Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1202: Chỉ cần em thích, như thế nào cũng có thể
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Cô quay đầu lại nhìn xem Phó Kiến Văn, cô nắm đệm sô pha che lại quà giáng sinh mà cô đang chuẩn bị cho Phó Kiến Văn, lại giả vờ giả vịt đem điện thoại di động đặt ở trên bàn trà, cầm lấy cuốn album lựa chọn nơi chụp ảnh cưới..."Chính là Tố Nhiên, Tố Nhiên nói cha mẹ Tố gia muốn mời họ hàng bằng hữu tới tham gia hôn lễ của chúng ta, chính là cô ấy đồng ý! Mẹ muốn cho em xuất giá từ Tố gia, cũng là cô ấy đồng ý..."Phó Kiến Văn nghe xong gật gật đầu, ngược lại là bất ngờ về hành động của Tố Nhiên."Vậy em muốn sao!" Phó Kiến Văn đi tới chỗ tựa lưng của ghế sô pha, hai tay chống tay tay vịn sô pha, cúi đầu xem vị trí chụp ảnh cưới mà Tố Tâm cầm trong tay."Cha mẹ Tố gia nhiệt tình như vậy, em cũng không tiện từ chối, nếu như Tố Nhiên chính là thật tâm thật ý, em thật sự rất cảm kích, thì càng không thể để cô ấy thêm phần lúng túng! Chúng ta vẫn giữ nguyên kế hoạch, trực tiếp để bạn bè người thân của chúng ta tới nhà mới, anh cảm thấy như thế nào!"Tố Tâm ngửa đầu, đầu gối lên chỗ tựa lưng sô pha, nhìn về phía Phó Kiến Văn.Phó Kiến Văn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm lên, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ của cô...Ánh mắt của Tố Tâm chiếu tới gương mặt anh tuấn của Phó Kiến Văn,lỗ tai bỗng ửng hồng."Em nói thế nào thì là thế đó!" Phó Kiến Văn buông môi Tố Tâm ra, tiếng nói trầm thấp theo lồng ngực phát ra, chấn động khiến cho da đầu của Tố Tâm nhẹ nhàng tê dại.Phó Kiến Văn đứng dậy đi về hướng nhà bếp, hỏi: "địa điểm chụp ảnh cưới em chọn thế nào rồi!"Tố Tâm cúi đầu liếc nhìn album liên quan tới vị trí quay chụp trong tay lần nữa, cô xoay người nằm nhoài ở trên chỗ tựa lưng ghế sô pha, rướn cổ lên nhìn về phía Phó Kiến Văn đang rót nước ở trong nhà bếp: "Bọn họ định địa điểm đều là ở nước ngoài, em không muốn ra nước ngoài nứa, anh cảm thấy chúng ta chụp ở nhà mới có được không!"Phó Kiến Văn lấy một cái bình nước từ trong tủ lạnh ra, đóng cửa tủ lạnh lại, nói: "Chỉ cần em thích, như thế nào cũng có thể..."
Cô quay đầu lại nhìn xem Phó Kiến Văn, cô nắm đệm sô pha che lại quà giáng sinh mà cô đang chuẩn bị cho Phó Kiến Văn, lại giả vờ giả vịt đem điện thoại di động đặt ở trên bàn trà, cầm lấy cuốn album lựa chọn nơi chụp ảnh cưới...
"Chính là Tố Nhiên, Tố Nhiên nói cha mẹ Tố gia muốn mời họ hàng bằng hữu tới tham gia hôn lễ của chúng ta, chính là cô ấy đồng ý! Mẹ muốn cho em xuất giá từ Tố gia, cũng là cô ấy đồng ý..."
Phó Kiến Văn nghe xong gật gật đầu, ngược lại là bất ngờ về hành động của Tố Nhiên.
"Vậy em muốn sao!" Phó Kiến Văn đi tới chỗ tựa lưng của ghế sô pha, hai tay chống tay tay vịn sô pha, cúi đầu xem vị trí chụp ảnh cưới mà Tố Tâm cầm trong tay.
"Cha mẹ Tố gia nhiệt tình như vậy, em cũng không tiện từ chối, nếu như Tố Nhiên chính là thật tâm thật ý, em thật sự rất cảm kích, thì càng không thể để cô ấy thêm phần lúng túng! Chúng ta vẫn giữ nguyên kế hoạch, trực tiếp để bạn bè người thân của chúng ta tới nhà mới, anh cảm thấy như thế nào!"
Tố Tâm ngửa đầu, đầu gối lên chỗ tựa lưng sô pha, nhìn về phía Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm lên, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ của cô...
Ánh mắt của Tố Tâm chiếu tới gương mặt anh tuấn của Phó Kiến Văn,lỗ tai bỗng ửng hồng.
"Em nói thế nào thì là thế đó!" Phó Kiến Văn buông môi Tố Tâm ra, tiếng nói trầm thấp theo lồng ngực phát ra, chấn động khiến cho da đầu của Tố Tâm nhẹ nhàng tê dại.
Phó Kiến Văn đứng dậy đi về hướng nhà bếp, hỏi: "địa điểm chụp ảnh cưới em chọn thế nào rồi!"
Tố Tâm cúi đầu liếc nhìn album liên quan tới vị trí quay chụp trong tay lần nữa, cô xoay người nằm nhoài ở trên chỗ tựa lưng ghế sô pha, rướn cổ lên nhìn về phía Phó Kiến Văn đang rót nước ở trong nhà bếp: "Bọn họ định địa điểm đều là ở nước ngoài, em không muốn ra nước ngoài nứa, anh cảm thấy chúng ta chụp ở nhà mới có được không!"
Phó Kiến Văn lấy một cái bình nước từ trong tủ lạnh ra, đóng cửa tủ lạnh lại, nói: "Chỉ cần em thích, như thế nào cũng có thể..."
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Cô quay đầu lại nhìn xem Phó Kiến Văn, cô nắm đệm sô pha che lại quà giáng sinh mà cô đang chuẩn bị cho Phó Kiến Văn, lại giả vờ giả vịt đem điện thoại di động đặt ở trên bàn trà, cầm lấy cuốn album lựa chọn nơi chụp ảnh cưới..."Chính là Tố Nhiên, Tố Nhiên nói cha mẹ Tố gia muốn mời họ hàng bằng hữu tới tham gia hôn lễ của chúng ta, chính là cô ấy đồng ý! Mẹ muốn cho em xuất giá từ Tố gia, cũng là cô ấy đồng ý..."Phó Kiến Văn nghe xong gật gật đầu, ngược lại là bất ngờ về hành động của Tố Nhiên."Vậy em muốn sao!" Phó Kiến Văn đi tới chỗ tựa lưng của ghế sô pha, hai tay chống tay tay vịn sô pha, cúi đầu xem vị trí chụp ảnh cưới mà Tố Tâm cầm trong tay."Cha mẹ Tố gia nhiệt tình như vậy, em cũng không tiện từ chối, nếu như Tố Nhiên chính là thật tâm thật ý, em thật sự rất cảm kích, thì càng không thể để cô ấy thêm phần lúng túng! Chúng ta vẫn giữ nguyên kế hoạch, trực tiếp để bạn bè người thân của chúng ta tới nhà mới, anh cảm thấy như thế nào!"Tố Tâm ngửa đầu, đầu gối lên chỗ tựa lưng sô pha, nhìn về phía Phó Kiến Văn.Phó Kiến Văn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm lên, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ của cô...Ánh mắt của Tố Tâm chiếu tới gương mặt anh tuấn của Phó Kiến Văn,lỗ tai bỗng ửng hồng."Em nói thế nào thì là thế đó!" Phó Kiến Văn buông môi Tố Tâm ra, tiếng nói trầm thấp theo lồng ngực phát ra, chấn động khiến cho da đầu của Tố Tâm nhẹ nhàng tê dại.Phó Kiến Văn đứng dậy đi về hướng nhà bếp, hỏi: "địa điểm chụp ảnh cưới em chọn thế nào rồi!"Tố Tâm cúi đầu liếc nhìn album liên quan tới vị trí quay chụp trong tay lần nữa, cô xoay người nằm nhoài ở trên chỗ tựa lưng ghế sô pha, rướn cổ lên nhìn về phía Phó Kiến Văn đang rót nước ở trong nhà bếp: "Bọn họ định địa điểm đều là ở nước ngoài, em không muốn ra nước ngoài nứa, anh cảm thấy chúng ta chụp ở nhà mới có được không!"Phó Kiến Văn lấy một cái bình nước từ trong tủ lạnh ra, đóng cửa tủ lạnh lại, nói: "Chỉ cần em thích, như thế nào cũng có thể..."