghỉ lễ....Tố Nhiên hẹn Tố Tâm nói muốn đi thăm Kỷ Vận, Tố Tâm một bên vừa mặc đồ ngủ vừa nói với Phó Kiến Văn: "Nếu như anh không muốn đi cùng em thì có thể đi siêu thị mua chút đồ! em viết danh sách đồ cần mua cho anh, buổi chiều có thể để cho dì Lý nghỉ một buổi, em sẽ chuẩn bị bữa tối."Phó Kiến Văn còn đang trong lúc nghỉ phép, lại cùng đúng lúc tình cảm mặn nồng nhất với Tố Tâm, cho nên làm sao có thể cam lòng tách ra!Phó Kiến Văn nói: "Anh cùng ngươi đến thăm mẹ!"Tố Tâm quay đầu lại nhìn Phó Kiến Văn đang cất quần áo ở nhà, anh xưng hô Kỷ Vận là mẹ, tiếng nói vô cùng trôi chảy không có một chút ngượng ngùng nào.Trong lòng Tố Tâm ấm áp, Tố Tâm chạy tới từ phía sau lưng ôm lấy Phó Kiến Văn đang khom lưng lấy điện thoại di động ở đầu giường.Phó Kiến Văn quay đầu lại liếc nhìn Tố Tâm đang đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dán ở trên lưng mình: "Em thoả mãn dễ dàng như vậy sao, chỉ cần đi cùng em em đã liền hài lòng!""Vâng!" Tố Tâm gật đầu, "Có anh ở liền hài lòng!""Nếu như không có anh thì Phó phu nhân sẽ ra sao đây!"Tố Tâm ôm eo hẹp của Phó Kiến Văn không buông tay, cô chui qua dưới nách của anh, vòng tới trước mặt, ngửa đầu, con ngươi đen nhánh nhìn qua chồng của mình: "Cho nên không thể không có anh nha!"