Có lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm…
Chương 12
Anh À!! Em Mệt RồiTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCó lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm… Hôm nay cậu và anh mới về nước, đến tối chính mẫu hậu đại nhân đích thân xuống bếp nấu cơm cho hai anh em, đây có lẽ là lần đầu tiên trên bàn cơm có đầy đủ mọi thành viên trong gia đình, trên bàn ăn, Phát Minh luôn gắp thức ăn vào bát cơm của cậu, thấy Phát Minh không còn vẻ lạnh lùng xa cách với Ngọc Thiên nữa, lão ba và mẹ rất ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, lão ba cất giọng hỏi- Phát Minh à, con đối xử với em tốt như vậy ta rất vui đó, hahaNgọc Thiên nghe vậy, từ mặt đến cổ đỏ bừng cả lên, cậu vùi cái mặt vào bát mà ăn cơm, Phát Minh thì lại bình tĩnh mà trả lời- Con thấy em ấy ở Mỹ mà gầy đến mức trơ cả xương ra thấy này thật là xót, nên phải hảo hảo bồi bổ em ấy mới được ạLạc Phát Minh nghe vậy bật cười haha,không khí bữa cơm diễn ra thật ấm cúng và vui vẻĐến tối khuya, khi Ngọc Thiện đã nằm trong phòng mình, an an tĩnh tĩnh tĩnh mà sắp đi ngủ thì cậu cảm thấy ở phía bên cạnh giường bị luốn xuống, nhiệt độ hơi ấm con của người ấy len lỏi qua người cậu, bàn tay không yên phận mà ôm eo cậu mà v**t v*. Cậu hoảng hốt mà ngồi bật dậy- Phát Minh, anh mau về phòng đi, đừng như vậy ba mẹ sẽ phát hiện đó- Ba mẹ phát hiện thì sao, anh càng muốn ba mẹ phát hiện hơn bởi vì lúc đó anh sẽ quang minh chính đại mà đem em về làm vợPhát Minh điềm đạm mà trả lời, trái ngược với phong cách điềm đạm của anh, cậu lại sợ đếm xanh cả mặt- Nhưng.... Ba mà phát hiện thì sẽ chết mất, anh mau về phòng đi mà- Tiểu thiên hạ à, em cứ yên tâm đi, cứ để anh ngủ với em, anh hứa sáng mai sẽ dậy sớm tự về phòng của mình, và giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nếu không có em anh sẽ lại ngủ không được a!!!!- Nhưng.....- Không nhưng nhị gì nữa, cứ nghe theo anh, mọi việc đã có anh lo được khôngNói rồi anh đẩy cậu xuống, và ôm lấy cậu mà ngủ, nghe anh nói vậy cậu tuy vẫn còn lo sợ,Nhưng khi ngửi được cái mùi dịu nhẹ trên người anh, cậu lại cảm thấy thật buồn ngủ, nhẹ nhàng rúc sâu vào lòng ngực anh cậu từ từ nhắm mắtThấy cậu vậy, anh hạt cười, hôn lên nhẹ cái trán của cậu một cái, thì thầm- Ngủ ngon nhé bảo bối, anh yêu emHọ cứ bình thản trải qua cuộc sống ngọt ngào như vậy, nhưng không hề hay biết sóng gió chuẩn bị nổi lên với cuộc tình của hai người họ---------
Hôm nay cậu và anh mới về nước, đến tối chính mẫu hậu đại nhân đích thân xuống bếp nấu cơm cho hai anh em, đây có lẽ là lần đầu tiên trên bàn cơm có đầy đủ mọi thành viên trong gia đình, trên bàn ăn, Phát Minh luôn gắp thức ăn vào bát cơm của cậu, thấy Phát Minh không còn vẻ lạnh lùng xa cách với Ngọc Thiên nữa, lão ba và mẹ rất ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, lão ba cất giọng hỏi
- Phát Minh à, con đối xử với em tốt như vậy ta rất vui đó, haha
Ngọc Thiên nghe vậy, từ mặt đến cổ đỏ bừng cả lên, cậu vùi cái mặt vào bát mà ăn cơm, Phát Minh thì lại bình tĩnh mà trả lời
- Con thấy em ấy ở Mỹ mà gầy đến mức trơ cả xương ra thấy này thật là xót, nên phải hảo hảo bồi bổ em ấy mới được ạ
Lạc Phát Minh nghe vậy bật cười haha,không khí bữa cơm diễn ra thật ấm cúng và vui vẻ
Đến tối khuya, khi Ngọc Thiện đã nằm trong phòng mình, an an tĩnh tĩnh tĩnh mà sắp đi ngủ thì cậu cảm thấy ở phía bên cạnh giường bị luốn xuống, nhiệt độ hơi ấm con của người ấy len lỏi qua người cậu, bàn tay không yên phận mà ôm eo cậu mà v**t v*. Cậu hoảng hốt mà ngồi bật dậy
- Phát Minh, anh mau về phòng đi, đừng như vậy ba mẹ sẽ phát hiện đó
- Ba mẹ phát hiện thì sao, anh càng muốn ba mẹ phát hiện hơn bởi vì lúc đó anh sẽ quang minh chính đại mà đem em về làm vợ
Phát Minh điềm đạm mà trả lời, trái ngược với phong cách điềm đạm của anh, cậu lại sợ đếm xanh cả mặt
- Nhưng.... Ba mà phát hiện thì sẽ chết mất, anh mau về phòng đi mà
- Tiểu thiên hạ à, em cứ yên tâm đi, cứ để anh ngủ với em, anh hứa sáng mai sẽ dậy sớm tự về phòng của mình, và giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nếu không có em anh sẽ lại ngủ không được a!!!!
- Nhưng.....
- Không nhưng nhị gì nữa, cứ nghe theo anh, mọi việc đã có anh lo được không
Nói rồi anh đẩy cậu xuống, và ôm lấy cậu mà ngủ, nghe anh nói vậy cậu tuy vẫn còn lo sợ,
Nhưng khi ngửi được cái mùi dịu nhẹ trên người anh, cậu lại cảm thấy thật buồn ngủ, nhẹ nhàng rúc sâu vào lòng ngực anh cậu từ từ nhắm mắt
Thấy cậu vậy, anh hạt cười, hôn lên nhẹ cái trán của cậu một cái, thì thầm
- Ngủ ngon nhé bảo bối, anh yêu em
Họ cứ bình thản trải qua cuộc sống ngọt ngào như vậy, nhưng không hề hay biết sóng gió chuẩn bị nổi lên với cuộc tình của hai người họ
---------
Anh À!! Em Mệt RồiTác giả: CỏTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCó lẽ đây là lần thứ N cậu mặt dày đứng ở cửa lớp của anh đợi anh rồi, cầm sẵn trên tay hộp cơm tự mình làm, đến khi thấy anh đi ra cậu vui vẻ hớn hở chặn trước mặt anh - Anh hai à!! Ăn đi đây là cơm em tự làm đó Đáp lại lời cậu, anh chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng và giọng nói chán ghét - Cậu kinh tởm lắm rồi đấy, không thấy xấu hổ nữa hả, đã yêu anh trai mình rồi còn làm những chuyện nhảm nhí này nữa, thật là hết thuốc chữa Nói rồi, anh bỏ mặc cậu mà đi, để mặc cho cậu bị không biết bao nhiêu bạn bè của anh cười nhạo Suốt từ năm cấp hai đến bây giờ có lẽ cũng đã nhiều năm cậu bị anh nói lời tuyệt tình vậy, cậu vẫn cố gắng cười tươi gạt đi hết tất cả nước mắt của mình để yêu mặc dù biết nó là trái luân lí, nhưng bây giờ cậu mệt thật rồi, 3 ngày nữa là cậu đi Mĩ rồi, cậu dã xin dượng cho cậu đi đến đó, bởi lẽ cậu đã quá mệt mỏi vì tình yêu không có kết quả này rồi, chắc anh vui lắm khi cậu ra đi như vậy, ngay cả việc đi Mĩ của cậu, anh còn không biết nữa kìa bởi lẽ anh luôn đi sớm… Hôm nay cậu và anh mới về nước, đến tối chính mẫu hậu đại nhân đích thân xuống bếp nấu cơm cho hai anh em, đây có lẽ là lần đầu tiên trên bàn cơm có đầy đủ mọi thành viên trong gia đình, trên bàn ăn, Phát Minh luôn gắp thức ăn vào bát cơm của cậu, thấy Phát Minh không còn vẻ lạnh lùng xa cách với Ngọc Thiên nữa, lão ba và mẹ rất ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, lão ba cất giọng hỏi- Phát Minh à, con đối xử với em tốt như vậy ta rất vui đó, hahaNgọc Thiên nghe vậy, từ mặt đến cổ đỏ bừng cả lên, cậu vùi cái mặt vào bát mà ăn cơm, Phát Minh thì lại bình tĩnh mà trả lời- Con thấy em ấy ở Mỹ mà gầy đến mức trơ cả xương ra thấy này thật là xót, nên phải hảo hảo bồi bổ em ấy mới được ạLạc Phát Minh nghe vậy bật cười haha,không khí bữa cơm diễn ra thật ấm cúng và vui vẻĐến tối khuya, khi Ngọc Thiện đã nằm trong phòng mình, an an tĩnh tĩnh tĩnh mà sắp đi ngủ thì cậu cảm thấy ở phía bên cạnh giường bị luốn xuống, nhiệt độ hơi ấm con của người ấy len lỏi qua người cậu, bàn tay không yên phận mà ôm eo cậu mà v**t v*. Cậu hoảng hốt mà ngồi bật dậy- Phát Minh, anh mau về phòng đi, đừng như vậy ba mẹ sẽ phát hiện đó- Ba mẹ phát hiện thì sao, anh càng muốn ba mẹ phát hiện hơn bởi vì lúc đó anh sẽ quang minh chính đại mà đem em về làm vợPhát Minh điềm đạm mà trả lời, trái ngược với phong cách điềm đạm của anh, cậu lại sợ đếm xanh cả mặt- Nhưng.... Ba mà phát hiện thì sẽ chết mất, anh mau về phòng đi mà- Tiểu thiên hạ à, em cứ yên tâm đi, cứ để anh ngủ với em, anh hứa sáng mai sẽ dậy sớm tự về phòng của mình, và giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nếu không có em anh sẽ lại ngủ không được a!!!!- Nhưng.....- Không nhưng nhị gì nữa, cứ nghe theo anh, mọi việc đã có anh lo được khôngNói rồi anh đẩy cậu xuống, và ôm lấy cậu mà ngủ, nghe anh nói vậy cậu tuy vẫn còn lo sợ,Nhưng khi ngửi được cái mùi dịu nhẹ trên người anh, cậu lại cảm thấy thật buồn ngủ, nhẹ nhàng rúc sâu vào lòng ngực anh cậu từ từ nhắm mắtThấy cậu vậy, anh hạt cười, hôn lên nhẹ cái trán của cậu một cái, thì thầm- Ngủ ngon nhé bảo bối, anh yêu emHọ cứ bình thản trải qua cuộc sống ngọt ngào như vậy, nhưng không hề hay biết sóng gió chuẩn bị nổi lên với cuộc tình của hai người họ---------