Tác giả:

Diệp Băng Tâm và cô bạn thân tên là Lạc Sa đang cùng đạp xe đến trường. Lạc Sa mặc áo dài bằng gấm có họa tiết hoa mai nhỏ nhìn rất duyên dáng, tóc cột thấp phía sau lưng, chạy xe đạp mimi màu xanh da trời chạy đằng trước. Băng Tâm thì mặc áo dài có họa tiết lá trúc và những bông hoa nhỏ nhìn rất sống động, tóc cột cao theo kiểu đuôi ngựa nhìn vừa trẻ con mà vừa có nét trưởng thành, chạy xe đạp martin màu xanh lá cây loại 72 căm mỗi khi bánh xe quay thì nhìn rất đẹp mắt chạy theo ở phía sau. Một thằng con trai mặc quần tây xanh, áo sơ mi trắng tay ngắn, mang giày thể thao trắng kết hợp với đen,đi xe đạp martin màu đen lao ra với tốc độ bàn thờ rồi bất ngờ tông vào xe của Băng Tâm nhưng cũng may là Băng Tâm chống chân kịp nên không bị té xe. Băng Tâm thoáng nhìn thấy mặt của thằng con trai kia, người cũng đẹp trai đó... ngũ quan tinh tế nhất là đôi mắt to và sâu thẳm như có sức lôi cuốn con người ta không rời mắt được, Băng Tâm đoán chắc cũng là học sinh cấp 3 có thể bằng tuổi hoặc là…

Chương 6: Vậy... Dám cá cược không?????

Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả ĐờiTác giả: Hạ Tường LamTruyện Hài Hước, Truyện NgượcDiệp Băng Tâm và cô bạn thân tên là Lạc Sa đang cùng đạp xe đến trường. Lạc Sa mặc áo dài bằng gấm có họa tiết hoa mai nhỏ nhìn rất duyên dáng, tóc cột thấp phía sau lưng, chạy xe đạp mimi màu xanh da trời chạy đằng trước. Băng Tâm thì mặc áo dài có họa tiết lá trúc và những bông hoa nhỏ nhìn rất sống động, tóc cột cao theo kiểu đuôi ngựa nhìn vừa trẻ con mà vừa có nét trưởng thành, chạy xe đạp martin màu xanh lá cây loại 72 căm mỗi khi bánh xe quay thì nhìn rất đẹp mắt chạy theo ở phía sau. Một thằng con trai mặc quần tây xanh, áo sơ mi trắng tay ngắn, mang giày thể thao trắng kết hợp với đen,đi xe đạp martin màu đen lao ra với tốc độ bàn thờ rồi bất ngờ tông vào xe của Băng Tâm nhưng cũng may là Băng Tâm chống chân kịp nên không bị té xe. Băng Tâm thoáng nhìn thấy mặt của thằng con trai kia, người cũng đẹp trai đó... ngũ quan tinh tế nhất là đôi mắt to và sâu thẳm như có sức lôi cuốn con người ta không rời mắt được, Băng Tâm đoán chắc cũng là học sinh cấp 3 có thể bằng tuổi hoặc là… Đông Quân mỉm cười rồi nói:“Không phải như bạn nghĩ đâu cái này là do 3 đứa đã hội ý và thỏa thuận với nhau trước rồi không có chuyện tui chơi ăn gian để làm bí thư đâu nha”.Băng Tâm gật đầu: “Uh nếu đã thống nhất rồi thì tui sẽ làm như bạn nói”.Quỳnh Dao huých vào khủy tay của Băng Tâm một cái:“ Con này, mày cứ nghĩ xấu cho người ta không à”.Băng Tâm hất mặt lên rồi nói: “Nếu người ta tốt thì sợ gì người khác nghĩ xấu mình đúng không?!”.Quỳnh Dao liền lên tiếng bênh vực Đông Quân: “Bạn đó tốt thiệt mà… vừa học giỏi nè, vừa đẹp trai nè, vừa hòa đồng với người nữa…”.Nghe Quỳnh Dao khen Đông Quân không ngớt mà Băng Tâm cứ như đang nghe truyện tiếu lâm dở nhất trên thế giới này vậy…Đông Quân mà tốt vậy à?????Được cái mác bề ngoài thôi chứ một lời xin lỗi cũng không biết nói kia kìa…Băng Tâm miễn cưỡng nói với Quỳnh Dao: “Uh bạn đó “TỐT” được chưa…”.Quỳnh Dao đâu có hiểu chữ “ tốt” mà Băng Tâm nói nên cứ nghĩ là Băng Tâm đã chịu nhìn nhận ưu điểm của Đông Quân rồi.Nói vậy thôi chứ trong lòng Diệp Băng Tâm vẫn còn cay cú chuyện cũ lắm và ngay lúc này cũng không hề ưa Mạc Đông Quân được chút nào.Đại hội của lớp cũng khá vui trong lúc chờ người ta kiểm phiếu bầu, Đông Quân cho lớp chơi trò chơi, một trò chơi khá thú vị và đau tim mang tên "Đùng-Á" luật chơi là người dẫn trò sẽ đi tới bên cạnh bất kỳ bạn nào trong lớp, người dẫn trò nói “đùng” thì người kia phải nói “Á” và ngược lại nếu đáp sai là thua và sẽ bị phạt.Tiếp theo là trò chuyền cái nón và hát một bài hát, khi hết bài hát mà cái nón nằm ở chỗ bạn nào thì bạn đó sẽ bị phạt.Sau hai trò chơi đau tim đó thì có 5 bạn bị phạt và mấy hình phạt của Đông Quân đưa ra làm cho cả lớp phải cười nghiêng ngã.Kết quả của đại hội đã có Mạc Đông Quân là bí thư,Võ Thiện Ngôn là phó bí thư, Lạc Sa là thư ký, sau đó thì đại hội bế mạc mọi người đi về.Lúc chạy xe trên đường về Quỳnh Dao nói với Băng Tâm và Lạc Sa:” Hồi nãy đại hội vui ha, tao thích nhất là hình phạt “ trồng cây” á tao với Thụy Du cười muốn đau bụng luôn, mà công nhận Đông Quân có nhiều biệt tài dẫn trò ghê hen”.Lạc Sa liền hưởng ứng: “Ừ đúng rồi vui thiệt, đúng không Băng Tâm?”.Mặc dù vẫn ghét Đông Quân nhưng Băng Tâm không phủ nhận là hình phạt của Đông Quân vui thật: “Ừ thì vui hihihi nhưng mấy trò chơi đó có hơi đau tim nên tao không thích cho lắm, à đúng rồi... chúc mừng mày LÊN CHỨC nha Lạc Sa”.Nghe Băng Tâm cường điệu hai chữ " lên chức" là Lạc Sa thấy có điều chẳng lành chuẩn bị ập đến rồi nên cười khổ nói:“Lên chức gì chứ, thấy vậy thôi chứ có làm gì đâu, bầu cho có với người ta đó mà hihi”.Băng Tâm nhìn Quỳnh Dao nháy mắt một cái rồi nói: “ Lên chức là phải khao bạn bè một chầu mới đúng chứ...ít nhất cũng là kem Celano nhờ hehehe”.Quỳnh Dao liền hưởng ứng: “ Phải đó…khao đi khao đi”.Lạc Sa liền nói: “ Sao tụi mày không đòi Đông Quân với Thiện Ngôn á?????”.Băng Tâm liền đáp trả:“ Ai quan tâm hai thằng đó đâu “.Quỳnh Dao liền với hợp tác với Băng Tâm: “ Đúng đó, mới quen Đông Quân có mấy ngày có thân thiết gì đâu…mày khao trước đi rồi tính tiếp”.Lạc Sa liền đau khổ kêu lên: “ Sao tôi có hai con bạn “ TỐTTTT” ghê á trời”.Sau khi kiểm tra 15 phút lý xong cả nhóm ngồi lại than với nhau…Quỳnh Dao:” Bài này chắc tao 0 điểm quá tụi mày ơi”.Thụy Du:” Tôi cũng vậy á, lúc làm bài tôi với Dao không biết gì hết trơn luôn”.Lạc Sa:” Tao có hơn gì tụi mày đâu”Băng Tâm:” Có lẽ chúng ta đồng cảnh ngộ rồi nhưng Tâm dám chắc là bài của Tâm thấp nhất luôn á tại không làm đúng cái gì hết”.Thiện Ngôn nghe mọi người nói mà bức xúc lên tiếng:”Mấy bạn XẠO vừa thôi... tôi thấy mấy bạn có làm bài còn tôi bỏ giấy trắng luôn nek”.Băng Tâm suy nghĩ rồi bày ra vẻ mặt lưu manh hất cằm nói:” Bây giờ ai cũng nói bài kiểm tra của mình thấp điểm hết, vậy... dám cá cược không????? bài này ai thấp điểm nhất thì mời mọi người đi ăn kem dám chơi không????”.

Đông Quân mỉm cười rồi nói:“Không phải như bạn nghĩ đâu cái này là do 3 đứa đã hội ý và thỏa thuận với nhau trước rồi không có chuyện tui chơi ăn gian để làm bí thư đâu nha”.

Băng Tâm gật đầu: “Uh nếu đã thống nhất rồi thì tui sẽ làm như bạn nói”.

Quỳnh Dao huých vào khủy tay của Băng Tâm một cái:“ Con này, mày cứ nghĩ xấu cho người ta không à”.

Băng Tâm hất mặt lên rồi nói: “Nếu người ta tốt thì sợ gì người khác nghĩ xấu mình đúng không?!”.

Quỳnh Dao liền lên tiếng bênh vực Đông Quân: “Bạn đó tốt thiệt mà… vừa học giỏi nè, vừa đẹp trai nè, vừa hòa đồng với người nữa…”.

Nghe Quỳnh Dao khen Đông Quân không ngớt mà Băng Tâm cứ như đang nghe truyện tiếu lâm dở nhất trên thế giới này vậy…

Đông Quân mà tốt vậy à?????

Được cái mác bề ngoài thôi chứ một lời xin lỗi cũng không biết nói kia kìa…

Băng Tâm miễn cưỡng nói với Quỳnh Dao: “Uh bạn đó “TỐT” được chưa…”.

Quỳnh Dao đâu có hiểu chữ “ tốt” mà Băng Tâm nói nên cứ nghĩ là Băng Tâm đã chịu nhìn nhận ưu điểm của Đông Quân rồi.

Nói vậy thôi chứ trong lòng Diệp Băng Tâm vẫn còn cay cú chuyện cũ lắm và ngay lúc này cũng không hề ưa Mạc Đông Quân được chút nào.

Đại hội của lớp cũng khá vui trong lúc chờ người ta kiểm phiếu bầu, Đông Quân cho lớp chơi trò chơi, một trò chơi khá thú vị và đau tim mang tên "Đùng-Á" luật chơi là người dẫn trò sẽ đi tới bên cạnh bất kỳ bạn nào trong lớp, người dẫn trò nói “đùng” thì người kia phải nói “Á” và ngược lại nếu đáp sai là thua và sẽ bị phạt.

Tiếp theo là trò chuyền cái nón và hát một bài hát, khi hết bài hát mà cái nón nằm ở chỗ bạn nào thì bạn đó sẽ bị phạt.

Sau hai trò chơi đau tim đó thì có 5 bạn bị phạt và mấy hình phạt của Đông Quân đưa ra làm cho cả lớp phải cười nghiêng ngã.

Kết quả của đại hội đã có Mạc Đông Quân là bí thư,Võ Thiện Ngôn là phó bí thư, Lạc Sa là thư ký, sau đó thì đại hội bế mạc mọi người đi về.

Lúc chạy xe trên đường về Quỳnh Dao nói với Băng Tâm và Lạc Sa:” Hồi nãy đại hội vui ha, tao thích nhất là hình phạt “ trồng cây” á tao với Thụy Du cười muốn đau bụng luôn, mà công nhận Đông Quân có nhiều biệt tài dẫn trò ghê hen”.

Lạc Sa liền hưởng ứng: “Ừ đúng rồi vui thiệt, đúng không Băng Tâm?”.

Mặc dù vẫn ghét Đông Quân nhưng Băng Tâm không phủ nhận là hình phạt của Đông Quân vui thật: “Ừ thì vui hihihi nhưng mấy trò chơi đó có hơi đau tim nên tao không thích cho lắm, à đúng rồi... chúc mừng mày LÊN CHỨC nha Lạc Sa”.

Nghe Băng Tâm cường điệu hai chữ " lên chức" là Lạc Sa thấy có điều chẳng lành chuẩn bị ập đến rồi nên cười khổ nói:“Lên chức gì chứ, thấy vậy thôi chứ có làm gì đâu, bầu cho có với người ta đó mà hihi”.

Băng Tâm nhìn Quỳnh Dao nháy mắt một cái rồi nói: “ Lên chức là phải khao bạn bè một chầu mới đúng chứ...ít nhất cũng là kem Celano nhờ hehehe”.

Quỳnh Dao liền hưởng ứng: “ Phải đó…khao đi khao đi”.

Lạc Sa liền nói: “ Sao tụi mày không đòi Đông Quân với Thiện Ngôn á?????”.

Băng Tâm liền đáp trả:“ Ai quan tâm hai thằng đó đâu “.

Quỳnh Dao liền với hợp tác với Băng Tâm: “ Đúng đó, mới quen Đông Quân có mấy ngày có thân thiết gì đâu…mày khao trước đi rồi tính tiếp”.

Lạc Sa liền đau khổ kêu lên: “ Sao tôi có hai con bạn “ TỐTTTT” ghê á trời”.

Sau khi kiểm tra 15 phút lý xong cả nhóm ngồi lại than với nhau…

Quỳnh Dao:” Bài này chắc tao 0 điểm quá tụi mày ơi”.

Thụy Du:” Tôi cũng vậy á, lúc làm bài tôi với Dao không biết gì hết trơn luôn”.

Lạc Sa:” Tao có hơn gì tụi mày đâu”

Băng Tâm:” Có lẽ chúng ta đồng cảnh ngộ rồi nhưng Tâm dám chắc là bài của Tâm thấp nhất luôn á tại không làm đúng cái gì hết”.

Thiện Ngôn nghe mọi người nói mà bức xúc lên tiếng:”Mấy bạn XẠO vừa thôi... tôi thấy mấy bạn có làm bài còn tôi bỏ giấy trắng luôn nek”.

Băng Tâm suy nghĩ rồi bày ra vẻ mặt lưu manh hất cằm nói:” Bây giờ ai cũng nói bài kiểm tra của mình thấp điểm hết, vậy... dám cá cược không????? bài này ai thấp điểm nhất thì mời mọi người đi ăn kem dám chơi không????”.

Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả ĐờiTác giả: Hạ Tường LamTruyện Hài Hước, Truyện NgượcDiệp Băng Tâm và cô bạn thân tên là Lạc Sa đang cùng đạp xe đến trường. Lạc Sa mặc áo dài bằng gấm có họa tiết hoa mai nhỏ nhìn rất duyên dáng, tóc cột thấp phía sau lưng, chạy xe đạp mimi màu xanh da trời chạy đằng trước. Băng Tâm thì mặc áo dài có họa tiết lá trúc và những bông hoa nhỏ nhìn rất sống động, tóc cột cao theo kiểu đuôi ngựa nhìn vừa trẻ con mà vừa có nét trưởng thành, chạy xe đạp martin màu xanh lá cây loại 72 căm mỗi khi bánh xe quay thì nhìn rất đẹp mắt chạy theo ở phía sau. Một thằng con trai mặc quần tây xanh, áo sơ mi trắng tay ngắn, mang giày thể thao trắng kết hợp với đen,đi xe đạp martin màu đen lao ra với tốc độ bàn thờ rồi bất ngờ tông vào xe của Băng Tâm nhưng cũng may là Băng Tâm chống chân kịp nên không bị té xe. Băng Tâm thoáng nhìn thấy mặt của thằng con trai kia, người cũng đẹp trai đó... ngũ quan tinh tế nhất là đôi mắt to và sâu thẳm như có sức lôi cuốn con người ta không rời mắt được, Băng Tâm đoán chắc cũng là học sinh cấp 3 có thể bằng tuổi hoặc là… Đông Quân mỉm cười rồi nói:“Không phải như bạn nghĩ đâu cái này là do 3 đứa đã hội ý và thỏa thuận với nhau trước rồi không có chuyện tui chơi ăn gian để làm bí thư đâu nha”.Băng Tâm gật đầu: “Uh nếu đã thống nhất rồi thì tui sẽ làm như bạn nói”.Quỳnh Dao huých vào khủy tay của Băng Tâm một cái:“ Con này, mày cứ nghĩ xấu cho người ta không à”.Băng Tâm hất mặt lên rồi nói: “Nếu người ta tốt thì sợ gì người khác nghĩ xấu mình đúng không?!”.Quỳnh Dao liền lên tiếng bênh vực Đông Quân: “Bạn đó tốt thiệt mà… vừa học giỏi nè, vừa đẹp trai nè, vừa hòa đồng với người nữa…”.Nghe Quỳnh Dao khen Đông Quân không ngớt mà Băng Tâm cứ như đang nghe truyện tiếu lâm dở nhất trên thế giới này vậy…Đông Quân mà tốt vậy à?????Được cái mác bề ngoài thôi chứ một lời xin lỗi cũng không biết nói kia kìa…Băng Tâm miễn cưỡng nói với Quỳnh Dao: “Uh bạn đó “TỐT” được chưa…”.Quỳnh Dao đâu có hiểu chữ “ tốt” mà Băng Tâm nói nên cứ nghĩ là Băng Tâm đã chịu nhìn nhận ưu điểm của Đông Quân rồi.Nói vậy thôi chứ trong lòng Diệp Băng Tâm vẫn còn cay cú chuyện cũ lắm và ngay lúc này cũng không hề ưa Mạc Đông Quân được chút nào.Đại hội của lớp cũng khá vui trong lúc chờ người ta kiểm phiếu bầu, Đông Quân cho lớp chơi trò chơi, một trò chơi khá thú vị và đau tim mang tên "Đùng-Á" luật chơi là người dẫn trò sẽ đi tới bên cạnh bất kỳ bạn nào trong lớp, người dẫn trò nói “đùng” thì người kia phải nói “Á” và ngược lại nếu đáp sai là thua và sẽ bị phạt.Tiếp theo là trò chuyền cái nón và hát một bài hát, khi hết bài hát mà cái nón nằm ở chỗ bạn nào thì bạn đó sẽ bị phạt.Sau hai trò chơi đau tim đó thì có 5 bạn bị phạt và mấy hình phạt của Đông Quân đưa ra làm cho cả lớp phải cười nghiêng ngã.Kết quả của đại hội đã có Mạc Đông Quân là bí thư,Võ Thiện Ngôn là phó bí thư, Lạc Sa là thư ký, sau đó thì đại hội bế mạc mọi người đi về.Lúc chạy xe trên đường về Quỳnh Dao nói với Băng Tâm và Lạc Sa:” Hồi nãy đại hội vui ha, tao thích nhất là hình phạt “ trồng cây” á tao với Thụy Du cười muốn đau bụng luôn, mà công nhận Đông Quân có nhiều biệt tài dẫn trò ghê hen”.Lạc Sa liền hưởng ứng: “Ừ đúng rồi vui thiệt, đúng không Băng Tâm?”.Mặc dù vẫn ghét Đông Quân nhưng Băng Tâm không phủ nhận là hình phạt của Đông Quân vui thật: “Ừ thì vui hihihi nhưng mấy trò chơi đó có hơi đau tim nên tao không thích cho lắm, à đúng rồi... chúc mừng mày LÊN CHỨC nha Lạc Sa”.Nghe Băng Tâm cường điệu hai chữ " lên chức" là Lạc Sa thấy có điều chẳng lành chuẩn bị ập đến rồi nên cười khổ nói:“Lên chức gì chứ, thấy vậy thôi chứ có làm gì đâu, bầu cho có với người ta đó mà hihi”.Băng Tâm nhìn Quỳnh Dao nháy mắt một cái rồi nói: “ Lên chức là phải khao bạn bè một chầu mới đúng chứ...ít nhất cũng là kem Celano nhờ hehehe”.Quỳnh Dao liền hưởng ứng: “ Phải đó…khao đi khao đi”.Lạc Sa liền nói: “ Sao tụi mày không đòi Đông Quân với Thiện Ngôn á?????”.Băng Tâm liền đáp trả:“ Ai quan tâm hai thằng đó đâu “.Quỳnh Dao liền với hợp tác với Băng Tâm: “ Đúng đó, mới quen Đông Quân có mấy ngày có thân thiết gì đâu…mày khao trước đi rồi tính tiếp”.Lạc Sa liền đau khổ kêu lên: “ Sao tôi có hai con bạn “ TỐTTTT” ghê á trời”.Sau khi kiểm tra 15 phút lý xong cả nhóm ngồi lại than với nhau…Quỳnh Dao:” Bài này chắc tao 0 điểm quá tụi mày ơi”.Thụy Du:” Tôi cũng vậy á, lúc làm bài tôi với Dao không biết gì hết trơn luôn”.Lạc Sa:” Tao có hơn gì tụi mày đâu”Băng Tâm:” Có lẽ chúng ta đồng cảnh ngộ rồi nhưng Tâm dám chắc là bài của Tâm thấp nhất luôn á tại không làm đúng cái gì hết”.Thiện Ngôn nghe mọi người nói mà bức xúc lên tiếng:”Mấy bạn XẠO vừa thôi... tôi thấy mấy bạn có làm bài còn tôi bỏ giấy trắng luôn nek”.Băng Tâm suy nghĩ rồi bày ra vẻ mặt lưu manh hất cằm nói:” Bây giờ ai cũng nói bài kiểm tra của mình thấp điểm hết, vậy... dám cá cược không????? bài này ai thấp điểm nhất thì mời mọi người đi ăn kem dám chơi không????”.

Chương 6: Vậy... Dám cá cược không?????