Edit by Raycy ".......Ký chủ". Thứ tự xưng hệ thống kia, thanh âm run bần bật, giống như hoa anh đào nặng trĩu đầu cành, run rẩy nhẹ nhàng rơi. Phong Hoa bắt đầu tỉnh lại, mí mắt nhỏ dài,đen như Tiệp Vũ vẫn nhắm cùng làn da tái nhợt,trắng bệch hình thành cảm giác trái ngược nhau, mí mắt run rẩy 2 lần, liền chậm rãi mở. Một tia lạnh lẽo lướt qua trong đôi mắt sâu thẳm liền biến mất vô tung. Không quản nơi cổ tay truyền đến đau đớn cực hạn, Phong Hoa chỉ để ý --- "Ân?" Âm cuối ngữ điệu lười nhác vang lên, mang theo sự nguy hiểm uy h**p của thượng vị giả tôn quý Hệ thống lập tức sửa miệng, bộ d*ng ch*n chó hô lên: " Bệ Hạ -- Nữ hoàng bệ hạ". Kêu xong, nó liền hướng tới chỗ Phong Hoa lộ ra 1 nụ cười nịnh nọt. Chân chó quá đỗi.. "Ngoan". Phong Hoa không chút để ý nói,giống như đang trêu đùa một con vật nhỏ. Nghe Nữ hoàng bệ hạ khen ngợi, hệ thống cười càng nịnh nọt.......Nga, không phải, càng sáng lạn. "Bệ hạ bệ hạ, xem như ta đáng yêu,lễ phép như vậy, có thể có một yêu cầu nho nhỏ......…
Quyển 3 - Chương 35: [TG3]: Hắc cổ tích: Mỹ nhân ngư (35)
Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế LiêuTác giả: Hắc Bạch Hôi Cô NươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit by Raycy ".......Ký chủ". Thứ tự xưng hệ thống kia, thanh âm run bần bật, giống như hoa anh đào nặng trĩu đầu cành, run rẩy nhẹ nhàng rơi. Phong Hoa bắt đầu tỉnh lại, mí mắt nhỏ dài,đen như Tiệp Vũ vẫn nhắm cùng làn da tái nhợt,trắng bệch hình thành cảm giác trái ngược nhau, mí mắt run rẩy 2 lần, liền chậm rãi mở. Một tia lạnh lẽo lướt qua trong đôi mắt sâu thẳm liền biến mất vô tung. Không quản nơi cổ tay truyền đến đau đớn cực hạn, Phong Hoa chỉ để ý --- "Ân?" Âm cuối ngữ điệu lười nhác vang lên, mang theo sự nguy hiểm uy h**p của thượng vị giả tôn quý Hệ thống lập tức sửa miệng, bộ d*ng ch*n chó hô lên: " Bệ Hạ -- Nữ hoàng bệ hạ". Kêu xong, nó liền hướng tới chỗ Phong Hoa lộ ra 1 nụ cười nịnh nọt. Chân chó quá đỗi.. "Ngoan". Phong Hoa không chút để ý nói,giống như đang trêu đùa một con vật nhỏ. Nghe Nữ hoàng bệ hạ khen ngợi, hệ thống cười càng nịnh nọt.......Nga, không phải, càng sáng lạn. "Bệ hạ bệ hạ, xem như ta đáng yêu,lễ phép như vậy, có thể có một yêu cầu nho nhỏ......… Nói xong.Còn không kịp đợi Mascezel mở mắt ra, Phong Hoa liền cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng...Một phát biến trở về Isabela công chúa trong vương cung.Bỗng nhiên, linh quang trong đầu óc Phong Hoa lóe lên, lần đầu tiên không bình tĩnh nổi.“Không xong!”“Đạo cụ giày thủy tinh cô bé lọ lem có tác dụng trong 12 giờ sắp đến rồi!”Vạn nhất...Mascezel đang trên đường đi tìm Isabela, trong lúc đó biến trở về tiểu mỹ nhân ngư...Tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu như vậy, nhất định sẽ bị nhân loại ăn thịt!-Mascezel còn không có bị ăn sạch, bất quá bị Lucycard bắt được, thời gian bị ăn sạch cũng không xa.Thiếu niên bị trói trên giường lớn cung đình.Hai tay bị dây thừng ma pháp màu tím đậm trói chặt ở đầu giường.Mà hai chân...Không, đã không thể gọi là hai chân nữa.Thời hạn vừa tới, hiệu quả đạo cụ mất đi hiệu lực, cặp chân thon dài kia một lần nữa biến trở về đuôi cá xinh đẹp.Chính là bởi vì như thế, Mascezel mới có thể bị Lucycard bắt được.“Đẹp, thật sự rất đẹp...”Nhìn thấy đuôi cá, Lucycard trong mắt đẹp b*n r* quang mang sợ hãi thán phục lại tham lam.Ngón tay thon ngọc đỏ chót nhẹ nhàng xẹt qua vảy cá màu lam giống như kim cương lóng lánh...Động tác, nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo một tia hương vị gợi tình trêu chọc.Lúc Nữ Vu đại nhân v**t v* đuôi cá của hắn, tiểu mỹ nhân ngư chỉ ngượng ngùng.Mà vị đại công chúa này v**t v* đuôi cá của hắn, trong nội tâm Mascezel nổi lên một cỗ cảm giác buồn nôn.Mascezel dốc sức liều mạng đung đưa đuôi cá, đều muốn né khỏi tay Lucycard khiến hắn cảm thấy chán ghét kia...Đáng tiếc.Mascezel toàn thân cao thấp đều không thể nhúc nhích mảy may.Bởi vì tiểu mỹ nhân ngư dùng một loại tư thế khuất nhục, bị dây thừng dính ma pháp cột vào giường lớn.Tóc dài đen nhánh quanh co khúc khuỷu trên gối đầu trắng tuyết, băng tròng mắt màu xanh lam trong lóe ra tia xấu hổ và giận dữ, trừng mắt với nữ nhân quyến rũ trước mắt.Hắn cắn môi, chất vấn:“Lucycard công chúa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!?”“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân ngư khả ái vẫn nhớ rõ tên của ta, ta thật sự cảm thấy vinh hạnh.”Lucycard một bên v**t v* vảy cá lạnh buốt, một bên lộ ra một lúm đồng tiền.“Về phần ta muốn làm gì...”Nói đến đây, nàng duỗi ra đầu lưỡi, chậm chạp l**m l**m cặp môi đỏ mọng, sau đó lại nhẹ nhàng nhấn rõ từng chữ.“Đương nhiên là, ăn tươi tiểu mỹ nhân ngư.”“...”Mascezel có chút mở to hai mắt nhìn, trong con ngươi tràn đầy khiếp sợ.Cánh môi hoa hồng có chút mở ra, lại nói không nên lời.Thấy bộ dáng tiểu mỹ nhân ngư hoảng sợ co rúm lại, vị công chúa tàn bạo này liền cảm thấy sung sướng.Nàng chính là thích xem mỹ thiếu niên non nớt run rẩy dưới váy nàng, quỳ l**m ngón chân của nàng!Tiểu mỹ nhân ngư này cũng không ngoại lệ.Bởi vậy, Lucycard cười đến càng kiêu ngạo đắc ý.“Ta muốn dùng tinh hoa cùng nhục thể của tiểu mỹ nhân ngư, vĩnh bảo vệ thanh xuân của Lucycard ta.”“Ta muốn lột bỏ đuôi cá lóng lánh của ngươi, chế thành y phục đẹp nhất, mặc nó vào đem mọi nữ nhân ở đế quốc này hạ thấp xuống.”“Ta Lucycard sẽ trở thành nữ nhân đẹp nhất thế gian!”Nữ nhân dang hai tay ra, điên cuồng lên giọng tuyên bố.Thời điểm này, ma nữ Bohemian một bộ áo choàng màu đen đi đến bên cạnh Lucycard.Trên ngón tay gầy như que củi cầm lấy một lọ dược tề Tử sắc ma pháp.
Nói xong.
Còn không kịp đợi Mascezel mở mắt ra, Phong Hoa liền cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng...
Một phát biến trở về Isabela công chúa trong vương cung.
Bỗng nhiên, linh quang trong đầu óc Phong Hoa lóe lên, lần đầu tiên không bình tĩnh nổi.
“Không xong!”
“Đạo cụ giày thủy tinh cô bé lọ lem có tác dụng trong 12 giờ sắp đến rồi!”
Vạn nhất...
Mascezel đang trên đường đi tìm Isabela, trong lúc đó biến trở về tiểu mỹ nhân ngư...
Tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu như vậy, nhất định sẽ bị nhân loại ăn thịt!
-
Mascezel còn không có bị ăn sạch, bất quá bị Lucycard bắt được, thời gian bị ăn sạch cũng không xa.
Thiếu niên bị trói trên giường lớn cung đình.
Hai tay bị dây thừng ma pháp màu tím đậm trói chặt ở đầu giường.
Mà hai chân...
Không, đã không thể gọi là hai chân nữa.
Thời hạn vừa tới, hiệu quả đạo cụ mất đi hiệu lực, cặp chân thon dài kia một lần nữa biến trở về đuôi cá xinh đẹp.
Chính là bởi vì như thế, Mascezel mới có thể bị Lucycard bắt được.
“Đẹp, thật sự rất đẹp...”
Nhìn thấy đuôi cá, Lucycard trong mắt đẹp b*n r* quang mang sợ hãi thán phục lại tham lam.
Ngón tay thon ngọc đỏ chót nhẹ nhàng xẹt qua vảy cá màu lam giống như kim cương lóng lánh...
Động tác, nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo một tia hương vị gợi tình trêu chọc.
Lúc Nữ Vu đại nhân v**t v* đuôi cá của hắn, tiểu mỹ nhân ngư chỉ ngượng ngùng.
Mà vị đại công chúa này v**t v* đuôi cá của hắn, trong nội tâm Mascezel nổi lên một cỗ cảm giác buồn nôn.
Mascezel dốc sức liều mạng đung đưa đuôi cá, đều muốn né khỏi tay Lucycard khiến hắn cảm thấy chán ghét kia...
Đáng tiếc.
Mascezel toàn thân cao thấp đều không thể nhúc nhích mảy may.
Bởi vì tiểu mỹ nhân ngư dùng một loại tư thế khuất nhục, bị dây thừng dính ma pháp cột vào giường lớn.
Tóc dài đen nhánh quanh co khúc khuỷu trên gối đầu trắng tuyết, băng tròng mắt màu xanh lam trong lóe ra tia xấu hổ và giận dữ, trừng mắt với nữ nhân quyến rũ trước mắt.
Hắn cắn môi, chất vấn:
“Lucycard công chúa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!?”
“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân ngư khả ái vẫn nhớ rõ tên của ta, ta thật sự cảm thấy vinh hạnh.”
Lucycard một bên v**t v* vảy cá lạnh buốt, một bên lộ ra một lúm đồng tiền.
“Về phần ta muốn làm gì...”
Nói đến đây, nàng duỗi ra đầu lưỡi, chậm chạp l**m l**m cặp môi đỏ mọng, sau đó lại nhẹ nhàng nhấn rõ từng chữ.
“Đương nhiên là, ăn tươi tiểu mỹ nhân ngư.”
“...”
Mascezel có chút mở to hai mắt nhìn, trong con ngươi tràn đầy khiếp sợ.
Cánh môi hoa hồng có chút mở ra, lại nói không nên lời.
Thấy bộ dáng tiểu mỹ nhân ngư hoảng sợ co rúm lại, vị công chúa tàn bạo này liền cảm thấy sung sướng.
Nàng chính là thích xem mỹ thiếu niên non nớt run rẩy dưới váy nàng, quỳ l**m ngón chân của nàng!
Tiểu mỹ nhân ngư này cũng không ngoại lệ.
Bởi vậy, Lucycard cười đến càng kiêu ngạo đắc ý.
“Ta muốn dùng tinh hoa cùng nhục thể của tiểu mỹ nhân ngư, vĩnh bảo vệ thanh xuân của Lucycard ta.”
“Ta muốn lột bỏ đuôi cá lóng lánh của ngươi, chế thành y phục đẹp nhất, mặc nó vào đem mọi nữ nhân ở đế quốc này hạ thấp xuống.”
“Ta Lucycard sẽ trở thành nữ nhân đẹp nhất thế gian!”
Nữ nhân dang hai tay ra, điên cuồng lên giọng tuyên bố.
Thời điểm này, ma nữ Bohemian một bộ áo choàng màu đen đi đến bên cạnh Lucycard.
Trên ngón tay gầy như que củi cầm lấy một lọ dược tề Tử sắc ma pháp.
Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế LiêuTác giả: Hắc Bạch Hôi Cô NươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit by Raycy ".......Ký chủ". Thứ tự xưng hệ thống kia, thanh âm run bần bật, giống như hoa anh đào nặng trĩu đầu cành, run rẩy nhẹ nhàng rơi. Phong Hoa bắt đầu tỉnh lại, mí mắt nhỏ dài,đen như Tiệp Vũ vẫn nhắm cùng làn da tái nhợt,trắng bệch hình thành cảm giác trái ngược nhau, mí mắt run rẩy 2 lần, liền chậm rãi mở. Một tia lạnh lẽo lướt qua trong đôi mắt sâu thẳm liền biến mất vô tung. Không quản nơi cổ tay truyền đến đau đớn cực hạn, Phong Hoa chỉ để ý --- "Ân?" Âm cuối ngữ điệu lười nhác vang lên, mang theo sự nguy hiểm uy h**p của thượng vị giả tôn quý Hệ thống lập tức sửa miệng, bộ d*ng ch*n chó hô lên: " Bệ Hạ -- Nữ hoàng bệ hạ". Kêu xong, nó liền hướng tới chỗ Phong Hoa lộ ra 1 nụ cười nịnh nọt. Chân chó quá đỗi.. "Ngoan". Phong Hoa không chút để ý nói,giống như đang trêu đùa một con vật nhỏ. Nghe Nữ hoàng bệ hạ khen ngợi, hệ thống cười càng nịnh nọt.......Nga, không phải, càng sáng lạn. "Bệ hạ bệ hạ, xem như ta đáng yêu,lễ phép như vậy, có thể có một yêu cầu nho nhỏ......… Nói xong.Còn không kịp đợi Mascezel mở mắt ra, Phong Hoa liền cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng...Một phát biến trở về Isabela công chúa trong vương cung.Bỗng nhiên, linh quang trong đầu óc Phong Hoa lóe lên, lần đầu tiên không bình tĩnh nổi.“Không xong!”“Đạo cụ giày thủy tinh cô bé lọ lem có tác dụng trong 12 giờ sắp đến rồi!”Vạn nhất...Mascezel đang trên đường đi tìm Isabela, trong lúc đó biến trở về tiểu mỹ nhân ngư...Tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu như vậy, nhất định sẽ bị nhân loại ăn thịt!-Mascezel còn không có bị ăn sạch, bất quá bị Lucycard bắt được, thời gian bị ăn sạch cũng không xa.Thiếu niên bị trói trên giường lớn cung đình.Hai tay bị dây thừng ma pháp màu tím đậm trói chặt ở đầu giường.Mà hai chân...Không, đã không thể gọi là hai chân nữa.Thời hạn vừa tới, hiệu quả đạo cụ mất đi hiệu lực, cặp chân thon dài kia một lần nữa biến trở về đuôi cá xinh đẹp.Chính là bởi vì như thế, Mascezel mới có thể bị Lucycard bắt được.“Đẹp, thật sự rất đẹp...”Nhìn thấy đuôi cá, Lucycard trong mắt đẹp b*n r* quang mang sợ hãi thán phục lại tham lam.Ngón tay thon ngọc đỏ chót nhẹ nhàng xẹt qua vảy cá màu lam giống như kim cương lóng lánh...Động tác, nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo một tia hương vị gợi tình trêu chọc.Lúc Nữ Vu đại nhân v**t v* đuôi cá của hắn, tiểu mỹ nhân ngư chỉ ngượng ngùng.Mà vị đại công chúa này v**t v* đuôi cá của hắn, trong nội tâm Mascezel nổi lên một cỗ cảm giác buồn nôn.Mascezel dốc sức liều mạng đung đưa đuôi cá, đều muốn né khỏi tay Lucycard khiến hắn cảm thấy chán ghét kia...Đáng tiếc.Mascezel toàn thân cao thấp đều không thể nhúc nhích mảy may.Bởi vì tiểu mỹ nhân ngư dùng một loại tư thế khuất nhục, bị dây thừng dính ma pháp cột vào giường lớn.Tóc dài đen nhánh quanh co khúc khuỷu trên gối đầu trắng tuyết, băng tròng mắt màu xanh lam trong lóe ra tia xấu hổ và giận dữ, trừng mắt với nữ nhân quyến rũ trước mắt.Hắn cắn môi, chất vấn:“Lucycard công chúa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!?”“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân ngư khả ái vẫn nhớ rõ tên của ta, ta thật sự cảm thấy vinh hạnh.”Lucycard một bên v**t v* vảy cá lạnh buốt, một bên lộ ra một lúm đồng tiền.“Về phần ta muốn làm gì...”Nói đến đây, nàng duỗi ra đầu lưỡi, chậm chạp l**m l**m cặp môi đỏ mọng, sau đó lại nhẹ nhàng nhấn rõ từng chữ.“Đương nhiên là, ăn tươi tiểu mỹ nhân ngư.”“...”Mascezel có chút mở to hai mắt nhìn, trong con ngươi tràn đầy khiếp sợ.Cánh môi hoa hồng có chút mở ra, lại nói không nên lời.Thấy bộ dáng tiểu mỹ nhân ngư hoảng sợ co rúm lại, vị công chúa tàn bạo này liền cảm thấy sung sướng.Nàng chính là thích xem mỹ thiếu niên non nớt run rẩy dưới váy nàng, quỳ l**m ngón chân của nàng!Tiểu mỹ nhân ngư này cũng không ngoại lệ.Bởi vậy, Lucycard cười đến càng kiêu ngạo đắc ý.“Ta muốn dùng tinh hoa cùng nhục thể của tiểu mỹ nhân ngư, vĩnh bảo vệ thanh xuân của Lucycard ta.”“Ta muốn lột bỏ đuôi cá lóng lánh của ngươi, chế thành y phục đẹp nhất, mặc nó vào đem mọi nữ nhân ở đế quốc này hạ thấp xuống.”“Ta Lucycard sẽ trở thành nữ nhân đẹp nhất thế gian!”Nữ nhân dang hai tay ra, điên cuồng lên giọng tuyên bố.Thời điểm này, ma nữ Bohemian một bộ áo choàng màu đen đi đến bên cạnh Lucycard.Trên ngón tay gầy như que củi cầm lấy một lọ dược tề Tử sắc ma pháp.