Linh hồn An Vũ Phương vất vưởng ở trần gian này được mười hai ngày, cậu là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, không lấy một người thân, bạn bè mà quen biết cùng lắm chỉ mức độ xã giao mà thôi, người duy nhất có thể nói là quan hệ thân thiết với cậu nhất có lẽ Vương Mạc Trạch, tổng tài của một tập đoàn lớn nhất Trung Quốc này, và cậu chính là tình nhân của hắn Lúc Vũ Phương còn sống, Mạc Trạch dù có rộng lượng cho cậu ở chung với mình bao lâu, thì bấy nhiêu thời gian đó vẫn chưa nghe được một tiếng yêu, một cử chỉ thân mật từ con người này Bốn năm ròng rã theo đuổi tình yêu không có điểm dừng, quãng thời gian dài này cậu vì tình yêu đơn phương làm cho mù quáng, có lẽ cho dù cậu có dùng cách gì, có làm bao nhiêu cử chỉ thì anh vẫn sẽ mãi không bao giờ yêu cậu. Cho nên An Vũ Phương quyết định buông bỏ đoạn tình cảm này!!! Nhưng mà đúng là phải nói vận mệnh của cậu còn đen hơn cả con chó mực nữa. Tối hôm đó, định bụng sẽ nấu một bữa thật linh đình, sau đó trịnh trọng nói lời chia tay với anh…
Chương 10: Chuyện ở văn phòng
Trọng Sinh Em Vẫn Yêu AnhTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhLinh hồn An Vũ Phương vất vưởng ở trần gian này được mười hai ngày, cậu là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, không lấy một người thân, bạn bè mà quen biết cùng lắm chỉ mức độ xã giao mà thôi, người duy nhất có thể nói là quan hệ thân thiết với cậu nhất có lẽ Vương Mạc Trạch, tổng tài của một tập đoàn lớn nhất Trung Quốc này, và cậu chính là tình nhân của hắn Lúc Vũ Phương còn sống, Mạc Trạch dù có rộng lượng cho cậu ở chung với mình bao lâu, thì bấy nhiêu thời gian đó vẫn chưa nghe được một tiếng yêu, một cử chỉ thân mật từ con người này Bốn năm ròng rã theo đuổi tình yêu không có điểm dừng, quãng thời gian dài này cậu vì tình yêu đơn phương làm cho mù quáng, có lẽ cho dù cậu có dùng cách gì, có làm bao nhiêu cử chỉ thì anh vẫn sẽ mãi không bao giờ yêu cậu. Cho nên An Vũ Phương quyết định buông bỏ đoạn tình cảm này!!! Nhưng mà đúng là phải nói vận mệnh của cậu còn đen hơn cả con chó mực nữa. Tối hôm đó, định bụng sẽ nấu một bữa thật linh đình, sau đó trịnh trọng nói lời chia tay với anh… Vương Mạc Trạch nghe lời cậu đi đến khóa chặt cửa văn phòng của mình lại, An Vũ Phương nào đâu phải kẻ ngốc khi không biết truyện gì sắp xảy ra với mình, khôi phục lại khí thở bình thường, cậu hỏi- Anh có mang theo bao hay dầu bôi trơn không??Vương tổng tài quay người lại, trực tiếp bế cậu lên ghế sofa đặt riêng trong phòng, sau đó chống hai tay lên ghế, giọng nói mang hương vị t*nh d*c- Đi làm chứ có phải đi chơi đâu mà chuẩn bị mấy thứ đó!! Không có bôi trơn thì anh giúp em!!!An Vũ Phương trong khi vẫn còn đang ngơ ngác, thì một bàn tay thô to của Mạc Trạch đã luồng vào áo, ngón tay gẩy nhẹ lên n*m v* của cậu, khiến nó c**ng c*ng- A...Trạch...!!!Mạc Trạch bỗng nhiên đổi gió, dùng móng tay bấm nhẹ lên đ** nh* khiến cậu vừa đau vừa sướng- A...ha..Trạch....đừng..nhéo...!!- Gọi anh là lão công!!Tuy là hương vị t*nh d*c đã bắt đầu xâm chiếm lấy cậu, nhưng mà đâu phải là nó làm lỗ tai Vũ Phương điếc đâu mà không nghe Mạc Trạch nói gì, cố kìm nén tiếng r*n r* của mình, cậu hỏi- Hả..aa...anh nói gì??Vương Mạc không giận mà còn tốt bụng nhắc lại- Gọi anh là lão công, có nghe chưa??Anh kéo áo cậu lên đến cổ, sau đó lại cúi xuống nhìn đầu v* đỏ hồng bị mình nhéo đến cứng ngắt kia liền cảm thấy hài lòng, tuy hai năm qua không thiếu lần hai người cùng nhau ân ái, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên hắn dám để ý kĩ thân thể của người này!! Cùng là nam nhân với nhau, nhưng làn da cậu lại nhẫn bóng không một chút thô thiển nào, đầu v* tuy không to nhưng lại đỏ hồng khiến hắn mê đắm đến nỗi không chịu được, liền cuối người xuống, dùng răng nanh day day n*m v* bên phải, còn tà ác dùng răng bám chặt kéo nó dài ra, khiến Mạc Trạch hét lên- Ôi....ông xã..a..ha..bên..trái cũng muốn....nữa...cắn..mạnh lên...ăn chết đầu v* em luônAnh nhìn cậu bắt đầu kêu loạn xạ liền hưng phấn hơn nữa, đầu lưỡi đảo qua đảo lại trên đỉnh nhũ tiêm khiến cậu như muốn bay lên đến thiên đường, Vũ Phương vì muốn có thể sung sướng đồng đều mà đưa tay lên định tự mình chơi đùa bên bị bỏ rơi, nào ngờ anh thấy được liền giữ tay cậu lại, ngước lên nhìn Vũ Phương nói- Tất cả đều là của anh, em không có quyền chạm vào!! Chỉ cần nằm im là được rồi!! Có hiểu chưa??Cậu trong lòng thầm nhủ phải cố gắng bình tĩnh, nhưng mà tiểu côn th*t đã trướng đau rồi, cho nên miệng liền hối thúc- Ông xã..vậy.....mau....nhanh... lên...ưm..anh mau chơi chết em điVương tổng tài nhìn người yêu bé nhỏ dưới thân để phát hỏa liền cười tà đáp- Tuân lệnh!! Anh sẽ phục vụ em hết mìnhNói rồi anh lại một lần nữa cuối xuống ngậm đầu v* bên còn lại l**m m*t, hai tiểu đậu đỏ ở trước ngực được anh chăm sóc không ngừngAn Vũ Phương cũng chẳng vừa, lúc hai người môi chạm môi, lưỡi cùng lưỡi hòa quyện vào nhau, cậu liền dùng bàn tay mình mà lần mò xuống quần anh, mở khóa quần ra, vọc tay hẳn vào bên trong mà chơi đùa đại côn th*t thô to đầy gân xanh này, cảm giác ấm nóng từ bàn tay truyền đến,lắm lúc cậu còn dùng ngón tay mà xoa xoa lên lỗ nhỏ khiến Mạc Trạch vươn một hơi thở dài thõa mãn- Tiểu yêu tinh!! Thật thoải mái mà!!Nhẹ nhàng hôn xuống cần cổ trơn lán của Vũ Phương, Vương Mạc Trạch còn tham lam lưu lên đó vài dấu hôn ngân đỏ chói đến không ngờ. Anh l**m m*t từng miếng thịt trên người cậu, khiến Vũ Phương động tác âu yếm đại côn th*t càng nhanh hơn, cậu yêu thích những đường gân ở trên nó, ngực thì ưỡng đưa lên cho anh bú l**m, còn miệng thì không ngừng cảm thán- Lão công!! Gân trên côn th*t sờ thật đã tay!!!Mạc Trạch không nói gì, chỉ cười tà mà lưu lại trên cái rốn nhỏ thân yêu một chút nước bọt, sau đó đứng thẳng người,trực tiếp c** q**n mình ra, người anh em lập tức xuất hiện giữa không trung. Vũ Phương yêu chết cái côn th*t đó, mắt nhìn không chớp vào chỗ đóAnh tiếp tục thô bạo lột hẳn luôn quần của cậu, sau đó mớ hai chân lên cao rồi ép nó qua sau đầu Vũ Phương, cả thân người gập lại đằng trước,làm cả phần mông cùng cúc huyệt lộ ngay phía trước mắt Mạc Trạch, cậu khó hiểu hỏi hắn- Anh...làm cái gì vậy??Họ Vương âm giọng trầm thấp,sau đó vỗ cái bốp lên mông rồi nói- Anh đã nói rồi, không có dầu bôi trơn thì anh sẽ giúp em!!!
Vương Mạc Trạch nghe lời cậu đi đến khóa chặt cửa văn phòng của mình lại, An Vũ Phương nào đâu phải kẻ ngốc khi không biết truyện gì sắp xảy ra với mình, khôi phục lại khí thở bình thường, cậu hỏi
- Anh có mang theo bao hay dầu bôi trơn không??
Vương tổng tài quay người lại, trực tiếp bế cậu lên ghế sofa đặt riêng trong phòng, sau đó chống hai tay lên ghế, giọng nói mang hương vị t*nh d*c
- Đi làm chứ có phải đi chơi đâu mà chuẩn bị mấy thứ đó!! Không có bôi trơn thì anh giúp em!!!
An Vũ Phương trong khi vẫn còn đang ngơ ngác, thì một bàn tay thô to của Mạc Trạch đã luồng vào áo, ngón tay gẩy nhẹ lên n*m v* của cậu, khiến nó c**ng c*ng
- A...Trạch...!!!
Mạc Trạch bỗng nhiên đổi gió, dùng móng tay bấm nhẹ lên đ** nh* khiến cậu vừa đau vừa sướng
- A...ha..Trạch....đừng..nhéo...!!
- Gọi anh là lão công!!
Tuy là hương vị t*nh d*c đã bắt đầu xâm chiếm lấy cậu, nhưng mà đâu phải là nó làm lỗ tai Vũ Phương điếc đâu mà không nghe Mạc Trạch nói gì, cố kìm nén tiếng r*n r* của mình, cậu hỏi
- Hả..aa...anh nói gì??
Vương Mạc không giận mà còn tốt bụng nhắc lại
- Gọi anh là lão công, có nghe chưa??
Anh kéo áo cậu lên đến cổ, sau đó lại cúi xuống nhìn đầu v* đỏ hồng bị mình nhéo đến cứng ngắt kia liền cảm thấy hài lòng, tuy hai năm qua không thiếu lần hai người cùng nhau ân ái, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên hắn dám để ý kĩ thân thể của người này!! Cùng là nam nhân với nhau, nhưng làn da cậu lại nhẫn bóng không một chút thô thiển nào, đầu v* tuy không to nhưng lại đỏ hồng khiến hắn mê đắm đến nỗi không chịu được, liền cuối người xuống, dùng răng nanh day day n*m v* bên phải, còn tà ác dùng răng bám chặt kéo nó dài ra, khiến Mạc Trạch hét lên
- Ôi....ông xã..a..ha..bên..trái cũng muốn....nữa...cắn..mạnh lên...ăn chết đầu v* em luôn
Anh nhìn cậu bắt đầu kêu loạn xạ liền hưng phấn hơn nữa, đầu lưỡi đảo qua đảo lại trên đỉnh nhũ tiêm khiến cậu như muốn bay lên đến thiên đường, Vũ Phương vì muốn có thể sung sướng đồng đều mà đưa tay lên định tự mình chơi đùa bên bị bỏ rơi, nào ngờ anh thấy được liền giữ tay cậu lại, ngước lên nhìn Vũ Phương nói
- Tất cả đều là của anh, em không có quyền chạm vào!! Chỉ cần nằm im là được rồi!! Có hiểu chưa??
Cậu trong lòng thầm nhủ phải cố gắng bình tĩnh, nhưng mà tiểu côn th*t đã trướng đau rồi, cho nên miệng liền hối thúc
- Ông xã..vậy.....mau....nhanh... lên...ưm..anh mau chơi chết em đi
Vương tổng tài nhìn người yêu bé nhỏ dưới thân để phát hỏa liền cười tà đáp
- Tuân lệnh!! Anh sẽ phục vụ em hết mình
Nói rồi anh lại một lần nữa cuối xuống ngậm đầu v* bên còn lại l**m m*t, hai tiểu đậu đỏ ở trước ngực được anh chăm sóc không ngừng
An Vũ Phương cũng chẳng vừa, lúc hai người môi chạm môi, lưỡi cùng lưỡi hòa quyện vào nhau, cậu liền dùng bàn tay mình mà lần mò xuống quần anh, mở khóa quần ra, vọc tay hẳn vào bên trong mà chơi đùa đại côn th*t thô to đầy gân xanh này, cảm giác ấm nóng từ bàn tay truyền đến,lắm lúc cậu còn dùng ngón tay mà xoa xoa lên lỗ nhỏ khiến Mạc Trạch vươn một hơi thở dài thõa mãn
- Tiểu yêu tinh!! Thật thoải mái mà!!
Nhẹ nhàng hôn xuống cần cổ trơn lán của Vũ Phương, Vương Mạc Trạch còn tham lam lưu lên đó vài dấu hôn ngân đỏ chói đến không ngờ. Anh l**m m*t từng miếng thịt trên người cậu, khiến Vũ Phương động tác âu yếm đại côn th*t càng nhanh hơn, cậu yêu thích những đường gân ở trên nó, ngực thì ưỡng đưa lên cho anh bú l**m, còn miệng thì không ngừng cảm thán
- Lão công!! Gân trên côn th*t sờ thật đã tay!!!
Mạc Trạch không nói gì, chỉ cười tà mà lưu lại trên cái rốn nhỏ thân yêu một chút nước bọt, sau đó đứng thẳng người,trực tiếp c** q**n mình ra, người anh em lập tức xuất hiện giữa không trung. Vũ Phương yêu chết cái côn th*t đó, mắt nhìn không chớp vào chỗ đó
Anh tiếp tục thô bạo lột hẳn luôn quần của cậu, sau đó mớ hai chân lên cao rồi ép nó qua sau đầu Vũ Phương, cả thân người gập lại đằng trước,làm cả phần mông cùng cúc huyệt lộ ngay phía trước mắt Mạc Trạch, cậu khó hiểu hỏi hắn
- Anh...làm cái gì vậy??
Họ Vương âm giọng trầm thấp,sau đó vỗ cái bốp lên mông rồi nói
- Anh đã nói rồi, không có dầu bôi trơn thì anh sẽ giúp em!!!
Trọng Sinh Em Vẫn Yêu AnhTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhLinh hồn An Vũ Phương vất vưởng ở trần gian này được mười hai ngày, cậu là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, không lấy một người thân, bạn bè mà quen biết cùng lắm chỉ mức độ xã giao mà thôi, người duy nhất có thể nói là quan hệ thân thiết với cậu nhất có lẽ Vương Mạc Trạch, tổng tài của một tập đoàn lớn nhất Trung Quốc này, và cậu chính là tình nhân của hắn Lúc Vũ Phương còn sống, Mạc Trạch dù có rộng lượng cho cậu ở chung với mình bao lâu, thì bấy nhiêu thời gian đó vẫn chưa nghe được một tiếng yêu, một cử chỉ thân mật từ con người này Bốn năm ròng rã theo đuổi tình yêu không có điểm dừng, quãng thời gian dài này cậu vì tình yêu đơn phương làm cho mù quáng, có lẽ cho dù cậu có dùng cách gì, có làm bao nhiêu cử chỉ thì anh vẫn sẽ mãi không bao giờ yêu cậu. Cho nên An Vũ Phương quyết định buông bỏ đoạn tình cảm này!!! Nhưng mà đúng là phải nói vận mệnh của cậu còn đen hơn cả con chó mực nữa. Tối hôm đó, định bụng sẽ nấu một bữa thật linh đình, sau đó trịnh trọng nói lời chia tay với anh… Vương Mạc Trạch nghe lời cậu đi đến khóa chặt cửa văn phòng của mình lại, An Vũ Phương nào đâu phải kẻ ngốc khi không biết truyện gì sắp xảy ra với mình, khôi phục lại khí thở bình thường, cậu hỏi- Anh có mang theo bao hay dầu bôi trơn không??Vương tổng tài quay người lại, trực tiếp bế cậu lên ghế sofa đặt riêng trong phòng, sau đó chống hai tay lên ghế, giọng nói mang hương vị t*nh d*c- Đi làm chứ có phải đi chơi đâu mà chuẩn bị mấy thứ đó!! Không có bôi trơn thì anh giúp em!!!An Vũ Phương trong khi vẫn còn đang ngơ ngác, thì một bàn tay thô to của Mạc Trạch đã luồng vào áo, ngón tay gẩy nhẹ lên n*m v* của cậu, khiến nó c**ng c*ng- A...Trạch...!!!Mạc Trạch bỗng nhiên đổi gió, dùng móng tay bấm nhẹ lên đ** nh* khiến cậu vừa đau vừa sướng- A...ha..Trạch....đừng..nhéo...!!- Gọi anh là lão công!!Tuy là hương vị t*nh d*c đã bắt đầu xâm chiếm lấy cậu, nhưng mà đâu phải là nó làm lỗ tai Vũ Phương điếc đâu mà không nghe Mạc Trạch nói gì, cố kìm nén tiếng r*n r* của mình, cậu hỏi- Hả..aa...anh nói gì??Vương Mạc không giận mà còn tốt bụng nhắc lại- Gọi anh là lão công, có nghe chưa??Anh kéo áo cậu lên đến cổ, sau đó lại cúi xuống nhìn đầu v* đỏ hồng bị mình nhéo đến cứng ngắt kia liền cảm thấy hài lòng, tuy hai năm qua không thiếu lần hai người cùng nhau ân ái, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên hắn dám để ý kĩ thân thể của người này!! Cùng là nam nhân với nhau, nhưng làn da cậu lại nhẫn bóng không một chút thô thiển nào, đầu v* tuy không to nhưng lại đỏ hồng khiến hắn mê đắm đến nỗi không chịu được, liền cuối người xuống, dùng răng nanh day day n*m v* bên phải, còn tà ác dùng răng bám chặt kéo nó dài ra, khiến Mạc Trạch hét lên- Ôi....ông xã..a..ha..bên..trái cũng muốn....nữa...cắn..mạnh lên...ăn chết đầu v* em luônAnh nhìn cậu bắt đầu kêu loạn xạ liền hưng phấn hơn nữa, đầu lưỡi đảo qua đảo lại trên đỉnh nhũ tiêm khiến cậu như muốn bay lên đến thiên đường, Vũ Phương vì muốn có thể sung sướng đồng đều mà đưa tay lên định tự mình chơi đùa bên bị bỏ rơi, nào ngờ anh thấy được liền giữ tay cậu lại, ngước lên nhìn Vũ Phương nói- Tất cả đều là của anh, em không có quyền chạm vào!! Chỉ cần nằm im là được rồi!! Có hiểu chưa??Cậu trong lòng thầm nhủ phải cố gắng bình tĩnh, nhưng mà tiểu côn th*t đã trướng đau rồi, cho nên miệng liền hối thúc- Ông xã..vậy.....mau....nhanh... lên...ưm..anh mau chơi chết em điVương tổng tài nhìn người yêu bé nhỏ dưới thân để phát hỏa liền cười tà đáp- Tuân lệnh!! Anh sẽ phục vụ em hết mìnhNói rồi anh lại một lần nữa cuối xuống ngậm đầu v* bên còn lại l**m m*t, hai tiểu đậu đỏ ở trước ngực được anh chăm sóc không ngừngAn Vũ Phương cũng chẳng vừa, lúc hai người môi chạm môi, lưỡi cùng lưỡi hòa quyện vào nhau, cậu liền dùng bàn tay mình mà lần mò xuống quần anh, mở khóa quần ra, vọc tay hẳn vào bên trong mà chơi đùa đại côn th*t thô to đầy gân xanh này, cảm giác ấm nóng từ bàn tay truyền đến,lắm lúc cậu còn dùng ngón tay mà xoa xoa lên lỗ nhỏ khiến Mạc Trạch vươn một hơi thở dài thõa mãn- Tiểu yêu tinh!! Thật thoải mái mà!!Nhẹ nhàng hôn xuống cần cổ trơn lán của Vũ Phương, Vương Mạc Trạch còn tham lam lưu lên đó vài dấu hôn ngân đỏ chói đến không ngờ. Anh l**m m*t từng miếng thịt trên người cậu, khiến Vũ Phương động tác âu yếm đại côn th*t càng nhanh hơn, cậu yêu thích những đường gân ở trên nó, ngực thì ưỡng đưa lên cho anh bú l**m, còn miệng thì không ngừng cảm thán- Lão công!! Gân trên côn th*t sờ thật đã tay!!!Mạc Trạch không nói gì, chỉ cười tà mà lưu lại trên cái rốn nhỏ thân yêu một chút nước bọt, sau đó đứng thẳng người,trực tiếp c** q**n mình ra, người anh em lập tức xuất hiện giữa không trung. Vũ Phương yêu chết cái côn th*t đó, mắt nhìn không chớp vào chỗ đóAnh tiếp tục thô bạo lột hẳn luôn quần của cậu, sau đó mớ hai chân lên cao rồi ép nó qua sau đầu Vũ Phương, cả thân người gập lại đằng trước,làm cả phần mông cùng cúc huyệt lộ ngay phía trước mắt Mạc Trạch, cậu khó hiểu hỏi hắn- Anh...làm cái gì vậy??Họ Vương âm giọng trầm thấp,sau đó vỗ cái bốp lên mông rồi nói- Anh đã nói rồi, không có dầu bôi trơn thì anh sẽ giúp em!!!