Tác giả:

"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì…

Chương 394

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Cô không nhịn được nhớ tới lần đầu tiên muốn giúp anh tắm rửa, kết quả bị đuổi ra ngoài.Cao Thanh Thu chột dạ nói: "em có thể cự tuyệt không?"Lúc trước cô muốn chăm sóc cho anh, vì cô nghĩ anh không được, nhưng sự thật đã chứng minh, giờ cô mà vào tắm cho anh thì khác gì mỡ treo miệng mèo!Kể từ khi biết anh hoàn toàn bình thường về phương diện kia, Cao Thanh Thu không dám nhắc lại chuyện giúp anh tắm rửa nữa.Hoa Ngọc Thành không cho cô cự tuyệt, còn giả bộ ủy khuất nói: "Hôm nay là sinh nhật của anh.""..." Được rồi!Lý do này, làm cho Cao Thanh Thu không cách nào cự tuyệt.Đến phòng tắm, cô giúp Hoa Ngọc Thành c** q**n áo xuống, giúp anh tắm rửa.Mặc dù nói, hai người đã không có gì phải ngại ngùng nữa nhưng... Cô vẫn không nhịn được mặt đỏ, cảm thấy rất lúng túng.Cao Thanh Thu không dám nhìn thẳng vào Hoa Ngọc Thành,thấy cô tránh né, anh hỏi: "Bảo em tắm cho anh mà em thấy miễn cưỡng đến thế sao? Nhìn mà cũng không thèm nhìn anh."Cao Thanh Thu vội vàng nói: "Không phải, là em...""Chính là cái đó đó?""Xấu hổ à? "Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, không thể làm gì cô, ai bảo cô vẫn còn nhỏ đây?" Đưa Khăn tắm cho anh.""Ồ."Cao Thanh Thu nhanh nhẹn đưa khăn lông qua.Hoa Ngọc Thành nhận lấy khăn tắm, nhìn cô một cái, cũng không nói gì thêm.Nói là bảo cô giúp tắm rửa, kết quả, chỉ là bảo cô lấy đồ hộ, Cao Thanh Thu phát hiện, chuyện mà cô không muốn làm, Hoa Ngọc Thành sẽ không cưỡng bách cô phải làm.Sau khi tắm xong, Hoa Ngọc Thành nói với Cao Thanh Thu: "lấy quần áo cho anh.""Nhanh lên! "Nghe thấy anh bảo mình lấy quần áo, cô chạy nhanh ra ngoài, cầm một bộ quần áo vào.Hoa Ngọc Thành không để cho cô mặc hộ, mà bảo cô ở bên ngoài chờ mình.Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, buổi chiều lúc trở về cô đã tắm rồi, hiện tại nằm ở trên giường lại nghĩ, có nên đi tắm thêm lần nữa không?Hoa Ngọc Thành đi ra.Nhìn thấy cô đã lên giường, nằm trong chăn không nhịn được dương khóe miệng lên.Bình thường nhìn thấy anh là muốn chạy, hôm nay lại ngoan ngoãn nằm chờ?Cao Thanh Thu biết hôm nay là sinh nhật của anh, cũng không muốn tránh làm gì.Dù sao bọn họ cũng đã làm hết những chuyện vợ chồng nên làm rồi. Chung quy cô cũng phải từ từ hình thành thói quen làm chuyện ấy với anh.Cô nghe thấy tiếng Hoa Ngọc Thành từ trong phòng tắm đi ra, nhắm mắt lại.Cho là anh sẽ giống như thường ngày lên giường, kết quả... Chờ một lúc mà vẫn không nghe thấy động tĩnh gì, cô ngẩng đầu lên, phát hiện người nào đó vào giờ phút này, đang ôm sách ngồi bên cạnh cửa sổ."..." Anh làm vậy là có ý gì?Hình như không giống trong kịch bản mất rồi?Vào lúc này không phải anh nên bò lên giường, đè cô dưới thân sao?Cao Thanh Thu cảm giác có chút khó hiểu, không nhịn được hỏi một câu, "anh còn chưa ngủ à?"Hoa Ngọc Thành bình tĩnh nói: "Còn sớm, nếu em buồn ngủ rồi thì ngủ trước đi.""..." Cao Thanh Thu cũng không thể nói vì cô nghĩ anh muốn nên cô mới lên giường chờ sẵn được.Nhưng mà, nếu lúc này không nói thì nói lúc nào?Cũng đúng bây giờ vẫn còn sớm thật.Cô ngủ một lúc sau đó lại bò dậy làm chuyện của mình.

Cô không nhịn được nhớ tới lần đầu tiên muốn giúp anh tắm rửa, kết quả bị đuổi ra ngoài.

Cao Thanh Thu chột dạ nói: "em có thể cự tuyệt không?"

Lúc trước cô muốn chăm sóc cho anh, vì cô nghĩ anh không được, nhưng sự thật đã chứng minh, giờ cô mà vào tắm cho anh thì khác gì mỡ treo miệng mèo!

Kể từ khi biết anh hoàn toàn bình thường về phương diện kia, Cao Thanh Thu không dám nhắc lại chuyện giúp anh tắm rửa nữa.

Hoa Ngọc Thành không cho cô cự tuyệt, còn giả bộ ủy khuất nói: "Hôm nay là sinh nhật của anh."

"..." Được rồi!

Lý do này, làm cho Cao Thanh Thu không cách nào cự tuyệt.

Đến phòng tắm, cô giúp Hoa Ngọc Thành c** q**n áo xuống, giúp anh tắm rửa.

Mặc dù nói, hai người đã không có gì phải ngại ngùng nữa nhưng... Cô vẫn không nhịn được mặt đỏ, cảm thấy rất lúng túng.

Cao Thanh Thu không dám nhìn thẳng vào Hoa Ngọc Thành,thấy cô tránh né, anh hỏi: "Bảo em tắm cho anh mà em thấy miễn cưỡng đến thế sao? Nhìn mà cũng không thèm nhìn anh."

Cao Thanh Thu vội vàng nói: "Không phải, là em..."

"Chính là cái đó đó?"

"Xấu hổ à? "

Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, không thể làm gì cô, ai bảo cô vẫn còn nhỏ đây?

" Đưa Khăn tắm cho anh."

"Ồ."

Cao Thanh Thu nhanh nhẹn đưa khăn lông qua.

Hoa Ngọc Thành nhận lấy khăn tắm, nhìn cô một cái, cũng không nói gì thêm.

Nói là bảo cô giúp tắm rửa, kết quả, chỉ là bảo cô lấy đồ hộ, Cao Thanh Thu phát hiện, chuyện mà cô không muốn làm, Hoa Ngọc Thành sẽ không cưỡng bách cô phải làm.

Sau khi tắm xong, Hoa Ngọc Thành nói với Cao Thanh Thu: "lấy quần áo cho anh."

"Nhanh lên! "

Nghe thấy anh bảo mình lấy quần áo, cô chạy nhanh ra ngoài, cầm một bộ quần áo vào.

Hoa Ngọc Thành không để cho cô mặc hộ, mà bảo cô ở bên ngoài chờ mình.

Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, buổi chiều lúc trở về cô đã tắm rồi, hiện tại nằm ở trên giường lại nghĩ, có nên đi tắm thêm lần nữa không?

Hoa Ngọc Thành đi ra.Nhìn thấy cô đã lên giường, nằm trong chăn không nhịn được dương khóe miệng lên.

Bình thường nhìn thấy anh là muốn chạy, hôm nay lại ngoan ngoãn nằm chờ?

Cao Thanh Thu biết hôm nay là sinh nhật của anh, cũng không muốn tránh làm gì.

Dù sao bọn họ cũng đã làm hết những chuyện vợ chồng nên làm rồi. Chung quy cô cũng phải từ từ hình thành thói quen làm chuyện ấy với anh.

Cô nghe thấy tiếng Hoa Ngọc Thành từ trong phòng tắm đi ra, nhắm mắt lại.

Cho là anh sẽ giống như thường ngày lên giường, kết quả... Chờ một lúc mà vẫn không nghe thấy động tĩnh gì, cô ngẩng đầu lên, phát hiện người nào đó vào giờ phút này, đang ôm sách ngồi bên cạnh cửa sổ.

"..." Anh làm vậy là có ý gì?

Hình như không giống trong kịch bản mất rồi?

Vào lúc này không phải anh nên bò lên giường, đè cô dưới thân sao?

Cao Thanh Thu cảm giác có chút khó hiểu, không nhịn được hỏi một câu, "anh còn chưa ngủ à?"

Hoa Ngọc Thành bình tĩnh nói: "Còn sớm, nếu em buồn ngủ rồi thì ngủ trước đi."

"..." Cao Thanh Thu cũng không thể nói vì cô nghĩ anh muốn nên cô mới lên giường chờ sẵn được.

Nhưng mà, nếu lúc này không nói thì nói lúc nào?

Cũng đúng bây giờ vẫn còn sớm thật.

Cô ngủ một lúc sau đó lại bò dậy làm chuyện của mình.

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Cô không nhịn được nhớ tới lần đầu tiên muốn giúp anh tắm rửa, kết quả bị đuổi ra ngoài.Cao Thanh Thu chột dạ nói: "em có thể cự tuyệt không?"Lúc trước cô muốn chăm sóc cho anh, vì cô nghĩ anh không được, nhưng sự thật đã chứng minh, giờ cô mà vào tắm cho anh thì khác gì mỡ treo miệng mèo!Kể từ khi biết anh hoàn toàn bình thường về phương diện kia, Cao Thanh Thu không dám nhắc lại chuyện giúp anh tắm rửa nữa.Hoa Ngọc Thành không cho cô cự tuyệt, còn giả bộ ủy khuất nói: "Hôm nay là sinh nhật của anh.""..." Được rồi!Lý do này, làm cho Cao Thanh Thu không cách nào cự tuyệt.Đến phòng tắm, cô giúp Hoa Ngọc Thành c** q**n áo xuống, giúp anh tắm rửa.Mặc dù nói, hai người đã không có gì phải ngại ngùng nữa nhưng... Cô vẫn không nhịn được mặt đỏ, cảm thấy rất lúng túng.Cao Thanh Thu không dám nhìn thẳng vào Hoa Ngọc Thành,thấy cô tránh né, anh hỏi: "Bảo em tắm cho anh mà em thấy miễn cưỡng đến thế sao? Nhìn mà cũng không thèm nhìn anh."Cao Thanh Thu vội vàng nói: "Không phải, là em...""Chính là cái đó đó?""Xấu hổ à? "Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, không thể làm gì cô, ai bảo cô vẫn còn nhỏ đây?" Đưa Khăn tắm cho anh.""Ồ."Cao Thanh Thu nhanh nhẹn đưa khăn lông qua.Hoa Ngọc Thành nhận lấy khăn tắm, nhìn cô một cái, cũng không nói gì thêm.Nói là bảo cô giúp tắm rửa, kết quả, chỉ là bảo cô lấy đồ hộ, Cao Thanh Thu phát hiện, chuyện mà cô không muốn làm, Hoa Ngọc Thành sẽ không cưỡng bách cô phải làm.Sau khi tắm xong, Hoa Ngọc Thành nói với Cao Thanh Thu: "lấy quần áo cho anh.""Nhanh lên! "Nghe thấy anh bảo mình lấy quần áo, cô chạy nhanh ra ngoài, cầm một bộ quần áo vào.Hoa Ngọc Thành không để cho cô mặc hộ, mà bảo cô ở bên ngoài chờ mình.Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, buổi chiều lúc trở về cô đã tắm rồi, hiện tại nằm ở trên giường lại nghĩ, có nên đi tắm thêm lần nữa không?Hoa Ngọc Thành đi ra.Nhìn thấy cô đã lên giường, nằm trong chăn không nhịn được dương khóe miệng lên.Bình thường nhìn thấy anh là muốn chạy, hôm nay lại ngoan ngoãn nằm chờ?Cao Thanh Thu biết hôm nay là sinh nhật của anh, cũng không muốn tránh làm gì.Dù sao bọn họ cũng đã làm hết những chuyện vợ chồng nên làm rồi. Chung quy cô cũng phải từ từ hình thành thói quen làm chuyện ấy với anh.Cô nghe thấy tiếng Hoa Ngọc Thành từ trong phòng tắm đi ra, nhắm mắt lại.Cho là anh sẽ giống như thường ngày lên giường, kết quả... Chờ một lúc mà vẫn không nghe thấy động tĩnh gì, cô ngẩng đầu lên, phát hiện người nào đó vào giờ phút này, đang ôm sách ngồi bên cạnh cửa sổ."..." Anh làm vậy là có ý gì?Hình như không giống trong kịch bản mất rồi?Vào lúc này không phải anh nên bò lên giường, đè cô dưới thân sao?Cao Thanh Thu cảm giác có chút khó hiểu, không nhịn được hỏi một câu, "anh còn chưa ngủ à?"Hoa Ngọc Thành bình tĩnh nói: "Còn sớm, nếu em buồn ngủ rồi thì ngủ trước đi.""..." Cao Thanh Thu cũng không thể nói vì cô nghĩ anh muốn nên cô mới lên giường chờ sẵn được.Nhưng mà, nếu lúc này không nói thì nói lúc nào?Cũng đúng bây giờ vẫn còn sớm thật.Cô ngủ một lúc sau đó lại bò dậy làm chuyện của mình.

Chương 394