Có lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm…
Chương 6
Anh À!! Em Mệt RồiTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCó lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm… Lúc này để tiếp lời của Lạc Ngọc Thiên, Lạc Phát Minh lên tiếng- Ở đâu ra cái quyền làm phiền tôi suốt mấy năm trời rồi thì bây giờ lại bỏ trốn vậy hả. Cậu cũng to gan lắm chứLấy ra một lý do không thể bá đạo hơn. Lạc Phát Minh cười lạnh nói tiếp-Cuộc đời tôi chúa ghét những kẻ gây ra rắc rồi xong rồi bỏ trốn. Giống như cậu vậy, làm phiền tôi cho lắm vào đến bây giờ tôi đã quen với sự làm phiền đó cậu lại dám bỏ trốn à. Tôi không cho phép điều đó xảy ra, Cậu hiểu ý tôi nói chứLạc Ngọc Thiên đầu óc trống, cái này có tính là anh hai đang tỏ tình với mình không, điều anh hai nói có phải là sự thật, hay chỉ là đùa bỡn với mình. Trong khi cậu còn đắm chìm trong thế giới của mình Lạc Phát Minh đã đi đến chỗ cậu ngồi, nhắc cằm cậu lên và hôn lấy đôi môi cậu-------♡♡-----Dự là vẫn còn ngược dài dài đó mấy thím à, vote cho tui nha
Lúc này để tiếp lời của Lạc Ngọc Thiên, Lạc Phát Minh lên tiếng
- Ở đâu ra cái quyền làm phiền tôi suốt mấy năm trời rồi thì bây giờ lại bỏ trốn vậy hả. Cậu cũng to gan lắm chứ
Lấy ra một lý do không thể bá đạo hơn. Lạc Phát Minh cười lạnh nói tiếp
-Cuộc đời tôi chúa ghét những kẻ gây ra rắc rồi xong rồi bỏ trốn. Giống như cậu vậy, làm phiền tôi cho lắm vào đến bây giờ tôi đã quen với sự làm phiền đó cậu lại dám bỏ trốn à. Tôi không cho phép điều đó xảy ra, Cậu hiểu ý tôi nói chứ
Lạc Ngọc Thiên đầu óc trống, cái này có tính là anh hai đang tỏ tình với mình không, điều anh hai nói có phải là sự thật, hay chỉ là đùa bỡn với mình. Trong khi cậu còn đắm chìm trong thế giới của mình Lạc Phát Minh đã đi đến chỗ cậu ngồi, nhắc cằm cậu lên và hôn lấy đôi môi cậu
-------♡♡-----
Dự là vẫn còn ngược dài dài đó mấy thím à, vote cho tui nha
Anh À!! Em Mệt RồiTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCó lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm… Lúc này để tiếp lời của Lạc Ngọc Thiên, Lạc Phát Minh lên tiếng- Ở đâu ra cái quyền làm phiền tôi suốt mấy năm trời rồi thì bây giờ lại bỏ trốn vậy hả. Cậu cũng to gan lắm chứLấy ra một lý do không thể bá đạo hơn. Lạc Phát Minh cười lạnh nói tiếp-Cuộc đời tôi chúa ghét những kẻ gây ra rắc rồi xong rồi bỏ trốn. Giống như cậu vậy, làm phiền tôi cho lắm vào đến bây giờ tôi đã quen với sự làm phiền đó cậu lại dám bỏ trốn à. Tôi không cho phép điều đó xảy ra, Cậu hiểu ý tôi nói chứLạc Ngọc Thiên đầu óc trống, cái này có tính là anh hai đang tỏ tình với mình không, điều anh hai nói có phải là sự thật, hay chỉ là đùa bỡn với mình. Trong khi cậu còn đắm chìm trong thế giới của mình Lạc Phát Minh đã đi đến chỗ cậu ngồi, nhắc cằm cậu lên và hôn lấy đôi môi cậu-------♡♡-----Dự là vẫn còn ngược dài dài đó mấy thím à, vote cho tui nha