Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1006: Sợ Phó Kiến Văn

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm: "..."Cho nên Phương Ngôn đây là muốn từ người đại diện biến thành huấn luyện viên tập thể hình sao?Nghe được tiếng gõ cửa, Tố Tâm quay đầu...Phó Kiến Văn đẩy cửa đi vào, Phương Ngôn mới vừa còn đứng trước gương hoá trang hai tay ôm cánh tay bỗng buông cánh tay xuống, ngồi dậy lễ phép cười với Phó Kiến Văn: "Phó tiên sinh!"Tố Tâm ngồi ở trên ghế dựa không nhúc nhích, quay đầu lại hướng về phía cửa vào nhìn lại, thấy là Phó Kiến Văn, khóe môi Tố Tâm nở một nụ cười, mở nắp chai nước khoáng: "Chuyện chị nói em sẽ suy nghĩ một chút, còn có chuyện gì nữa không ạ.""Điều chị muốn nói đã nói xong rồi!" Phương Ngôn cười nói, "Chính là ngày mai còn có một chương trình trực tiếp, buổi tối khoảng 7 giờ chị sẽ tới đón em."Phương Ngôn ở trước mặt Phó Kiến Văn lễ phép hơn nhiều so với ở trước mặt Tố Tâm, bởi vì bản thân Phó Kiến Văn rất có uy thế, trong lòng Phương Ngôn có phần sợ hãi người đàn ông này.Nhưng đối với Tố Tâm, bởi vì đã quen thuộc lẫn nhau, cho nên Phương Ngôn nói chuyện cũng tùy ý hơn một chút."Vậy thì cùng đi ăn, tiểu Lục đã đặt xong phòng ăn!" Phó Kiến Văn mở miệng, tầm mắt chuyển hướng sang phía Phương Ngôn, "Phương tiểu thư muốn cùng nhau đi không!"Phương Ngôn vội vã xua tay: "Không cần không cần! Ngài và Tố Tâm đi đi! Tôi về nhà cùng đứa trẻ..."Đùa giỡn sao, Phương Ngôn sao có thể thật sự đi làm kỳ đà cản mũi!Tố Tâm nghe được Phương Ngôn xưng hô Phó Kiến Văn là "Ngài", trong mắt nín cười, một người luôn luôn cứng rắn lưu loát như Phương Ngôn rõ ràng lại lộ ra bộ dáng là sợ Phó Kiến Văn, này làm cho Tố Tâm không tự chủ nghĩ đến chính mình khi mới bắt đầu tiếp xúc cùng Phó Kiến Văn.Lúc ấy, Tố Tâm cũng là sợ Phó Kiến Văn.Phó Kiến Văn nhìn xem lỗ tai ửng hồng của Tố Tâm, nhìn bộ dáng cô đang ngửa đầu uống nước, đáy mắt ý cười càng đậm."Cái kia... Không có việc gì thì tôi xin phép đi trước rồi!" Phương Ngôn cầm lấy túi xách của mình sau đó gật đầu với Phó Kiến Văn một cái.*******Chắc giờ này các nàng cũng ngủ hết rồi, vì đã hứa 10 chương nên shu vẫn cố đăng muộn, các nàng thông cảm giúp shu nhé 😘😘😘😘😘đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️10/10

Tố Tâm: "..."

Cho nên Phương Ngôn đây là muốn từ người đại diện biến thành huấn luyện viên tập thể hình sao?

Nghe được tiếng gõ cửa, Tố Tâm quay đầu...

Phó Kiến Văn đẩy cửa đi vào, Phương Ngôn mới vừa còn đứng trước gương hoá trang hai tay ôm cánh tay bỗng buông cánh tay xuống, ngồi dậy lễ phép cười với Phó Kiến Văn: "Phó tiên sinh!"

Tố Tâm ngồi ở trên ghế dựa không nhúc nhích, quay đầu lại hướng về phía cửa vào nhìn lại, thấy là Phó Kiến Văn, khóe môi Tố Tâm nở một nụ cười, mở nắp chai nước khoáng: "Chuyện chị nói em sẽ suy nghĩ một chút, còn có chuyện gì nữa không ạ."

"Điều chị muốn nói đã nói xong rồi!" Phương Ngôn cười nói, "Chính là ngày mai còn có một chương trình trực tiếp, buổi tối khoảng 7 giờ chị sẽ tới đón em."

Phương Ngôn ở trước mặt Phó Kiến Văn lễ phép hơn nhiều so với ở trước mặt Tố Tâm, bởi vì bản thân Phó Kiến Văn rất có uy thế, trong lòng Phương Ngôn có phần sợ hãi người đàn ông này.

Nhưng đối với Tố Tâm, bởi vì đã quen thuộc lẫn nhau, cho nên Phương Ngôn nói chuyện cũng tùy ý hơn một chút.

"Vậy thì cùng đi ăn, tiểu Lục đã đặt xong phòng ăn!" Phó Kiến Văn mở miệng, tầm mắt chuyển hướng sang phía Phương Ngôn, "Phương tiểu thư muốn cùng nhau đi không!"

Phương Ngôn vội vã xua tay: "Không cần không cần! Ngài và Tố Tâm đi đi! Tôi về nhà cùng đứa trẻ..."

Đùa giỡn sao, Phương Ngôn sao có thể thật sự đi làm kỳ đà cản mũi!

Tố Tâm nghe được Phương Ngôn xưng hô Phó Kiến Văn là "Ngài", trong mắt nín cười, một người luôn luôn cứng rắn lưu loát như Phương Ngôn rõ ràng lại lộ ra bộ dáng là sợ Phó Kiến Văn, này làm cho Tố Tâm không tự chủ nghĩ đến chính mình khi mới bắt đầu tiếp xúc cùng Phó Kiến Văn.

Lúc ấy, Tố Tâm cũng là sợ Phó Kiến Văn.

Phó Kiến Văn nhìn xem lỗ tai ửng hồng của Tố Tâm, nhìn bộ dáng cô đang ngửa đầu uống nước, đáy mắt ý cười càng đậm.

"Cái kia... Không có việc gì thì tôi xin phép đi trước rồi!" Phương Ngôn cầm lấy túi xách của mình sau đó gật đầu với Phó Kiến Văn một cái.

*******

Chắc giờ này các nàng cũng ngủ hết rồi, vì đã hứa 10 chương nên shu vẫn cố đăng muộn, các nàng thông cảm giúp shu nhé 😘😘😘😘😘

đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

10/10

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm: "..."Cho nên Phương Ngôn đây là muốn từ người đại diện biến thành huấn luyện viên tập thể hình sao?Nghe được tiếng gõ cửa, Tố Tâm quay đầu...Phó Kiến Văn đẩy cửa đi vào, Phương Ngôn mới vừa còn đứng trước gương hoá trang hai tay ôm cánh tay bỗng buông cánh tay xuống, ngồi dậy lễ phép cười với Phó Kiến Văn: "Phó tiên sinh!"Tố Tâm ngồi ở trên ghế dựa không nhúc nhích, quay đầu lại hướng về phía cửa vào nhìn lại, thấy là Phó Kiến Văn, khóe môi Tố Tâm nở một nụ cười, mở nắp chai nước khoáng: "Chuyện chị nói em sẽ suy nghĩ một chút, còn có chuyện gì nữa không ạ.""Điều chị muốn nói đã nói xong rồi!" Phương Ngôn cười nói, "Chính là ngày mai còn có một chương trình trực tiếp, buổi tối khoảng 7 giờ chị sẽ tới đón em."Phương Ngôn ở trước mặt Phó Kiến Văn lễ phép hơn nhiều so với ở trước mặt Tố Tâm, bởi vì bản thân Phó Kiến Văn rất có uy thế, trong lòng Phương Ngôn có phần sợ hãi người đàn ông này.Nhưng đối với Tố Tâm, bởi vì đã quen thuộc lẫn nhau, cho nên Phương Ngôn nói chuyện cũng tùy ý hơn một chút."Vậy thì cùng đi ăn, tiểu Lục đã đặt xong phòng ăn!" Phó Kiến Văn mở miệng, tầm mắt chuyển hướng sang phía Phương Ngôn, "Phương tiểu thư muốn cùng nhau đi không!"Phương Ngôn vội vã xua tay: "Không cần không cần! Ngài và Tố Tâm đi đi! Tôi về nhà cùng đứa trẻ..."Đùa giỡn sao, Phương Ngôn sao có thể thật sự đi làm kỳ đà cản mũi!Tố Tâm nghe được Phương Ngôn xưng hô Phó Kiến Văn là "Ngài", trong mắt nín cười, một người luôn luôn cứng rắn lưu loát như Phương Ngôn rõ ràng lại lộ ra bộ dáng là sợ Phó Kiến Văn, này làm cho Tố Tâm không tự chủ nghĩ đến chính mình khi mới bắt đầu tiếp xúc cùng Phó Kiến Văn.Lúc ấy, Tố Tâm cũng là sợ Phó Kiến Văn.Phó Kiến Văn nhìn xem lỗ tai ửng hồng của Tố Tâm, nhìn bộ dáng cô đang ngửa đầu uống nước, đáy mắt ý cười càng đậm."Cái kia... Không có việc gì thì tôi xin phép đi trước rồi!" Phương Ngôn cầm lấy túi xách của mình sau đó gật đầu với Phó Kiến Văn một cái.*******Chắc giờ này các nàng cũng ngủ hết rồi, vì đã hứa 10 chương nên shu vẫn cố đăng muộn, các nàng thông cảm giúp shu nhé 😘😘😘😘😘đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️10/10

Chương 1006: Sợ Phó Kiến Văn