Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1057: Liền hôn em có được không?
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Một tay Tố Tâm nắm chặt bên hông quần áo của Phó Kiến Văn, nhón chân lên, tay nhỏ nắm lấy điếu thuốc lá ở khóe môi Phó Kiến Văn: "Em cũng muốn thử xem thuốc lá có gì tốt hơn..."Nói xong, Tố Tâm liền muốn đem điếu thuốc lá của Phó Kiến Văn về bên mép của mình hút thử.Con mắt của Phó Kiến Văn càng sâu, ánh mắt thẳng tắp khóa chặt bàn tay đang dơ lên khuôn mặt nhỏ trắng mịn, bàn tay lớn dùng sức giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của cô, con mắt tựa nhìn chăm chú con mồi nhìn Tố Tâm, cúi đầu liền đem điếu thuốc lá trên tay nhỏ của Tố Tâm đưa đến bên môi của chính mình, hít một hơi thật sâu, khi Tố Tâm còn chưa kịp phản ứng lại, cả người đã bị đặt ở trên khung cửa sổ.Một tay Phó Kiến Văn chống khung cửa, mang theo chút khói thuốc, hung hăng hôn cái miệng nhỏ càng ngày càng ngọt của Tố Tâm...Bị vách tường ngăn lại, Tố Tâm kiễng mũi chân, một bên tay không có bị Phó Kiến Văn trói lại ôm lấy phần gáy của anh, chủ động mở miệng nhỏ ra nghênh tiếp nụ hôn đó.Đầu lưỡi cùng khói của điếu thuốc lá cùng nhau xông vào khoang miệng Tố Tâm, mùi vị khổ sở làm cho Tố Tâm sặc đến nỗi nhanh chóng nghiêng đầu né tránh, cô ho sặc sụa một phen.Phó Kiến Văn liền ôm tay nhỏ của Tố Tâm, ngậm vào điếu thuốc lá, đem người ôm vào trong lòng vỗ nhẹ sống lưng của cô: "Hiện tại cảm thấy thuốc lá có tốt không!"Tố Tâm bị sặc đến đỏ mặt tía tai, cô cau mày ngẩng đầu nhìn Phó Kiến Văn, đoạt lấy nửa đoạn thuốc lá trong miệng anh, vứt trên mặt đất dùng mũi chân vê diệt."Về sau đừng hút có được hay không!" Bàn tay nhỏ của Tố Tâm vẫn ôm quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, "Điếu thuốc lá nào có ngọt ngào bằng em! Về sau nếu như anh nghĩ muốn hút thuốc... Liền hôn em có được hay không!"Cặp mắt kia của Tố Tâm sáng long lanh, rõ ràng ngây thơ... Mặt mày bên trong lại mang theo sức mạnh câu hồn đoạt phách của người khác.
Một tay Tố Tâm nắm chặt bên hông quần áo của Phó Kiến Văn, nhón chân lên, tay nhỏ nắm lấy điếu thuốc lá ở khóe môi Phó Kiến Văn: "Em cũng muốn thử xem thuốc lá có gì tốt hơn..."
Nói xong, Tố Tâm liền muốn đem điếu thuốc lá của Phó Kiến Văn về bên mép của mình hút thử.
Con mắt của Phó Kiến Văn càng sâu, ánh mắt thẳng tắp khóa chặt bàn tay đang dơ lên khuôn mặt nhỏ trắng mịn, bàn tay lớn dùng sức giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của cô, con mắt tựa nhìn chăm chú con mồi nhìn Tố Tâm, cúi đầu liền đem điếu thuốc lá trên tay nhỏ của Tố Tâm đưa đến bên môi của chính mình, hít một hơi thật sâu, khi Tố Tâm còn chưa kịp phản ứng lại, cả người đã bị đặt ở trên khung cửa sổ.
Một tay Phó Kiến Văn chống khung cửa, mang theo chút khói thuốc, hung hăng hôn cái miệng nhỏ càng ngày càng ngọt của Tố Tâm...
Bị vách tường ngăn lại, Tố Tâm kiễng mũi chân, một bên tay không có bị Phó Kiến Văn trói lại ôm lấy phần gáy của anh, chủ động mở miệng nhỏ ra nghênh tiếp nụ hôn đó.
Đầu lưỡi cùng khói của điếu thuốc lá cùng nhau xông vào khoang miệng Tố Tâm, mùi vị khổ sở làm cho Tố Tâm sặc đến nỗi nhanh chóng nghiêng đầu né tránh, cô ho sặc sụa một phen.
Phó Kiến Văn liền ôm tay nhỏ của Tố Tâm, ngậm vào điếu thuốc lá, đem người ôm vào trong lòng vỗ nhẹ sống lưng của cô: "Hiện tại cảm thấy thuốc lá có tốt không!"
Tố Tâm bị sặc đến đỏ mặt tía tai, cô cau mày ngẩng đầu nhìn Phó Kiến Văn, đoạt lấy nửa đoạn thuốc lá trong miệng anh, vứt trên mặt đất dùng mũi chân vê diệt.
"Về sau đừng hút có được hay không!" Bàn tay nhỏ của Tố Tâm vẫn ôm quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, "Điếu thuốc lá nào có ngọt ngào bằng em! Về sau nếu như anh nghĩ muốn hút thuốc... Liền hôn em có được hay không!"
Cặp mắt kia của Tố Tâm sáng long lanh, rõ ràng ngây thơ... Mặt mày bên trong lại mang theo sức mạnh câu hồn đoạt phách của người khác.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Một tay Tố Tâm nắm chặt bên hông quần áo của Phó Kiến Văn, nhón chân lên, tay nhỏ nắm lấy điếu thuốc lá ở khóe môi Phó Kiến Văn: "Em cũng muốn thử xem thuốc lá có gì tốt hơn..."Nói xong, Tố Tâm liền muốn đem điếu thuốc lá của Phó Kiến Văn về bên mép của mình hút thử.Con mắt của Phó Kiến Văn càng sâu, ánh mắt thẳng tắp khóa chặt bàn tay đang dơ lên khuôn mặt nhỏ trắng mịn, bàn tay lớn dùng sức giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của cô, con mắt tựa nhìn chăm chú con mồi nhìn Tố Tâm, cúi đầu liền đem điếu thuốc lá trên tay nhỏ của Tố Tâm đưa đến bên môi của chính mình, hít một hơi thật sâu, khi Tố Tâm còn chưa kịp phản ứng lại, cả người đã bị đặt ở trên khung cửa sổ.Một tay Phó Kiến Văn chống khung cửa, mang theo chút khói thuốc, hung hăng hôn cái miệng nhỏ càng ngày càng ngọt của Tố Tâm...Bị vách tường ngăn lại, Tố Tâm kiễng mũi chân, một bên tay không có bị Phó Kiến Văn trói lại ôm lấy phần gáy của anh, chủ động mở miệng nhỏ ra nghênh tiếp nụ hôn đó.Đầu lưỡi cùng khói của điếu thuốc lá cùng nhau xông vào khoang miệng Tố Tâm, mùi vị khổ sở làm cho Tố Tâm sặc đến nỗi nhanh chóng nghiêng đầu né tránh, cô ho sặc sụa một phen.Phó Kiến Văn liền ôm tay nhỏ của Tố Tâm, ngậm vào điếu thuốc lá, đem người ôm vào trong lòng vỗ nhẹ sống lưng của cô: "Hiện tại cảm thấy thuốc lá có tốt không!"Tố Tâm bị sặc đến đỏ mặt tía tai, cô cau mày ngẩng đầu nhìn Phó Kiến Văn, đoạt lấy nửa đoạn thuốc lá trong miệng anh, vứt trên mặt đất dùng mũi chân vê diệt."Về sau đừng hút có được hay không!" Bàn tay nhỏ của Tố Tâm vẫn ôm quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, "Điếu thuốc lá nào có ngọt ngào bằng em! Về sau nếu như anh nghĩ muốn hút thuốc... Liền hôn em có được hay không!"Cặp mắt kia của Tố Tâm sáng long lanh, rõ ràng ngây thơ... Mặt mày bên trong lại mang theo sức mạnh câu hồn đoạt phách của người khác.