Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1115: Biết rõ

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm vỗ cái mông nhỏ của Đoàn Đoàn, đi tới đi lui trong phòng, một lát mới khiến cho thân thể căng thẳng của Đoàn Đoàn bình tĩnh lại.Tố Tâm hôn một cái xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn Đoàn, đem con ngồi ở cuối giường, ôm vào trong ngực....Lầu một.Tô Mạn Mạn vừa nãy vọt một cái tiến vào trong phòng khách, không nói hai lời, một tay lôi kéo cánh tay của Phó Tâm Tâm, một tay lôi kéo quai quần yếm của Phó Minh Minh, đem hai đứa bé kéo về hướng bên ngoài, nói muốn đem hai đứa bé ném vào trong hồ.Quản gia Diệp mang theo người hầu ngăn cản ở trước mặt Tô Mạn Mạn, nhưng lại không dám có tiếp xúc trực tiếp cùng Tô Mạn Mạn, chỉ có thể một bên cản một bên khuyên, một bên lui về phía sau: "Mạn Mạn tiểu thư, xin cô hãy nguôi giận! Hai đứa bé này vẫn còn là con nít!""Phó Mạn Mạn, cô điên rồi sao! Phó Đoàn Đoàn rơi vào trong hồ là chuyện ngoài ý muốn, cô đem hai đứa bé nhà tôi ném vào trong hồ rồi thì Phó Đoàn Đoàn liền không có chuyện gì sao! Cô có phải bị bệnh hay không!" Diệp Tử Kỳ lôi kéo một cái tay khác của Phó Tâm Tâm, quay đầu lại nhìn về phía chồng của mình cầu cứu, "Phó Thành!"Hai đứa bé cũng sợ sệt Tô Mạn Mạn, quay đầu lại khóc lóc gọi ba ba..."Ba ba! Minh Minh sợ! Ba ba...""Ba ba! Chúng con không đẩy Đoàn Đoàn! Không có..." Phó Tâm Tâm khóc lóc hô.Phó Thành nhức đầu không thôi, chau mày trói hai vai của Diệp Tử Kỳ lại, sợ Diệp Tử Kỳ bênh con sẽ không nhịn được mà động thủ cùng Tô Mạn Mạn.Ánh mắt trần thấp của Phó Thành nhìn về phía Tô Mạn Mạn: "Mạn Mạn... Cô làm như vậy cũng không phải sẽ giải quyết được mọi chuyện, chuyện cũng đã qua rồi!"Tính cách của hai đứa trẻ Phó Tâm Tâm Phó Minh Minh, Phó Thành rất rõ ràng!Tính cách của Tô Mạn Mạn, Phó Thành cũng hiểu rõ!Phó Thành nhìn hai đứa bé đang trốn ở sau lưng Phó lão phu nhân, im thít mà không lên tiếng phản bác, liền biết Đoàn Đoàn tám phần đúng là bị hai đứa trẻ nhà bọn họ đẩy vào trong hồ!*******Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu để shu có động lực ra nhiều nha 😘😘😘😘😘😘😘

Tố Tâm vỗ cái mông nhỏ của Đoàn Đoàn, đi tới đi lui trong phòng, một lát mới khiến cho thân thể căng thẳng của Đoàn Đoàn bình tĩnh lại.

Tố Tâm hôn một cái xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn Đoàn, đem con ngồi ở cuối giường, ôm vào trong ngực.

...

Lầu một.

Tô Mạn Mạn vừa nãy vọt một cái tiến vào trong phòng khách, không nói hai lời, một tay lôi kéo cánh tay của Phó Tâm Tâm, một tay lôi kéo quai quần yếm của Phó Minh Minh, đem hai đứa bé kéo về hướng bên ngoài, nói muốn đem hai đứa bé ném vào trong hồ.

Quản gia Diệp mang theo người hầu ngăn cản ở trước mặt Tô Mạn Mạn, nhưng lại không dám có tiếp xúc trực tiếp cùng Tô Mạn Mạn, chỉ có thể một bên cản một bên khuyên, một bên lui về phía sau: "Mạn Mạn tiểu thư, xin cô hãy nguôi giận! Hai đứa bé này vẫn còn là con nít!"

"Phó Mạn Mạn, cô điên rồi sao! Phó Đoàn Đoàn rơi vào trong hồ là chuyện ngoài ý muốn, cô đem hai đứa bé nhà tôi ném vào trong hồ rồi thì Phó Đoàn Đoàn liền không có chuyện gì sao! Cô có phải bị bệnh hay không!" Diệp Tử Kỳ lôi kéo một cái tay khác của Phó Tâm Tâm, quay đầu lại nhìn về phía chồng của mình cầu cứu, "Phó Thành!"

Hai đứa bé cũng sợ sệt Tô Mạn Mạn, quay đầu lại khóc lóc gọi ba ba...

"Ba ba! Minh Minh sợ! Ba ba..."

"Ba ba! Chúng con không đẩy Đoàn Đoàn! Không có..." Phó Tâm Tâm khóc lóc hô.

Phó Thành nhức đầu không thôi, chau mày trói hai vai của Diệp Tử Kỳ lại, sợ Diệp Tử Kỳ bênh con sẽ không nhịn được mà động thủ cùng Tô Mạn Mạn.

Ánh mắt trần thấp của Phó Thành nhìn về phía Tô Mạn Mạn: "Mạn Mạn... Cô làm như vậy cũng không phải sẽ giải quyết được mọi chuyện, chuyện cũng đã qua rồi!"

Tính cách của hai đứa trẻ Phó Tâm Tâm Phó Minh Minh, Phó Thành rất rõ ràng!

Tính cách của Tô Mạn Mạn, Phó Thành cũng hiểu rõ!

Phó Thành nhìn hai đứa bé đang trốn ở sau lưng Phó lão phu nhân, im thít mà không lên tiếng phản bác, liền biết Đoàn Đoàn tám phần đúng là bị hai đứa trẻ nhà bọn họ đẩy vào trong hồ!

*******

Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu để shu có động lực ra nhiều nha 😘😘😘😘😘😘😘

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm vỗ cái mông nhỏ của Đoàn Đoàn, đi tới đi lui trong phòng, một lát mới khiến cho thân thể căng thẳng của Đoàn Đoàn bình tĩnh lại.Tố Tâm hôn một cái xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn Đoàn, đem con ngồi ở cuối giường, ôm vào trong ngực....Lầu một.Tô Mạn Mạn vừa nãy vọt một cái tiến vào trong phòng khách, không nói hai lời, một tay lôi kéo cánh tay của Phó Tâm Tâm, một tay lôi kéo quai quần yếm của Phó Minh Minh, đem hai đứa bé kéo về hướng bên ngoài, nói muốn đem hai đứa bé ném vào trong hồ.Quản gia Diệp mang theo người hầu ngăn cản ở trước mặt Tô Mạn Mạn, nhưng lại không dám có tiếp xúc trực tiếp cùng Tô Mạn Mạn, chỉ có thể một bên cản một bên khuyên, một bên lui về phía sau: "Mạn Mạn tiểu thư, xin cô hãy nguôi giận! Hai đứa bé này vẫn còn là con nít!""Phó Mạn Mạn, cô điên rồi sao! Phó Đoàn Đoàn rơi vào trong hồ là chuyện ngoài ý muốn, cô đem hai đứa bé nhà tôi ném vào trong hồ rồi thì Phó Đoàn Đoàn liền không có chuyện gì sao! Cô có phải bị bệnh hay không!" Diệp Tử Kỳ lôi kéo một cái tay khác của Phó Tâm Tâm, quay đầu lại nhìn về phía chồng của mình cầu cứu, "Phó Thành!"Hai đứa bé cũng sợ sệt Tô Mạn Mạn, quay đầu lại khóc lóc gọi ba ba..."Ba ba! Minh Minh sợ! Ba ba...""Ba ba! Chúng con không đẩy Đoàn Đoàn! Không có..." Phó Tâm Tâm khóc lóc hô.Phó Thành nhức đầu không thôi, chau mày trói hai vai của Diệp Tử Kỳ lại, sợ Diệp Tử Kỳ bênh con sẽ không nhịn được mà động thủ cùng Tô Mạn Mạn.Ánh mắt trần thấp của Phó Thành nhìn về phía Tô Mạn Mạn: "Mạn Mạn... Cô làm như vậy cũng không phải sẽ giải quyết được mọi chuyện, chuyện cũng đã qua rồi!"Tính cách của hai đứa trẻ Phó Tâm Tâm Phó Minh Minh, Phó Thành rất rõ ràng!Tính cách của Tô Mạn Mạn, Phó Thành cũng hiểu rõ!Phó Thành nhìn hai đứa bé đang trốn ở sau lưng Phó lão phu nhân, im thít mà không lên tiếng phản bác, liền biết Đoàn Đoàn tám phần đúng là bị hai đứa trẻ nhà bọn họ đẩy vào trong hồ!*******Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu để shu có động lực ra nhiều nha 😘😘😘😘😘😘😘

Chương 1115: Biết rõ