Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1042: Hận không thể dính chung một chỗ
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phương Ngôn cũng không phải là không có tiếp xúc qua xã hội thượng lưu, người có khí chất xuất chúnh như Lương Mộ Lan, cùng nói chuyện với bà, khiến cho Phương Ngôn cảm như nước chảy nắng ấm ôn hoà, rất hiếm gặp được người như vậy.Từ khi Tố Nhiên nói Lương Mộ Lan có thể đi gặp Tố Tâm, Lương Mộ Lan liền hận không thể đem khoảng thời gian này dính chung một chỗ với Tố Tâm.Lương Mộ Lan vốn là muốn ở hiện trường xem Tố Tâm quay trực tiếp, nhưng lại sợ chính mình xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến Tố Tâm, cho nên vẫn cứ ngồi ở trong xe đợi tiết mục kết thúc mới khiến Tố Nguyên gọi cho tổ chương trình cho người tới đưa bà đi vào."Anh đâu rồi! Ở bên ngoài sao!" Tố Tâm hỏi Lương Mộ Lan.Lương Mộ Lan cười ngồi xuống bên người Tố Tâm, không nhanh không chậm cởi áo khoác của mình ra, thở dài nói: "Ừ, ở bên ngoài gọi điện thoại đây, chuyện công việc, từ khi anh con tiếp nhận Tố thị, ba con thanh nhàn không ít, không có chuyện gì liền đi đánh Golf, nhưng anh con thì càng bận rộn, tối ngày hôm qua mẹ có sắp xếp thời gian cho anh con gặp một cô gái, toàn bộ buổi gặp mặt anh con đều không ngừng gọi điện thoại, một câu cũng đều không có nói cùng con gái nhà người ta..."Trước đây Lương Mộ Lan rất thích sắp xếp loại gặp mặt này cho Tố Nguyên, mỗi một lần Tố Nguyên đều sẽ đi gặp, nhưng sau khi gặp xong trở về, đều dùng ba chữ không thích hợp nói với Lương Mộ Lan.Lúc trước Tố Tâm còn chưa chuyển tới sống cùng Phó Kiến Văn, không ít lần nghe Lương Mộ Lan nói tới chuyện sắp xếp buổi gặp mặt cho Tố Nguyên."Hiện tại mẹ cũng nghĩ thông suốt rồi, loại chuyện này miễn cưỡng cũng không được, cứ để tùy duyên vậy..." Lương Mộ Lan thở dài, tầm mắt rơi vào khoé môi có dính điểm tâm của Tố Tâm, khẽ cười một tiếng, giật một tờ giấy giúp Tố Tâm lau lau khoé miệng, "Đã lớn rồi mà ăn đến mỗi miệng dính đầy điểm tâm rồi đây"
Phương Ngôn cũng không phải là không có tiếp xúc qua xã hội thượng lưu, người có khí chất xuất chúnh như Lương Mộ Lan, cùng nói chuyện với bà, khiến cho Phương Ngôn cảm như nước chảy nắng ấm ôn hoà, rất hiếm gặp được người như vậy.
Từ khi Tố Nhiên nói Lương Mộ Lan có thể đi gặp Tố Tâm, Lương Mộ Lan liền hận không thể đem khoảng thời gian này dính chung một chỗ với Tố Tâm.
Lương Mộ Lan vốn là muốn ở hiện trường xem Tố Tâm quay trực tiếp, nhưng lại sợ chính mình xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến Tố Tâm, cho nên vẫn cứ ngồi ở trong xe đợi tiết mục kết thúc mới khiến Tố Nguyên gọi cho tổ chương trình cho người tới đưa bà đi vào.
"Anh đâu rồi! Ở bên ngoài sao!" Tố Tâm hỏi Lương Mộ Lan.
Lương Mộ Lan cười ngồi xuống bên người Tố Tâm, không nhanh không chậm cởi áo khoác của mình ra, thở dài nói: "Ừ, ở bên ngoài gọi điện thoại đây, chuyện công việc, từ khi anh con tiếp nhận Tố thị, ba con thanh nhàn không ít, không có chuyện gì liền đi đánh Golf, nhưng anh con thì càng bận rộn, tối ngày hôm qua mẹ có sắp xếp thời gian cho anh con gặp một cô gái, toàn bộ buổi gặp mặt anh con đều không ngừng gọi điện thoại, một câu cũng đều không có nói cùng con gái nhà người ta..."
Trước đây Lương Mộ Lan rất thích sắp xếp loại gặp mặt này cho Tố Nguyên, mỗi một lần Tố Nguyên đều sẽ đi gặp, nhưng sau khi gặp xong trở về, đều dùng ba chữ không thích hợp nói với Lương Mộ Lan.
Lúc trước Tố Tâm còn chưa chuyển tới sống cùng Phó Kiến Văn, không ít lần nghe Lương Mộ Lan nói tới chuyện sắp xếp buổi gặp mặt cho Tố Nguyên.
"Hiện tại mẹ cũng nghĩ thông suốt rồi, loại chuyện này miễn cưỡng cũng không được, cứ để tùy duyên vậy..." Lương Mộ Lan thở dài, tầm mắt rơi vào khoé môi có dính điểm tâm của Tố Tâm, khẽ cười một tiếng, giật một tờ giấy giúp Tố Tâm lau lau khoé miệng, "Đã lớn rồi mà ăn đến mỗi miệng dính đầy điểm tâm rồi đây"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phương Ngôn cũng không phải là không có tiếp xúc qua xã hội thượng lưu, người có khí chất xuất chúnh như Lương Mộ Lan, cùng nói chuyện với bà, khiến cho Phương Ngôn cảm như nước chảy nắng ấm ôn hoà, rất hiếm gặp được người như vậy.Từ khi Tố Nhiên nói Lương Mộ Lan có thể đi gặp Tố Tâm, Lương Mộ Lan liền hận không thể đem khoảng thời gian này dính chung một chỗ với Tố Tâm.Lương Mộ Lan vốn là muốn ở hiện trường xem Tố Tâm quay trực tiếp, nhưng lại sợ chính mình xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến Tố Tâm, cho nên vẫn cứ ngồi ở trong xe đợi tiết mục kết thúc mới khiến Tố Nguyên gọi cho tổ chương trình cho người tới đưa bà đi vào."Anh đâu rồi! Ở bên ngoài sao!" Tố Tâm hỏi Lương Mộ Lan.Lương Mộ Lan cười ngồi xuống bên người Tố Tâm, không nhanh không chậm cởi áo khoác của mình ra, thở dài nói: "Ừ, ở bên ngoài gọi điện thoại đây, chuyện công việc, từ khi anh con tiếp nhận Tố thị, ba con thanh nhàn không ít, không có chuyện gì liền đi đánh Golf, nhưng anh con thì càng bận rộn, tối ngày hôm qua mẹ có sắp xếp thời gian cho anh con gặp một cô gái, toàn bộ buổi gặp mặt anh con đều không ngừng gọi điện thoại, một câu cũng đều không có nói cùng con gái nhà người ta..."Trước đây Lương Mộ Lan rất thích sắp xếp loại gặp mặt này cho Tố Nguyên, mỗi một lần Tố Nguyên đều sẽ đi gặp, nhưng sau khi gặp xong trở về, đều dùng ba chữ không thích hợp nói với Lương Mộ Lan.Lúc trước Tố Tâm còn chưa chuyển tới sống cùng Phó Kiến Văn, không ít lần nghe Lương Mộ Lan nói tới chuyện sắp xếp buổi gặp mặt cho Tố Nguyên."Hiện tại mẹ cũng nghĩ thông suốt rồi, loại chuyện này miễn cưỡng cũng không được, cứ để tùy duyên vậy..." Lương Mộ Lan thở dài, tầm mắt rơi vào khoé môi có dính điểm tâm của Tố Tâm, khẽ cười một tiếng, giật một tờ giấy giúp Tố Tâm lau lau khoé miệng, "Đã lớn rồi mà ăn đến mỗi miệng dính đầy điểm tâm rồi đây"