Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1304: Vô cùng mê người

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Sắc mặt của Phó Kiến Văn rất thâm trầm tiểu Lục cũng nhìn thấy, chỉ là... tâm tư của Phó Kiến Văn luôn luôn khó dò! Tiểu Lục coi như là hao tổn tâm cơ cũng không đoán được, liền dứt khoát không đoán...Nhưng muốn nói Phó Kiến Văn cãi nhau cùng Tố Tâm, tiểu Lục một triệu lần không tin!Phó Kiến Văn rất thương yêu Tố Tâm, so với thương yêu Đoàn Đoàn còn muốn thương yêu hơn, một câu lời nói nặng đều không nỡ nói, làm sao sẽ cãi nhau!“Phó tiên sinh cùng Phó phu nhân cãi nhau? không có khả năng lắm, tôi ngược lại nhớ ra là vì buổi chiều phu nhân còn phải quay chụp video tuyên truyền tiết mục mới, sợ phu nhân mệt nhọc!” Tiểu Lục nói với trợ lý của nhiếp ảnh gia, sau đó làm một tư thế xin mời.Cô gái nhỏ có phần không cam lòng hướng về cánh cửa đóng chặt kia liếc nhìn, biết là thật sự không chụp nứa sau đó lúc này mới lưu luyến không rời cùng tiểu Lục đi xuống lầu dưới.Lúc xuống lầu, tiểu Lục còn không quên căn dặn cô gái nơi này là trụ sở riêng không thể để lộ ra ngoài, hi vọng sau khi trở về cô gái không nên nói cho bạn bè của mình hoặc là bất kỳ người nào về nơi này!Cô gái nhỏ kia gật đầu liên tục, nói tiểu Lục hãy yên tâm.Nhiếp ảnh gia nghe nói hai vợ chồng Tố Tâm từ chối quay chụp ở bể bơi, trong lòng cảm thấy đặc biệt tiếc nuối...Tuy rằng bản thân nhiếp ảnh gia cũng là nam nhân, nhưng chân tâm cảm thấy vóc người của Phó Kiến Văn quá tuyệt vời, nếu có thể ở trong nước quay chụp một vài bức ảnh Tố Tâm mặc áo sơmi của Phó Kiến Văn, còn Phó Kiến Văn để trần nửa trên, cho dù là không cần chỉnh sửa đều nhất định sẽ kh*** g** rối tinh rối mù....Lúc Phó Kiến Văn đóng cửa phòng đi vào, Tố Tâm đã từ trong phòng tắm đi ra, một tay cô vịn lấy khung cửa phòng tắm, một đôi chân dài trắng của Tố Tâm đang đạp ở trên mặt thảm, con mắt chứa đầy ý xuân nhìn về phía Phó Kiến Văn, vô cùng mê người.

Sắc mặt của Phó Kiến Văn rất thâm trầm tiểu Lục cũng nhìn thấy, chỉ là... tâm tư của Phó Kiến Văn luôn luôn khó dò! Tiểu Lục coi như là hao tổn tâm cơ cũng không đoán được, liền dứt khoát không đoán...

Nhưng muốn nói Phó Kiến Văn cãi nhau cùng Tố Tâm, tiểu Lục một triệu lần không tin!

Phó Kiến Văn rất thương yêu Tố Tâm, so với thương yêu Đoàn Đoàn còn muốn thương yêu hơn, một câu lời nói nặng đều không nỡ nói, làm sao sẽ cãi nhau!

“Phó tiên sinh cùng Phó phu nhân cãi nhau? không có khả năng lắm, tôi ngược lại nhớ ra là vì buổi chiều phu nhân còn phải quay chụp video tuyên truyền tiết mục mới, sợ phu nhân mệt nhọc!” Tiểu Lục nói với trợ lý của nhiếp ảnh gia, sau đó làm một tư thế xin mời.

Cô gái nhỏ có phần không cam lòng hướng về cánh cửa đóng chặt kia liếc nhìn, biết là thật sự không chụp nứa sau đó lúc này mới lưu luyến không rời cùng tiểu Lục đi xuống lầu dưới.

Lúc xuống lầu, tiểu Lục còn không quên căn dặn cô gái nơi này là trụ sở riêng không thể để lộ ra ngoài, hi vọng sau khi trở về cô gái không nên nói cho bạn bè của mình hoặc là bất kỳ người nào về nơi này!

Cô gái nhỏ kia gật đầu liên tục, nói tiểu Lục hãy yên tâm.

Nhiếp ảnh gia nghe nói hai vợ chồng Tố Tâm từ chối quay chụp ở bể bơi, trong lòng cảm thấy đặc biệt tiếc nuối...

Tuy rằng bản thân nhiếp ảnh gia cũng là nam nhân, nhưng chân tâm cảm thấy vóc người của Phó Kiến Văn quá tuyệt vời, nếu có thể ở trong nước quay chụp một vài bức ảnh Tố Tâm mặc áo sơmi của Phó Kiến Văn, còn Phó Kiến Văn để trần nửa trên, cho dù là không cần chỉnh sửa đều nhất định sẽ kh*** g** rối tinh rối mù.

...

Lúc Phó Kiến Văn đóng cửa phòng đi vào, Tố Tâm đã từ trong phòng tắm đi ra, một tay cô vịn lấy khung cửa phòng tắm, một đôi chân dài trắng của Tố Tâm đang đạp ở trên mặt thảm, con mắt chứa đầy ý xuân nhìn về phía Phó Kiến Văn, vô cùng mê người.

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Sắc mặt của Phó Kiến Văn rất thâm trầm tiểu Lục cũng nhìn thấy, chỉ là... tâm tư của Phó Kiến Văn luôn luôn khó dò! Tiểu Lục coi như là hao tổn tâm cơ cũng không đoán được, liền dứt khoát không đoán...Nhưng muốn nói Phó Kiến Văn cãi nhau cùng Tố Tâm, tiểu Lục một triệu lần không tin!Phó Kiến Văn rất thương yêu Tố Tâm, so với thương yêu Đoàn Đoàn còn muốn thương yêu hơn, một câu lời nói nặng đều không nỡ nói, làm sao sẽ cãi nhau!“Phó tiên sinh cùng Phó phu nhân cãi nhau? không có khả năng lắm, tôi ngược lại nhớ ra là vì buổi chiều phu nhân còn phải quay chụp video tuyên truyền tiết mục mới, sợ phu nhân mệt nhọc!” Tiểu Lục nói với trợ lý của nhiếp ảnh gia, sau đó làm một tư thế xin mời.Cô gái nhỏ có phần không cam lòng hướng về cánh cửa đóng chặt kia liếc nhìn, biết là thật sự không chụp nứa sau đó lúc này mới lưu luyến không rời cùng tiểu Lục đi xuống lầu dưới.Lúc xuống lầu, tiểu Lục còn không quên căn dặn cô gái nơi này là trụ sở riêng không thể để lộ ra ngoài, hi vọng sau khi trở về cô gái không nên nói cho bạn bè của mình hoặc là bất kỳ người nào về nơi này!Cô gái nhỏ kia gật đầu liên tục, nói tiểu Lục hãy yên tâm.Nhiếp ảnh gia nghe nói hai vợ chồng Tố Tâm từ chối quay chụp ở bể bơi, trong lòng cảm thấy đặc biệt tiếc nuối...Tuy rằng bản thân nhiếp ảnh gia cũng là nam nhân, nhưng chân tâm cảm thấy vóc người của Phó Kiến Văn quá tuyệt vời, nếu có thể ở trong nước quay chụp một vài bức ảnh Tố Tâm mặc áo sơmi của Phó Kiến Văn, còn Phó Kiến Văn để trần nửa trên, cho dù là không cần chỉnh sửa đều nhất định sẽ kh*** g** rối tinh rối mù....Lúc Phó Kiến Văn đóng cửa phòng đi vào, Tố Tâm đã từ trong phòng tắm đi ra, một tay cô vịn lấy khung cửa phòng tắm, một đôi chân dài trắng của Tố Tâm đang đạp ở trên mặt thảm, con mắt chứa đầy ý xuân nhìn về phía Phó Kiến Văn, vô cùng mê người.

Chương 1304: Vô cùng mê người