- Lão đầu ngươi thua rồi- nữ tử nói với lão già – Ta không phục chơi lại đi – Không được thua là thua,lão thua thì phải thực hiện một chuyện cho ta, chúng ta thỏa thuận trước rồi – Vậy ngươi muốn ta làm gì – Ta muốn đi một chuyến xuyên thời không, mấy năm nay đó là trào lưu, ta muốn thử một lần – Chỉ như vậy thôi – Đúng chỉ vậy thôi – Được đơn giản, cầm lấy – Cái gì vậy – Thanh hồng kiếm cho ngươi phòng thân, và ngọc bội này thì khi nào ngươi gặp rắc rối cứ việc cầm nó gọi ta, ta sẽ có mặt giúp ngươi – Lão đầu ngươi rất có nghĩa khí nha, – Không nói nữa bây giờ đi thôi – Khoan đã ta phải thay nam trang, ta không muốn lấy thân phận nữ xuất hiện – Tại sao, ngươi rất đẹp mà – Chính vì vậy càng phải thay nam trang, nếu không sẽ rất phiền phức – Tùy ngươi nhanh đi Một lúc sau, một nam tử khôi ngô xuất hiện – lão đầu đi được rồi Lão già phất tay, nam tử trước mặt lập tức biến mất Trong một khu rừng Rầm – ui da, lão đầu này tại sao lại hại ta té đau thế này, ít ra phải cho ta đáp an toàn một…
Quyển 1 - Chương 15
Tuyệt Sắc Quân SưTác giả: Hoa Tuyết TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không- Lão đầu ngươi thua rồi- nữ tử nói với lão già – Ta không phục chơi lại đi – Không được thua là thua,lão thua thì phải thực hiện một chuyện cho ta, chúng ta thỏa thuận trước rồi – Vậy ngươi muốn ta làm gì – Ta muốn đi một chuyến xuyên thời không, mấy năm nay đó là trào lưu, ta muốn thử một lần – Chỉ như vậy thôi – Đúng chỉ vậy thôi – Được đơn giản, cầm lấy – Cái gì vậy – Thanh hồng kiếm cho ngươi phòng thân, và ngọc bội này thì khi nào ngươi gặp rắc rối cứ việc cầm nó gọi ta, ta sẽ có mặt giúp ngươi – Lão đầu ngươi rất có nghĩa khí nha, – Không nói nữa bây giờ đi thôi – Khoan đã ta phải thay nam trang, ta không muốn lấy thân phận nữ xuất hiện – Tại sao, ngươi rất đẹp mà – Chính vì vậy càng phải thay nam trang, nếu không sẽ rất phiền phức – Tùy ngươi nhanh đi Một lúc sau, một nam tử khôi ngô xuất hiện – lão đầu đi được rồi Lão già phất tay, nam tử trước mặt lập tức biến mất Trong một khu rừng Rầm – ui da, lão đầu này tại sao lại hại ta té đau thế này, ít ra phải cho ta đáp an toàn một… Đại sảnh dịch quán“các ngươi tìm ta có việc gì” Phù Dung gương mặt lạnh như băng tiến vào hỏi.“ai chọc ngươi giận sao” Lạc Minh nhìn ra được ai kia đang tức giận, nên mới có thái độ này.“ngươi hỏi hắn đi “ vừa nói nàng vừa nhìn Triệu Bân.“rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chẳng phải tình cảm hai ngươi tốt lắm sao” Lạc Minh quay sang hỏi Triệu Bân.“Ngọc đệ ta thừa nhận vừa rồi ta có hơi quá đáng, mong đệ lượng thứ” Triệu Bân hướng Phù Dung nhận lỗi.“không dám” nàng vẫn như trước lạnh lùng.“đều là người một nhà cả, không cần phải như thế, bỏ qua được thì bỏ qua đi” Lạc Thiên cười đứng ra giảng hòa.“ta không dám trèo cao” nàng vẫn giữ thái độ cũ.“có chuyện gì từ từ nói, không cần tức giận” Khương Tuấn cũng đứng ra nói giúp.“tại hắn mắng ta trước, nếu là ngươi bị bằng hữu của mình khi không nhục mạ, ngươi có tức không”“ta thừa nhận là ta sai, nhưng mà đệ……..” Triệu Bân đột nhiên gắt giọng, nhưng nói một nửa thì dừng.“ta làm sao a, sao ngươi không nói tiếp” nàng sinh khí rồi nha.“đệ,…. đệ nhìn đệ đi, tối ngày đi cùng với một nam nhân, hai người dính chặt lấy nhau, đệ có biết có rất nhiều dị nghị không, hai ngươi tối ngày như hình với bóng, cùng ăn chung, thậm chí không biết tối có cùng ngủ chung không nữa, tại sao đệ có thể như vậy được chứ” Triệu Bân cũng không chịu thiệt, nói lớn một tràng dài. ( TT: ê ê, hình như ta ngửi thấy mùi dấm chua a, có phải không ta ^^)“ta làm gì có liên quan đến ngươi a, chuyện của ta không đến phiên ngươi quản” tức nha, hắn lấy quyền gì mà quản nàng a, cha nàng còn không làm vậy a. ( TT: cha tỷ ấy là thần mà còn không quản được tỷ ấy, Bân ca huynh từ bỏ ý định quản thúc tỷ ấy đi là vừa >. .
Đại sảnh dịch quán
“các ngươi tìm ta có việc gì” Phù Dung gương mặt lạnh như băng tiến vào hỏi.
“ai chọc ngươi giận sao” Lạc Minh nhìn ra được ai kia đang tức giận, nên mới có thái độ này.
“ngươi hỏi hắn đi “ vừa nói nàng vừa nhìn Triệu Bân.
“rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chẳng phải tình cảm hai ngươi tốt lắm sao” Lạc Minh quay sang hỏi Triệu Bân.
“Ngọc đệ ta thừa nhận vừa rồi ta có hơi quá đáng, mong đệ lượng thứ” Triệu Bân hướng Phù Dung nhận lỗi.
“không dám” nàng vẫn như trước lạnh lùng.
“đều là người một nhà cả, không cần phải như thế, bỏ qua được thì bỏ qua đi” Lạc Thiên cười đứng ra giảng hòa.
“ta không dám trèo cao” nàng vẫn giữ thái độ cũ.
“có chuyện gì từ từ nói, không cần tức giận” Khương Tuấn cũng đứng ra nói giúp.
“tại hắn mắng ta trước, nếu là ngươi bị bằng hữu của mình khi không nhục mạ, ngươi có tức không”
“ta thừa nhận là ta sai, nhưng mà đệ……..” Triệu Bân đột nhiên gắt giọng, nhưng nói một nửa thì dừng.
“ta làm sao a, sao ngươi không nói tiếp” nàng sinh khí rồi nha.
“đệ,…. đệ nhìn đệ đi, tối ngày đi cùng với một nam nhân, hai người dính chặt lấy nhau, đệ có biết có rất nhiều dị nghị không, hai ngươi tối ngày như hình với bóng, cùng ăn chung, thậm chí không biết tối có cùng ngủ chung không nữa, tại sao đệ có thể như vậy được chứ” Triệu Bân cũng không chịu thiệt, nói lớn một tràng dài.
( TT: ê ê, hình như ta ngửi thấy mùi dấm chua a, có phải không ta ^^)
“ta làm gì có liên quan đến ngươi a, chuyện của ta không đến phiên ngươi quản” tức nha, hắn lấy quyền gì mà quản nàng a, cha nàng còn không làm vậy a. ( TT: cha tỷ ấy là thần mà còn không quản được tỷ ấy, Bân ca huynh từ bỏ ý định quản thúc tỷ ấy đi là vừa >. .
Tuyệt Sắc Quân SưTác giả: Hoa Tuyết TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không- Lão đầu ngươi thua rồi- nữ tử nói với lão già – Ta không phục chơi lại đi – Không được thua là thua,lão thua thì phải thực hiện một chuyện cho ta, chúng ta thỏa thuận trước rồi – Vậy ngươi muốn ta làm gì – Ta muốn đi một chuyến xuyên thời không, mấy năm nay đó là trào lưu, ta muốn thử một lần – Chỉ như vậy thôi – Đúng chỉ vậy thôi – Được đơn giản, cầm lấy – Cái gì vậy – Thanh hồng kiếm cho ngươi phòng thân, và ngọc bội này thì khi nào ngươi gặp rắc rối cứ việc cầm nó gọi ta, ta sẽ có mặt giúp ngươi – Lão đầu ngươi rất có nghĩa khí nha, – Không nói nữa bây giờ đi thôi – Khoan đã ta phải thay nam trang, ta không muốn lấy thân phận nữ xuất hiện – Tại sao, ngươi rất đẹp mà – Chính vì vậy càng phải thay nam trang, nếu không sẽ rất phiền phức – Tùy ngươi nhanh đi Một lúc sau, một nam tử khôi ngô xuất hiện – lão đầu đi được rồi Lão già phất tay, nam tử trước mặt lập tức biến mất Trong một khu rừng Rầm – ui da, lão đầu này tại sao lại hại ta té đau thế này, ít ra phải cho ta đáp an toàn một… Đại sảnh dịch quán“các ngươi tìm ta có việc gì” Phù Dung gương mặt lạnh như băng tiến vào hỏi.“ai chọc ngươi giận sao” Lạc Minh nhìn ra được ai kia đang tức giận, nên mới có thái độ này.“ngươi hỏi hắn đi “ vừa nói nàng vừa nhìn Triệu Bân.“rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chẳng phải tình cảm hai ngươi tốt lắm sao” Lạc Minh quay sang hỏi Triệu Bân.“Ngọc đệ ta thừa nhận vừa rồi ta có hơi quá đáng, mong đệ lượng thứ” Triệu Bân hướng Phù Dung nhận lỗi.“không dám” nàng vẫn như trước lạnh lùng.“đều là người một nhà cả, không cần phải như thế, bỏ qua được thì bỏ qua đi” Lạc Thiên cười đứng ra giảng hòa.“ta không dám trèo cao” nàng vẫn giữ thái độ cũ.“có chuyện gì từ từ nói, không cần tức giận” Khương Tuấn cũng đứng ra nói giúp.“tại hắn mắng ta trước, nếu là ngươi bị bằng hữu của mình khi không nhục mạ, ngươi có tức không”“ta thừa nhận là ta sai, nhưng mà đệ……..” Triệu Bân đột nhiên gắt giọng, nhưng nói một nửa thì dừng.“ta làm sao a, sao ngươi không nói tiếp” nàng sinh khí rồi nha.“đệ,…. đệ nhìn đệ đi, tối ngày đi cùng với một nam nhân, hai người dính chặt lấy nhau, đệ có biết có rất nhiều dị nghị không, hai ngươi tối ngày như hình với bóng, cùng ăn chung, thậm chí không biết tối có cùng ngủ chung không nữa, tại sao đệ có thể như vậy được chứ” Triệu Bân cũng không chịu thiệt, nói lớn một tràng dài. ( TT: ê ê, hình như ta ngửi thấy mùi dấm chua a, có phải không ta ^^)“ta làm gì có liên quan đến ngươi a, chuyện của ta không đến phiên ngươi quản” tức nha, hắn lấy quyền gì mà quản nàng a, cha nàng còn không làm vậy a. ( TT: cha tỷ ấy là thần mà còn không quản được tỷ ấy, Bân ca huynh từ bỏ ý định quản thúc tỷ ấy đi là vừa >. .