Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1285: Lương Mộ Lan tới
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm giật giật sợi len, dùng ngón út quấn chặt lấy, nắm chặt hai cái châm, một dài một ngắn, nghiêm túc đan xen, động tác trên tay nghiêm túc mà lại cẩn thận.“Leng keng —— leng keng ——”Tố Tâm đang nghiêm túc đan, mới vừa đan được một lúc thì nghe được tiếng chuông cửa, tay cô run một cái, thiếu một chút để rơi mất que đan.Hiện tại Tố Tâm đã có ám ảnh đối với tiếng chuông cửa, thậm chí còn có cảm giác sợ hãi, còn chưa kịp đứng lên, chuông điện thoại ở trên bàn trà liền vang lên, Tố Tâm thả áo lông trong tay xuống, dùng thảm che lại, ấn nghe: “Mẹ...”“Tiểu Tâm, con có ở nhà không!” Lương Mộ Lan hỏi, “Mẹ đang ở cửa biệt thự Phủ Thiên Loan...”Ý thức được người vừa nãy ấn chuông cửa là Lương Mộ Lan, Tố Tâm nhanh chóng mang dép sau đó chạy về hướng cửa ra vào: “Con ra mở cửa liền!”Cửa mở ra, trong tay Lương Mộ Lan mang theo bọc lớn bọc nhỏ, tài xế phía sau lưng Lương Mộ Lan cũng là bọc lớn bọc nhỏ.Tố Tâm vừa mở cửa, cô vội vươn tay nhận túi đồ trong tay của Lương Mộ Lan: “Mẹ... mẹ cầm cái gì mà nhiều như vậy!”Lương Mộ Lan giẫm lấy giày cao gót, gian nan đem đồ vật xách vào trong nhà, đi tới cửa trước liền trực tiếp đem vật nặng đặt ở cửa vào, rất tự nhiên khom lưng tìm giày ở trong tủ giày.“Nhị tiểu thư!” Tài xế là chú Chu, ông dựa theo cách xưng hô trước đây, vẫn gọi Tố Tâm là nhị tiểu thư.Chú Chu đã lái xe cho Tố gia mười tám năm, xem như là nhìn xem Tố Tâm lớn lên, chỉ là chú Chu là tài xế riêng cùa Tố Cảnh Toàn, chỉ lái xe cho Tố Cảnh Toàn, làm sao hôm nay lại lái xe đưa Lương Mộ Lan tới đây.Tố Tâm mỉm cười với chú Chu: “chú Chu...”“Lão Chu, ông đem đồ vật đặt ở cửa vào là được rồi! Ông đi về trước... tôi sẽ gọi điện thoại cho ông tới đón tôi trước một giờ!” Lương Mộ Lan đổi giày xong, đem giày cao gót của mình để vào trong tủ giày, quay đầu, một bên vừa cởi áo khoác vừa nói.
Tố Tâm giật giật sợi len, dùng ngón út quấn chặt lấy, nắm chặt hai cái châm, một dài một ngắn, nghiêm túc đan xen, động tác trên tay nghiêm túc mà lại cẩn thận.
“Leng keng —— leng keng ——”
Tố Tâm đang nghiêm túc đan, mới vừa đan được một lúc thì nghe được tiếng chuông cửa, tay cô run một cái, thiếu một chút để rơi mất que đan.
Hiện tại Tố Tâm đã có ám ảnh đối với tiếng chuông cửa, thậm chí còn có cảm giác sợ hãi, còn chưa kịp đứng lên, chuông điện thoại ở trên bàn trà liền vang lên, Tố Tâm thả áo lông trong tay xuống, dùng thảm che lại, ấn nghe: “Mẹ...”
“Tiểu Tâm, con có ở nhà không!” Lương Mộ Lan hỏi, “Mẹ đang ở cửa biệt thự Phủ Thiên Loan...”
Ý thức được người vừa nãy ấn chuông cửa là Lương Mộ Lan, Tố Tâm nhanh chóng mang dép sau đó chạy về hướng cửa ra vào: “Con ra mở cửa liền!”
Cửa mở ra, trong tay Lương Mộ Lan mang theo bọc lớn bọc nhỏ, tài xế phía sau lưng Lương Mộ Lan cũng là bọc lớn bọc nhỏ.
Tố Tâm vừa mở cửa, cô vội vươn tay nhận túi đồ trong tay của Lương Mộ Lan: “Mẹ... mẹ cầm cái gì mà nhiều như vậy!”
Lương Mộ Lan giẫm lấy giày cao gót, gian nan đem đồ vật xách vào trong nhà, đi tới cửa trước liền trực tiếp đem vật nặng đặt ở cửa vào, rất tự nhiên khom lưng tìm giày ở trong tủ giày.
“Nhị tiểu thư!” Tài xế là chú Chu, ông dựa theo cách xưng hô trước đây, vẫn gọi Tố Tâm là nhị tiểu thư.
Chú Chu đã lái xe cho Tố gia mười tám năm, xem như là nhìn xem Tố Tâm lớn lên, chỉ là chú Chu là tài xế riêng cùa Tố Cảnh Toàn, chỉ lái xe cho Tố Cảnh Toàn, làm sao hôm nay lại lái xe đưa Lương Mộ Lan tới đây.
Tố Tâm mỉm cười với chú Chu: “chú Chu...”
“Lão Chu, ông đem đồ vật đặt ở cửa vào là được rồi! Ông đi về trước... tôi sẽ gọi điện thoại cho ông tới đón tôi trước một giờ!” Lương Mộ Lan đổi giày xong, đem giày cao gót của mình để vào trong tủ giày, quay đầu, một bên vừa cởi áo khoác vừa nói.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm giật giật sợi len, dùng ngón út quấn chặt lấy, nắm chặt hai cái châm, một dài một ngắn, nghiêm túc đan xen, động tác trên tay nghiêm túc mà lại cẩn thận.“Leng keng —— leng keng ——”Tố Tâm đang nghiêm túc đan, mới vừa đan được một lúc thì nghe được tiếng chuông cửa, tay cô run một cái, thiếu một chút để rơi mất que đan.Hiện tại Tố Tâm đã có ám ảnh đối với tiếng chuông cửa, thậm chí còn có cảm giác sợ hãi, còn chưa kịp đứng lên, chuông điện thoại ở trên bàn trà liền vang lên, Tố Tâm thả áo lông trong tay xuống, dùng thảm che lại, ấn nghe: “Mẹ...”“Tiểu Tâm, con có ở nhà không!” Lương Mộ Lan hỏi, “Mẹ đang ở cửa biệt thự Phủ Thiên Loan...”Ý thức được người vừa nãy ấn chuông cửa là Lương Mộ Lan, Tố Tâm nhanh chóng mang dép sau đó chạy về hướng cửa ra vào: “Con ra mở cửa liền!”Cửa mở ra, trong tay Lương Mộ Lan mang theo bọc lớn bọc nhỏ, tài xế phía sau lưng Lương Mộ Lan cũng là bọc lớn bọc nhỏ.Tố Tâm vừa mở cửa, cô vội vươn tay nhận túi đồ trong tay của Lương Mộ Lan: “Mẹ... mẹ cầm cái gì mà nhiều như vậy!”Lương Mộ Lan giẫm lấy giày cao gót, gian nan đem đồ vật xách vào trong nhà, đi tới cửa trước liền trực tiếp đem vật nặng đặt ở cửa vào, rất tự nhiên khom lưng tìm giày ở trong tủ giày.“Nhị tiểu thư!” Tài xế là chú Chu, ông dựa theo cách xưng hô trước đây, vẫn gọi Tố Tâm là nhị tiểu thư.Chú Chu đã lái xe cho Tố gia mười tám năm, xem như là nhìn xem Tố Tâm lớn lên, chỉ là chú Chu là tài xế riêng cùa Tố Cảnh Toàn, chỉ lái xe cho Tố Cảnh Toàn, làm sao hôm nay lại lái xe đưa Lương Mộ Lan tới đây.Tố Tâm mỉm cười với chú Chu: “chú Chu...”“Lão Chu, ông đem đồ vật đặt ở cửa vào là được rồi! Ông đi về trước... tôi sẽ gọi điện thoại cho ông tới đón tôi trước một giờ!” Lương Mộ Lan đổi giày xong, đem giày cao gót của mình để vào trong tủ giày, quay đầu, một bên vừa cởi áo khoác vừa nói.