Tác giả:

"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì…

Chương 202

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Cao Thanh Thu nhìn tin nhắn của Vũ Minh Hân, giận đến không nhịn được cắn răng, Vũ Minh Hân thật là giẫm đạp cô thành nghiện rồi, nói xong lời cuối cùng cũng phải bổ sung mấy câu.Tức giận một hồi, Cao Thanh Thu lại không nhịn cười được, không nghĩ ra sao? Không nghĩ ra là phải rồi.cô đột nhiên cảm thấy, lấy cá tính của Vũ Minh Hân, khả năng đời này cũng sẽ không nghĩ thông được.Dù sao ở trong mắt của cô ta, Cao Thanh Thu chính là một người nghèo, một kẻ nhà quê đáng bị chà đạp ở dưới chân cô ta....Cùng Vũ Minh Hân trò chuyện xong đại khái mười phút sau, Cao Thanh Thu nhìn thấy thông báo từ zalo pay, là Vũ Minh Hân lì xì cho cô 2.999.999 đồng.cô cảm thấy Vũ Minh Hân quả thực là điên rồi!Nếu như Vũ Minh Hân có một ngày biết được cô ta đang lì xì cho người cô ta hận nhất, liệu cô ta có hộc máu mà chết không?Đang lúc này, có tin nhắn gửi tới, là Hoa Ngọc Thành: [Em đang ở đâu? ]Lúc Hoa Ngọc Thành đi tắm, Cao Thanh Thu trở về phòng của mình. cô tắm xong, lên giường nghịch điện thoại, trực tiếp đá bay anh ra khỏi đầu.Bình thường Hoa Ngọc Thành đều không thích có người ngủ chung, bây giờ lại bắt đầu chủ động tìm cô rồi, Cao Thanh Thu cũng ngoài ý liệu.cô nhếch lên khóe miệng, từ trên giường nhảy xuống, mang dép, bạch bạch chạy về phía phòng cách vách, chạy còn nhanh hơn thỏ.Hoa Ngọc Thành dựa vào đầu giường, trong phòng chỉ mở đèn ngủ.Cao Thanh Thu bò lên giường, nhìn anh, "chú."đôi mắt của cô cười đến híp lại, dáng vẻ rất vui vẻ, Hoa Ngọc Thành ngoắc ngoắc môi, nghĩ đến muốn ngủ với mình, cô vui vẻ như vậy sao?Anh cũng biết,nguyên nhân Cao Thanh Thu không chút sợ hãi nào cùng anh ngủ chung là cái gì.Không phải là cho là anh không lên được sao?cũng sắp đến tháng mười rồi, tháng mười là sinh nhật của Cao Thanh Thu,cô sắp mười tám tuổi rồi.Đến lúc đó anh sẽ để cho cô hiểu được, anh rốt cuộc có lên được hay không.Chẳng qua là... Nhìn cơ thể Cao Thanh Thu thế này, Hoa Ngọc Thành lại tràn đầy hoài nghi, cô rõ ràng ăn nhiều như thế, làm sao lại không có tí thịt nào cả?Cao Thanh Thu trông ngóng nhìn Hoa Ngọc Thành, "chú đang suy nghĩ gì thế?"Vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, làm cho người ta phát hoảng.

Cao Thanh Thu nhìn tin nhắn của Vũ Minh Hân, giận đến không nhịn được cắn răng, Vũ Minh Hân thật là giẫm đạp cô thành nghiện rồi, nói xong lời cuối cùng cũng phải bổ sung mấy câu.

Tức giận một hồi, Cao Thanh Thu lại không nhịn cười được, không nghĩ ra sao? Không nghĩ ra là phải rồi.

cô đột nhiên cảm thấy, lấy cá tính của Vũ Minh Hân, khả năng đời này cũng sẽ không nghĩ thông được.

Dù sao ở trong mắt của cô ta, Cao Thanh Thu chính là một người nghèo, một kẻ nhà quê đáng bị chà đạp ở dưới chân cô ta.

...

Cùng Vũ Minh Hân trò chuyện xong đại khái mười phút sau, Cao Thanh Thu nhìn thấy thông báo từ zalo pay, là Vũ Minh Hân lì xì cho cô 2.999.999 đồng.

cô cảm thấy Vũ Minh Hân quả thực là điên rồi!

Nếu như Vũ Minh Hân có một ngày biết được cô ta đang lì xì cho người cô ta hận nhất, liệu cô ta có hộc máu mà chết không?

Đang lúc này, có tin nhắn gửi tới, là Hoa Ngọc Thành: [Em đang ở đâu? ]

Lúc Hoa Ngọc Thành đi tắm, Cao Thanh Thu trở về phòng của mình. cô tắm xong, lên giường nghịch điện thoại, trực tiếp đá bay anh ra khỏi đầu.

Bình thường Hoa Ngọc Thành đều không thích có người ngủ chung, bây giờ lại bắt đầu chủ động tìm cô rồi, Cao Thanh Thu cũng ngoài ý liệu.

cô nhếch lên khóe miệng, từ trên giường nhảy xuống, mang dép, bạch bạch chạy về phía phòng cách vách, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Hoa Ngọc Thành dựa vào đầu giường, trong phòng chỉ mở đèn ngủ.

Cao Thanh Thu bò lên giường, nhìn anh, "chú."

đôi mắt của cô cười đến híp lại, dáng vẻ rất vui vẻ, Hoa Ngọc Thành ngoắc ngoắc môi, nghĩ đến muốn ngủ với mình, cô vui vẻ như vậy sao?

Anh cũng biết,nguyên nhân Cao Thanh Thu không chút sợ hãi nào cùng anh ngủ chung là cái gì.

Không phải là cho là anh không lên được sao?

cũng sắp đến tháng mười rồi, tháng mười là sinh nhật của Cao Thanh Thu,cô sắp mười tám tuổi rồi.

Đến lúc đó anh sẽ để cho cô hiểu được, anh rốt cuộc có lên được hay không.

Chẳng qua là... Nhìn cơ thể Cao Thanh Thu thế này, Hoa Ngọc Thành lại tràn đầy hoài nghi, cô rõ ràng ăn nhiều như thế, làm sao lại không có tí thịt nào cả?

Cao Thanh Thu trông ngóng nhìn Hoa Ngọc Thành, "chú đang suy nghĩ gì thế?"

Vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, làm cho người ta phát hoảng.

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Cao Thanh Thu nhìn tin nhắn của Vũ Minh Hân, giận đến không nhịn được cắn răng, Vũ Minh Hân thật là giẫm đạp cô thành nghiện rồi, nói xong lời cuối cùng cũng phải bổ sung mấy câu.Tức giận một hồi, Cao Thanh Thu lại không nhịn cười được, không nghĩ ra sao? Không nghĩ ra là phải rồi.cô đột nhiên cảm thấy, lấy cá tính của Vũ Minh Hân, khả năng đời này cũng sẽ không nghĩ thông được.Dù sao ở trong mắt của cô ta, Cao Thanh Thu chính là một người nghèo, một kẻ nhà quê đáng bị chà đạp ở dưới chân cô ta....Cùng Vũ Minh Hân trò chuyện xong đại khái mười phút sau, Cao Thanh Thu nhìn thấy thông báo từ zalo pay, là Vũ Minh Hân lì xì cho cô 2.999.999 đồng.cô cảm thấy Vũ Minh Hân quả thực là điên rồi!Nếu như Vũ Minh Hân có một ngày biết được cô ta đang lì xì cho người cô ta hận nhất, liệu cô ta có hộc máu mà chết không?Đang lúc này, có tin nhắn gửi tới, là Hoa Ngọc Thành: [Em đang ở đâu? ]Lúc Hoa Ngọc Thành đi tắm, Cao Thanh Thu trở về phòng của mình. cô tắm xong, lên giường nghịch điện thoại, trực tiếp đá bay anh ra khỏi đầu.Bình thường Hoa Ngọc Thành đều không thích có người ngủ chung, bây giờ lại bắt đầu chủ động tìm cô rồi, Cao Thanh Thu cũng ngoài ý liệu.cô nhếch lên khóe miệng, từ trên giường nhảy xuống, mang dép, bạch bạch chạy về phía phòng cách vách, chạy còn nhanh hơn thỏ.Hoa Ngọc Thành dựa vào đầu giường, trong phòng chỉ mở đèn ngủ.Cao Thanh Thu bò lên giường, nhìn anh, "chú."đôi mắt của cô cười đến híp lại, dáng vẻ rất vui vẻ, Hoa Ngọc Thành ngoắc ngoắc môi, nghĩ đến muốn ngủ với mình, cô vui vẻ như vậy sao?Anh cũng biết,nguyên nhân Cao Thanh Thu không chút sợ hãi nào cùng anh ngủ chung là cái gì.Không phải là cho là anh không lên được sao?cũng sắp đến tháng mười rồi, tháng mười là sinh nhật của Cao Thanh Thu,cô sắp mười tám tuổi rồi.Đến lúc đó anh sẽ để cho cô hiểu được, anh rốt cuộc có lên được hay không.Chẳng qua là... Nhìn cơ thể Cao Thanh Thu thế này, Hoa Ngọc Thành lại tràn đầy hoài nghi, cô rõ ràng ăn nhiều như thế, làm sao lại không có tí thịt nào cả?Cao Thanh Thu trông ngóng nhìn Hoa Ngọc Thành, "chú đang suy nghĩ gì thế?"Vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, làm cho người ta phát hoảng.

Chương 202