Tác giả:

Đoản -Tổ trưởng, tôi thích cậu -Nay bị hâm à - anh nhíu mày hỏi cô - Không có tôi thật sự thích cậu mà. - Thôi thôi dẹp dẹp lo ôn bài đi lát kiểm tra đó cô nương - anh đập quyển vở vào đầu cô nói -...... ——————–––– - Tổ trưởng à - cô lắc tay anh - Chuyện gì nữa? - Cậu rảnh không? - Rảnh. Mà có chuyện gì? - anh khó hiểu nhìn cô - Nếu rảnh thì cậu thích tôi đi cho bận - Nay cậu lại bị hâm nữa à - anh cốc đầu cô - Haizz....sao cậu cứ cốc đầu tôi mãi thế. - Tôi thích làm vậy với cậu - Vậy cậu có thích tôi không? - cô nhìn anh hỏi Anh im lặng, không trả lời. –———————— Cô và anh làm bạn được gần 1 năm rồi. Từ lúc vào lớp 10, cô đã "cảm nắng " anh rồi.Trùng hợp là anh lại là tổ trưởng tổ cô và ngồi trước cô nữa . Anh là một con người vui vẻ,hòa đồng và học rất giỏi nữa. Còn cô, chỉ là một cô gái bình thường, ít nói, ít bạn bè, không xinh, lại còn học kém. Cô cảm thấy cô và anh là hai con người sống ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Nhưng rồi một ngày anh đã bước vào thế giới tẻ nhạt của cô…

Chương 7

Tôi Sẽ Theo Đuổi Em Như Em Đã Từng Theo Đuổi Cậu ẤyTác giả: RayĐoản -Tổ trưởng, tôi thích cậu -Nay bị hâm à - anh nhíu mày hỏi cô - Không có tôi thật sự thích cậu mà. - Thôi thôi dẹp dẹp lo ôn bài đi lát kiểm tra đó cô nương - anh đập quyển vở vào đầu cô nói -...... ——————–––– - Tổ trưởng à - cô lắc tay anh - Chuyện gì nữa? - Cậu rảnh không? - Rảnh. Mà có chuyện gì? - anh khó hiểu nhìn cô - Nếu rảnh thì cậu thích tôi đi cho bận - Nay cậu lại bị hâm nữa à - anh cốc đầu cô - Haizz....sao cậu cứ cốc đầu tôi mãi thế. - Tôi thích làm vậy với cậu - Vậy cậu có thích tôi không? - cô nhìn anh hỏi Anh im lặng, không trả lời. –———————— Cô và anh làm bạn được gần 1 năm rồi. Từ lúc vào lớp 10, cô đã "cảm nắng " anh rồi.Trùng hợp là anh lại là tổ trưởng tổ cô và ngồi trước cô nữa . Anh là một con người vui vẻ,hòa đồng và học rất giỏi nữa. Còn cô, chỉ là một cô gái bình thường, ít nói, ít bạn bè, không xinh, lại còn học kém. Cô cảm thấy cô và anh là hai con người sống ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Nhưng rồi một ngày anh đã bước vào thế giới tẻ nhạt của cô… Đến điểm hẹn cô đã thấy nó ngồi đó. Cũng may là nơi này gần nhà cô nên không cần đi xe. Cô đi đến chỗ nó, nhìn nó có vẻ tiều tụy, có lẽ vì thay phiên chăm sóc anh. Thấy cô nó hơi bất ngờ.- Cậu uống gì? - nó đẩy menu qua cô.- Cậu có chuyện gì cứ nói? Tôi không có thời gian - cô lạnh lùng nhìn nó nói.Nó ngạc nhiên về thái độ của cô, từ trước tới giờ cô không bao giờ đối xử lạnh lùng với nó, dù có chuyện gì xảy ra cô vẫn không bao giờ tỏ thái độ này. Chuyện gì đã khiến cô thay đổi nhiều như vậy?- Thực ra gia đình Phong định đưa cậu ấy ra nước ngoài điều trị, sau đó là định cư bên đó luôn - nó nhìn cô nói.- Vậy tốt rồi. Bên đó điều kiện tốt, bệnh của cậu ấy sẽ nhanh chóng khỏi - cô bình tĩnh nói.- Còn một chuyện nữa....- nó do dự, nó không biết có nên nói với cô không?- Có chuyện gì cứ nói.- Thật ra, mình và Phong.... không phải người yêu. - nó cúi đầu nói. - Phong nhờ mình đóng giả người yêu để cho cậu từ bỏ cậu ấy... Vì cậu ấy sợ, lỡ cậu ấy phẫu thuật không thành công thì cậu..... Thật ra thì cậu ấy rất thích cậu.Nó lén ngước lên nhìn cô, thấy cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nó ngạc nhiên hỏi.- Ơ? Cậu không thấy vui à? Đáng lẽ ra cậu phải vui chứ?- Vui? Tại sao tôi phải vui? - cô nhíu mày hỏi lại.- Cậu ấy thích cậu đó. Không phải cậu luôn thích cậu ấy sao?- Nếu lúc trước tôi nghe câu này chắc chắn tôi sẽ rất vui...Nhưng bây giờ tôi đã từ bỏ cậu ta rồi. Bây giờ cậu ta có thích tôi, tôi cũng không thể đáp lại tình cảm đó.- Từ bỏ? Sao cậu có thể nói từ bỏ liền từ bỏ? - nó tức giận nói.- Tôi từ bỏ không phải cậu nên vui mừng sao? - cô cười lạnh- Ý cậu là sao? - nó khó hiểu nhìn cô.- Không phải cậu cũng thích cậu ta sao?Nó ngạc nhiên. Làm sao cô biết được.?- Cậu thấy không? Tôi dùng cả một năm để theo đuổi cậu ta, nhiều lần khóc vì cậu ta, nhưng trong một năm đó tôi nhận được gì? Cậu nói cậu ta thích tôi? Vậy sao cậu ta không chấp nhận lời tỏ tình của tôi. Cậu nói cậu ta sợ tôi đau khổ? Vậy trong một năm đó cậu ta làm tôi đau khổ bao nhiêu lần rồi?Tôi không muốn tiếp tục,tôi muốn kiếm hạnh phúc cho riêng tôi. Tôi muốn kiếm một người thật sự yêu thương tôi. - cô lạnh lùng nói.Nghe cô nói nó mới biết được rằng một năm nay cô đã chịu đựng những gì. Đơn phương một người đau khổ vậy sao?- À còn một chuyện nữa...thật ra, ngày mai mình sẽ đi du học - nó nhìn cô nói.- Oh vậy.... Cậu qua đó sống mạnh khỏe.- Chuyện gì cần nói mình cũng đã nói xong.Mình về trước.Nói rồi nó bước về, nó không muốn đối mặt với vẻ lạnh lùng của cô, cô thay đổi rồi, cô không còn là cô bạn thân của cô nữa.----Nó đi, chỗ đó chỉ còn mình cô. Đột nhiên cô quay xuống đằng sau nói.- Cậu nghe lén đủ chưa?

Đến điểm hẹn cô đã thấy nó ngồi đó. Cũng may là nơi này gần nhà cô nên không cần đi xe. Cô đi đến chỗ nó, nhìn nó có vẻ tiều tụy, có lẽ vì thay phiên chăm sóc anh. Thấy cô nó hơi bất ngờ.

- Cậu uống gì? - nó đẩy menu qua cô.

- Cậu có chuyện gì cứ nói? Tôi không có thời gian - cô lạnh lùng nhìn nó nói.

Nó ngạc nhiên về thái độ của cô, từ trước tới giờ cô không bao giờ đối xử lạnh lùng với nó, dù có chuyện gì xảy ra cô vẫn không bao giờ tỏ thái độ này. Chuyện gì đã khiến cô thay đổi nhiều như vậy?

- Thực ra gia đình Phong định đưa cậu ấy ra nước ngoài điều trị, sau đó là định cư bên đó luôn - nó nhìn cô nói.

- Vậy tốt rồi. Bên đó điều kiện tốt, bệnh của cậu ấy sẽ nhanh chóng khỏi - cô bình tĩnh nói.

- Còn một chuyện nữa....- nó do dự, nó không biết có nên nói với cô không?

- Có chuyện gì cứ nói.

- Thật ra, mình và Phong.... không phải người yêu. - nó cúi đầu nói. - Phong nhờ mình đóng giả người yêu để cho cậu từ bỏ cậu ấy... Vì cậu ấy sợ, lỡ cậu ấy phẫu thuật không thành công thì cậu..... Thật ra thì cậu ấy rất thích cậu.

Nó lén ngước lên nhìn cô, thấy cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nó ngạc nhiên hỏi.

- Ơ? Cậu không thấy vui à? Đáng lẽ ra cậu phải vui chứ?

- Vui? Tại sao tôi phải vui? - cô nhíu mày hỏi lại.

- Cậu ấy thích cậu đó. Không phải cậu luôn thích cậu ấy sao?

- Nếu lúc trước tôi nghe câu này chắc chắn tôi sẽ rất vui...Nhưng bây giờ tôi đã từ bỏ cậu ta rồi. Bây giờ cậu ta có thích tôi, tôi cũng không thể đáp lại tình cảm đó.

- Từ bỏ? Sao cậu có thể nói từ bỏ liền từ bỏ? - nó tức giận nói.

- Tôi từ bỏ không phải cậu nên vui mừng sao? - cô cười lạnh

- Ý cậu là sao? - nó khó hiểu nhìn cô.

- Không phải cậu cũng thích cậu ta sao?

Nó ngạc nhiên. Làm sao cô biết được.?

- Cậu thấy không? Tôi dùng cả một năm để theo đuổi cậu ta, nhiều lần khóc vì cậu ta, nhưng trong một năm đó tôi nhận được gì? Cậu nói cậu ta thích tôi? Vậy sao cậu ta không chấp nhận lời tỏ tình của tôi. Cậu nói cậu ta sợ tôi đau khổ? Vậy trong một năm đó cậu ta làm tôi đau khổ bao nhiêu lần rồi?Tôi không muốn tiếp tục,tôi muốn kiếm hạnh phúc cho riêng tôi. Tôi muốn kiếm một người thật sự yêu thương tôi. - cô lạnh lùng nói.

Nghe cô nói nó mới biết được rằng một năm nay cô đã chịu đựng những gì. Đơn phương một người đau khổ vậy sao?

- À còn một chuyện nữa...thật ra, ngày mai mình sẽ đi du học - nó nhìn cô nói.

- Oh vậy.... Cậu qua đó sống mạnh khỏe.

- Chuyện gì cần nói mình cũng đã nói xong.Mình về trước.

Nói rồi nó bước về, nó không muốn đối mặt với vẻ lạnh lùng của cô, cô thay đổi rồi, cô không còn là cô bạn thân của cô nữa.

----

Nó đi, chỗ đó chỉ còn mình cô. Đột nhiên cô quay xuống đằng sau nói.

- Cậu nghe lén đủ chưa?

Tôi Sẽ Theo Đuổi Em Như Em Đã Từng Theo Đuổi Cậu ẤyTác giả: RayĐoản -Tổ trưởng, tôi thích cậu -Nay bị hâm à - anh nhíu mày hỏi cô - Không có tôi thật sự thích cậu mà. - Thôi thôi dẹp dẹp lo ôn bài đi lát kiểm tra đó cô nương - anh đập quyển vở vào đầu cô nói -...... ——————–––– - Tổ trưởng à - cô lắc tay anh - Chuyện gì nữa? - Cậu rảnh không? - Rảnh. Mà có chuyện gì? - anh khó hiểu nhìn cô - Nếu rảnh thì cậu thích tôi đi cho bận - Nay cậu lại bị hâm nữa à - anh cốc đầu cô - Haizz....sao cậu cứ cốc đầu tôi mãi thế. - Tôi thích làm vậy với cậu - Vậy cậu có thích tôi không? - cô nhìn anh hỏi Anh im lặng, không trả lời. –———————— Cô và anh làm bạn được gần 1 năm rồi. Từ lúc vào lớp 10, cô đã "cảm nắng " anh rồi.Trùng hợp là anh lại là tổ trưởng tổ cô và ngồi trước cô nữa . Anh là một con người vui vẻ,hòa đồng và học rất giỏi nữa. Còn cô, chỉ là một cô gái bình thường, ít nói, ít bạn bè, không xinh, lại còn học kém. Cô cảm thấy cô và anh là hai con người sống ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Nhưng rồi một ngày anh đã bước vào thế giới tẻ nhạt của cô… Đến điểm hẹn cô đã thấy nó ngồi đó. Cũng may là nơi này gần nhà cô nên không cần đi xe. Cô đi đến chỗ nó, nhìn nó có vẻ tiều tụy, có lẽ vì thay phiên chăm sóc anh. Thấy cô nó hơi bất ngờ.- Cậu uống gì? - nó đẩy menu qua cô.- Cậu có chuyện gì cứ nói? Tôi không có thời gian - cô lạnh lùng nhìn nó nói.Nó ngạc nhiên về thái độ của cô, từ trước tới giờ cô không bao giờ đối xử lạnh lùng với nó, dù có chuyện gì xảy ra cô vẫn không bao giờ tỏ thái độ này. Chuyện gì đã khiến cô thay đổi nhiều như vậy?- Thực ra gia đình Phong định đưa cậu ấy ra nước ngoài điều trị, sau đó là định cư bên đó luôn - nó nhìn cô nói.- Vậy tốt rồi. Bên đó điều kiện tốt, bệnh của cậu ấy sẽ nhanh chóng khỏi - cô bình tĩnh nói.- Còn một chuyện nữa....- nó do dự, nó không biết có nên nói với cô không?- Có chuyện gì cứ nói.- Thật ra, mình và Phong.... không phải người yêu. - nó cúi đầu nói. - Phong nhờ mình đóng giả người yêu để cho cậu từ bỏ cậu ấy... Vì cậu ấy sợ, lỡ cậu ấy phẫu thuật không thành công thì cậu..... Thật ra thì cậu ấy rất thích cậu.Nó lén ngước lên nhìn cô, thấy cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nó ngạc nhiên hỏi.- Ơ? Cậu không thấy vui à? Đáng lẽ ra cậu phải vui chứ?- Vui? Tại sao tôi phải vui? - cô nhíu mày hỏi lại.- Cậu ấy thích cậu đó. Không phải cậu luôn thích cậu ấy sao?- Nếu lúc trước tôi nghe câu này chắc chắn tôi sẽ rất vui...Nhưng bây giờ tôi đã từ bỏ cậu ta rồi. Bây giờ cậu ta có thích tôi, tôi cũng không thể đáp lại tình cảm đó.- Từ bỏ? Sao cậu có thể nói từ bỏ liền từ bỏ? - nó tức giận nói.- Tôi từ bỏ không phải cậu nên vui mừng sao? - cô cười lạnh- Ý cậu là sao? - nó khó hiểu nhìn cô.- Không phải cậu cũng thích cậu ta sao?Nó ngạc nhiên. Làm sao cô biết được.?- Cậu thấy không? Tôi dùng cả một năm để theo đuổi cậu ta, nhiều lần khóc vì cậu ta, nhưng trong một năm đó tôi nhận được gì? Cậu nói cậu ta thích tôi? Vậy sao cậu ta không chấp nhận lời tỏ tình của tôi. Cậu nói cậu ta sợ tôi đau khổ? Vậy trong một năm đó cậu ta làm tôi đau khổ bao nhiêu lần rồi?Tôi không muốn tiếp tục,tôi muốn kiếm hạnh phúc cho riêng tôi. Tôi muốn kiếm một người thật sự yêu thương tôi. - cô lạnh lùng nói.Nghe cô nói nó mới biết được rằng một năm nay cô đã chịu đựng những gì. Đơn phương một người đau khổ vậy sao?- À còn một chuyện nữa...thật ra, ngày mai mình sẽ đi du học - nó nhìn cô nói.- Oh vậy.... Cậu qua đó sống mạnh khỏe.- Chuyện gì cần nói mình cũng đã nói xong.Mình về trước.Nói rồi nó bước về, nó không muốn đối mặt với vẻ lạnh lùng của cô, cô thay đổi rồi, cô không còn là cô bạn thân của cô nữa.----Nó đi, chỗ đó chỉ còn mình cô. Đột nhiên cô quay xuống đằng sau nói.- Cậu nghe lén đủ chưa?

Chương 7