Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1143: Tôi nhất định sẽ liều mạng với anh
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn ở nơi này, coi như là trong lòng ông ta cảm thấy Đoàn Đoàn không có cách nào so sánh với ông ta cùng Phó Thiên Tứ, nhưng lời này cũng không thể công khai nói ra.Tố Tâm nhìn xem Phó Thanh Tuyền banh gương mặt ra, cái gì cũng đều không nói được, ấn tượng của cô với Phó Thanh Tuyền càng ngày càng kém."Thư ký Tống, đem hai đứa bé mang lên lầu trước." Phó Thanh Tuyền cắn chặt hàm răng nói một câu, đây là quyết định chủ ý phải che chở hai đứa con của Phó Thành cho bằng được.Thư ký Tống luôn luôn sợ hãi Lục Tân Nam, còn đối với người thư ký tên tiểu Lục lúc nào cũng cười hì hì rồi cung kính khiêm tốn nói chuyện với người khác này, thư ký Tống một chút đều không có thả vào trong mắt."Tiểu Lục, còn đứng ngây ra đó làm gì!" Giọng nói trầm thấp thuần hậu của Phó Kiến Văn rất có lực xuyên thấu, mang theo lực uy ép h**p vô cùng.Thư ký Tống dừng bước lại, theo bản năng nhìn về phía Phó Thanh Tuyền nhìn tới..."Kiến Văn! Cháu đây là muốn đối nghịch với ông ngoại sao!" Phó Thanh Tuyền trực tiếp đem ngón tay chỉ về phía Phó Kiến Văn.Tầm mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Phó Thành, hai tay bỏ túi, ung dung thong thả mở miệng: "Lời này có chút nghiêm trọng rồi, hay là ông ngoại cảm thấy hẳn là nên trực tiếp đoạn tiền đồ của bọn họ, đoạn luôn cả tiền đồ của cha mẹ bọn họ, so với đem bọn họ ném vào trong hồ để giáo dục thì cái nào tốt hơn!"Phó Kiến Văn đây là lấy những việc trước đó mà Phó Thanh Tuyền đã làm để chặn miệng Phó Thanh Tuyền, Phó Thanh Tuyền siết chặt gậy ba tong trong tay..."Đã làm cha thì không thể để con trai của mình bị ủy khuất, người làm cha như cháu cũng chưa hề làm gì... ông ngoại nói xem có đúng không!" Tầm mắt thâm trầm của Phó Kiến Văn nhìn về phía Phó Thành.Phó Thành cắn răng, mở miệng: "Cha, người cũng đừng làm khó dễ...""Phó Thành!" Diệp Tử Kỳ ôm chặt hai đứa con của mình, bất khả tư nghị nhìn về phía Phó Thành, "Anh dám! Tôi nhất định sẽ liều mạng với anh!"
Phó Kiến Văn ở nơi này, coi như là trong lòng ông ta cảm thấy Đoàn Đoàn không có cách nào so sánh với ông ta cùng Phó Thiên Tứ, nhưng lời này cũng không thể công khai nói ra.
Tố Tâm nhìn xem Phó Thanh Tuyền banh gương mặt ra, cái gì cũng đều không nói được, ấn tượng của cô với Phó Thanh Tuyền càng ngày càng kém.
"Thư ký Tống, đem hai đứa bé mang lên lầu trước." Phó Thanh Tuyền cắn chặt hàm răng nói một câu, đây là quyết định chủ ý phải che chở hai đứa con của Phó Thành cho bằng được.
Thư ký Tống luôn luôn sợ hãi Lục Tân Nam, còn đối với người thư ký tên tiểu Lục lúc nào cũng cười hì hì rồi cung kính khiêm tốn nói chuyện với người khác này, thư ký Tống một chút đều không có thả vào trong mắt.
"Tiểu Lục, còn đứng ngây ra đó làm gì!" Giọng nói trầm thấp thuần hậu của Phó Kiến Văn rất có lực xuyên thấu, mang theo lực uy ép h**p vô cùng.
Thư ký Tống dừng bước lại, theo bản năng nhìn về phía Phó Thanh Tuyền nhìn tới...
"Kiến Văn! Cháu đây là muốn đối nghịch với ông ngoại sao!" Phó Thanh Tuyền trực tiếp đem ngón tay chỉ về phía Phó Kiến Văn.
Tầm mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Phó Thành, hai tay bỏ túi, ung dung thong thả mở miệng: "Lời này có chút nghiêm trọng rồi, hay là ông ngoại cảm thấy hẳn là nên trực tiếp đoạn tiền đồ của bọn họ, đoạn luôn cả tiền đồ của cha mẹ bọn họ, so với đem bọn họ ném vào trong hồ để giáo dục thì cái nào tốt hơn!"
Phó Kiến Văn đây là lấy những việc trước đó mà Phó Thanh Tuyền đã làm để chặn miệng Phó Thanh Tuyền, Phó Thanh Tuyền siết chặt gậy ba tong trong tay...
"Đã làm cha thì không thể để con trai của mình bị ủy khuất, người làm cha như cháu cũng chưa hề làm gì... ông ngoại nói xem có đúng không!" Tầm mắt thâm trầm của Phó Kiến Văn nhìn về phía Phó Thành.
Phó Thành cắn răng, mở miệng: "Cha, người cũng đừng làm khó dễ..."
"Phó Thành!" Diệp Tử Kỳ ôm chặt hai đứa con của mình, bất khả tư nghị nhìn về phía Phó Thành, "Anh dám! Tôi nhất định sẽ liều mạng với anh!"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn ở nơi này, coi như là trong lòng ông ta cảm thấy Đoàn Đoàn không có cách nào so sánh với ông ta cùng Phó Thiên Tứ, nhưng lời này cũng không thể công khai nói ra.Tố Tâm nhìn xem Phó Thanh Tuyền banh gương mặt ra, cái gì cũng đều không nói được, ấn tượng của cô với Phó Thanh Tuyền càng ngày càng kém."Thư ký Tống, đem hai đứa bé mang lên lầu trước." Phó Thanh Tuyền cắn chặt hàm răng nói một câu, đây là quyết định chủ ý phải che chở hai đứa con của Phó Thành cho bằng được.Thư ký Tống luôn luôn sợ hãi Lục Tân Nam, còn đối với người thư ký tên tiểu Lục lúc nào cũng cười hì hì rồi cung kính khiêm tốn nói chuyện với người khác này, thư ký Tống một chút đều không có thả vào trong mắt."Tiểu Lục, còn đứng ngây ra đó làm gì!" Giọng nói trầm thấp thuần hậu của Phó Kiến Văn rất có lực xuyên thấu, mang theo lực uy ép h**p vô cùng.Thư ký Tống dừng bước lại, theo bản năng nhìn về phía Phó Thanh Tuyền nhìn tới..."Kiến Văn! Cháu đây là muốn đối nghịch với ông ngoại sao!" Phó Thanh Tuyền trực tiếp đem ngón tay chỉ về phía Phó Kiến Văn.Tầm mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Phó Thành, hai tay bỏ túi, ung dung thong thả mở miệng: "Lời này có chút nghiêm trọng rồi, hay là ông ngoại cảm thấy hẳn là nên trực tiếp đoạn tiền đồ của bọn họ, đoạn luôn cả tiền đồ của cha mẹ bọn họ, so với đem bọn họ ném vào trong hồ để giáo dục thì cái nào tốt hơn!"Phó Kiến Văn đây là lấy những việc trước đó mà Phó Thanh Tuyền đã làm để chặn miệng Phó Thanh Tuyền, Phó Thanh Tuyền siết chặt gậy ba tong trong tay..."Đã làm cha thì không thể để con trai của mình bị ủy khuất, người làm cha như cháu cũng chưa hề làm gì... ông ngoại nói xem có đúng không!" Tầm mắt thâm trầm của Phó Kiến Văn nhìn về phía Phó Thành.Phó Thành cắn răng, mở miệng: "Cha, người cũng đừng làm khó dễ...""Phó Thành!" Diệp Tử Kỳ ôm chặt hai đứa con của mình, bất khả tư nghị nhìn về phía Phó Thành, "Anh dám! Tôi nhất định sẽ liều mạng với anh!"