Tác giả:

Có lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm…

Chương 10

Anh À!! Em Mệt RồiTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCó lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm… Lạc Phát Minh cất điện thoại vào túi, lại liếc mắt nhìn vào bếp, tiểu thiên hạ của hắn dù có nói thế nào cũng không chịu về nước với hắn, chắc lần này hắn sẽ dùng khổ nhục kế để có thể mang người về lại nước. Thầm tính toán trong đầu một chốc lát, Lạc Phát Minh chậm rãi tiến vào bếp. Đi đến đằng sau lưng của Lạc Ngọc Thiên, hai tay vòng qua eo cậu mà ôm thật chắt, đầu thì lại vùi sau vào hõm cỗ của cậu mà hít hà lấy mùi hương bạc hà dịu nhẹ, giọng nói trầm chả hắn vang lên tai cậu- Tiểu Thiên à, lão ba bắt anh phải về lại nước rồi, nhưng anh thật sự không muốn về không muốn về chút nào a!!! Em biết vì sao không?Lạc Ngọc Thiên lúc này nghe người yêu mình sắp về nước lòng có chút mất mát, cậu ngưng cắt đồ ăn nhẹ giọng trả lời anh- Vậy... Anh về đi không dượng lại lo lắng cho anhNói đến đây cậu người cậu lại nổi lên một trận cô đơn khôn siết- Không muốn đâu, em phải về với anh thì anh mới về, còn không cho dù lão ba có kêu người tới bắt anh về, thì anh cũng sẽ nắm theo em mà lôi em về cùng anh, bởi vì không có em về nước anh rất cô đơn aNghe anh nói vậy cậu phì cười,nhưng vẫn dỗ dành anh- Anh à, em mới qua đây gần nửa năm, bây giờ mà về thì lại cảm thấy xấu hổ, chưa học hành đến đâu mà lại về dượng sẽ thất vọng về em mấtThì ra đây chính là nguyên nhân cậu không chịu về, đã làm sáng tỏ được lí do của Tiểu Thiên nhà mình, ai đó vừa hôn cái cổ trắng nhỏ của cậu, m*t thật mạnh vào chiếc cổ của cậu một cái, rồi lại nói- Việc đó em khỏi lo lắng, chỉ cần về với anh, mọi chuyện anh sẽ sắp xếp cho bảo bối nhé. Về với anh nhé nhé!!!!!Thấy cậu vẫn còn chần chừ anh lại đánh vào một đòn tâm lí cho cậu nữa- Nếu em không về nước, thì anh sẽ về, nhưng anh thề khi về đó anh sẽ bỏ ăn cơm, sẽ chỉ đi chơi uống rượu đến khuya mới về, vào đêm tối thì sẽ lại say khướt gọi tên em, rồi anh sẽ chết dần chết mòn trong nỗi cô đơn vì nhớ em cho xem ( Cỏ: sến súa hà =))))))Những lời này chi bằng dụ đứa con nít nó cũng sẽ chẳng tin, nhưng vẫn có một con thỏ bạch ngốc nghếch nào đó vẫn tin lời nói đó đến sái cả cổ- Không được anh không được làm như vậy,em không muốn anh như vậy, em sẽ về sẽ về nước với anhĐối với cậu đây là người cậu thương nhất, yêu nhất, cho nên khi nghe những lời của con sói già nào đó, cậu lập tức nghe lời mà trở về nước, bù cậu không muốn con người mà cậu yêu thương này xảy ra chuyện gì cảThấy kế hoạch của mình đã thành công, bàn tay b**n th** của ai đó bắt đầu xoa b*p m*ng cậu, và nói- Bảo bối à thế thì còn chần chừ gì nữa, mau lên sắp xếp hành lí mà về thôi nào!!Nói đoạn anh kéo tay cậu lên phòng, cả căn phòng nhộn nhịp bởi những hạnh phúc, ngọt ngào họ dành cho nhau. Nhưng họ vẫn không hề hay biết rằng lần này trở về biết bao nhiêu sóng gió lại ập tới

Lạc Phát Minh cất điện thoại vào túi, lại liếc mắt nhìn vào bếp, tiểu thiên hạ của hắn dù có nói thế nào cũng không chịu về nước với hắn, chắc lần này hắn sẽ dùng khổ nhục kế để có thể mang người về lại nước. Thầm tính toán trong đầu một chốc lát, Lạc Phát Minh chậm rãi tiến vào bếp. Đi đến đằng sau lưng của Lạc Ngọc Thiên, hai tay vòng qua eo cậu mà ôm thật chắt, đầu thì lại vùi sau vào hõm cỗ của cậu mà hít hà lấy mùi hương bạc hà dịu nhẹ, giọng nói trầm chả hắn vang lên tai cậu

- Tiểu Thiên à, lão ba bắt anh phải về lại nước rồi, nhưng anh thật sự không muốn về không muốn về chút nào a!!! Em biết vì sao không?

Lạc Ngọc Thiên lúc này nghe người yêu mình sắp về nước lòng có chút mất mát, cậu ngưng cắt đồ ăn nhẹ giọng trả lời anh

- Vậy... Anh về đi không dượng lại lo lắng cho anh

Nói đến đây cậu người cậu lại nổi lên một trận cô đơn khôn siết

- Không muốn đâu, em phải về với anh thì anh mới về, còn không cho dù lão ba có kêu người tới bắt anh về, thì anh cũng sẽ nắm theo em mà lôi em về cùng anh, bởi vì không có em về nước anh rất cô đơn a

Nghe anh nói vậy cậu phì cười,nhưng vẫn dỗ dành anh

- Anh à, em mới qua đây gần nửa năm, bây giờ mà về thì lại cảm thấy xấu hổ, chưa học hành đến đâu mà lại về dượng sẽ thất vọng về em mất

Thì ra đây chính là nguyên nhân cậu không chịu về, đã làm sáng tỏ được lí do của Tiểu Thiên nhà mình, ai đó vừa hôn cái cổ trắng nhỏ của cậu, m*t thật mạnh vào chiếc cổ của cậu một cái, rồi lại nói

- Việc đó em khỏi lo lắng, chỉ cần về với anh, mọi chuyện anh sẽ sắp xếp cho bảo bối nhé. Về với anh nhé nhé!!!!!

Thấy cậu vẫn còn chần chừ anh lại đánh vào một đòn tâm lí cho cậu nữa

- Nếu em không về nước, thì anh sẽ về, nhưng anh thề khi về đó anh sẽ bỏ ăn cơm, sẽ chỉ đi chơi uống rượu đến khuya mới về, vào đêm tối thì sẽ lại say khướt gọi tên em, rồi anh sẽ chết dần chết mòn trong nỗi cô đơn vì nhớ em cho xem ( Cỏ: sến súa hà =))))))

Những lời này chi bằng dụ đứa con nít nó cũng sẽ chẳng tin, nhưng vẫn có một con thỏ bạch ngốc nghếch nào đó vẫn tin lời nói đó đến sái cả cổ

- Không được anh không được làm như vậy,em không muốn anh như vậy, em sẽ về sẽ về nước với anh

Đối với cậu đây là người cậu thương nhất, yêu nhất, cho nên khi nghe những lời của con sói già nào đó, cậu lập tức nghe lời mà trở về nước, bù cậu không muốn con người mà cậu yêu thương này xảy ra chuyện gì cả

Thấy kế hoạch của mình đã thành công, bàn tay b**n th** của ai đó bắt đầu xoa b*p m*ng cậu, và nói

- Bảo bối à thế thì còn chần chừ gì nữa, mau lên sắp xếp hành lí mà về thôi nào!!

Nói đoạn anh kéo tay cậu lên phòng, cả căn phòng nhộn nhịp bởi những hạnh phúc, ngọt ngào họ dành cho nhau. Nhưng họ vẫn không hề hay biết rằng lần này trở về biết bao nhiêu sóng gió lại ập tới

Anh À!! Em Mệt RồiTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCó lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm… Lạc Phát Minh cất điện thoại vào túi, lại liếc mắt nhìn vào bếp, tiểu thiên hạ của hắn dù có nói thế nào cũng không chịu về nước với hắn, chắc lần này hắn sẽ dùng khổ nhục kế để có thể mang người về lại nước. Thầm tính toán trong đầu một chốc lát, Lạc Phát Minh chậm rãi tiến vào bếp. Đi đến đằng sau lưng của Lạc Ngọc Thiên, hai tay vòng qua eo cậu mà ôm thật chắt, đầu thì lại vùi sau vào hõm cỗ của cậu mà hít hà lấy mùi hương bạc hà dịu nhẹ, giọng nói trầm chả hắn vang lên tai cậu- Tiểu Thiên à, lão ba bắt anh phải về lại nước rồi, nhưng anh thật sự không muốn về không muốn về chút nào a!!! Em biết vì sao không?Lạc Ngọc Thiên lúc này nghe người yêu mình sắp về nước lòng có chút mất mát, cậu ngưng cắt đồ ăn nhẹ giọng trả lời anh- Vậy... Anh về đi không dượng lại lo lắng cho anhNói đến đây cậu người cậu lại nổi lên một trận cô đơn khôn siết- Không muốn đâu, em phải về với anh thì anh mới về, còn không cho dù lão ba có kêu người tới bắt anh về, thì anh cũng sẽ nắm theo em mà lôi em về cùng anh, bởi vì không có em về nước anh rất cô đơn aNghe anh nói vậy cậu phì cười,nhưng vẫn dỗ dành anh- Anh à, em mới qua đây gần nửa năm, bây giờ mà về thì lại cảm thấy xấu hổ, chưa học hành đến đâu mà lại về dượng sẽ thất vọng về em mấtThì ra đây chính là nguyên nhân cậu không chịu về, đã làm sáng tỏ được lí do của Tiểu Thiên nhà mình, ai đó vừa hôn cái cổ trắng nhỏ của cậu, m*t thật mạnh vào chiếc cổ của cậu một cái, rồi lại nói- Việc đó em khỏi lo lắng, chỉ cần về với anh, mọi chuyện anh sẽ sắp xếp cho bảo bối nhé. Về với anh nhé nhé!!!!!Thấy cậu vẫn còn chần chừ anh lại đánh vào một đòn tâm lí cho cậu nữa- Nếu em không về nước, thì anh sẽ về, nhưng anh thề khi về đó anh sẽ bỏ ăn cơm, sẽ chỉ đi chơi uống rượu đến khuya mới về, vào đêm tối thì sẽ lại say khướt gọi tên em, rồi anh sẽ chết dần chết mòn trong nỗi cô đơn vì nhớ em cho xem ( Cỏ: sến súa hà =))))))Những lời này chi bằng dụ đứa con nít nó cũng sẽ chẳng tin, nhưng vẫn có một con thỏ bạch ngốc nghếch nào đó vẫn tin lời nói đó đến sái cả cổ- Không được anh không được làm như vậy,em không muốn anh như vậy, em sẽ về sẽ về nước với anhĐối với cậu đây là người cậu thương nhất, yêu nhất, cho nên khi nghe những lời của con sói già nào đó, cậu lập tức nghe lời mà trở về nước, bù cậu không muốn con người mà cậu yêu thương này xảy ra chuyện gì cảThấy kế hoạch của mình đã thành công, bàn tay b**n th** của ai đó bắt đầu xoa b*p m*ng cậu, và nói- Bảo bối à thế thì còn chần chừ gì nữa, mau lên sắp xếp hành lí mà về thôi nào!!Nói đoạn anh kéo tay cậu lên phòng, cả căn phòng nhộn nhịp bởi những hạnh phúc, ngọt ngào họ dành cho nhau. Nhưng họ vẫn không hề hay biết rằng lần này trở về biết bao nhiêu sóng gió lại ập tới

Chương 10