"Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu…

Chương 247

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… Martha từng hợp tác một lần với Cyrillic từng lén nói với Diệp Sơ dương rằng, Cyrillic khi nghiêm mặt mắng chửi sẽ rất đáng sợ.Một diễn viên danh tiếng từng nhận được vô số giải thưởng nọ cũng đã từng bị đạo diễn Cyrillic mắng cho khóc những ba lần. Chú ý, là một ngày ba lần.Vì thế, người bình thường đều không dám gây sự với Cyrillic.Ngoài Cyrillic ra, nhân vật quan trọng trong đoàn còn lại là Hi Cẩm Thần và Ngu Nhan Trạch.Hi Cẩm Thần cũng không hề kém cạnh Cyrillic, chỉ có điều Hi Cẩm Thần bình thường cũng lạnh nhạt, tuy nhiên khi gặp vấn đề trong quay phim sẽ bắt đầu nóng nảy.Cuối cùng là Ngu Nhan Trạch, cũng không có gì đáng nói cả.Ngồi xuống bàn ăn, bên cạnh Diệp Sơ Dương là Hi Cẩm Thần và Jonathan.Đợi tới khi thức ăn đã được mang lên, Jonathan vẫn đang nói chuyện với Diệp Sơ Dương, chủ đề là vô số các vấn đề kì quái. Cuối cùng cũng không biết thế nào, vấn đề chuyển sang phương diện tình cảm.Jonathan mỉm cười nhìn thiếu niên, hỏi: "Diệp, cậu có bạn gái chưa?"Bạn gái?Diệp Sơ Dương khá bất ngờ với việc thay đổi đề tài này nhưng cô vẫn thành thực lắc đầu.Bạn gái, cả đời này sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của cô.Jonathan nghe vậy lập tức mắt phát sáng nói: "Diệp, tôi có một đứa em gái, diện mạo rất xinh đẹp, năm nay vừa tròn mười sáu!"Diệp Sơ Dương: "..." Mười sáu tuổi, yêu sớm sao?Thiếu niên đã hoàn toàn nằm bắt được ý định của Jonathan, khóe miệng cô co giật, vội vàng nói: "Jonathan, tôi có người thích rồi.""Ý? Trùng hợp vậy sao?" Jonathan khá buồn lòng khi nghe người thiếu niên nói vậy, anh chớp chớp mắt nói: "Có điều người được Diệp thích chắc chắn sẽ rất xuất sắc nhỉ?"Jonathan rất thích Diệp Sơ Dương, tình cảm này không hề có lý do, vừa nhìn thấy đối phương đã cảm thấy cậu nhóc này tướng mạo thật xuất sắc, sau vài ngày tiếp xúc lại phát hiện ra cậu nhóc này tính tình cũng không tồi.Sau đó mới có ý định giới thiệu bạn gái cho đối phương.Không ngờ người thiếu niên này lại có người yêu thích rồi.Nếu đã vậy thì anh cũng không gượng ép nên mới hỏi một câu như vậy.Nếu như có thể, anh thực sự muốn nhìn xem người Diệp Sơ Dương thích là người thế nào, nếu như thua kém em gái anh, anh sẽ không chấp nhận đâu.Không ngờ, sau khi Diệp Sơ Dương nghe được câu hỏi của đối phương "người được Diệp thích chắc chắn sẽ rất xuất sắc nhỉ" liền trầm ngâm một cách quái dị, chỉ vì trong đầu Diệp Sơ Dương lúc này bất ngờ xuất hiện một bóng người khá bất ngờ.Là Diệp Tu Bạch.Thiếu niên không rõ tại sao sau khi nói tới "người mình thích", người đầu tiên xuất hiện trong đầu cô lại là Diệp Tu Bạch.Cô luôn cảm thấy rất kì quái.Nhưng Diệp Tu Bạch rất xuất sắc là một điều không thể bàn cãi.Thế là gã nọ không buồn chớp mắt, vô cùng nghiêm túc, thành thật nói bừa: "Đúng vậy, người tôi thích rất xuất sắc.""Vậy sau này có cơ hội Diệp hãy dẫn cô ấy tới nhé." Jonathan mỉm cười nói.Diệp Sơ Dương: "Không vấn đề gì." Chắc là không vấn đề gì đâu nhỉ.Bữa cơm này Diệp Sơ Dương ăn trong tâm trạng thấp thỏm, nếu Diệp Tu Bạch biết cô nói linh tinh ở đây, không biết có muốn chém cô không. Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, việc này hình như cũng chỉ có một mình cô biết được."Ờ, đúng rồi, nghe nói mấy ngày nữa chúng ta phải tới nước L quay phim, tới khi đó chào mừng Diệp tới nhà chúng tôi chơi."

Martha từng hợp tác một lần với Cyrillic từng lén nói với Diệp Sơ dương rằng, Cyrillic khi nghiêm mặt mắng chửi sẽ rất đáng sợ.

Một diễn viên danh tiếng từng nhận được vô số giải thưởng nọ cũng đã từng bị đạo diễn Cyrillic mắng cho khóc những ba lần. Chú ý, là một ngày ba lần.

Vì thế, người bình thường đều không dám gây sự với Cyrillic.

Ngoài Cyrillic ra, nhân vật quan trọng trong đoàn còn lại là Hi Cẩm Thần và Ngu Nhan Trạch.

Hi Cẩm Thần cũng không hề kém cạnh Cyrillic, chỉ có điều Hi Cẩm Thần bình thường cũng lạnh nhạt, tuy nhiên khi gặp vấn đề trong quay phim sẽ bắt đầu nóng nảy.

Cuối cùng là Ngu Nhan Trạch, cũng không có gì đáng nói cả.

Ngồi xuống bàn ăn, bên cạnh Diệp Sơ Dương là Hi Cẩm Thần và Jonathan.

Đợi tới khi thức ăn đã được mang lên, Jonathan vẫn đang nói chuyện với Diệp Sơ Dương, chủ đề là vô số các vấn đề kì quái. Cuối cùng cũng không biết thế nào, vấn đề chuyển sang phương diện tình cảm.

Jonathan mỉm cười nhìn thiếu niên, hỏi: "Diệp, cậu có bạn gái chưa?"

Bạn gái?

Diệp Sơ Dương khá bất ngờ với việc thay đổi đề tài này nhưng cô vẫn thành thực lắc đầu.

Bạn gái, cả đời này sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của cô.

Jonathan nghe vậy lập tức mắt phát sáng nói: "Diệp, tôi có một đứa em gái, diện mạo rất xinh đẹp, năm nay vừa tròn mười sáu!"

Diệp Sơ Dương: "..." Mười sáu tuổi, yêu sớm sao?

Thiếu niên đã hoàn toàn nằm bắt được ý định của Jonathan, khóe miệng cô co giật, vội vàng nói: "Jonathan, tôi có người thích rồi."

"Ý? Trùng hợp vậy sao?" Jonathan khá buồn lòng khi nghe người thiếu niên nói vậy, anh chớp chớp mắt nói: "Có điều người được Diệp thích chắc chắn sẽ rất xuất sắc nhỉ?"

Jonathan rất thích Diệp Sơ Dương, tình cảm này không hề có lý do, vừa nhìn thấy đối phương đã cảm thấy cậu nhóc này tướng mạo thật xuất sắc, sau vài ngày tiếp xúc lại phát hiện ra cậu nhóc này tính tình cũng không tồi.

Sau đó mới có ý định giới thiệu bạn gái cho đối phương.

Không ngờ người thiếu niên này lại có người yêu thích rồi.

Nếu đã vậy thì anh cũng không gượng ép nên mới hỏi một câu như vậy.

Nếu như có thể, anh thực sự muốn nhìn xem người Diệp Sơ Dương thích là người thế nào, nếu như thua kém em gái anh, anh sẽ không chấp nhận đâu.

Không ngờ, sau khi Diệp Sơ Dương nghe được câu hỏi của đối phương "người được Diệp thích chắc chắn sẽ rất xuất sắc nhỉ" liền trầm ngâm một cách quái dị, chỉ vì trong đầu Diệp Sơ Dương lúc này bất ngờ xuất hiện một bóng người khá bất ngờ.

Là Diệp Tu Bạch.

Thiếu niên không rõ tại sao sau khi nói tới "người mình thích", người đầu tiên xuất hiện trong đầu cô lại là Diệp Tu Bạch.

Cô luôn cảm thấy rất kì quái.

Nhưng Diệp Tu Bạch rất xuất sắc là một điều không thể bàn cãi.

Thế là gã nọ không buồn chớp mắt, vô cùng nghiêm túc, thành thật nói bừa: "Đúng vậy, người tôi thích rất xuất sắc."

"Vậy sau này có cơ hội Diệp hãy dẫn cô ấy tới nhé." Jonathan mỉm cười nói.

Diệp Sơ Dương: "Không vấn đề gì." Chắc là không vấn đề gì đâu nhỉ.

Bữa cơm này Diệp Sơ Dương ăn trong tâm trạng thấp thỏm, nếu Diệp Tu Bạch biết cô nói linh tinh ở đây, không biết có muốn chém cô không. Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, việc này hình như cũng chỉ có một mình cô biết được.

"Ờ, đúng rồi, nghe nói mấy ngày nữa chúng ta phải tới nước L quay phim, tới khi đó chào mừng Diệp tới nhà chúng tôi chơi."

Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)Tác giả: Thỏ Kỉ Đích Hồ La BắcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh "Đúng là xui xẻo! Diệp Sơ Dương đúng là ôn thần!"  "Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm diễn viên quần chúng, kết quả bị tên khốn Diệp Sơ Dương cướp mất!"  "..."  Khi Diệp Sơ tỉnh lại, đèn đường trên đỉnh đầu chiếu ánh sáng trắng cực mạnh, khiến cô buộc phải nheo mắt lại.  Cô giơ tay đặt lên mắt mình, lúc này trong đầu là vô vàn ký ức hỗn loạn...  Cũng không biết phải mất bao lâu cuối cùng cô mới buông tay xuống, giơ ra trước mắt để nhìn.  Một đôi tay trắng ngần mịn màng, năm ngón tay thon dài nõn nà, trên ngón trỏ có đeo một chiếc nhẫn bạc không hề bóng bẩy. Đây không phải tay cô.  Là tay của Diệp Sơ Dương.  Diệp Sơ bóp trán, sắp xếp những ký ức bất ngờ xuất hiện trong đầu.  Diệp Sơ Dương, người thừa kế của nhà họ Diệp ở Đế Đô, bản thân là con gái nhưng lại được nuôi dưới thân phận con trai chỉ vì quyền thừa kế nực cười.  Giờ đây, cô, Diệp Sơ - môn chủ đời chín mươi chín của Huyền Môn sau khi ngủ dậy liền biến thành thiếu niên mười tám tuổi nữ cải trang nam.  "Này người anh em, cậu… Martha từng hợp tác một lần với Cyrillic từng lén nói với Diệp Sơ dương rằng, Cyrillic khi nghiêm mặt mắng chửi sẽ rất đáng sợ.Một diễn viên danh tiếng từng nhận được vô số giải thưởng nọ cũng đã từng bị đạo diễn Cyrillic mắng cho khóc những ba lần. Chú ý, là một ngày ba lần.Vì thế, người bình thường đều không dám gây sự với Cyrillic.Ngoài Cyrillic ra, nhân vật quan trọng trong đoàn còn lại là Hi Cẩm Thần và Ngu Nhan Trạch.Hi Cẩm Thần cũng không hề kém cạnh Cyrillic, chỉ có điều Hi Cẩm Thần bình thường cũng lạnh nhạt, tuy nhiên khi gặp vấn đề trong quay phim sẽ bắt đầu nóng nảy.Cuối cùng là Ngu Nhan Trạch, cũng không có gì đáng nói cả.Ngồi xuống bàn ăn, bên cạnh Diệp Sơ Dương là Hi Cẩm Thần và Jonathan.Đợi tới khi thức ăn đã được mang lên, Jonathan vẫn đang nói chuyện với Diệp Sơ Dương, chủ đề là vô số các vấn đề kì quái. Cuối cùng cũng không biết thế nào, vấn đề chuyển sang phương diện tình cảm.Jonathan mỉm cười nhìn thiếu niên, hỏi: "Diệp, cậu có bạn gái chưa?"Bạn gái?Diệp Sơ Dương khá bất ngờ với việc thay đổi đề tài này nhưng cô vẫn thành thực lắc đầu.Bạn gái, cả đời này sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của cô.Jonathan nghe vậy lập tức mắt phát sáng nói: "Diệp, tôi có một đứa em gái, diện mạo rất xinh đẹp, năm nay vừa tròn mười sáu!"Diệp Sơ Dương: "..." Mười sáu tuổi, yêu sớm sao?Thiếu niên đã hoàn toàn nằm bắt được ý định của Jonathan, khóe miệng cô co giật, vội vàng nói: "Jonathan, tôi có người thích rồi.""Ý? Trùng hợp vậy sao?" Jonathan khá buồn lòng khi nghe người thiếu niên nói vậy, anh chớp chớp mắt nói: "Có điều người được Diệp thích chắc chắn sẽ rất xuất sắc nhỉ?"Jonathan rất thích Diệp Sơ Dương, tình cảm này không hề có lý do, vừa nhìn thấy đối phương đã cảm thấy cậu nhóc này tướng mạo thật xuất sắc, sau vài ngày tiếp xúc lại phát hiện ra cậu nhóc này tính tình cũng không tồi.Sau đó mới có ý định giới thiệu bạn gái cho đối phương.Không ngờ người thiếu niên này lại có người yêu thích rồi.Nếu đã vậy thì anh cũng không gượng ép nên mới hỏi một câu như vậy.Nếu như có thể, anh thực sự muốn nhìn xem người Diệp Sơ Dương thích là người thế nào, nếu như thua kém em gái anh, anh sẽ không chấp nhận đâu.Không ngờ, sau khi Diệp Sơ Dương nghe được câu hỏi của đối phương "người được Diệp thích chắc chắn sẽ rất xuất sắc nhỉ" liền trầm ngâm một cách quái dị, chỉ vì trong đầu Diệp Sơ Dương lúc này bất ngờ xuất hiện một bóng người khá bất ngờ.Là Diệp Tu Bạch.Thiếu niên không rõ tại sao sau khi nói tới "người mình thích", người đầu tiên xuất hiện trong đầu cô lại là Diệp Tu Bạch.Cô luôn cảm thấy rất kì quái.Nhưng Diệp Tu Bạch rất xuất sắc là một điều không thể bàn cãi.Thế là gã nọ không buồn chớp mắt, vô cùng nghiêm túc, thành thật nói bừa: "Đúng vậy, người tôi thích rất xuất sắc.""Vậy sau này có cơ hội Diệp hãy dẫn cô ấy tới nhé." Jonathan mỉm cười nói.Diệp Sơ Dương: "Không vấn đề gì." Chắc là không vấn đề gì đâu nhỉ.Bữa cơm này Diệp Sơ Dương ăn trong tâm trạng thấp thỏm, nếu Diệp Tu Bạch biết cô nói linh tinh ở đây, không biết có muốn chém cô không. Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, việc này hình như cũng chỉ có một mình cô biết được."Ờ, đúng rồi, nghe nói mấy ngày nữa chúng ta phải tới nước L quay phim, tới khi đó chào mừng Diệp tới nhà chúng tôi chơi."

Chương 247