Tác giả:

"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì…

Chương 160

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Cô có chút hối hận không có sớm biết Hoa Ngọc Thành cùng huấn luyện viên Lưu quen biết, nếu là sớm biết, huấn luyện viên Lưu nói không chừng còn có thể nể mặt anh, tha cho cô một lần.Kết quả, lại nghe thấy Hoa Ngọc Thành nói: " rèn luyện nhiều một chút tốt cho cô ấy."Chuyện này... Anh là ông xã của cô nha!Anh rốt cuộc có biết hay không cô lúc huấn luyện quân sự mỗi ngày có bao nhiêu thảm?Huấn luyện viên Lưu nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "Hôm nay em cùng tiểu Phương tới, chính là muốn thăm anh, xem anh gần đây có khỏe không?"Hoa Ngọc Thành nói: "Tốt vô cùng, các cậu nghĩ nhiều rồi."Lúc trước trong quân đội, hai người bọn họ đều là người của Hoa Ngọc Thành. Hoa Ngọc Thành rời khỏi quân đội, đã suốt một năm rồi, bây giờ lại nhìn thấy chiến hữu trước đây, tâm tình rất phức tạp.Phải biết ban đầu, thời gian ở trong quân đội tiêu sái bao nhiêu.Không giống như bây giờ này.Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành, mặc dù trước mặt hai người kia, Ngài Hoa một chút cũng không có biểu hiện ra, nhưng anh ta biết, bây giờ thấy hai người này, trong lòng của anh khẳng định khó chịu.Mọi người cũng là anh sợ xúc động, cho nên qua lâu như vậy, mới dám tới thăm.Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, an tĩnh nghe bọn họ nói chuyện, mới biết hai người này lúc trước là cấp dưới của anh, đặc biệt tới thăm anh.Nhớ tới mình mới vừa hiểu lầm anh là tìm bọn họ tính sổ, một loại cảm giác xấu hổ nồng nặc tuôn ra ngoài.Mẹ ơi, không mặt mũi gặp người khác nữa!Huấn luyện viên Lưu cùng huấn luyện viên phương cũng không có ở lâu, bọn họ cùng Hoa Ngọc Thành trò chuyện một lúc, liền đứng lên, "Chúng em về trước. Lần sau có cơ hội, tới thăm anh sau!"Mặc dù gọi Hoa Ngọc Thành một tiếng anh, nhưng hai người như cũ, đối với Hoa Ngọc Thành tràn đầy tôn trọng.Chỉ bất quá bây giờ Hoa Ngọc Thành đã rời khỏi quân ngũ, không thể xưng hô như lúc còn trong quân đội được.Hoa Ngọc Thành khách khí nói: "ở lại ăn một bữa cơm đã!"Huấn luyện viên Lưu nói: "Không cần đâu,bọn em còn phải tranh thủ trở về đơn vị."Hôm nay là đặc bớt chút thời gian tới thăm Hoa Ngọc Thành.Hoa Ngọc Thành cũng biết bọn họ bề bộn nhiều việc, nên không giữ bọn họ nữa, gọi Lý Sơn đưa bọn họ đi ra ngoài."Hai vị mời." Lý Sơn lịch sự nói.Huấn luyện viên Lưu trước khi đi nhìn Cao Thanh Thu một cái, xuất phát từ tôn trọng cười một tiếng, sau đó đi ra ngoài.Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng của hai người, cảm thấy hai người này đi bộ thật giống như đều mang gió.Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu một cái, phát hiện nha đầu này, dường như lại nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người kia!Quả thực là sắc tâm không thay đổi!"Em đang nhìn cái gì đấy?"Âm thanh trầm thấp của Hoa Ngọc Thành, làm cho Cao Thanh Thu lấy lại tinh thần.Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "hóa ra chú quen biết huấn luyện viên Lưu a! Mới vừa tồi ở bên ngoài, còn cố ý làm em sợ, thật là quá đáng!"Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, "em bảo vệ người khác như thế, anh không gây truyện với em thì thôi, em lại còn than phiền?""..." Cao Thanh Thu chột dạ nhìn Hoa Ngọc Thành, "người kia dù sao cũng là huấn luyện viên nha! Em còn tưởng rằng chú thật sự ăn giấm rồi, muốn tìm anh ta để gây sự đấy!""Ở trong lòng em, anh là người nhàm chán như thế sao?" Bởi vì ăn giấm ghen tuông, còn đem người ta gọi tới nhà để xử lý.Cao Thanh Thu biết mình đoán sai rồi, cười một tiếng, "Là tự em đa tình."Hoa Ngọc Thành nhìn đồng hồ, "Đã trễ thế này, đi ăn gì đi, anh bảo dì Ngô chuẩn bị cho em, ăn uống xong buổi chiều chúng ta về nhà một chuyến.""Được." Cao Thanh Thu vốn là cũng là chuẩn bị đi tìm ăn, kết quả nhìn thấy huấn luyện viên Lưu, mới kéo đến bây giờ.

Cô có chút hối hận không có sớm biết Hoa Ngọc Thành cùng huấn luyện viên Lưu quen biết, nếu là sớm biết, huấn luyện viên Lưu nói không chừng còn có thể nể mặt anh, tha cho cô một lần.

Kết quả, lại nghe thấy Hoa Ngọc Thành nói: " rèn luyện nhiều một chút tốt cho cô ấy."

Chuyện này... Anh là ông xã của cô nha!

Anh rốt cuộc có biết hay không cô lúc huấn luyện quân sự mỗi ngày có bao nhiêu thảm?

Huấn luyện viên Lưu nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "Hôm nay em cùng tiểu Phương tới, chính là muốn thăm anh, xem anh gần đây có khỏe không?"

Hoa Ngọc Thành nói: "Tốt vô cùng, các cậu nghĩ nhiều rồi."

Lúc trước trong quân đội, hai người bọn họ đều là người của Hoa Ngọc Thành. Hoa Ngọc Thành rời khỏi quân đội, đã suốt một năm rồi, bây giờ lại nhìn thấy chiến hữu trước đây, tâm tình rất phức tạp.

Phải biết ban đầu, thời gian ở trong quân đội tiêu sái bao nhiêu.

Không giống như bây giờ này.

Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành, mặc dù trước mặt hai người kia, Ngài Hoa một chút cũng không có biểu hiện ra, nhưng anh ta biết, bây giờ thấy hai người này, trong lòng của anh khẳng định khó chịu.

Mọi người cũng là anh sợ xúc động, cho nên qua lâu như vậy, mới dám tới thăm.

Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, an tĩnh nghe bọn họ nói chuyện, mới biết hai người này lúc trước là cấp dưới của anh, đặc biệt tới thăm anh.

Nhớ tới mình mới vừa hiểu lầm anh là tìm bọn họ tính sổ, một loại cảm giác xấu hổ nồng nặc tuôn ra ngoài.

Mẹ ơi, không mặt mũi gặp người khác nữa!

Huấn luyện viên Lưu cùng huấn luyện viên phương cũng không có ở lâu, bọn họ cùng Hoa Ngọc Thành trò chuyện một lúc, liền đứng lên, "Chúng em về trước. Lần sau có cơ hội, tới thăm anh sau!"

Mặc dù gọi Hoa Ngọc Thành một tiếng anh, nhưng hai người như cũ, đối với Hoa Ngọc Thành tràn đầy tôn trọng.

Chỉ bất quá bây giờ Hoa Ngọc Thành đã rời khỏi quân ngũ, không thể xưng hô như lúc còn trong quân đội được.

Hoa Ngọc Thành khách khí nói: "ở lại ăn một bữa cơm đã!"

Huấn luyện viên Lưu nói: "Không cần đâu,bọn em còn phải tranh thủ trở về đơn vị."

Hôm nay là đặc bớt chút thời gian tới thăm Hoa Ngọc Thành.

Hoa Ngọc Thành cũng biết bọn họ bề bộn nhiều việc, nên không giữ bọn họ nữa, gọi Lý Sơn đưa bọn họ đi ra ngoài.

"Hai vị mời." Lý Sơn lịch sự nói.

Huấn luyện viên Lưu trước khi đi nhìn Cao Thanh Thu một cái, xuất phát từ tôn trọng cười một tiếng, sau đó đi ra ngoài.

Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng của hai người, cảm thấy hai người này đi bộ thật giống như đều mang gió.

Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu một cái, phát hiện nha đầu này, dường như lại nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người kia!

Quả thực là sắc tâm không thay đổi!

"Em đang nhìn cái gì đấy?"

Âm thanh trầm thấp của Hoa Ngọc Thành, làm cho Cao Thanh Thu lấy lại tinh thần.

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "hóa ra chú quen biết huấn luyện viên Lưu a! Mới vừa tồi ở bên ngoài, còn cố ý làm em sợ, thật là quá đáng!"

Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, "em bảo vệ người khác như thế, anh không gây truyện với em thì thôi, em lại còn than phiền?"

"..." Cao Thanh Thu chột dạ nhìn Hoa Ngọc Thành, "người kia dù sao cũng là huấn luyện viên nha! Em còn tưởng rằng chú thật sự ăn giấm rồi, muốn tìm anh ta để gây sự đấy!"

"Ở trong lòng em, anh là người nhàm chán như thế sao?" Bởi vì ăn giấm ghen tuông, còn đem người ta gọi tới nhà để xử lý.

Cao Thanh Thu biết mình đoán sai rồi, cười một tiếng, "Là tự em đa tình."

Hoa Ngọc Thành nhìn đồng hồ, "Đã trễ thế này, đi ăn gì đi, anh bảo dì Ngô chuẩn bị cho em, ăn uống xong buổi chiều chúng ta về nhà một chuyến."

"Được." Cao Thanh Thu vốn là cũng là chuẩn bị đi tìm ăn, kết quả nhìn thấy huấn luyện viên Lưu, mới kéo đến bây giờ.

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Cô có chút hối hận không có sớm biết Hoa Ngọc Thành cùng huấn luyện viên Lưu quen biết, nếu là sớm biết, huấn luyện viên Lưu nói không chừng còn có thể nể mặt anh, tha cho cô một lần.Kết quả, lại nghe thấy Hoa Ngọc Thành nói: " rèn luyện nhiều một chút tốt cho cô ấy."Chuyện này... Anh là ông xã của cô nha!Anh rốt cuộc có biết hay không cô lúc huấn luyện quân sự mỗi ngày có bao nhiêu thảm?Huấn luyện viên Lưu nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "Hôm nay em cùng tiểu Phương tới, chính là muốn thăm anh, xem anh gần đây có khỏe không?"Hoa Ngọc Thành nói: "Tốt vô cùng, các cậu nghĩ nhiều rồi."Lúc trước trong quân đội, hai người bọn họ đều là người của Hoa Ngọc Thành. Hoa Ngọc Thành rời khỏi quân đội, đã suốt một năm rồi, bây giờ lại nhìn thấy chiến hữu trước đây, tâm tình rất phức tạp.Phải biết ban đầu, thời gian ở trong quân đội tiêu sái bao nhiêu.Không giống như bây giờ này.Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành, mặc dù trước mặt hai người kia, Ngài Hoa một chút cũng không có biểu hiện ra, nhưng anh ta biết, bây giờ thấy hai người này, trong lòng của anh khẳng định khó chịu.Mọi người cũng là anh sợ xúc động, cho nên qua lâu như vậy, mới dám tới thăm.Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, an tĩnh nghe bọn họ nói chuyện, mới biết hai người này lúc trước là cấp dưới của anh, đặc biệt tới thăm anh.Nhớ tới mình mới vừa hiểu lầm anh là tìm bọn họ tính sổ, một loại cảm giác xấu hổ nồng nặc tuôn ra ngoài.Mẹ ơi, không mặt mũi gặp người khác nữa!Huấn luyện viên Lưu cùng huấn luyện viên phương cũng không có ở lâu, bọn họ cùng Hoa Ngọc Thành trò chuyện một lúc, liền đứng lên, "Chúng em về trước. Lần sau có cơ hội, tới thăm anh sau!"Mặc dù gọi Hoa Ngọc Thành một tiếng anh, nhưng hai người như cũ, đối với Hoa Ngọc Thành tràn đầy tôn trọng.Chỉ bất quá bây giờ Hoa Ngọc Thành đã rời khỏi quân ngũ, không thể xưng hô như lúc còn trong quân đội được.Hoa Ngọc Thành khách khí nói: "ở lại ăn một bữa cơm đã!"Huấn luyện viên Lưu nói: "Không cần đâu,bọn em còn phải tranh thủ trở về đơn vị."Hôm nay là đặc bớt chút thời gian tới thăm Hoa Ngọc Thành.Hoa Ngọc Thành cũng biết bọn họ bề bộn nhiều việc, nên không giữ bọn họ nữa, gọi Lý Sơn đưa bọn họ đi ra ngoài."Hai vị mời." Lý Sơn lịch sự nói.Huấn luyện viên Lưu trước khi đi nhìn Cao Thanh Thu một cái, xuất phát từ tôn trọng cười một tiếng, sau đó đi ra ngoài.Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng của hai người, cảm thấy hai người này đi bộ thật giống như đều mang gió.Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu một cái, phát hiện nha đầu này, dường như lại nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người kia!Quả thực là sắc tâm không thay đổi!"Em đang nhìn cái gì đấy?"Âm thanh trầm thấp của Hoa Ngọc Thành, làm cho Cao Thanh Thu lấy lại tinh thần.Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "hóa ra chú quen biết huấn luyện viên Lưu a! Mới vừa tồi ở bên ngoài, còn cố ý làm em sợ, thật là quá đáng!"Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, "em bảo vệ người khác như thế, anh không gây truyện với em thì thôi, em lại còn than phiền?""..." Cao Thanh Thu chột dạ nhìn Hoa Ngọc Thành, "người kia dù sao cũng là huấn luyện viên nha! Em còn tưởng rằng chú thật sự ăn giấm rồi, muốn tìm anh ta để gây sự đấy!""Ở trong lòng em, anh là người nhàm chán như thế sao?" Bởi vì ăn giấm ghen tuông, còn đem người ta gọi tới nhà để xử lý.Cao Thanh Thu biết mình đoán sai rồi, cười một tiếng, "Là tự em đa tình."Hoa Ngọc Thành nhìn đồng hồ, "Đã trễ thế này, đi ăn gì đi, anh bảo dì Ngô chuẩn bị cho em, ăn uống xong buổi chiều chúng ta về nhà một chuyến.""Được." Cao Thanh Thu vốn là cũng là chuẩn bị đi tìm ăn, kết quả nhìn thấy huấn luyện viên Lưu, mới kéo đến bây giờ.

Chương 160