Tác giả:

"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì…

Chương 491

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Anh chính là chồng của cô, không cho phép anh rủ lòng thương với bất kì người phụ nữ nào khác!"..." Nghe cô nói vậy, gương mặt Hoa Ngọc Thành trầm xuống, có chút đáng sợ."Anh nhìn em đi." Cao Thanh Thu buồn bực nói: "Anh quả nhiên vẫn còn yêu cô ta, nghe em nói muốn làm chuyện tổn hại đến cô ta mà anh đã đổi sắc mặt với em. Em không muốn để ý đến anh nữa!”Hoa Ngọc Thành giận muốn nổ phổi, "Em bị ngẫn ngờ à? Sao cứ muốn làm anh tức chết thế?”"Em làm gì chứ?" Cao Thanh Thu oan ức nhìn anh.Hoa Ngọc Thành nói: "Em mà còn nói anh đau lòng vì cô ta nữa thử xem! Anh đã nói rất nhiều lần rồi, đối với người phụ nữ kia một chút hứng thú cũng không có, gần đây càng ngày em càng thèm đòn rồi đấy.”"..." Nhìn bộ dạng hiện tại của anh, Cao Thanh Thu yếu ớt cúi đầu, "Em biết lỗi rồi mà.”"Biết lỗi nhưng không bao giờ thèm sửa lỗi đúng không?" Anh coi như là nhìn ra rồi, nếu một ngày cô không làm cho anh tức giận vì cái gì đó thì cô sẽ không thấy thoải mái trong lòng.Nhưng mà trách ai bây giờ, vợ là do mình tự cưới, có bị vợ chọc giận làm cho tức chết cũng phải chịu thôi? Cho dù cô có gây ra chuyện tầy đình gì thì anh vẫn cứ yêu chiều cô, ai bảo anh là chồng của cô cơ chứ!Cao Thanh Thu nhìn anh, giải thích: " Không phải em lo anh còn thích cô ta sao!”Bọn họ ở bên nhau nhiều năm như vậy mà mình... chẳng qua chỉ là một kẻ tạm thời thế chỗ.Hoa Ngọc Thành lúc này chỉ muốn b*p ch*t cô, "Em còn dám nói?". Nội tâm anh tan vỡ, anh không biết phải làm thế nào để chứng minh tình yêu của mình cho cô thấy nữa."Được, em không nói nữa." Cao Thanh Thu lần này là thật sự ngậm miệng.An tĩnh ngồi ở một bên nhìn Hoa Ngọc Thành.Một lát sau, Hoa Ngọc Thành nói: "Em đi giúp anh pha nước tắm đi.”"Vâng." Cao Thanh Thu rất chuyên cần, đi được vài bước, cô ngoái đầu lại nói: "bao giờ anh ăn xong nhớ cho bát đũa bẩn vào bồn rửa bát để lát nữa em xuống rửa nhé.”Hoa Ngọc Thành không lên tiếng, Cao Thanh Thu cho rằng anh đã nghe thấy, đi lên phòng pha nước tắm chuẩn bị quần áo cho anh, cũng không lâu lắm, Hoa Ngọc Thành trở về phòng.Lúc Hoa Ngọc Thành tắm cô xuống nhà rửa bát đĩa, phát hiện bát đĩa không những đã rửa xong hết mà còn rửa rất sạch nữa là đằng khác.Trời ạ, hình như là chồng mình rửa bát.Cao Thanh Thu không thể tin được, Hoa Ngọc Thành lại còn biết rửa bát cơ đấy?Anh chính là một người đàn ông cho tới bây giờ không nhiễm một hạt bụi phàm trần.Bà Hoa đi ra, hướng về phía Cao Thanh Thu hỏi, "Ngọc Thành về rồi hả con?”"Vâng ạ" Cao Thanh Thu nói: "anh ấy đang đi tắm rồi, mẹ cũng đi nghỉ ngơi đi ạ.”"Không sao, con không cần phải để ý đến mẹ, bố chồng con còn chưa có trở lại, mẹ đang chờ ông ấy." Bà Hoa ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Cao Thanh Thu thấy vậy, đi tới, ngồi xuống bên cạnh bà, "Con ngồi chờ cùng mẹ.”"Cứ Đi làm việc của con đi, không cần chờ cùng mẹ đâu." Bà Hoa thấy Cao Thanh Thu hiểu chuyện như vậy, trong lòng rất vui vẻ yên tâm, "Mẹ biết con cũng bề bộn nhiều việc.”"Không vội ạ." Cao Thanh Thu nói: "Ban ngày con đã làm xong rồi.”Bà Hoa nghe vậy liền giữ Cao Thanh Thu lại nói chuyện với mình.Cao Thanh Thu rất biết làm bà Hoa vui vẻ, bà Hoa nghe Cao Thanh Thu kể chuyện lúc trước cô đi làm thêm, cảm thấy rất thú vị.Mặc dù gia cảnh nhà Cao Thanh Thu không tốt lắm, nhưng trải nghiệm cuộc sống của cô rất phong phú.Một lát sau, Cao Thanh Thu đang cùng bà Hoa lướt Fb, Hoa Ngọc Thành đột nhiên xuất hiện cầu thang, lên tiếng gọi "Thanh Thu.”Anh mới vừa tắm xong, mặc quần dài, phía trên là áo choàng tắm màu trắng, cùng với bộ âu phục anh mặc hàng ngày hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau.Càng nhìn lại càng thấy cám dỗ, làm cho người ta chỉ hận không thể lập lập tức nhào tới ôm lấy anh hôn một cái.

Anh chính là chồng của cô, không cho phép anh rủ lòng thương với bất kì người phụ nữ nào khác!

"..." Nghe cô nói vậy, gương mặt Hoa Ngọc Thành trầm xuống, có chút đáng sợ.

"Anh nhìn em đi." Cao Thanh Thu buồn bực nói: "Anh quả nhiên vẫn còn yêu cô ta, nghe em nói muốn làm chuyện tổn hại đến cô ta mà anh đã đổi sắc mặt với em. Em không muốn để ý đến anh nữa!”

Hoa Ngọc Thành giận muốn nổ phổi, "Em bị ngẫn ngờ à? Sao cứ muốn làm anh tức chết thế?”

"Em làm gì chứ?" Cao Thanh Thu oan ức nhìn anh.

Hoa Ngọc Thành nói: "Em mà còn nói anh đau lòng vì cô ta nữa thử xem! Anh đã nói rất nhiều lần rồi, đối với người phụ nữ kia một chút hứng thú cũng không có, gần đây càng ngày em càng thèm đòn rồi đấy.”

"..." Nhìn bộ dạng hiện tại của anh, Cao Thanh Thu yếu ớt cúi đầu, "Em biết lỗi rồi mà.”

"Biết lỗi nhưng không bao giờ thèm sửa lỗi đúng không?" Anh coi như là nhìn ra rồi, nếu một ngày cô không làm cho anh tức giận vì cái gì đó thì cô sẽ không thấy thoải mái trong lòng.

Nhưng mà trách ai bây giờ, vợ là do mình tự cưới, có bị vợ chọc giận làm cho tức chết cũng phải chịu thôi? Cho dù cô có gây ra chuyện tầy đình gì thì anh vẫn cứ yêu chiều cô, ai bảo anh là chồng của cô cơ chứ!

Cao Thanh Thu nhìn anh, giải thích: " Không phải em lo anh còn thích cô ta sao!”

Bọn họ ở bên nhau nhiều năm như vậy mà mình... chẳng qua chỉ là một kẻ tạm thời thế chỗ.

Hoa Ngọc Thành lúc này chỉ muốn b*p ch*t cô, "Em còn dám nói?". Nội tâm anh tan vỡ, anh không biết phải làm thế nào để chứng minh tình yêu của mình cho cô thấy nữa.

"Được, em không nói nữa." Cao Thanh Thu lần này là thật sự ngậm miệng.

An tĩnh ngồi ở một bên nhìn Hoa Ngọc Thành.

Một lát sau, Hoa Ngọc Thành nói: "Em đi giúp anh pha nước tắm đi.”

"Vâng." Cao Thanh Thu rất chuyên cần, đi được vài bước, cô ngoái đầu lại nói: "bao giờ anh ăn xong nhớ cho bát đũa bẩn vào bồn rửa bát để lát nữa em xuống rửa nhé.”

Hoa Ngọc Thành không lên tiếng, Cao Thanh Thu cho rằng anh đã nghe thấy, đi lên phòng pha nước tắm chuẩn bị quần áo cho anh, cũng không lâu lắm, Hoa Ngọc Thành trở về phòng.

Lúc Hoa Ngọc Thành tắm cô xuống nhà rửa bát đĩa, phát hiện bát đĩa không những đã rửa xong hết mà còn rửa rất sạch nữa là đằng khác.

Trời ạ, hình như là chồng mình rửa bát.

Cao Thanh Thu không thể tin được, Hoa Ngọc Thành lại còn biết rửa bát cơ đấy?

Anh chính là một người đàn ông cho tới bây giờ không nhiễm một hạt bụi phàm trần.

Bà Hoa đi ra, hướng về phía Cao Thanh Thu hỏi, "Ngọc Thành về rồi hả con?”

"Vâng ạ" Cao Thanh Thu nói: "anh ấy đang đi tắm rồi, mẹ cũng đi nghỉ ngơi đi ạ.”

"Không sao, con không cần phải để ý đến mẹ, bố chồng con còn chưa có trở lại, mẹ đang chờ ông ấy." Bà Hoa ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Cao Thanh Thu thấy vậy, đi tới, ngồi xuống bên cạnh bà, "Con ngồi chờ cùng mẹ.”

"Cứ Đi làm việc của con đi, không cần chờ cùng mẹ đâu." Bà Hoa thấy Cao Thanh Thu hiểu chuyện như vậy, trong lòng rất vui vẻ yên tâm, "Mẹ biết con cũng bề bộn nhiều việc.”

"Không vội ạ." Cao Thanh Thu nói: "Ban ngày con đã làm xong rồi.”

Bà Hoa nghe vậy liền giữ Cao Thanh Thu lại nói chuyện với mình.

Cao Thanh Thu rất biết làm bà Hoa vui vẻ, bà Hoa nghe Cao Thanh Thu kể chuyện lúc trước cô đi làm thêm, cảm thấy rất thú vị.

Mặc dù gia cảnh nhà Cao Thanh Thu không tốt lắm, nhưng trải nghiệm cuộc sống của cô rất phong phú.

Một lát sau, Cao Thanh Thu đang cùng bà Hoa lướt Fb, Hoa Ngọc Thành đột nhiên xuất hiện cầu thang, lên tiếng gọi "Thanh Thu.”

Anh mới vừa tắm xong, mặc quần dài, phía trên là áo choàng tắm màu trắng, cùng với bộ âu phục anh mặc hàng ngày hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau.

Càng nhìn lại càng thấy cám dỗ, làm cho người ta chỉ hận không thể lập lập tức nhào tới ôm lấy anh hôn một cái.

Kết Hôn Nhanh ChóngTác giả: Duy ThànhTruyện Ngôn Tình"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?" "Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!" Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà. Cô đang định quay người bước đi, lại nghe em trai nói: "Vả lại nhà mình nghèo thế này, chị sắp lên đại học rồi, nhà mình làm gì có nhiều tiền để cả hai chị em con cùng đi học chứ." "Lên đại học cái gì? Chị mày sắp phải lấy chồng rồi. Ba mày đã chọn sẵn cho nó một mối khá lắm, chỉ cần gả nó đi là nhà mình có thể hưởng phúc." "Cái gì? Mẹ để chị lấy chồng á? Chị có biết không?" Cao Thanh Thu khựng bước. Phải chăng cô nghe nhầm rồi? Cô mới mười tám tuổi, tuy theo chứng minh nhân dân đã là hai mươi, nhưng đó là vì bố mẹ đã khai gian cô thêm hai tuổi để không bị phạt tiền do kế hoạch hóa gia đình có quy định, nếu con đầu là nữ thì… Anh chính là chồng của cô, không cho phép anh rủ lòng thương với bất kì người phụ nữ nào khác!"..." Nghe cô nói vậy, gương mặt Hoa Ngọc Thành trầm xuống, có chút đáng sợ."Anh nhìn em đi." Cao Thanh Thu buồn bực nói: "Anh quả nhiên vẫn còn yêu cô ta, nghe em nói muốn làm chuyện tổn hại đến cô ta mà anh đã đổi sắc mặt với em. Em không muốn để ý đến anh nữa!”Hoa Ngọc Thành giận muốn nổ phổi, "Em bị ngẫn ngờ à? Sao cứ muốn làm anh tức chết thế?”"Em làm gì chứ?" Cao Thanh Thu oan ức nhìn anh.Hoa Ngọc Thành nói: "Em mà còn nói anh đau lòng vì cô ta nữa thử xem! Anh đã nói rất nhiều lần rồi, đối với người phụ nữ kia một chút hứng thú cũng không có, gần đây càng ngày em càng thèm đòn rồi đấy.”"..." Nhìn bộ dạng hiện tại của anh, Cao Thanh Thu yếu ớt cúi đầu, "Em biết lỗi rồi mà.”"Biết lỗi nhưng không bao giờ thèm sửa lỗi đúng không?" Anh coi như là nhìn ra rồi, nếu một ngày cô không làm cho anh tức giận vì cái gì đó thì cô sẽ không thấy thoải mái trong lòng.Nhưng mà trách ai bây giờ, vợ là do mình tự cưới, có bị vợ chọc giận làm cho tức chết cũng phải chịu thôi? Cho dù cô có gây ra chuyện tầy đình gì thì anh vẫn cứ yêu chiều cô, ai bảo anh là chồng của cô cơ chứ!Cao Thanh Thu nhìn anh, giải thích: " Không phải em lo anh còn thích cô ta sao!”Bọn họ ở bên nhau nhiều năm như vậy mà mình... chẳng qua chỉ là một kẻ tạm thời thế chỗ.Hoa Ngọc Thành lúc này chỉ muốn b*p ch*t cô, "Em còn dám nói?". Nội tâm anh tan vỡ, anh không biết phải làm thế nào để chứng minh tình yêu của mình cho cô thấy nữa."Được, em không nói nữa." Cao Thanh Thu lần này là thật sự ngậm miệng.An tĩnh ngồi ở một bên nhìn Hoa Ngọc Thành.Một lát sau, Hoa Ngọc Thành nói: "Em đi giúp anh pha nước tắm đi.”"Vâng." Cao Thanh Thu rất chuyên cần, đi được vài bước, cô ngoái đầu lại nói: "bao giờ anh ăn xong nhớ cho bát đũa bẩn vào bồn rửa bát để lát nữa em xuống rửa nhé.”Hoa Ngọc Thành không lên tiếng, Cao Thanh Thu cho rằng anh đã nghe thấy, đi lên phòng pha nước tắm chuẩn bị quần áo cho anh, cũng không lâu lắm, Hoa Ngọc Thành trở về phòng.Lúc Hoa Ngọc Thành tắm cô xuống nhà rửa bát đĩa, phát hiện bát đĩa không những đã rửa xong hết mà còn rửa rất sạch nữa là đằng khác.Trời ạ, hình như là chồng mình rửa bát.Cao Thanh Thu không thể tin được, Hoa Ngọc Thành lại còn biết rửa bát cơ đấy?Anh chính là một người đàn ông cho tới bây giờ không nhiễm một hạt bụi phàm trần.Bà Hoa đi ra, hướng về phía Cao Thanh Thu hỏi, "Ngọc Thành về rồi hả con?”"Vâng ạ" Cao Thanh Thu nói: "anh ấy đang đi tắm rồi, mẹ cũng đi nghỉ ngơi đi ạ.”"Không sao, con không cần phải để ý đến mẹ, bố chồng con còn chưa có trở lại, mẹ đang chờ ông ấy." Bà Hoa ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Cao Thanh Thu thấy vậy, đi tới, ngồi xuống bên cạnh bà, "Con ngồi chờ cùng mẹ.”"Cứ Đi làm việc của con đi, không cần chờ cùng mẹ đâu." Bà Hoa thấy Cao Thanh Thu hiểu chuyện như vậy, trong lòng rất vui vẻ yên tâm, "Mẹ biết con cũng bề bộn nhiều việc.”"Không vội ạ." Cao Thanh Thu nói: "Ban ngày con đã làm xong rồi.”Bà Hoa nghe vậy liền giữ Cao Thanh Thu lại nói chuyện với mình.Cao Thanh Thu rất biết làm bà Hoa vui vẻ, bà Hoa nghe Cao Thanh Thu kể chuyện lúc trước cô đi làm thêm, cảm thấy rất thú vị.Mặc dù gia cảnh nhà Cao Thanh Thu không tốt lắm, nhưng trải nghiệm cuộc sống của cô rất phong phú.Một lát sau, Cao Thanh Thu đang cùng bà Hoa lướt Fb, Hoa Ngọc Thành đột nhiên xuất hiện cầu thang, lên tiếng gọi "Thanh Thu.”Anh mới vừa tắm xong, mặc quần dài, phía trên là áo choàng tắm màu trắng, cùng với bộ âu phục anh mặc hàng ngày hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau.Càng nhìn lại càng thấy cám dỗ, làm cho người ta chỉ hận không thể lập lập tức nhào tới ôm lấy anh hôn một cái.

Chương 491