Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1287: Có phải rơi ở túi khác rồi hay không?

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm liếc nhìn Lương Mộ Lan đứng ở trước cửa, khom lưng nhìn xem những vật khác trong túi...Có rất nhiều món điểm tâm của các nhà hàng nổi tiếng!Còn có mười quyển album trang trí phòng, nhiều loại rượu ngon, cùng một số ít nhữg vật nhỏ con vụn vặt.Cúp điện thoại, Lương Mộ Lan chạy chậm tới: “Không ở trên xe, lúc đi mẹ đều cầm... không biết có phải đặt ở trong những túi khác rồi hay không!”Lương Mộ Lan khom người, lần lượt tìm ở các túi trên nền đất.Tố Tâm tùy tiện giật một tấm thiệp, nói với Lương Mộ Lan: “Mẹ, con thấy cái này cũng không tệ!”Lương Mộ Lan ngồi dậy, thấy Tố Tâm cầm trong tay một tấm mà trước đó bà rất ưa thích, Lương Mộ Lan cười ra: “Mẹ đã nói tấm này đẹp, ba của con còn nói màu vàng còn có lông vũ th* t*c quá rồi!”Lương Mộ Lan đem tấm thiệp mời siết trong tay: “Vậy thì tấm này rồi, để mẹ gọi điện thoại cho người đưa tới nhà! Còn có điểm tâm, đến lúc đó con xuất giá đi rồi còn phải chiêu đãi khách khứa, điểm tâm mẹ đã chọn mấy nhà, đây là bọn họ làm hàng mẫu gửi đến, con nếm thử rồi chọn một nhà!”Nói xong, Lương Mộ Lan lại lần lượt bày từng cái từng cái hộp điểm tâm ra...Tim Tố Tâm đập lợi hại, liên quan tới chuyện cô muốn cho người thân và bạn bè trực tiếp đi đến nhà mới của cô và Phó Kiến Văn dự hôn lễ chứ không đi đón dâu, Tố Tâm vẫn chưa có cớ gì nói cho Lương Mộ Lan.Lúc này thấy Lương Mộ Lan chuẩn bị nhiều như vậy, bận rộn như vậy, lời nói cũng bị chặn ở cổ họng, trong lòng loạn tung lên, chỉ có thể đi theo Lương Mộ Lan cùng nhau khom lưng đem điểm tâm bày ra bên ngoài.Lương Mộ Lan đem hộp điểm tâm lần lượt mở ra từng cái, trên trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi nhỏ, sợi tóc kề sát ở trên má, hơi chút chật vật, nhưng trong cặp mắt kia tất cả đều là vui sướng...

Tố Tâm liếc nhìn Lương Mộ Lan đứng ở trước cửa, khom lưng nhìn xem những vật khác trong túi...

Có rất nhiều món điểm tâm của các nhà hàng nổi tiếng!

Còn có mười quyển album trang trí phòng, nhiều loại rượu ngon, cùng một số ít nhữg vật nhỏ con vụn vặt.

Cúp điện thoại, Lương Mộ Lan chạy chậm tới: “Không ở trên xe, lúc đi mẹ đều cầm... không biết có phải đặt ở trong những túi khác rồi hay không!”

Lương Mộ Lan khom người, lần lượt tìm ở các túi trên nền đất.

Tố Tâm tùy tiện giật một tấm thiệp, nói với Lương Mộ Lan: “Mẹ, con thấy cái này cũng không tệ!”

Lương Mộ Lan ngồi dậy, thấy Tố Tâm cầm trong tay một tấm mà trước đó bà rất ưa thích, Lương Mộ Lan cười ra: “Mẹ đã nói tấm này đẹp, ba của con còn nói màu vàng còn có lông vũ th* t*c quá rồi!”

Lương Mộ Lan đem tấm thiệp mời siết trong tay: “Vậy thì tấm này rồi, để mẹ gọi điện thoại cho người đưa tới nhà! Còn có điểm tâm, đến lúc đó con xuất giá đi rồi còn phải chiêu đãi khách khứa, điểm tâm mẹ đã chọn mấy nhà, đây là bọn họ làm hàng mẫu gửi đến, con nếm thử rồi chọn một nhà!”

Nói xong, Lương Mộ Lan lại lần lượt bày từng cái từng cái hộp điểm tâm ra...

Tim Tố Tâm đập lợi hại, liên quan tới chuyện cô muốn cho người thân và bạn bè trực tiếp đi đến nhà mới của cô và Phó Kiến Văn dự hôn lễ chứ không đi đón dâu, Tố Tâm vẫn chưa có cớ gì nói cho Lương Mộ Lan.

Lúc này thấy Lương Mộ Lan chuẩn bị nhiều như vậy, bận rộn như vậy, lời nói cũng bị chặn ở cổ họng, trong lòng loạn tung lên, chỉ có thể đi theo Lương Mộ Lan cùng nhau khom lưng đem điểm tâm bày ra bên ngoài.

Lương Mộ Lan đem hộp điểm tâm lần lượt mở ra từng cái, trên trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi nhỏ, sợi tóc kề sát ở trên má, hơi chút chật vật, nhưng trong cặp mắt kia tất cả đều là vui sướng...

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm liếc nhìn Lương Mộ Lan đứng ở trước cửa, khom lưng nhìn xem những vật khác trong túi...Có rất nhiều món điểm tâm của các nhà hàng nổi tiếng!Còn có mười quyển album trang trí phòng, nhiều loại rượu ngon, cùng một số ít nhữg vật nhỏ con vụn vặt.Cúp điện thoại, Lương Mộ Lan chạy chậm tới: “Không ở trên xe, lúc đi mẹ đều cầm... không biết có phải đặt ở trong những túi khác rồi hay không!”Lương Mộ Lan khom người, lần lượt tìm ở các túi trên nền đất.Tố Tâm tùy tiện giật một tấm thiệp, nói với Lương Mộ Lan: “Mẹ, con thấy cái này cũng không tệ!”Lương Mộ Lan ngồi dậy, thấy Tố Tâm cầm trong tay một tấm mà trước đó bà rất ưa thích, Lương Mộ Lan cười ra: “Mẹ đã nói tấm này đẹp, ba của con còn nói màu vàng còn có lông vũ th* t*c quá rồi!”Lương Mộ Lan đem tấm thiệp mời siết trong tay: “Vậy thì tấm này rồi, để mẹ gọi điện thoại cho người đưa tới nhà! Còn có điểm tâm, đến lúc đó con xuất giá đi rồi còn phải chiêu đãi khách khứa, điểm tâm mẹ đã chọn mấy nhà, đây là bọn họ làm hàng mẫu gửi đến, con nếm thử rồi chọn một nhà!”Nói xong, Lương Mộ Lan lại lần lượt bày từng cái từng cái hộp điểm tâm ra...Tim Tố Tâm đập lợi hại, liên quan tới chuyện cô muốn cho người thân và bạn bè trực tiếp đi đến nhà mới của cô và Phó Kiến Văn dự hôn lễ chứ không đi đón dâu, Tố Tâm vẫn chưa có cớ gì nói cho Lương Mộ Lan.Lúc này thấy Lương Mộ Lan chuẩn bị nhiều như vậy, bận rộn như vậy, lời nói cũng bị chặn ở cổ họng, trong lòng loạn tung lên, chỉ có thể đi theo Lương Mộ Lan cùng nhau khom lưng đem điểm tâm bày ra bên ngoài.Lương Mộ Lan đem hộp điểm tâm lần lượt mở ra từng cái, trên trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi nhỏ, sợi tóc kề sát ở trên má, hơi chút chật vật, nhưng trong cặp mắt kia tất cả đều là vui sướng...

Chương 1287: Có phải rơi ở túi khác rồi hay không?