Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1242: Mẹ
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đường Tranh chau mày, tuy rằng lo lắng nhưng vẫn nói: “Nếu Lão Phó nói... Trễ nhất tối hôm nay sẽ trở về, vậy không bằng chờ một chút! Tôi đã nhờ người đi hỏi thăm tin tức, chỉ là tôi cùng lão Lục biết tin quá muộn, thứ hai là những năm này chúng ta hết sức tránh quân đội, cho nên tin tức trong quân đội rất bế tắc, nhưng mà cũng có mấy người đáng tin tưởng, chẳng mấy chốc sẽ có hồi âm.”Đường Tranh vừa dứt lời, điện thoại liền vang lên.Đường Tranh lấy điện thoại di động ra liếc nhìn, lộ ra nét mừng: “Có tin tức...”Cửa ngoài truyền tới tiếng bánh xe đè nát giảm tốc độ, Tố Tâm nhìn ra phía bên ngoài: “Đoàn Đoàn trở về rồi!”“Tôi đi ra phía sau nghe điện thoại!” Đường Tranh cầm điện thoại đi ra khi nhà nhỏ phía bên ngoài biệt thự.“Tối hôm nay anh cùng Đường Tranh còn có Nại Nại đều ở lại ăn cơm! Tôi chuẩn bị thêm một ít...” Tố Tâm mở miệng với Lục Tân Nam.Do dự một chút, Lục Tân Nam gật đầu: “Được!”Nếu nói tối hôm nay Phó Kiến Văn sẽ trở về, Lục Tân Nam cũng muốn biết tình huống của Phó Kiến Văn đến cùng là như thế nào.Khoảng thời gian này Phó Kiến Văn nghỉ ngơi cùng với Tố Tâm chuẩn bị hôn lễ, Lục Tân Nam cùng Đường Tranh đều không muốn quấy rầy bọn hon, cho nên Phó Kiến Văn bị mời đi một ngày một đêm bọn họ cũng không biết.Mặc dù biết nếu như Phó Kiến Văn đi đến quân bộ cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng là vẫn là không nhịn được sẽ lo lắng, chỉ có nhìn thấy Phó Kiến Văn bình yên vô sự trở về, bọn họ mới có thể yên tâm.Tố Tâm kéo rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy Đoàn Đoàn đã xuống xe, Tố Tâm đi về phía cửa trước đi đến, cô đem điện thoại di động đặt ở trên tủ giày, đổi giày sau đó mở cửa đi ra ngoài đón.“Mẹ!” Đoàn Đoàn vừa nhìn thấy Tố Tâm đi ra liền hưng phấn kêu một tiếng, rồi cộc cộc cộc chạy tới chỗ cô.Khoé môi Tố Tâm mỉm cười, cô nhìn xem cục thịt nhỏ nhào vào trong lồng ngực của mình, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của nhóc...
Đường Tranh chau mày, tuy rằng lo lắng nhưng vẫn nói: “Nếu Lão Phó nói... Trễ nhất tối hôm nay sẽ trở về, vậy không bằng chờ một chút! Tôi đã nhờ người đi hỏi thăm tin tức, chỉ là tôi cùng lão Lục biết tin quá muộn, thứ hai là những năm này chúng ta hết sức tránh quân đội, cho nên tin tức trong quân đội rất bế tắc, nhưng mà cũng có mấy người đáng tin tưởng, chẳng mấy chốc sẽ có hồi âm.”
Đường Tranh vừa dứt lời, điện thoại liền vang lên.
Đường Tranh lấy điện thoại di động ra liếc nhìn, lộ ra nét mừng: “Có tin tức...”
Cửa ngoài truyền tới tiếng bánh xe đè nát giảm tốc độ, Tố Tâm nhìn ra phía bên ngoài: “Đoàn Đoàn trở về rồi!”
“Tôi đi ra phía sau nghe điện thoại!” Đường Tranh cầm điện thoại đi ra khi nhà nhỏ phía bên ngoài biệt thự.
“Tối hôm nay anh cùng Đường Tranh còn có Nại Nại đều ở lại ăn cơm! Tôi chuẩn bị thêm một ít...” Tố Tâm mở miệng với Lục Tân Nam.
Do dự một chút, Lục Tân Nam gật đầu: “Được!”
Nếu nói tối hôm nay Phó Kiến Văn sẽ trở về, Lục Tân Nam cũng muốn biết tình huống của Phó Kiến Văn đến cùng là như thế nào.
Khoảng thời gian này Phó Kiến Văn nghỉ ngơi cùng với Tố Tâm chuẩn bị hôn lễ, Lục Tân Nam cùng Đường Tranh đều không muốn quấy rầy bọn hon, cho nên Phó Kiến Văn bị mời đi một ngày một đêm bọn họ cũng không biết.
Mặc dù biết nếu như Phó Kiến Văn đi đến quân bộ cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng là vẫn là không nhịn được sẽ lo lắng, chỉ có nhìn thấy Phó Kiến Văn bình yên vô sự trở về, bọn họ mới có thể yên tâm.
Tố Tâm kéo rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy Đoàn Đoàn đã xuống xe, Tố Tâm đi về phía cửa trước đi đến, cô đem điện thoại di động đặt ở trên tủ giày, đổi giày sau đó mở cửa đi ra ngoài đón.
“Mẹ!” Đoàn Đoàn vừa nhìn thấy Tố Tâm đi ra liền hưng phấn kêu một tiếng, rồi cộc cộc cộc chạy tới chỗ cô.
Khoé môi Tố Tâm mỉm cười, cô nhìn xem cục thịt nhỏ nhào vào trong lồng ngực của mình, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của nhóc...
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đường Tranh chau mày, tuy rằng lo lắng nhưng vẫn nói: “Nếu Lão Phó nói... Trễ nhất tối hôm nay sẽ trở về, vậy không bằng chờ một chút! Tôi đã nhờ người đi hỏi thăm tin tức, chỉ là tôi cùng lão Lục biết tin quá muộn, thứ hai là những năm này chúng ta hết sức tránh quân đội, cho nên tin tức trong quân đội rất bế tắc, nhưng mà cũng có mấy người đáng tin tưởng, chẳng mấy chốc sẽ có hồi âm.”Đường Tranh vừa dứt lời, điện thoại liền vang lên.Đường Tranh lấy điện thoại di động ra liếc nhìn, lộ ra nét mừng: “Có tin tức...”Cửa ngoài truyền tới tiếng bánh xe đè nát giảm tốc độ, Tố Tâm nhìn ra phía bên ngoài: “Đoàn Đoàn trở về rồi!”“Tôi đi ra phía sau nghe điện thoại!” Đường Tranh cầm điện thoại đi ra khi nhà nhỏ phía bên ngoài biệt thự.“Tối hôm nay anh cùng Đường Tranh còn có Nại Nại đều ở lại ăn cơm! Tôi chuẩn bị thêm một ít...” Tố Tâm mở miệng với Lục Tân Nam.Do dự một chút, Lục Tân Nam gật đầu: “Được!”Nếu nói tối hôm nay Phó Kiến Văn sẽ trở về, Lục Tân Nam cũng muốn biết tình huống của Phó Kiến Văn đến cùng là như thế nào.Khoảng thời gian này Phó Kiến Văn nghỉ ngơi cùng với Tố Tâm chuẩn bị hôn lễ, Lục Tân Nam cùng Đường Tranh đều không muốn quấy rầy bọn hon, cho nên Phó Kiến Văn bị mời đi một ngày một đêm bọn họ cũng không biết.Mặc dù biết nếu như Phó Kiến Văn đi đến quân bộ cũng sẽ không có chuyện gì, nhưng là vẫn là không nhịn được sẽ lo lắng, chỉ có nhìn thấy Phó Kiến Văn bình yên vô sự trở về, bọn họ mới có thể yên tâm.Tố Tâm kéo rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy Đoàn Đoàn đã xuống xe, Tố Tâm đi về phía cửa trước đi đến, cô đem điện thoại di động đặt ở trên tủ giày, đổi giày sau đó mở cửa đi ra ngoài đón.“Mẹ!” Đoàn Đoàn vừa nhìn thấy Tố Tâm đi ra liền hưng phấn kêu một tiếng, rồi cộc cộc cộc chạy tới chỗ cô.Khoé môi Tố Tâm mỉm cười, cô nhìn xem cục thịt nhỏ nhào vào trong lồng ngực của mình, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của nhóc...