Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1499: Đến cùng là muốn xem cái gì?

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tầm mắt của Tố Tâm quét qua phòng rửa tay lầu một, nghe được tiếng nước vẫn còn tiếp tục chảy, cô nhẫn nhịn tim đập, giảm thấp giọng nói của mình xuống, nói: “Em sẽ cố hết sức nhìn xem anh mặc thử... thứ kinh hỉ mà anh mang theo từ nước Pháp về cho em”Màu mắt của Phó Kiến Văn trở nên âm trầm, nắm chặt cánh tay của Tố Tâm, đem người kéo đến trước mặt: “Cố hết sức!”“Vâng...” Tố Tâm gật đầu, “Sợ hình ảnh quá đẹp!”Hai người nhìn nhau, khóe môi Tố Tâm không kiềm được ý cười, nghe được tiếng nước chảy dừng lại, Tố Tâm đem túi ny lon trong tay mình đưa cho Phó Kiến Văn: “huấn luyện viên Phó, giúp đỡ!”Phó Kiến Văn nhìn qua đáy mắt giảo hoạt của cô vợ nhỏ, đưa tay tiếp nhận hai cái túi ny lon trong tay Tố Tâm sau đó đi về phía nhà bếp.Thấy Phó Thiên Tứ cùng Đoàn Đoàn đi ra, Tố Tâm khom lưng nhấc cái túi đồ ăn vặt đặt ở trên bàn trà: “Cậu và Đoàn Đoàn ngồi xem tivi, tôi đi nhà bếp giúp Kiến Văn, lập tức có thể ăn cơm rồi!”Vừa nghe hôm nay là Phó Kiến Văn tự mình xuống bếp, lỗ tai của Phó Thiên Tứ đỏ rối tinh rối mù, cậu ta liếc tầm mắt nhìn xem áo khoác đang đặt ở chỗ tựa lưng ghế sô pha, gật đầu: “Được!”Dì Lý biết hôm nay Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm muốn tự mình chuẩn bị bữa tối, rất sớm liền thu dọn xong biệt thự rồi đi về nhà dưới, dì Ký rót một chén trà, thoải mái xem ti vi, trong lòng lại không khỏi lo lắng không biết Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn có thể chuẩn bị bữa tối đúng thời gian hay không, có thể để Đoàn Đoàn bị đói hay không.Phó Thiên Tứ cầm bộ điều khiển từ xa, nghiêng người dựa vào tay vịn ghế sô pha, một tay chống dưới cằm, không yên lòng nhìn về hướng phòng ăn rồi lại nhìn xung quanh, biết rõ là nhà bếp cánh một cánh cửa không thể nhìn thấy, nhưng chính là không nhịn được.Đài truyền hình thay đổi mấy kênh, Đoàn Đoàn ngồi ở bên cạnh bỗng quay đầu ngước cổ nhìn về phía Phó Thiên Tứ, không biết đến cùng là Phó Thiên Tứ muốn xem cái gì.*******Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha 😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘...

Tầm mắt của Tố Tâm quét qua phòng rửa tay lầu một, nghe được tiếng nước vẫn còn tiếp tục chảy, cô nhẫn nhịn tim đập, giảm thấp giọng nói của mình xuống, nói: “Em sẽ cố hết sức nhìn xem anh mặc thử... thứ kinh hỉ mà anh mang theo từ nước Pháp về cho em”

Màu mắt của Phó Kiến Văn trở nên âm trầm, nắm chặt cánh tay của Tố Tâm, đem người kéo đến trước mặt: “Cố hết sức!”

“Vâng...” Tố Tâm gật đầu, “Sợ hình ảnh quá đẹp!”

Hai người nhìn nhau, khóe môi Tố Tâm không kiềm được ý cười, nghe được tiếng nước chảy dừng lại, Tố Tâm đem túi ny lon trong tay mình đưa cho Phó Kiến Văn: “huấn luyện viên Phó, giúp đỡ!”

Phó Kiến Văn nhìn qua đáy mắt giảo hoạt của cô vợ nhỏ, đưa tay tiếp nhận hai cái túi ny lon trong tay Tố Tâm sau đó đi về phía nhà bếp.

Thấy Phó Thiên Tứ cùng Đoàn Đoàn đi ra, Tố Tâm khom lưng nhấc cái túi đồ ăn vặt đặt ở trên bàn trà: “Cậu và Đoàn Đoàn ngồi xem tivi, tôi đi nhà bếp giúp Kiến Văn, lập tức có thể ăn cơm rồi!”

Vừa nghe hôm nay là Phó Kiến Văn tự mình xuống bếp, lỗ tai của Phó Thiên Tứ đỏ rối tinh rối mù, cậu ta liếc tầm mắt nhìn xem áo khoác đang đặt ở chỗ tựa lưng ghế sô pha, gật đầu: “Được!”

Dì Lý biết hôm nay Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm muốn tự mình chuẩn bị bữa tối, rất sớm liền thu dọn xong biệt thự rồi đi về nhà dưới, dì Ký rót một chén trà, thoải mái xem ti vi, trong lòng lại không khỏi lo lắng không biết Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn có thể chuẩn bị bữa tối đúng thời gian hay không, có thể để Đoàn Đoàn bị đói hay không.

Phó Thiên Tứ cầm bộ điều khiển từ xa, nghiêng người dựa vào tay vịn ghế sô pha, một tay chống dưới cằm, không yên lòng nhìn về hướng phòng ăn rồi lại nhìn xung quanh, biết rõ là nhà bếp cánh một cánh cửa không thể nhìn thấy, nhưng chính là không nhịn được.

Đài truyền hình thay đổi mấy kênh, Đoàn Đoàn ngồi ở bên cạnh bỗng quay đầu ngước cổ nhìn về phía Phó Thiên Tứ, không biết đến cùng là Phó Thiên Tứ muốn xem cái gì.

*******

Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha 😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘

...

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tầm mắt của Tố Tâm quét qua phòng rửa tay lầu một, nghe được tiếng nước vẫn còn tiếp tục chảy, cô nhẫn nhịn tim đập, giảm thấp giọng nói của mình xuống, nói: “Em sẽ cố hết sức nhìn xem anh mặc thử... thứ kinh hỉ mà anh mang theo từ nước Pháp về cho em”Màu mắt của Phó Kiến Văn trở nên âm trầm, nắm chặt cánh tay của Tố Tâm, đem người kéo đến trước mặt: “Cố hết sức!”“Vâng...” Tố Tâm gật đầu, “Sợ hình ảnh quá đẹp!”Hai người nhìn nhau, khóe môi Tố Tâm không kiềm được ý cười, nghe được tiếng nước chảy dừng lại, Tố Tâm đem túi ny lon trong tay mình đưa cho Phó Kiến Văn: “huấn luyện viên Phó, giúp đỡ!”Phó Kiến Văn nhìn qua đáy mắt giảo hoạt của cô vợ nhỏ, đưa tay tiếp nhận hai cái túi ny lon trong tay Tố Tâm sau đó đi về phía nhà bếp.Thấy Phó Thiên Tứ cùng Đoàn Đoàn đi ra, Tố Tâm khom lưng nhấc cái túi đồ ăn vặt đặt ở trên bàn trà: “Cậu và Đoàn Đoàn ngồi xem tivi, tôi đi nhà bếp giúp Kiến Văn, lập tức có thể ăn cơm rồi!”Vừa nghe hôm nay là Phó Kiến Văn tự mình xuống bếp, lỗ tai của Phó Thiên Tứ đỏ rối tinh rối mù, cậu ta liếc tầm mắt nhìn xem áo khoác đang đặt ở chỗ tựa lưng ghế sô pha, gật đầu: “Được!”Dì Lý biết hôm nay Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm muốn tự mình chuẩn bị bữa tối, rất sớm liền thu dọn xong biệt thự rồi đi về nhà dưới, dì Ký rót một chén trà, thoải mái xem ti vi, trong lòng lại không khỏi lo lắng không biết Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn có thể chuẩn bị bữa tối đúng thời gian hay không, có thể để Đoàn Đoàn bị đói hay không.Phó Thiên Tứ cầm bộ điều khiển từ xa, nghiêng người dựa vào tay vịn ghế sô pha, một tay chống dưới cằm, không yên lòng nhìn về hướng phòng ăn rồi lại nhìn xung quanh, biết rõ là nhà bếp cánh một cánh cửa không thể nhìn thấy, nhưng chính là không nhịn được.Đài truyền hình thay đổi mấy kênh, Đoàn Đoàn ngồi ở bên cạnh bỗng quay đầu ngước cổ nhìn về phía Phó Thiên Tứ, không biết đến cùng là Phó Thiên Tứ muốn xem cái gì.*******Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha 😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘...

Chương 1499: Đến cùng là muốn xem cái gì?