Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1000: Muốn Lúc Nào Cũng Nhìn Thấy Anh

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Không được không được!" Tô Mạn Mạn xua tay, "Tôi phải mau chóng trở về thay quần áo, cô cũng vậy! thay quần áo nhanh lên một chút, người hâm mộ vẫn đang chờ đấy! Không thể tiếp mãi một fan hâm mộ bên trong khi được, chúng ta không nên bên trọng bên khinh!"Tô Mạn Mạn dùng ánh mắt chỉ chỉ về phía Phó Kiến Văn ở bên trong phòng hóa trang, hiển nhiên Phó Kiến Văn chính là bên "trọng" mà Tô Mạn Mạn nói.Tô Mạn Mạn nghiêm trang rời đi, những người khác cũng không tiện ở lại chỗ này, đặc biệt là Thuật Tân, vốn là muốn tìm cơ hội trò chuyện cùng Tố Tâm, Thuật Tân cũng liền đứng ở vị trí phía sau cùng, một bộ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là đi theo rời đi.Tố Tâm đóng cửa phòng hóa trang lại, cô vội vã quay đầu nói với Phó Kiến Văn: "Em mới vừa mới nhìn thấy Lý Mục Dương ở trên thính phòng!"Tố Tâm có phần lo lắng, mặc dù hiểu hiện của Lý Mục Dương ở trước mặt Tố Tâm cô cùng thân sĩ, nhưng là lần trước ở nước Mỹ, trong lời nói của anh ta còn có nhiều cạm bẫy và thăm dò, thêm vào Tố Tâm biết được thân thế của Lý Mục Dương thông qua Phó Kiến Văn, khiến cho Tố Tâm sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.Chuyện Lý Mục Dương đến trong nước, Phó Kiến Văn đã biết, sở dĩ không có nói cho Tố Tâm, là vì không muốn Tố Tâm phải lo lắng sợ hãi, không nghĩ tới, Lý Mục Dương lại còn tới tham gia tiết mục của Tố Tâm.Phó Kiến Văn cười đem người kéo vào trong lồng ngực, nửa người dựa vào bàn hoá trang, mở miệng nói: "Em lo lắng cái gì!"Đương nhiên chính là lo lắng Lý Mục Dương kia xằng bậy!"Em yên tâm, đây là ở trong nước, thế lực của anh ta không thể như bàn tay mà dễ dàng mang đến đây! Yên tâm!" Phó Kiến Văn cười với Tố Tâm, cánh môi kề sát ở bên tai cô, "Nơi này chính là địa bàn của chúng ta!.."Giọng nói từ tính trầm thấp mạnh mẽ, miệng mỉm cười an ủi khiến cho trái tim của Tố Tâm bị đụng tới nhảy loạn cả lên.Tố Tâm bị Phó Kiến Văn chọc cười, cánh tay cô nhanh vòng quanh hẹp eo hẹp của Phó Kiến Văn, hỏi: "Anh có ra phòng quay xem tiết mục của em không!""Muốn lúc nào cũng nhìn thấy anh!" Phó Kiến Văn nhỏ giọng hỏi.Tố Tâm gật đầu: "Vâng, nhìn thấy anh em có thể an tâm hơn một ít!"Phó Kiến Văn cười, đem cằm đặt ở trên đỉnh đầu Tố Tâm: "Anh đi xem em..""Cốc cốc cốc —— "

"Không được không được!" Tô Mạn Mạn xua tay, "Tôi phải mau chóng trở về thay quần áo, cô cũng vậy! thay quần áo nhanh lên một chút, người hâm mộ vẫn đang chờ đấy! Không thể tiếp mãi một fan hâm mộ bên trong khi được, chúng ta không nên bên trọng bên khinh!"

Tô Mạn Mạn dùng ánh mắt chỉ chỉ về phía Phó Kiến Văn ở bên trong phòng hóa trang, hiển nhiên Phó Kiến Văn chính là bên "trọng" mà Tô Mạn Mạn nói.

Tô Mạn Mạn nghiêm trang rời đi, những người khác cũng không tiện ở lại chỗ này, đặc biệt là Thuật Tân, vốn là muốn tìm cơ hội trò chuyện cùng Tố Tâm, Thuật Tân cũng liền đứng ở vị trí phía sau cùng, một bộ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là đi theo rời đi.

Tố Tâm đóng cửa phòng hóa trang lại, cô vội vã quay đầu nói với Phó Kiến Văn: "Em mới vừa mới nhìn thấy Lý Mục Dương ở trên thính phòng!"

Tố Tâm có phần lo lắng, mặc dù hiểu hiện của Lý Mục Dương ở trước mặt Tố Tâm cô cùng thân sĩ, nhưng là lần trước ở nước Mỹ, trong lời nói của anh ta còn có nhiều cạm bẫy và thăm dò, thêm vào Tố Tâm biết được thân thế của Lý Mục Dương thông qua Phó Kiến Văn, khiến cho Tố Tâm sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

Chuyện Lý Mục Dương đến trong nước, Phó Kiến Văn đã biết, sở dĩ không có nói cho Tố Tâm, là vì không muốn Tố Tâm phải lo lắng sợ hãi, không nghĩ tới, Lý Mục Dương lại còn tới tham gia tiết mục của Tố Tâm.

Phó Kiến Văn cười đem người kéo vào trong lồng ngực, nửa người dựa vào bàn hoá trang, mở miệng nói: "Em lo lắng cái gì!"

Đương nhiên chính là lo lắng Lý Mục Dương kia xằng bậy!

"Em yên tâm, đây là ở trong nước, thế lực của anh ta không thể như bàn tay mà dễ dàng mang đến đây! Yên tâm!" Phó Kiến Văn cười với Tố Tâm, cánh môi kề sát ở bên tai cô, "Nơi này chính là địa bàn của chúng ta!.."

Giọng nói từ tính trầm thấp mạnh mẽ, miệng mỉm cười an ủi khiến cho trái tim của Tố Tâm bị đụng tới nhảy loạn cả lên.

Tố Tâm bị Phó Kiến Văn chọc cười, cánh tay cô nhanh vòng quanh hẹp eo hẹp của Phó Kiến Văn, hỏi: "Anh có ra phòng quay xem tiết mục của em không!"

"Muốn lúc nào cũng nhìn thấy anh!" Phó Kiến Văn nhỏ giọng hỏi.

Tố Tâm gật đầu: "Vâng, nhìn thấy anh em có thể an tâm hơn một ít!"

Phó Kiến Văn cười, đem cằm đặt ở trên đỉnh đầu Tố Tâm: "Anh đi xem em.."

"Cốc cốc cốc —— "

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Không được không được!" Tô Mạn Mạn xua tay, "Tôi phải mau chóng trở về thay quần áo, cô cũng vậy! thay quần áo nhanh lên một chút, người hâm mộ vẫn đang chờ đấy! Không thể tiếp mãi một fan hâm mộ bên trong khi được, chúng ta không nên bên trọng bên khinh!"Tô Mạn Mạn dùng ánh mắt chỉ chỉ về phía Phó Kiến Văn ở bên trong phòng hóa trang, hiển nhiên Phó Kiến Văn chính là bên "trọng" mà Tô Mạn Mạn nói.Tô Mạn Mạn nghiêm trang rời đi, những người khác cũng không tiện ở lại chỗ này, đặc biệt là Thuật Tân, vốn là muốn tìm cơ hội trò chuyện cùng Tố Tâm, Thuật Tân cũng liền đứng ở vị trí phía sau cùng, một bộ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là đi theo rời đi.Tố Tâm đóng cửa phòng hóa trang lại, cô vội vã quay đầu nói với Phó Kiến Văn: "Em mới vừa mới nhìn thấy Lý Mục Dương ở trên thính phòng!"Tố Tâm có phần lo lắng, mặc dù hiểu hiện của Lý Mục Dương ở trước mặt Tố Tâm cô cùng thân sĩ, nhưng là lần trước ở nước Mỹ, trong lời nói của anh ta còn có nhiều cạm bẫy và thăm dò, thêm vào Tố Tâm biết được thân thế của Lý Mục Dương thông qua Phó Kiến Văn, khiến cho Tố Tâm sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.Chuyện Lý Mục Dương đến trong nước, Phó Kiến Văn đã biết, sở dĩ không có nói cho Tố Tâm, là vì không muốn Tố Tâm phải lo lắng sợ hãi, không nghĩ tới, Lý Mục Dương lại còn tới tham gia tiết mục của Tố Tâm.Phó Kiến Văn cười đem người kéo vào trong lồng ngực, nửa người dựa vào bàn hoá trang, mở miệng nói: "Em lo lắng cái gì!"Đương nhiên chính là lo lắng Lý Mục Dương kia xằng bậy!"Em yên tâm, đây là ở trong nước, thế lực của anh ta không thể như bàn tay mà dễ dàng mang đến đây! Yên tâm!" Phó Kiến Văn cười với Tố Tâm, cánh môi kề sát ở bên tai cô, "Nơi này chính là địa bàn của chúng ta!.."Giọng nói từ tính trầm thấp mạnh mẽ, miệng mỉm cười an ủi khiến cho trái tim của Tố Tâm bị đụng tới nhảy loạn cả lên.Tố Tâm bị Phó Kiến Văn chọc cười, cánh tay cô nhanh vòng quanh hẹp eo hẹp của Phó Kiến Văn, hỏi: "Anh có ra phòng quay xem tiết mục của em không!""Muốn lúc nào cũng nhìn thấy anh!" Phó Kiến Văn nhỏ giọng hỏi.Tố Tâm gật đầu: "Vâng, nhìn thấy anh em có thể an tâm hơn một ít!"Phó Kiến Văn cười, đem cằm đặt ở trên đỉnh đầu Tố Tâm: "Anh đi xem em..""Cốc cốc cốc —— "

Chương 1000: Muốn Lúc Nào Cũng Nhìn Thấy Anh